[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 13 : Tu Sĩ Tử Phủspan

Người đăng: jonyhoanganh

- Giết ta đi. - Ta thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi. - A. - Không, không, không. Đứng giữa đại trận tràn ngập bóng đêm, thấp thoáng nghe được các loại thanh âm, giống như có rất nhiều người đang bị hành hạ vô cùng đau đớn. Kỷ Ninh thầm kinh hãi: “ Họ vội vàng mua một lượng lớn nô lệ, thậm chí còn khống chế một vài thủ lĩnh của các bộ lạc để gây nên chiến tranh giữa các bộ lạc nhằm thu được nô lệ, rốt cuộc là muốn làm cái gì!” “Bất luận như thế nào, ta cũng phải xông ra khỏi đây đã. “ Kỷ Ninh tập trung quan sát chung quanh. Vèo. Hắn lao đi, nháy mắt đã ra xa một dặm. Sau đó lại rẽ ngang, lui lại, bay vọt lên. Giữa đại trận chìm trong màn đêm vô tận, Kỷ Ninh di chuyển vô cùng nhanh. Sau một lúc hắn nhận ra rằng dù mình có chạy tới bất cứ chỗ nào thì trước mắt vẫn chỉ là bóng đêm vô tận cùng từng cơn âm khí. “Không ổn. “ Kỷ Ninh hơi biến sắc: “ Đây không phải là mê trận bình thường. Tốc độ ta cao như vậy, hơn nữa lại không ngừng biến hướng, vậy mà trận pháp vẫn ổn định trước sau như một, sợ rằng kẻ khống chế trận pháp không phải là Tiên Thiên Sinh Linh.” Trong suốt một tháng đuổi the dấu vết này Kỷ Ninh cũng đã phân tâm ra để ngiên cứu trận pháp Cửu Chuyển, hơn nữa cũng đã có một chút thành tựu. Trận pháp trước mắt mặc dù hắn không thể dễ dàng phá được, nhưng vẫn có thể phân rõ, nó không phải là những loại trận pháp đơn giản như Âm Dương Nhị Khí Trận, mà là một loại trận pháp có chút huyền diệu. Pháp bảo làm trận kì để giúp trận pháp này hoạt động như vậy cũng phải là pháp bảo nhập giai. Pháp bảo nhập giai, Tiên Thiên Sinh Linh cũng không có cách nào luyện hóa. “Người như Vạn Tượng Chân Nhân thì cũng không cần phải hoạt động ở Yến Sơn. Tám chín phần mười thì người bố trí trận pháp này là một tu sĩ Tử Phủ, hơn nữa còn có sở trường là dùng độc. “ Kỷ Ninh căn cứ vào những việc gặp phải để nhanh chóng đưa ra phán đoán. ... - Nhãi con nhân tộc, ta đến đây. Tiếng cười chói tai vang vọng trong màn đêm vô tận. Kỷ Ninh đứng tại chỗ không nhúc nhích nhưng quanh thân thể lại xuất hiện ba chiếc lá Thủy Liên Diệp và ba chiếc lá Hỏa Liên Diệp. Hai tầng lá sen bắt đầu từ từ quấn lấy Kỷ Ninh đồng thời xoay theo hai phương hướng khác nhau... - Ha ha ha! Tiếng cười âm hiểm vang vọng. Xoát! Một cái bóng đột ngột vọt ra từ trong lớp sương đen rồi lao thẳng tới Kỷ Ninh. Nhưng khi cái bóng đó thấy Kỷ Ninh được bảo vệ giữa Thủy Hỏa Liên Diệp, thì tốc độ lập tức giảm lại. - Hừ. Mắt Kỷ Ninh lóe hung quang rồi lao về phía trước. Bắc Minh Kiếm trong tay hắn cũng hóa thành một luồng hỏa quang, thi triển ra Điện Quang Hỏa Thạch, chém vào cái bóng đó. Rào... Lập tức cái bóng hóa thành một luồng sương mù, rồi tụ lại thành một con dị thú. Cũng chỉ có thể lờ mờ nhận ra nó trong màn đêm chứ không tài nào nhìn rõ. - Ngươi không phải là một tên nhãi nhân tộc, mà là một Tiên Thiên Sinh Linh nhân tộc đã tu luyện không biết bao nhiêu năm! Thanh âm chói tai từ trong sương mù truyền tới, vang vọng ra xa: - E rằng nhân tộc này đã đột phá được cảnh giới Tiên Thiên từ ngày thiếu niên nên dung mạo mới trẻ như vậy, hơn nữa hắn có hoa sen hộ thân, có lẽ nó cũng là pháp bảo. Từ một nơi rất xa khác vang lên âm thanh lạnh lùng: - Không phải tu sĩ Tử Phủ thì chỉ là việc nhỏ, giết hắn đi. - Giao cho ta. Dị thú ẩn hiện trong sương mù nói thẳng. Kỷ Ninh nghe thế hơi biến sắc. Không phải tu sĩ Tử Phủ là việc nhỏ. Dám nói lời này thì sợ rằng đại trận này rõ ràng là phải do một tu sĩ Tử Phủ bố trí! Còn thứ vừa mới ra tay vẻn vẹn cũng chỉ là một yêu thú, phỏng chừng là một con linh thú dưới trướng tu sĩ Tử Phủ. - Chủ nhân ta nói. Dị thú trong sương mù liên tục biến ảo vị trí, chốc lát ở chỗ này, lúc sau đã ở nơi khác: - Lang bạt bên ngoài, gặp phải nhân loại bộ dáng càng nhỏ thì càng không dễ đối phó, bây giờ xem ra lời này quả không sai... Đáng tiếc là ngươi gặp phải ta! Kỷ Ninh bình tĩnh đứng chờ. Từ khi bước vào Tiên Thiên Sinh Linh thì hắn cũng không còn là phàm nhân do đó dung mạo cũng ít biến đổi, chi tới khi tiếp cận tuổi thọ đại hạn mới có thể nhanh chóng già đi, do đó lão giả Tiên Thiên Sinh Linh, phần lớn đều đã trên một trăm. Ví như Kỷ Nhất Xuyên đầu tiên đã danh chấn Yến Sơn, sau đó lại đi mạo hiểm nhiều năm, cuối cùng lại dẫn thê tử trở về nhưng bây giờ đã gần năm mươi tuổi mà vẫn như thanh niên. Nếu một Tiên Thiên Sinh Linh lại giống như một đứa bé thì chỉ có thể nói hắn lúc còn là đứa bé đã thành Tiên Thiên. Trông càng nhỏ, càng không dễ đối phó. Một vài tiên nhân, đều chỉ có hình dáng của trẻ con. - Veo! - Veo! - Veo! Ba luồng hắc quang đột ngột bắn về phía Kỷ Ninh, nhưng khi chạm vào nụ hoa Thủy Hỏa Liên Diệp xoay tròn bảo vệ Kỷ Ninh thì chỉ miễn cưỡng xuyên thủng tầng liên diệp thứ nhất, tới tầng liên diệp thứ hai đã bị ngăn cản. Bóng đen khổng lồ cũng lao ra từ trong màn sương đồng thời đưa móng vuốt to lớn của nó chộp vào Kỷ Ninh! - Coong! Kiếm quang Kỷ Ninh lóe lên đánh bạt trảo này, cả người cũng tránh qua bên cạnh. - Hả? Kỷ Ninh nhíu mày nhìn lại, đây là một con dị thú tựa như con beo, Kỷ Ninh cũng nhất thời không nhận ra được đây là dị thú gì, chủ yếu là vì rất nhiều dị thú huyết mạch hỗn hợp, thường xuyên xuất hiện dị chủng. Dị thú trước mắt tương tự với Ngạn Thú nhưng thân thể lại thon dài hơn. Nó nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cái đuôi cũng chớp lên. Trên cái đuôi của nó có những vòng gai xương màu đen, nếu quất vào thân người thì tuyệt đối không thua gì cây roi pháp bảo quất vào người. Kỷ Ninh nheo mắt, hóa thành một luồng ảo ảnh. Phong Dực Độn Pháp! Vèo! Nhanh như thiểm điện lao thẳng tới dị thú. Hai móng vuốt của Đại Yêu dị thú lại chộp về Kỷ Ninh. - Tích Thủy Xuyên Thạch! Một luồng kiếm quang như nước lóe lên rồi biến mất, thấp thoáng tựa như một giọt nước nhỏ xuống. Con Đại Yêu dị thú theo quán tính ngã ầm xuống đất. Nó lăn vài vòng trên mặt đất rồi không nhúc nhích nữa. Trên đầu nó có một lỗ thủng to đùng, não tương văng hết ra ngoài. Kỷ Ninh lẳng lặng đáp xuống đất, vẫn cầm song kiếm cẩn thận liếc nhìn chung quanh rồi lại liếc nhìn yêu thú: “ Một con Đại Yêu Tiên Thiên hậu kỳ mà thôi!” - Hắc Châm! - Hắc Châm! Ở một nơi rất xa truyền đến thanh âm lạnh lùng đầy tức giận: - Đánh chết nhân tộc đó chưa? Hắc Châm, Hắc.. Chẳng mấy chốc thanh âm lạnh lùng đó không tiếp tục nói nữa. “Ta giết dị thú mà hắn không biết, xem ra dị thú đó không phải linh thú của người này. “ Kỷ Ninh hiểu. Ở giữa vùng núi lớn này tuyệt không phải chỉ có một tu sĩ Tử Phủ. Rất có thể là một thế lực đang ẩn mình! Nhưng kẻ được bố trí khống chế trận pháp ít nhất phải là tu sĩ Tử Phủ. “Phiền to rồi. “ Kỷ Ninh không ngờ, ở vùng Yến Sơn, chỗ giao giới giữa Kỷ thị, Thiết Mộc Thị còn ẩn núp một thế lực như vậy. ... Kỷ Ninh đứng trong đại trận, Thủy Hỏa Liên Hoa xung quanh cũng liên tục xoay tròn hộ thân đồng thời trong nội tâm lại không ngừng tìm hiểu trận pháp. Trận Pháp Cửu Quyển mặc dù thâm ảo, đặc biệt là một vài đồ hình rất khó ghi nhớ, nhưng Kỷ Ninh vẫn cưỡng ép ghi nhớ nội dung quyển thứ nhất. Lúc này hắn đang dành ra hơn phần nửa tâm lực để suy diễn. “Phải phá được trận, bị vây ở đây thì ta chỉ có thể mặc cho đối phương thi triển thủ đoạn. “ Kỷ Ninh vùi đầu tìm hiểu. Bên tai còn truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tiếng mắng thê lương, tựa như trong núi lớn ẩn tàng một địa ngục. ****** Thành Tây Phủ của Kỷ Thị, Phiêu Tuyết Điện. Kỷ Dậu Dương ngồi trên ghế cao ở đại điện. Đám Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Liệt theo thứ tự ngồi xuống, ai nấy sắc mặt trầm trọng. - Mười ngày gần đây. Thanh âm Kỷ Dậu Dương hơi khàn đi, mắt cũng đỏ lên: - Năm phủ trong lãnh địa Kỷ Thị của chúng ta đã có không biết bao nhiêu Tiên Thiên Sinh Linh bị mất tích! Sống không thấy người, chết không thấy xác! - Phủ chủ, rốt cuộc là ai đang làm loạn trong lãnh địa của chúng ta. - Phải tìm cho được, phải tiêu diệt nó. -Ta sắp phát điên rồi, huynh đệ tốt của ta, ta nhất định phải tìm được ngươi, nhất định phải cứu ngươi. Phía dưới có tiếng tộc nhân Kỷ thị không kìm được gầm lên. Kỷ Liệt ở một bên cũng trừng mắt, nghẹn ngào nói: - Con trai của ta cũng mất tích rồi. Nhất định phải tìm ra, nhất định! Nói xong hắn lập tức nhìn lên đại điện của phủ chủ: - Đại huynh, cho tới hôm nay tổng cộng có bao nhiêu Tiên Thiên Sinh Linh mất tích rồi? Còn nữa, rốt cuộc là ai xuống tay với Kỷ thị chúng ta, có tìm được thủ phạm không? - Dựa theo tin tức Tông Phủ vừa mới truyền đến thì cho tới hôm nay đã có hai mươi ba Tiên Thiên Sinh Linh mất tích. Kỷ Dậu Dương lắc đầu: - Hơn nữa phần lớn đều là những Tiên Thiên Sinh Linh khá lợi hại, cũng khá có danh tiếng! Đã có năm người là thống lĩnh của năm phủ trong Kỷ Thị mất tích, về phần tung tích thì cơ bản là vẫn chưa tìm thấy. - Đây cơ bản là khiêu khích Kỷ thị ta, xem thường Kỷ thị ta. Kỷ Liệt gầm lên. Kỷ Dậu Dương đỏ mắt: - Những người mất tích đều khá lợi hại, ít nhất cũng là Tiên Thiên Sinh Linh trung kỳ, còn có cả Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ, thậm chí Tiên Thiên Sinh Linh viên mãn! Đúng là cưỡi lên đầu Kỷ thị ta, bôi tro trát trấu lên mặt Kỷ thị ta! Nhất định phải tìm ra nguyên hung! Mặc dù trả giá như thế nào, cũng phải tiêu diệt nó! Kỷ Nhất Xuyên ngồi một bên, mở lời nói: - Đúng là nên tiêu diệt, nhưng dựa theo kinh nghiệm của ta, chắc là có tu sĩ Tử Phủ nhúng tay. - Hả? Cả đám đều nhìn về phía Kỷ Nhất Xuyên. Kỷ Nhất Xuyên dù sao cũng đã từng lang bạt bên ngoài, thậm chí đi qua Bắc Minh Đại Hải cho nên tầm nhìn cũng khác hẳn. Kỷ Nhất Xuyên tiếp tục nói: - Có hai loại khả năng lớn nhất. Loại thứ nhất hẳn là một bộ tộc lưu vong. Bộ tộc mất đi thành ấp của mình, không còn căn cơ, bị ép lưu vong. Nhưng thực lực còn sót lại của bộ tộc tương đối mạnh, do đó muốn gây chiến ở Yến Sơn chúng ta, muốn tìm được một tòa thành để cư ngụ. Có thành ấp, mới có lãnh địa, lúc đó bộ tộc mới xem là có căn cơ! - Loại khả năng thứ hai, là một người tu tiên đào vong, có một số kẻ tu tiên theo tà đạo dùng hồn phách, thi thể để tu luyện một vài pháp thuật tà ác. Họ bắt Tiên Thiên Sinh Linh, là vì hồn phách Tiên Thiên Sinh Linh mạnh hơn, có ích cho việc tu luyện một vài pháp thuật. Kỷ Nhất Xuyên nói. - Hơn nữa lần này Tiên Thiên Sinh Linh mất tích. Kỷ Nhất Xuyên nói: - Dựa theo tin từ Kỷ thị của chúng ta thì chẳng những là Thiết Mộc Thị ngay bên cạnh, còn có cả Biên Hà Thị cũng có Tiên Thiên Sinh Linh mất tích. Chỉ là không biết số lượng Tiên Thiên Sinh Linh mất tích của họ như thế nào. Ngông cuồng như thế thì chắc hẳn thế lực đi tới Yến Sơn chúng ta cũng không kém. Chúng ta nhất định phải báo thù, Tiên Thiên Sinh Linh mất tích cũng phải cứu, nhưng không được lỗ mãng, phải tra ra hư thật về đối phương rồi mới đặt ra kế hoạch để ra tay diệt trừ nó! Mọi người trong điện đều bình tĩnh lại. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang