[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 14 : Thủy Phủspan

Người đăng: jonyhoanganh

Kỷ Ninh cảm giác thấy thời gian không gian biến ảo, cảm giác hơi giống như năm đó mình nhảy vào Lục Đạo Luân Hồi. Trong nháy mắt, tất cả lại yên ả. “Nơi này...“ Kỷ Ninh vội quan sát bốn phía, thấy bản thân mình đang ở trong một hành lang cao lớn. Hành lang rộng trăm trượng, cao trăm trượng, đến khi Kỷ Ninh quay đầu nhìn phía sau không khỏi chấn động. Phía sau chính là lối ra. Ngoài lối ra là nước mênh mông cuồn cuộn vô cùng vô tận. Nhưng nước không thể xâm nhập vào trong hành lang, như có chướng ngại vô hình ngăn cản. “Chuyện gì thế? “ Kỷ Ninh vô cùng cẩn thận đi tới đó, trong tay xuất hiện một mũi tên, đâm thẳng ra ngoài. Xoẹt! Mũi tên chạm vào tầng cản trở vô hình, không sao xuyên thủng được. “Ta không tin. “ Kỷ Ninh vội lui về phía sau mười bước, lập tức xuất ra cây đại cung Giáp Dũng, hừ nhẹ một tiếng, toàn thân thoáng có hào quang lưu chuyển. Hiển nhiên sức mạnh như Thần Ma đã hoàn toàn bộc phát, gần như kéo hết đà cây đại cung, lập tức bắn thẳng một tên ra. Mũi tên như lưu quang xạ vào trên chướng ngại vô hình. Mũi tên bị chấn nát bấy, rơi trên mặt đất. “Việc này … “ Kỷ Ninh nhíu mày, cẩn thận quan sát hành lang. “Hành lang có chiều rộng và chiều cao trăm trượng. “ Kỷ Ninh xuyên qua chướng ngại vô hình, nhìn ra thủy vực vô cùng bên ngoài: “ Kiến trúc này khẳng định lớn kinh người, cực dài cực rộng. Hơn nữa lại được xây dưới nước...” “Dưới đáy hồ Dực Xà?“ Kỷ Ninh lắc đầu. Hồ Dực Xà chỉ là một hồ nước phương viên trăm dặm, muốn dung nạp kiến trúc lớn như vậy cũng rất khó. E rằng Kỷ Thị sớm đã phát hiện ra rồi. “Lúc trước thời gian không gian biến ảo, như một thông đạo không gian.“ Kỷ Ninh thầm nói: “Sợ là ta đã vào một không gian khác rồi.” Đọc sách nhiều, biết cũng nhiều. Trong sách có ghi lại, qua thời gian vô tận, một vài Tiên nhân đại năng hoặc Thần Ma đại năng, có thể mở ra một vài tiểu không gian. Thậm chí một hạt cát cũng có thể mở ra một thế giới! Một vài di tích tiên phủ, di tích Thần Ma cũng sẽ đặt trong một vài tiểu không gian, tiểu thế giới. Bình thường muốn tìm cũng không thể tìm ra. Gặp kỳ ngộ, vô tình sẽ được vào đó. Nhưng đây là động phủ của đại năng giả để lại, nên cũng có nguy cơ trùng điệp. Dù sao Tiên nhân, Thần Ma làm sao có thể không để lại một vài thủ đoạn phòng ngự chứ. Tiến vào di tích phần lớn đều chết cả. Có thể bảo trụ được mạng trốn ra ngoài coi như vận khí tốt. Về phần tìm được bảo vật trong truyền thuyết, ít nhất bây giờ Kỷ Ninh cũng không dám mơ tưởng! “Không thể tham lam! Cố gắng bảo trụ tính mạng.“ Kỷ Ninh cẩn thận quan sát. Không biết, đại biểu cho kỳ ngộ. Nhưng ngược lại cũng đại biểu cho nguy hiểm khổng lồ! “Thủy Phủ này tạm thời gọi nó là Dực Xà Thủy Phủ đi.“ Kỷ Ninh tùy tiện đặt một cái tên. Đã tạm thời không thể ly khai hành lang, vậy cứ tiến lên. ... Hành lang rộng lớn, mặt đất như đúc liền một khối. Kỷ Ninh thử dùng hết thủ đoạn cũng không thể lưu lại vết tích gì trên mặt đất hoặc trên vách tường. Đi được một lát. Vừa rẽ qua, Kỷ Ninh lập tức nheo mắt. Chỉ thấy xa xa trên mặt sàn hành lang có một đống xương. Có một số thi hài đã gần như hoàn toàn hóa thành bụi rồi. Nhưng cái kỳ quái là rất ít thấy binh khí pháp bảo. Chỉ ở bên trái xa nhất có một thi hài đầy đủ, có một bộ hộ giáp, binh khí thôi. “Pháp bảo của những thi hài khác đâu nhỉ?“ Kỷ Ninh nghi hoặc: “Mặc dù không có pháp bảo, tốt xấu gì cũng có chút thần binh chứ. Sao một chiếc cũng không có?” “Vèo!” Kỷ Ninh động tâm ý, dùng thần niệm cuộn lấy thi hài có hộ giáp, binh khí. Trong nháy mắt đã cuốn nó tới chỗ mình. Bang. Vừa rơi xuống, thi hài trong nháy mắt đã bị chấn động vỡ vụn. “Xem ra đã chết rất lâu rồi.“ Kỷ Ninh nhìn thoáng qua hộ giáp và binh khí, lúc này dùng Tiên Thiên Chân Nguyên trong cơ thể xâm nhập vào trong muốn luyện hóa. Vừa luyện hóa hắn đã phát hiện, vì chủ nhân lúc trước đã chết lâu lắm rồi. Bên trong hai món pháp bảo cũng không hề có chút pháp lực nào tồn tại. Kỷ Ninh rất dễ dàng luyện hóa được. “Ta có thể luyện hóa. Xem ra chỉ là pháp bảo không đạt chuẩn.“ Kỷ Ninh thầm nói: “Xem ra người này cũng chỉ có thực lực Tiên Thiên thôi.” Lập tức Kỷ Ninh cẩn thận quan sát thi hài. Hắn chú ý tới một cái nhẫn trên ngón tay, lập tức cầm lấy nhẫn, nhanh chóng luyện hóa. Quả nhiên, chiếc nhẫn này chính là trữ vật pháp bảo trên người chết. Hơi tìm tòi trữ vật pháp bảo này, Kỷ Ninh lập tức chấn động. Không gian trữ vật pháp bảo này cũng không lớn, còn nhỏ hơn cả của Thiết Mộc Chiêm một chút. Nhưng... “Nhiều pháp bảo như vậy à. “ Kỷ Ninh chấn động. Bên trong trữ vật pháp bảo trôi nổi những món pháp bảo. Cái nào cũng khí tức bất phàm, có binh khí, có trận pháp, có hộ giáp, cũng có cả trữ vật pháp bảo. “Một người sao phải đem theo nhiều pháp bảo như vậy.“ Kỷ Ninh nhìn những thi hài kia, bên cạnh những thi hài đó không hề có pháp bảo: “E rằng hẳn là vét toàn bộ pháp bảo của những người kia vào đây rồi.” Kỷ Ninh nhanh chóng luyện hóa. Vừa luyện hóa, hắn đã phát hiện, tổng cộng có 112 món trữ vật pháp bảo, 136 món binh khí pháp bảo, 31 món hộ giáp pháp bảo, còn có 16 pháp bảo kỳ lạ khác như trận pháp. Về phần đạo phù cũng không ít. Đáng tiếc chắc là do thời gian quá lâu, pháp lực chứa trong đạo phù cũng đã mất, chỉ có hơn mười đạo phù còn có thể sử dụng. “Ta có thể luyện hóa, như vậy đều là pháp bảo không đạt chuẩn.“ Kỷ Ninh thầm nghĩ: “Chủ nhân những pháp bảo lúc trước đều là Tiên Thiên Sinh Linh. Chứng tỏ lúc trước những người tới hành lang này đều là Tiên Thiên Sinh Linh.” Kỷ Ninh tuyển trong những trữ vật pháp bảo có không gian bên trong rộng chừng gần trăm trượng, lấy ra một đai lưng trữ vật quấn quanh hông. Đai lưng trữ vật này bề ngoài vẻn vẹn chỉ là đai lưng mộc mạc một chút mà thôi. Kỷ Ninh lại tuyển ra một món hộ giáp không tệ, luyện hóa, biến ảo cho phù hợp với người mình. Hộ giáp pháp bảo còn mạnh hơn cả Kim Thần Y. Kỷ Ninh cởi Kim Thần Y rồi thu vào. Kỳ thật dù tìm được pháp bảo, Kỷ Ninh cũng không vui mừng quá nhiều. Vì hắn dù sao cũng là người kế nhiệm Tây Phủ Kỷ Thị. Tìm được hộ giáp pháp bảo cũng rất dễ dàng. “Nhưng số lượng quả là không ít. Toàn bộ cộng lại, phỏng chừng cũng bằng với một chiếc pháp bảo nhập giai rồi.“ Kỷ Ninh lập tức không còn suy nghĩ nhiều nữa. Người đi trước cũng chiếm được nhiều pháp bảo như vậy, nhưng cuối cùng vẫn chết ở nơi này. Phải sống và ra ngoài mới là quan trọng nhất. Kỷ Ninh cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm, vô cùng cẩn thận tiến bước. Dù sao không có con đường nào khác có thể đi, chỉ có tiến lên! Nói về uy lực, Bắc Minh Kiếm không thua gì pháp bảo không nhập giai. Hơn nữa còn không cần tiêu hao Tiên Thiên Chân Nguyên. Kỷ Ninh đương nhiên muốn sử dụng Bắc Minh Kiếm. ... Kỷ Ninh bước từng bước tiến lên, vô cùng cẩn thận. Di chuyển tới chỗ những thi hài kia, hắn càng cẩn thận. Đột nhiên... Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Những hạt đậu vàng đột nhiên xuất hiện. Hàng loạt hạt đậu vàng xuất hiện xung quanh. Rất nhiều hạt rơi xuống mặt đất phát ra những tiếng vang leng keng. Sau đó những hạt đậu này nhanh chóng tan ra, biến thành chất lỏng kim sắc. Mỗi một giọt chất lỏng kim sắc đều nhanh chóng ngưng tụ thành một tay thiên binh kim giáp cầm binh khí. Đám thiên binh thiên tướng lực lưỡng, vàng lóng lánh, chói mắt vô cùng, đứng bao quanh hắn. “Tát đậu thành binh? “ Kỷ Ninh sửng sốt, đồng thời cũng cảm ứng được những thiên binh kim giáp này ai nấy đều có khí tức không tệ. Ít nhất cũng có thực lực Tiên Thiên “Lại có thêm nữa. Tới tám mươi mốt tên à?” “Lại dám xông vào động phủ, chết đi! “ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng quát lên, sau đó đánh thẳng tới. Kỷ Ninh cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm. Bây giờ thì không nghi ngờ gì nữa,, lúc trước những thi hài kia e rằng chính là bị tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp này chém chết. Kỷ Ninh không dám chần chờ, thi triển ngay Phong Dực Độn Pháp Vèo, Hắn đạp xéo lên vách tường hành lang, tựa như đại bằng tung cánh, trong nháy mắt lướt qua tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp, muốn xông lên phía trước. “Đại trận, khởi!“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng kêu lên. Nhất thời hai bên hành lang đều nổi lên sương mù mờ mịt. Khi Kỷ Ninh vọt tới chỗ có sương mù, dù đâm kiếm ra cũng không thể đâm thủng. “Mơ tưởng chạy trốn à.“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp một lần nữa vọt tới. “Khốn trận?” Kỷ Ninh đưa mắt nhìn hai bên sương mù mờ mịt: “Xem ra không chém chết tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp sẽ không ra được. Những tên gia hỏa lúc trước đều đã chết, ta không phải là đám gia hỏa yếu ớt đó đâu.” Vèo! Kỷ Ninh thi triển Phong Dực Độn Pháp, nhanh chóng đạp vào vách tường lách tới phía sau những binh tướng mặc kim giáp, sau đó đánh thẳng vào một binh tướng mặc kim giáp. “Xoạt, xoạt, xoạt! “ Trong nháy mắt đâm ba kiếm. Phốc! Một kiếm của Kỷ Ninh xuyên qua đầu binh tướng mặc kim giáp. Nhưng tên binh tướng mặc kim giáp đó vẫn đâm trường mâu trong tay ra. “Cái gì!“ Kỷ Ninh giật bắn người vội lui về phía sau. “Mặc dù là Tiên Thiên Sinh Linh Thần Ma Luyện Thể, một kiếm đâm vào đầu cũng chết chắc. Tại sao binh tướng mặc kim giáp đó lại không chết?“ Kỷ Ninh nhất thời nóng nảy. Vừa rồi giao thủ ngắn ngủi một lát, hắn đã phát hiện, trường mâu mà binh tướng mặc kim giáp sử dụng cũng chỉ có thể xem như nhập vi. Nhưng về sức mạnh thì không thua gì Kỷ Ninh. Trí mạng nhất chính là đâm vào đầu cũng không chết. “Giết!“ Một kiếm vừa rồi của Kỷ Ninh đâm thủng đầu binh tướng mặc kim giáp tựa hồ chọc tức những binh tướng mặc kim giáp khác. Nhất thời cả đám gầm lên, điên cuồng vây công. Kỷ Ninh thi triển ra bộ pháp, di chuyển trong sự vây công của đám binh tướng mặc kim giáp. Mỗi thời mỗi khắc nhiều nhất ứng đối với ba đối thủ thôi. Bằng vào hai thanh Bắc Minh Kiếm trong tay, mấy lần đâm thủng những nơi yếu hại như ngực, đầu của những binh tướng mặc kim giáp, nhưng những binh tướng mặc kim giáp này vẫn không tổn hao gì. “Thủy Hỏa Liên Hoa!“ Kỷ Ninh nóng nảy. Soạt soạt soạt. Xung quanh Kỷ Ninh xuất hiện ba lá Thủy Liên khổng lồ, ba lá Hỏa Liên khổng lồ, bao phủ bốn phía. Hai tầng lá sen từ từ xoay tròn ngược hướng. Nhất thời sáu tên kim giáp binh tướng bị Thủy Hỏa Liên Diệp bao phủ, lập tức bị Thủy Hỏa Liên Diệp nghiền nát, chẳng mấy chốc đã tan tành, biến thành chất lỏng. Những chất lỏng kim sắc này chảy ra khỏi phạm vi của Thủy Hỏa Liên Diệp, lại lần nữa nhanh chóng ngưng tụ ra sáu binh tướng mặc kim giáp. “Sao có thể như vậy.“ Kỷ Ninh thấy thế không khỏi kinh ngạc. Đã hóa thành chất lỏng mà còn có thể một lần nữa ngưng tụ ra? “Không phải lúc trước những Tiên Thiên Sinh Linh chết vì quá yếu, mà là tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp căn bản là Bất Tử Chi Thân.“ Kỷ Ninh hiển nhiên nhất thời cũng không biết ứng phó ra sao với tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp. Dù sao đã nghiền nát thành mảnh vỡ rồi, mà vẫn có thể hóa thành chất lỏng ngưng tụ thành nhân hình. “Giết!” “Giết!” “Giết!” Sáu binh tướng mặc kim giáp bị nghiền nát, tựa hồ làm những binh tướng mặc kim giáp kia phẫn nộ hơn nữa. “Bày trận!“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng gầm lên. Chỉ thấy những binh tướng mặc kim giáp ai nấy đều xông lên, nhanh chóng vây kín Kỷ Ninh. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang