[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 19 : Thực Tâmspan

Người đăng: jonyhoanganh

Động khẩu sâu thẳm gần như thẳng tắp, dài chừng gần trăm trượng. Thiếu niên tuấn mỹ vừa nhảy xuống lập tức thi triển Tiên Thiên Chân Nguyên làm cả người nhẹ như hồng mao, đồng thời chốc chốc hắn lại chộp lấy vách đá để làm chậm tốc độ lại. Cuối cùng sau một lúc lâu chân hắn cũng chạm xuống đất. “Sâu thật. Ủa, mật thất của sư tôn ở đâu? “ Thiếu niên tuấn mỹ vội nhìn quanh, đồng thời cẩn thận di chuyển dọc theo thông đạo quanh co. Không lâu sau thì phía trước có một luồng lục quang tỏa ra, chẳng mấy chốc đã thấy cửa đá đang mở ra, bên trong cửa đá là một khoảng lục quang, cũng có những luồng chấn động làm cho người ta phải run sợ. - Sư tôn. Thiếu niên tuấn mỹ đứng ngoài cửa đá đã vội hô. - Vào đi. Thanh âm chói tai quát lớn. - Dạ. Thiếu niên tuấn mỹ nén sự sợ hãi đi vào. Đây là một thạch thất kín, đường kính ước chừng hơn mười trượng. Ở giữa thạch thất đang có một khối cự thạch, trên cự thạch có một nam tử mặc đồ đen rộng thùng thình, mái tóc màu đen, khuôn mặt gầy gò trắng bệch. Mắt nam tử này tỏa ra u quang xanh lè, toàn thân có khí tức tà ác như ngưng thực. Đằng trước có một cái đỉnh lớn, trên đỉnh có một ngọn lửa ánh lên màu xanh lá đầy hàn ý đang cháy. Phía trên ngọn lửa màu xanh lá có một lá cờ vải cổ kính đỏ như máu đang lơ lửng. Trên lá cờ vải có vô số gương mặt dữ tợn như ẩn như hiện, đang gầm thét lên, đồng thời chiến đấu như ăn tươi nuốt sống nhau, nhưng điều kì lạ là không hề có âm thanh gì phát ra. Vờn quanh lá cờ vải là một lớp khí đen có thể dễ dành nhìn thấy bằng mắt thường. “Tội nghiệt! “ Thiếu niên anh tuấn nói đầy run sợ: “ Tội nghiệt lớn.” Làm việc thiện có công đức, làm việc ác cũng có tội nghiệt. Người có tội nghiệt lớn tự nhiên có một loại khí tức tà ác làm cho người ta phải sợ. Nhưng trên lá cờ vải lại xuất hiện tội nghiệt mắt thường có thể thấy được, quá làm cho người ta phải kinh sợ. “Đây căn bản là pháp bảo được sinh ra từ vô vàn tội nghiệt. “ Thiếu niên anh tuấn sợ hãi nhưng không kìm được sinh ra sự tham lam. Hắn hiểu rõ luyện chế loại pháp bảo tội nghiệt lớn như thế này sẽ gặp phải tam tai cửu kiếp vô cùng đáng sợ, nhưng cũng vì thế mà nó sẽ có pháp lực vô cùng mạnh mẽ. Đây là nguyên nhân vì sao mà một số môn phái tà ác biết rõ sẽ sinh ra tội nghiệt lớn mà những người tu tiên trong đó vẫn cố gắng làm theo. Vì đạo của tà ác có thể đạt được cấp tốc, thậm chí có thể vượt giai chiến đấu. “Chẳng trách sư tôn nói, một khi hắn luyện thành pháp bảo thì cũng không cần phải sợ Vạn Tượng Chân Nhân nữa. “ Thiếu niên tuấn mỹ nín thở. - Tiểu Thất. Nam tử có mái tóc dài xõa tung đang khoanh chân ngồi bỗng phát ra thanh âm chói tai: - Cống nhi là đệ tử đầu tiên của ta, cũng như con của ta vậy! Kỷ Ninh giết con ta, Bột Tử Thiện ta làm sao tha cho hắn được? Thiếu niên tuấn mỹ cúi đầu. - Ta phải luyện chế pháp bảo, không thể phân thân. Bột Tử Thiện đưa con mắt xanh lè nhìn thoáng qua thiếu niên tuấn mỹ. Luyện chế loại pháp bảo tội nghiệt lớn này thì bản thân cũng gặp nguy hiểm vạn phần. Trong quá trình luyện chế có thể phản phệ, bị vô số lệ quỷ cắn ngược khiến chết đến nỗi hồn phi phách tán. Đương nhiên muốn thật sự cưỡng ép dừng lại cũng được, chỉ là phải trả cái giá rất lớn. - Tiểu Thất, ta ban cho ngươi một phần Thực Tâm Tán. Lòng bàn tay trái Bột Tử Thiện chợt xuất hiện một bình sứ, Bột Tử Thiện vẫy tay ném ra khiến nó bay thẳng về phía thiếu niên tuấn mỹ. Thiếu niên tuấn mỹ bắt lấy rồi hồi hộp nhìn về phía bình sứ trong tay: - Thực Tâm Tán? Hắn cũng nghe nói về đại danh của Thực Tâm Tán. Chỉ cần một bình sứ Thực Tâm Tán cũng có giá trị cao hơn cả một pháp bảo nhập giai. Cũng không biết đã có bao nhiêu tu sĩ Tử Phủ chết dưới thứ thuốc này. Tuy nhiên cũng rất khó để có thể có được Thực Tâm tán, sư tôn của hắn cũng là nhân tài trong tông môn nên mới có thể tìm được độc dược đáng sợ như vậy. - Nếu không phải ta không thể phân thân, ta làm sao có thể lãng phí một phần Thực Tâm Tán chứ? Bột Tử Thiện nói đầy chói tai: - Nhớ kỹ, đập bình sứ này cách Kỷ Ninh khoảng mười trượng, hắn nhất định sẽ trúng độc. Thực Tâm Tán một khi xâm thực thân thể, dù cho có công hiệu rất chậm - cần ba ngày, nhưng một khi trúng độc thì rất khó có thể khử nó ra. Hắn chỉ là một Tiên Thiên Sinh Linh Thần Ma Luyện Thể, kể cả hắn có tu luyện đệ nhất pháp môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ trong Thần Ma Luyện Thể cũng chắc chắn sẽ phải chết! Thiếu niên tuấn mỹ gật đầu. - Nhớ kỹ, ngươi cũng phải cẩn thận, tránh xa ra một chút. Nếu ngươi trúng độc thì cứ tới gặp ta, ta sẽ ban cho ngươi thuốc giải. Bột Tử Thiện nói. - Chỉ cần bỏ thuốc độc thì đệ tử tin chắc mình có thể làm được. Thiếu niên tuấn mỹ nói. - Đi đi. Ánh mắt Bột Tử Thiện lại chuyển về lá cờ vải đỏ như máu được đốt trên ngọn lửa màu xanh lá. Vô số lệ quỷ chốc chốc lại xuất hiện trên lá cở vải, điên cuồng phát ra những tiếng thét câm lặng vào Bột Tử Thiện, ánh mắt xanh lè của Bột Tử Thiện vẫn rất âm lãnh. Thiếu niên tuấn mỹ cung kính thối lui, sau đó lại nhảy lên từ trong động sâu bằng cách chốc chốc lại nắm lấy vài cục đá nhô ra trên vách đá, không bao lâu sau đã ra khỏi động khẩu. Két két... Những khối thiết bản xoay tròn, động khẩu lại khép kín. ... Bóng đêm tràn ngập. Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh, tinh thần Kỷ Ninh chìm trong suy diễn với tốc độ cao, từng mô hình trận pháp hiện ra trong thức hải, cấu tạo trên trận pháp cũng không ngừng biến hóa. Trong loại nghiên cứu điên cuồng này, cảm ngộ của Kỷ Ninh về trận pháp cũng không ngừng tăng lên. “Hả? “ Kỷ Ninh đột nhiên ớn lạnh. Tinh thần của hắn bây giờ đã vô cùng cường đại nên giữa mông lung vẫn có thể cảm ứng được nguy hiểm đáng sợ sắp tới. Lần trước tinh thần có loại cảm ứng này, chính là lúc hắn sắp xông qua cửa thứ ba của Thủy Phủ cổ xưa. Còn cảm giác lần này lại mạnh hơn lần trước, giống như muốn tránh, cũng không thể tránh được nguy cơ. “Nguy hiểm? “ Kỷ Ninh mở mắt nhìn quanh bốn phía. Đột nhiên -- Bóng đêm chếch đằng trước bên trái bỗng tự động tách ra. Vừa tách ra, hàng loạt sợi tơ trắng trong nháy mắt liền ập đến, ở đằng xa có một thiếu niên tuấn tú một tay cầm phất trần, một tay cầm đạo phù. Những sợi tơ trắng trên phất trần trong nháy mắt đã tới gần Kỷ Ninh. - Hừ. Hai tay của Kỷ Ninh bỗng xuất hiện song kiếm, chúng cùng với Thủy Hỏa Liên Hoa ngăn cản những sợi tơ trắng đó. - Bang! Trăm ngàn sợi tơ trắng và Thủy Hỏa Liên Hoa trong nháy mắt va chạm, nhưng ngay lúc này cũng có tiếng thứ gì đó bị vỡ. Đến lúc này Kỷ Ninh mới phát hiện trăm ngàn sợi tơ trắng đang quấn quanh một bình sứ, trong lúc vừa va chạm, bình sứ đã vỡ vụn. Thấy bình sứ vừa vỡ, nguy cơ vô cùng đáng sợ mà tinh thần hắn cảm ứng được lại càng thêm mãnh liệt. Kỷ Ninh lập tức biến sắc. “Bên trong bình sứ khẳng định có cái gì đó. “ Kỷ Ninh không ngu, nhưng căn bản nhìn không thấy, thứ này vô sắc vô vị! Còn thiếu niên tuấn tú xa xa khi bình sứ vừa vỡ, lập tức thu hồi phất trần, hơn nữa thi triển độn thuật đạo phù, trong nháy mắt đã thoát đi. “Bình sứ này... “ Kỷ Ninh cảm thấy bất an. - A. Đột nhiên trái tim hắn xuất hiện một cơn đau đớn, sắc mặt Kỷ Ninh cũng chợt trắng nhợt, hắn ôm ngực, Xích Minh Thần Lực trong cơ thể cũng lập tức bắt đầu điều tra toàn thân, nhưng dù điều tra như thế nào cũng không phát hiện được độc tố. Nhưng trái tim lại cứ đau đớn từng cơn, hơn nữa khắp thân thể cũng dần cảm thấy đau đớn, cơ bản là không thể ngăn cản, đến cả đầu cũng thoáng đau. “Làm sao bây giờ? Độc tố xâm thực toàn thân, Xích Minh Thần Lực của ta cũng không cảm ứng đến, thần niệm của ta cũng không phát hiện được. “ Lúc này Kỷ Ninh chợt nhớ tới Hắc Sắc Lão Ngưu trong Thủy Phủ từng nói, đừng xem nhẹ bất kỳ đối thủ nào, đặc biệt là người tu tiên. Những người tu tiên có thủ đoạn khác nhau. Đối phương chỉ cần dùng một chút độc dược đã có thể hạ độc để giết chết ngươi. Dù ngươi chiến đấu có lợi hại đến đâu thì cũng không thể mãi mãi không có đối thủ được. Đây là người tu tiên! Không ai biết sẽ có thủ đoạn nào... - Ha ha ha. Xa xa truyền đến tiếng cười đắc ý: - Kỷ Ninh, mặc cho ngươi thiên tài ra sao, ngươi cũng chắc chắn sẽ chết. Còn bên trong đại trận, gương mặt Kỷ Ninh tràn đầy vẻ khó chịu. Mặc dù Xích Minh Thần Lực và thần niệm của hắn đều không thể cảm ứng được độc tố, nhưng đau đớn trên cơ thể thì hắn vẫn thoáng có cảm giác, hơn nữa hắn còn cảm thấy độc tố vô hình đang không ngừng dần dần xâm thực toàn thân Mặc dù xâm thực rất chậm, nhưng lại rất ổn định. Dù cho thân thể Thần Ma có sức sống mạnh mẽ của hắn cũng không thể xua đuổi nó. “Độc quá lợi hại, vô sắc vô vị, dò xét cũng không ra. “ Kỷ Ninh thầm kinh hãi: “ Mặc dù không giống độc dược bình thường có thể phát tác trong nháy mắt, nhưng nó lại như xâm thực vào mỗi một tế bào, căn bản không thể trừ tận gốc. Tiếp tục như vậy, sợ rằng chỉ cần hai ba ngày là thân thể cũng hoàn toàn bị xâm thực, e rằng cũng phải chết rồi.” “Hai ba ngày?” Đôi mắt Kỷ Ninh tràn đầy điên cuồng. “Hai ba ngày cuối cùng, dù có chết ta cũng phải phá trận.” Trong lòng Kỷ Ninh ngập tràn lửa giận ngút trời: “Phải giết tất cả bọn chúng, nếu may mắn có khi còn tìm được thuốc giải trên người bọn chúng.” “Không có đường lui nữa.” “Phải phá trận!” Kỷ Ninh ngồi khoanh chân nhắm mắt lại. Hoa sen hộ thân vẫn vờn quanh, hết sức điên cuồng suy diễn trận pháp. ... Trong hang núi. Thiếu niên tuấn mỹ đi vào, hắn chỉ liếc mắt đã có thể nhận ra vẻ kinh sợ của đám tộc nhân Kỷ thị như Mông Ngư, Kỷ Vu Ngọc, còn có cả Đông Phủ Kỷ thị, Bắc Phủ, Nam Phủ, một vài tộc nhân Kỷ thị khác cũng giận dữ nhìn hắn. - Nhìn cái gì mà nhìn. Kỷ Ninh công tử các ngươi trúng độc, nay mai chắc chắn sẽ chết. Thiếu niên tuấn mỹ tự tin vạn phần: - Đừng nói là hắn, cho dù là tu sĩ Tử Phủ trúng phải độc này cũng nhất định sẽ chết. - Lão tổ Kỷ thị ta nhất định sẽ đến. - Nhất định sẽ giết sạch các ngươi, cũng sẽ cứu Kỷ Ninh công tử ra. Bọn người Mông Ngư không muốn tin Kỷ Ninh sẽ chết. - Ha ha ha, lão tổ nhà các ngươi? Thiếu niên tuấn mỹ ngông cuồng cười nói: - Tiểu bộ tộc của các ngươi ở Yến Sơn làm sao có thể có độc dược bực này. Mặc dù là trong tông môn ta, thứ độc dược này cũng khó có thể tìm được. Đừng nhìn ta, ta sẽ không nói cho ngươi đó là độc dược gì đâu. - Đi chết đi. - Các ngươi nhất định sẽ chết. Tộc nhân Kỷ thị ai nấy đều lớn tiếng chửi mắng, đến cả những Tiên Thiên Sinh Linh khác bị trói chặt cũng chửi mắng trong tuyệt vọng. ... Trong thành Tây Phủ của Kỷ Thị. Kỷ Nhất Xuyên đang ở cùng thê tử Uất Trì Tuyết, chốc chốc lại bước ra cửa trước ngóng chờ. Đột nhiên hắn thấy giữa trời cao xa xa có một con Thanh Diễm Điểu, trên lưng có hai người, một người là Kỷ Hồng Hoa toàn thân đỏ rực, người kia là lão giả mặc áo xám có mái tóc dài đỏ rực. Kỷ Nhất Xuyên liếc mắt đã nhận ra, người đó chính là trụ cột chân chính trong cả Kỷ thị - Tộc trưởng Kỷ thị Kỷ Cửu Hỏa! - Tuyết nhi, Tuyết nhi, tộc trưởng đến rồi. Kỷ Nhất Xuyên vội kêu. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang