[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 01 : Sát Ý Đầy Đầuspan

Người đăng: jonyhoanganh

“Tiểu Thanh Xà, hy vọng ngươi vượt qua kiếp này. “ Kỷ Ninh chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc trong lòng, không dám chần chừ chút nào, vừa ngăn cản Tiên Thiên Ngạn Thú truy sát, vừa nhanh chóng đạp sóng nước chạy trốn. ** - Đừng chạy! Đại Yêu Ngạn Thú giận dữ kêu lên, đồng thời cũng đạp sóng nước truy đuổi. Nhưng nó lại đạp tung mặt nước ra, dù sao nó cũng chưa đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, chỉ có thể miễn cưỡng lướt đi bằng yêu lực, hơn nữa nó vốn là một con thú trên cạn, tốc độ di chuyển trên mặt nước tất nhiên là chậm hơn! Kỳ thật dù đây có là núi rừng, thảo nguyên thì sợ rằng tốc độ của nó vẫn kém Kỷ Ninh một chút, chứ đừng nói đây lại là mặt nước! Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Kỷ Ninh nhanh chóng chạy ra xa. - Ô. Đại Yêu Ngạn Thú chỉ có thể trở về. Trong đại trận che trời lấp đất, Không Thanh Xà Vương điên cuồng giãy dụa, lúc thì to lên, lúc thì trở nên nhỏ xíu: - Con Không Thanh Xà này sao có thể kháng cự được oai trận pháp, dù giãy dụa như thế nào cuối cùng cũng sẽ phải thần phục! ... Trận pháp dùng sức mạnh của thiên địa tạo ra biết bao điều kỳ diệu thần bí! Oai của Âm Dương Nhị Khí Trận này không phải là thứ mà Không Thanh Xà Yêu có thể chống cự. - Ha ha ha... Thiết Mộc Chiêm đứng trên mặt nước, chỉ vào vô số dòng khí màu đen, dòng khí màu trắng đang quấn quanh Thanh Xà khổng lồ ở phía xa xa: - Không Thanh Xà, ngươi đã vào đại trận của ta, dù cho ngươi có vùng vẫy như thế nào cũng đều vô dụng thôi. Nên ngoan ngoãn thần phục đi, nhận ta làm chủ nhân, như vậy sẽ đỡ phải chịu đau đớn! - Rống... Không Thanh Xà ngẩng đầu gầm lên. - Không thần phục à? Thiết Mộc Chiêm nghe không hiểu, nhưng vẫn cảm giác được sự phẫn nộ và địch ý của Không Thanh Xà. Lúc này hắn cười lạnh nói: - Không Thanh Xà, chủ nhân chân chính của vùng đất mênh mông này là nhân tộc! Thống lĩnh vùng đất này là Đại Hạ vương triều! Ngươi chỉ là một con thần thú, dù lợi hại tới mấy đâu thì cũng làm được gì? Cho dù ta thả ngươi đi, tương lai sẽ có người khác đến thu phục ngươi. Ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn thần phục ta đi! Thiết Mộc Chiêm không ngừng nói. Nhưng mặc cho hắn nói như thế nào thì Không Thanh Xà Yêu cũng không để ý. Điều này làm Thiết Mộc Chiêm rất tức giận: - Ta muốn xem thử ngươi ngông nghênh hơn, hay là Âm Dương Nhị Khí Trận của ta lợi hại hơn! - Xoẹt xoẹt xoẹt... Dòng khí đen trắng cuốn chặt lấy Không Thanh Xà Yêu, da thịt nó bị nghiền nát, những miếng vảy vỡ vụn tróc ra, máu tươi xanh biếc chảy xuống. Dù đau đớn khi bị tróc vảy cắt thịt nhưng Không Thanh Xà Yêu vẫn không hề cúi đầu. Xoát! Không Thanh Xà thu nhỏ lại tới mức chỉ bé bằng một ngón tay, tạm thời thoát khỏi dòng khí đen trắng đang quấn quanh, nhưng sau đó những luồng khí lại nhanh chóng ập tới. Khí, tụ tán vô thường! Muốn tránh thoát sự bao vây của dòng khí khó tới mức nào? - Nha! Thanh Xà nhỏ bằng ngón tay kêu lên thê lương, trong nháy mắt đã trở nên vô cùng to lớn, còn to hơn cả Dực Xà! Nó lúc thì biến lớn, lúc thì biến nhỏ, cố gắng giãy dụa. Chỉ có như vậy mới có thể giảm thời gian bị dòng khí nghiền ép, dù làm như vậy nhưng nó vẫn bị luồng khí nghiền ép làm cho vô cùng đau đớn. Tiểu Thanh Xà vừa giãy dụa, vừa muốn bổ về phía Thiết Mộc Chiêm. Nhưng trận pháp Âm Dương Nhị Khí Trận quá mạnh, nó chẳng thể nào chạm tới Thiết Mộc Chiêm. Vùng vẫy liên tục làm thân thể nó đầy vết thương, những miếng vảy bị nghiền nát, máu xanh bắn tung tóe. - Nha! - Nha! Nó liên tục kêu lên thê lương. Không Thanh Xà Vương gắng sức giãy dụa. Nó là một con thần thú, nó vô cùng cao ngạo. Làm sao nó có thể dễ dàng thần phục nhân loại trước mắt chứ? Nếu đó là một tu sĩ Tử Phủ có lẽ nó sẽ chịu cúi đầu, nhưng Thiết Mộc Chiêm còn chưa đủ tư cách. - Hả? Hồi lâu sau, Thiết Mộc Chiêm nhíu mày. - Sao vẫn còn vùng vẫy? Thiết Mộc Chiêm thấy khắp người Không Thanh Xà Yêu toàn là vết thương nhưng vẫn vùng vẫy vô cùng điên cuồng: - Mặc dù Âm Dương Nhị Khí Trận chỉ sử dụng một phần uy lực, nhưng nó tự mình muốn chết, nếu tiếp tục thế này, nhất định nó sẽ bị Âm Dương Nhị Khí Trận ép chết! Chẳng lẽ dù chết nó cũng không muốn thần phục ta? Thiết Mộc Chiêm nghiến răng, động tâm ý, nhất thời dòng khí đen trắng vốn đang trói buộc Không Thanh Xà Yêu bắt đầu tách ra. - Không Thanh Xà! Thiết Mộc Chiêm chỉ vào những vết thương chồng chất của nó: - Ta dựa vào đại trận để ép ngươi, e rằng ngươi sẽ không phục! Vậy ngươi và ta giao chiến. Ta không cần đại trận hỗ trợ, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ta sẽ thả ngươi ra ngoài. Nhưng nếu ngươi thua, ngươi phải thần phục ta, được không? - Nha! Không Thanh Xà Yêu căm hận kêu một tiếng, biến thành dài hơn mười thước, đây là kích cỡ thân thể giúp nó có thể phát huy được thực lực mạnh nhất, nó lập tức lao thẳng về phía Thiết Mộc Chiêm! - Hừ. Trên tay phải Thiết Mộc Chiêm xuất hiện một cây roi dài màu đen, trên roi tua tủa đinh nhọn. Cái roi đen này chính là pháp bảo Hắc Mộc Đằng Tiên, là pháp bảo nổi tiếng của Thiết Mộc Chiêm ở Yến Sơn. Hắn giơ roi quất mạnh. Cây roi nhất hóa thành một bóng đen khổng lồ quét về phía Không Thanh Xà Yêu. Xoát! Xoát! Không Thanh Xà Yêu nhanh chóng di chuyển, tránh được roi này. - Rào rào rào... Thiết Mộc Chiêm vẫy cây roi dài trong tay. Chỉ thấy cây roi vòng một vòng, cuộn lại, nhất thời có vô số vòng khuyên bay bề phía Không Thanh Xà Yêu. Sau đó soạt một tiếng, lớp vảy trên người Không Thanh Xà Yêu bị bay mất một miếng. - Ti ti... Không Thanh Xà Yêu giận dữ kêu lên, dù bị thương vẫn quyết xông tới. Thiết Mộc Chiêm chỉ cười lạnh, vung Hắc Mộc Đằng Tiên lên. Đây không phải lần đầu tiên hắn giao thủ với Không Thanh Xà Yêu. Hắn giỏi dùng roi, hoàn toàn khắc chế được sự linh hoạt của Không Thanh Xà Yêu! Không Thanh Xà chạy trốn cực nhanh nhanh, lúc trước hắn không có cách nào, nhưng bây giờ Không Thanh Xà Yêu bị vây trong đại trận, không thể chạy trốn được. - Thế nào? Thiết Mộc Chiêm đứng đó, roi dài vung lên, mỗi roi đều có uy lực vô cùng lớn, đánh cho Không Thanh Xà Yêu phải nứt da đứt thịt: - Thực lực của ta mạnh hơn ngươi, ngươi nên ngoan ngoãn thần phục đi. - Bộp! - Bộp! Pháp bảo va chạm với thân thể, hơn nữa dù sao Thiết Mộc Chiêm cũng là cường giả Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ, hoàn toàn áp đảo nó. - Vèo! Trong một lần né tránh cây roi, Không Thanh Xà đột ngột biến mất sau đó lại xuất hiện cách đó vài chục trượng. Điều này làm cho Thiết Mộc Chiêm vô cùng kinh ngạc, sau đó hắn liền biến sắc: - Không ổn! - Ti ti... Không Thanh Xà Yêu hưng phấn kêu lên, đồng thời mỗi lần nó lắc người là đã thuấn di tới chỗ khác cách đó vài chục trượng, thậm chí còn xa hơn. - Muốn chết! Vẻ mặt Thiết Mộc Chiêm trở nên dữ tợn, hắn điên cuồng gào lên. Ầm ầm... Đại trận lưu chuyển, những dòng khí đen trắng cuồn cuộn bay về phía Không Thanh Xà Yêu. Còn Không Thanh Xà Yêu chỉ lạnh lùng nhìn Thiết Mộc Chiêm sau đó lập tức biến mất. - Ầm! Các luông khí đen trắng va chạm vào nhau, bay tán loạn. - Đáng hận! Thiết Mộc Chiêm gầm lớn, hai tay vung lên: - Đáng hận!!! - Hư Không Xuyên Thoa! Hư Không Xuyên Thoa! Vẻ mặt Thiết Mộc Chiêm dữ tợn, hai mắt ửng đỏ, giận dữ nói: - Con Không Thanh Xà này lại có thể thi triển Hư Không Xuyên Thoa. Đúng, là thằng nhãi của Kỷ thị. Chính là vì thằng nhãi của Kỷ thị. Hắn đã mấy lần chiến đấu với Không Thanh Xà, nhất định đã làm cho Không Thanh Xà tiến bộ, giúp cho thân pháp nó đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, thi triển ra Hư Không Xuyên Thoa! Thiết Mộc Chiêm vô cùng phẫn nộ. Không Thanh Xà, mặc dù trên vùng Yến Sơn chỉ có một con nhưng trên vùng đất mênh mông do vương triều Đại Hạ thống lĩnh thì lại có không ít. Thiết Mộc Chiêm hiểu rõ sự lợi hại của Không Thanh Xà, vậy nên hắn cực kỳ muốn thu phục được một con Không Thanh Xà. Đại yêu bình thường hoặc biết khống thủy, hoặc khống độc, hoặc khống hỏa gì gì đó. Đến cả Thủy Tê Vương, những Dực Xà, loại không phải thần thú, cũng đều có năng lực đặc biệt. Nhưng thần thú như Không Thanh Xà Vương lại không có năng lực gì đặc thù... Thực ra không phải nó không có! Mà là năng lực mà Không Thanh Xà Vương có quá mạnh. Lúc thực lực còn thấp, nó không thể sử dụng. Tựa như yêu quái bình thường vậy, lúc còn ở Hậu Thiên không thể khống thủy, nhưng khi thành Tiên Thiên Sinh Linh thì lại có thể khống thủy rồi. Năng lực của Không Thanh Xà Vương chính là hư không. Mặc dù đã thành Tiên Thiên Sinh Linh, nó cũng phải đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mới có thể làm thân thể hợp nhất với hư không trong khoảnh khắc, sử dụng Hư Không Xuyên Thoa! - Hư Không Xuyên Thoa! Thiết Mộc Chiêm nghiến răng: - Một con Không Thanh Xà ngộ ra Hư Không Xuyên Thoa, sau này sẽ trở nên vô cùng mạnh! Hư Không Xuyên Thoa... Nó giúp cho Không Thanh Xà có thể đi tới một vài nơi rất thần bí, thậm chí đi trộm một vài linh quả thiên địa, thực lực sẽ nhanh chóng tăng lên. Chắc chắn con Không Thanh Xà Vương này sẽ rời khỏi Đông Sơn Trạch, bắt đầu phiêu lưu. Dù sao chỉ có đi nhiều mới có thể trộm được nhiều bảo vật thiên địa, thực lực mới có thể nhanh chóng phát triển. Nếu an phận ở một góc thì năng lực của nó sẽ bị lãng phí! “Nó cừu hận ta, tương lai khi nó trở về Yến Sơn rất có thể sẽ tìm ta báo thù. “ Thiết Mộc Chiêm vừa giận vừa sợ! - A a a!!! Thiết Mộc Chiêm phẫn nộ gầm lên, tiếng gầm làm nước hồ bắn tung tóe! Giận quá. - Đều là vì thằng nhãi Kỷ thị! Thiết Mộc Chiêm nghiến răng, vô cùng thống hận. Nếu không phải Kỷ Ninh làm cho Không Thanh Xà Vương tiến bộ rất nhiều thì sao nó có thể bống nhiên đột phá? Nếu không phải vì vậy thì hắn đã thu phục được con Không Thanh Xà này rồi. Bây giờ chẳng những không thu phục được mà lại có thêm một cường địch. Không Thanh Xà Yêu nhất định sẽ nhớ kỹ mối hận này! ... Đại trận tiêu tán. Thiết Mộc Chiêm thu lại tám chiếc cờ của đại trận, rồi âm trầm đạp nước đi tới. - Chủ nhân. Đại Yêu Ngạn Thú hóa thành một nam tử áo đen, vội vàng chạy tới. Thấy sắc mặt chủ nhân, nó biết việc thu phục bị thất bại liền nói: - Chủ nhân không cần phải tức giận. Là do Không Thanh Xà Yêu quá ngu xuẩn, bị chủ nhân giết chết là đáng! - Nó không chết! Thiết Mộc Chiêm lạnh lùng đáp. - Không chết? Nam tử áo đen kinh ngạc: - Vậy nó đâu? Thiết Mộc Chiêm lắc đầu nói: - Nó ngộ ra Hư Không Xuyên Thoa, chạy trốn rồi. - Việc này... Nam tử áo đen cảm thấy rất khó tin. Không Thanh Xà Yêu lại có thể ngộ ra Hư Không Xuyên Thoa vào thời điểm mấu chốt. - Tất cả đều là do thằng nhãi Kỷ thị. Thiết Mộc Chiêm lạnh lùng nói: - Thực lực hắn tương đương với Không Thanh Xà Yêu, hắn đã mấy lần chiến đấu với nó, làm cho Không Thanh Xà Yêu tiến bộ rất lớn. Do đó lần này nó mới có thể cảm ngộ thiên địa, hợp nhất hư không, thực hiện được Hư Không Xuyên Thoa! Thằng nhãi Kỷ thị này phá hỏng chuyện tốt của ta, ta nhất định phải rút gân lột da hắn, nếu không cơn giận trong lòng ta khó có tể tiêu tan! Nam tử áo đen gật đầu lia lịa: - Chủ nhân yên tâm. Lúc trước ta có dùng gai lưng đâm hắn, trên lưng ta có băng nhũ dịch, có một chút dính vào người hắn. Chỉ cần thả băng phong ra nhất định sẽ tìm được hắn. - Ừm. Thiết Mộc Chiêm lấy một chiếc túi màu xám ra, nới lỏng miệng túi. Một con phong trùng gần như trong suốt nhanh chóng bay ra. - Đuổi. Thiết Mộc Chiêm, Ngạn Thú đại yêu nhanh chóng đuổi theo sau băng phong. Sau khi họ rời đi, trên mặt hồ yên ả đột nhiên xuất hiện một con Thanh Xà. Thanh Xà nhìn ra xa, trong mắt đầy vẻ chờ mong. Nó và Kỷ Ninh giao đấu nhiều lần, vừa là kỳ phùng địch thủ của nhau, là đối thủ của nhau. Hơn nữa lần này thân pháp của nó có thể đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất, ngộ ra Hư Không Xuyên Thoa cũng có công của Kỷ Ninh. Nó cũng có chút cảm kích Kỷ Ninh. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang