[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 18 : Âm Dương Nhị Khí Trậnspan

Người đăng: jonyhoanganh

.
- Sư huynh, rốt cuộc có chuyện gì thế? Kỷ Ninh hỏi: - Lại do ngươi đến truyền đạt. - Là Đại Yêu Dực Xà! Sắc mặt Vạn Phường nghiêm nghị. - Đại Yêu Dực Xà? Kỷ Ninh nhíu mày: - Phát sinh chuyện gì. Tây Phủ Kỷ Thị ta hẳn là có trạm đóng quân ở hồ Dực Xà. Cho mấy tên Tiên Thiên Sinh Linh ở đó, chẳng lẽ Đại Yêu Dực Xà chạy ra khỏi hồ Dực Xà? Vạn Phường lắc đầu: - Nếu vẻn vẹn chỉ là chạy ra hồ Dực Xà cũng chỉ là việc nhỏ! Chà, nói tới chuyện này, cũng là do Tây Phủ Kỷ Thị ta giúp con Đại Yêu Dực Xà. Tây Phủ Kỷ thị ta phái vài Tiên Thiên Sinh Linh một mạch ở đó tìm cơ hội chém chết Đại Yêu Dực Xà. Mỗi ngày nó đều ở trong nguy hiểm, có vài lần đại chiến! Có thể dưới áp lực như vậy, Dực Xà lại đạt tới Tiên Thiên viên mãn! - Cái gì, Tiên Thiên viên mãn! Kỷ Ninh kinh hãi. Đại Yêu cấp Tiên Thiên viên mãn, quả thật là mối uy hiếp lớn. Lão yêu Tiên Thiên viên mãn trong Đông Sơn Trạch cũng vẻn vẹn chỉ có một con, chính là Tuyết Thừ lão yêu! - Tây Phủ Kỷ Thị ta phái vài Tiên Thiên Sinh Linh ở đó, cũng chỉ có thể bằng vào pháp bảo miễn cưỡng tự bảo vệ, trơ mắt nhìn Đại Yêu Dực Xà tiêu dao rời đi! Vạn Phường cảm khái: - Vừa nhận được tin, sư phụ liền lập tức đuổi theo giết nó! - Cha truy sát? Kỷ Ninh gật đầu. Vạn Phường gật đầu: - Nhưng Đại Yêu Dực Xà có thể bay, cũng có thể chui vào nước, tốc độ nhanh hơn lúc trước. Một khi trốn vào nước, ngay cả tu sĩ Tử Phủ muốn giết nó cũng khó. Sư phụ cũng hiểu điểm này. Lần này đuổi theo giết nó sợ cũng không giết được. Do đó lập tức bảo ta đến chỗ này báo cho ngươi biết việc này, dặn ngươi cẩn thận. Dù sao lúc trước ngươi đã giết con nó. - Hiểu rồi. Kỷ Ninh trịnh trọng gật đầu: - Xem ra ta cũng phải ly khai bộ lạc Thiết Thạch rồi. Dực Xà, hừ, không ngờ nó sống lâu như vậy mà còn có thể đột phá! - Lão yêu tu luyện ngàn năm, tích lũy thâm hậu, đột phá cũng không có gì khó hiểu. Vạn Phường lập tức nói: - Việc này xem như nhiệm vụ ta cũng hoàn thành. Kỷ Ninh vội dặn: - Vạn Phường sư huynh, lúc trước đám người bị chém chết ở đây cách bộ lạc Hắc Sơn không xa. Ngươi đi giúp ta trấn áp đám bộ lạc Hắc Sơn nhé! - Loại việc nhỏ này cứ giao cho ta. Vạn Phường gật đầu. ... Cùng ngày, Kỷ Ninh dẫn Thu Diệp, Mạc Ô ly khai bộ lạc Thiết Thạch. Rốt cuộc đi đâu, Kỷ Ninh cũng chưa từng nói cho ai biết. Chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo Dực Xà Đại Yêu khó tìm được hắn. ******* Họa Dực Xà duy trì hơn một tháng, tất cả liền lắng lại. Lúc trước Đại Yêu Dực Xà đột phá thành Đại Yêu Tiên Thiên viên mãn, đã xông ra khỏi hồ Dực Xà, bắt đầu điên cuồng phát tiết lửa giận của nó, gây tai họa cho các bộ lạc xung quanh, ăn không ít nhân loại, làm những bộ lạc kinh hoàng. Hắn trắng trợn tìm Kỷ Ninh. Nhưng tin tức Kỷ Ninh mạo hiểm bên ngoài cũng rất bí mật, người biết cũng cực nhỏ. Hơn nữa Kỷ Ninh lại vô cùng cẩn thận, Dực Xà tự nhiên cũng không tìm thấy! Nửa tháng sau, Đại Yêu Dực Xà chạm mặt Kỷ Nhất Xuyên. Dực Xà ỷ vào thực lực tăng lên rất nhiều, tự tin đánh một trận. Ai ngờ lần này vẫn trọng thương. Nhưng nó bây giờ phi hành nhanh hơn trước, khi bỏ chạy thì Kỷ Nhất Xuyên cũng không có cách nào khác. Sau trận này rốt cuộc Dực Xà không đối chiến với Kỷ Nhất Xuyên nữa, thấy Kỷ Nhất Xuyên là trốn xa. Lại một tháng sau, Độc Cưu Lĩnh ra mặt! Năm phủ Kỷ Thị và Độc Cưu Lĩnh đàm phán, việc cuối cùng quyết định cấm túc Đại Yêu Dực Xà ở hồ Dực Xà trong vòng trăm năm! ... Thời gian trôi qua, đảo mắt đã là ngày mùa hè. Bên trong Đông Sơn đại trạch. Trong một khoảng rong tảo, đang ẩn mình hai bóng người. Một nam tử khí tức tà ác, cuốn bím tóc, nửa đỏ nửa trắng. Người kia là nam tử lực lưỡng mặc hắc y. - Tin tức ngươi điều tra không sai chứ? Nam tử tà ác nhẹ giọng hỏi: - Chúng ta đã đợi tại đây ba ngày rồi đó. Nam tử áo đen gật đầu: - Gần đây có một thiếu niên thường xuyên đến chiến đấu với Không Thanh Xà Vương. Cứ mười bữa nửa tháng sẽ chiến một lần. Hơn nữa chiến đấu bình thường đều ở vùng chung quanh. Chủ nhân yên tâm, đến lúc đó Không Thanh Xà Yêu nhất định sẽ từ dưới nước đi lên, một khi tiến vào trong trận, nó trốn không thoát đâu! - Ừm. Nam tử tà ác nói khẽ: - Vì ngày này, ta đã chuẩn bị lâu lắm rồi. Cũng mất cái giá khổng lồ mới tìm được bộ Âm Dương Nhị Khí Trận. Lần này nhất định phải bắt sống Không Thanh Xà, cho nó trở thành linh thú của ta! - Không Thanh Xà vào trận, sống hay chết, hoàn toàn tùy ý chủ nhân. Nam tử áo đen nói. - Ha ha ha... Nam tử tà ác nhẹ giọng cười: - Được rồi, thiếu niên đó thường xuyên chiến đấu với Không Thanh Xà Vương, ngươi có biết thiếu niên đó là ai không? - Chưa gặp bao giờ. Nam tử áo đen lắc đầu: - Thiếu niên thiên tài Thiết Mộc Thị thì ta đều biết. Thiếu niên này thi triển kiếm pháp tựa hồ là Tích Thủy Kinh của Kỷ Thị. - Kỷ Thị? Nam tử tà ác mắt lóe hung quang: - Tuổi nhỏ như thế mà có thể đối chiến với Không Thanh Xà Vương, tương lai trưởng thành e rằng lại là một Kỷ Nhất Xuyên nữa. Đã thế thì, Thiết Mộc Chiêm ta sẽ giúp Kỷ Thị một tay, tiễn thiên tài này lên Hoàng Tuyền Lộ. Thời gian trôi qua. Lại qua nửa ngày, đã là trời chiều ngả về tây. Lúc này đang có một thiếu niên mặc da thú đạp sóng từ xa lướt đến. - Chủ nhân, người đã đến rồi! Nam tử áo đen vội hô. Thiết Mộc Chiêm vội nhìn lại, nhìn thấy Kỷ Ninh đạp mặt nước như giẫm trên đất bằng liền nheo mắt: - Thiên Nhân Hợp Nhất! - Đáng chết! Nội tâm Thiết Mộc Chiêm nổi lên sát ý ngất trời. Tuổi như thế mà đã bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất. Thiếu niên đáng sợ như vậy một khi trưởng thành, sợ còn lợi hại hơn cả Tích Thủy Kiếm của Kỷ Nhất Xuyên, thậm chí có khả năng trở thành nhân vật mạnh nhất năm phủ Kỷ thị! - Ngạn huynh! Thiết Mộc Chiêm vội phân phó: - Đợt lát nữa ngươi đi đối phó với thiếu niên đó. Mặc dù không giết được, cũng giữ chặt cho ta. Một khi ta thu phục xong Không Thanh Xà Vương, sẽ lập tức tới ngay. - Dạ. Nam tử áo đen cung kính đáp. Thiết Mộc Chiêm nhìn như đóng đinh ra xa. Một thiếu niên đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất. Loại tư chất yêu nghiệt này, đã hơn Thiết Mộc Chiêm hắn không biết bao nhiêu lần. May mà Thiết Mộc Chiêm từng tu luyện trăm năm, ỷ vào ưu thế tuổi tác, giết tiểu oa nhi này vẫn rất dễ dàng. ... Thiết Mộc Chiêm tránh trong bụi rong tảo rậm rạp, hơn nữa còn bày ra trận pháp ẩn nấp chung quanh. Khí tức, thanh âm của họ đều không truyền ra ngoài. Khí tức không truyền ra, tự nhiên không cảm ứng được. Kỷ Ninh cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của họ. - Con rắn nhỏ. Kỷ Ninh đứng trên mặt nước, kêu: - Còn không ra. Thanh âm cuồn cuộn truyền nhập xuống dưới nước. Khoảnh khắc. Ầm! Một con rắn lớn màu xanh phá nước phóng ra, hơn nữa nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành dài hơn mười thước, ngẩng đầu nhìn Kỷ Ninh, phát ra tiếng hí xem thường. Kỳ thật Không Thanh Xà Vương đã mấy lần chiến đấu với Kỷ Ninh, cũng có chút cảm ngộ. Không Thanh Xà Vương cảm giác mình cũng sắp tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất rồi. Mặc dù chiến lực nó kinh người, dựa vào thiên phú, nhưng cảnh giới lại không bằng Kỷ Ninh. Loại kỳ phùng địch thủ như vậy, chiến đấu chiêu nào chiêu nấy đều đoạt mạng, không để lại chút dư địa nào, mới là thứ giúp tiến bộ nhanh nhất! - Chờ ta cũng đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất, ngươi chết chắc. Không Thanh Xà Vương trong lòng thầm nói. - Ha ha, đến đây đi, con rắn nhỏ. Hai tay Kỷ Ninh chợt xuất hiện hai thanh kiếm. Rào! Không Thanh Xà Vương tựa như tia chớp màu xanh, trong nháy mắt xông lên. Còn Kỷ Ninh cũng ngang nhiên nghênh đón. ... Trong bụi rong tảo xa xa, Thiết Mộc Chiêm càng nhìn càng kinh sợ: - Kiếm pháp Thiên Nhân Hợp Nhất! Hơn nữa hai tay hai kiếm. Dùng hoàn mỹ như thế à! Thoạt nhìn còn chưa phải là Tiên Thiên Sinh Linh, thế mà lại có thể tiến hành chiến đấu với thần thú Tiên Thiên Sinh Linh. Tư chất như vậy, thật sự rất kinh khủng! Phải cố hết sức sớm diệt trừ nó! - Sao còn không đi vào. - Nhanh lên. Thiết Mộc Chiêm càng nhìn càng nóng lòng. Trận pháp của hắn được lập ra từ trước. Mặc dù bản thân trận pháp có phạm vi rất lớn, nhưng Kỷ Ninh và Không Thanh Xà Vương lúc này chiến đấu cách đại trận một khoảng cách. - Nhanh. Thiết Mộc Chiêm trong lòng như có lửa đốt, nhưng cũng chỉ có thể ẩn nhẫn chờ đợi. Vì hắn biết một khi hắn lộ diện, Không Thanh Xà Vương sẽ sợ hãi, lập tức chui vào trong nước. Khi đó hắn cũng không có biện pháp gì. Chỉ thấy trận kịch chiến xa xa vẫn còn tiếp diễn. Chốc chốc Kỷ Ninh bị đánh bay, chốc chốc trên người Không Thanh Xà Vương xuất hiện vết thương. Hai bên đánh làm sóng nước quay cuồng. Kỷ Ninh không ngừng đạp lên mặt nước thi triển bộ pháp, chốc chốc vọt tới trước, chốc chốc lùi ra sau. Rõ ràng chỉ thiếu chút là chui vào đại trận, nhưng rồi lại chưa đến. Thật làm cho người ta nóng lòng. - Bang. Một lần giao thủ. - Vào! Thiết Mộc Chiêm mắt đỏ lên. Lúc này kỳ thật Kỷ Ninh và Không Thanh Xà Vương đều chỉ có thể xem như miễn cưỡng vào đại trận, nhưng ở vùng ven mà thôi. Nhưng Thiết Mộc Chiêm không dám đợi. Không biết chừng chờ một lát, Kỷ Ninh và Không Thanh Xà Vương lại ra khỏi phạm vi đại trận. - Khởi! Khuôn mặt Thiết Mộc Chiêm trở nên dữ tợn. - Hả? Kỷ Ninh đang ở mép rìa đại trận đột nhiên cảm thấy tinh thần dao động. Đó là tinh thần Kỷ Ninh rất cường đại, đã có thể từ chỗ hư vô cảm ứng được nguy cơ khổng lồ, cơn sợ hãi vô hình trong nháy mắt tràn ngập trong lòng Kỷ Ninh. Kỷ Ninh thậm chí có một loại cảm giác, nếu hắn không động, e rằng sẽ chết thật! - Lùi lại! Kỷ Ninh tốc độ tăng vọt đến cực hạn, lùi ra sau. Vừa lùi, cũng vừa ra khỏi biên giới đại trận. ... Kỷ Ninh vừa lui về phía sau ra khỏi đại trận, đã thấy trên mặt nước rộng lớn trước mắt nhất thời một khoảng hỗn độn. Chỉ thấy những luồng khí lưu khổng lồ màu trắng, màu đen như vô số du long bao phủ cả một vùng thiên địa. Oai trận pháp khổng lồ làm Kỷ Ninh cũng phải run sợ. Đây là uy lực đáng sợ của một cường giả Tiên Thiên Sinh Linh luyện khí hậu kỳ, lại dựa vào đại trận lập ra từ trước, trong nháy mắt bộc phát. - Không Thanh Xà Vương đang ở trong đại trận! Kỷ Ninh cảm thấy căng thẳng. Kỳ phùng địch thủ giao chiến nhiều lần, lúc này thấy đối phương rơi vào đại trận, Kỷ Ninh cũng cảm thấy lo lắng cho đối phương. - Rống... Một bóng người đen thui đột nhiên bay vọt đến, giữa trời cao đã biến thành một con Ngạn Thú màu đen hơn mười trượng. Lông bờm trên cổ nó như cây quạt khổng lồ chĩa lên, đôi mắt xanh biếc đầy vẻ hung tàn, lao thẳng tới Kỷ Ninh. - Ngạn Thú? Trong nháy mắt Kỷ Ninh đã hiểu ra người bố trí đại trận là ai: - Tiên Thiên Sinh Linh có linh thú là Ngạn Thú, cũng chỉ có Thiết Mộc Chiêm của Thiết Mộc Thị! Một lão gia hỏa Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ! - Mau mau đi thôi! Kỷ Ninh rất minh bạch sự chênh lệch. Thanh danh Thiết Mộc Chiêm rất lớn, trứ danh âm hiểm, ỷ vào pháp bảo, đến cả Không Thanh Xà Vương cũng không phải là đối thủ của hắn! - Veo! Đột nhiên một luồng hắc quang bắn về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh vội vung kiếm đánh bạt ra. Còn luồng hắc quang đó lại bay trở về trên người con Đại Yêu Tiên Thiên Ngạn Thú. Đại Yêu Ngạn Thú gào thét: - Kỷ Thị tiểu oa nhi, hôm nay chính là ngày chết của ngươi! - Nha! Tiếng rít đau đớn thống khổ chói tai từ trong đại trận kín cả trời đất truyền ra. Kỷ Ninh cũng không khỏi run sợ. Hắn biết đây là tiếng rít thê lương của Không Thanh Xà Vương. Chiến đấu với mình lâu như vậy, Không Thanh Xà Vương chưa bao giờ phát ra thanh âm thê thảm như vậy, hiển nhiên chính thức nằm trong tuyệt cảnh rồi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang