[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 7 : Một Đánh Bảy?span

Người đăng: jonyhoanganh

.
Kỷ Vu Ngọc tay bưng chén rượu đầu thú ngồi một bên nói: “Có thể là Kỷ Nhất Xuyên để cho con của hắn tham gia thử trước, dù Kỷ Ninh có thất bại thì bốn năm nữa nó vẫn có thể thử lại lần nữa.” Kỷ Liệt gật đầu. “Bọn hắn có hai cơ hội, nhưng chúng ta thì không thể thua dù chỉ là một lần." Kỷ Liệt lộ vẻ tươi cười, "May mắn là năm đó ta nhận đứa con nuôi ‘Bi’." Liền đó Kỷ Liệt nói với người hầu ngay bên cạnh hắn: "Bảo Bi tới gặp ta." "Dạ, chủ nhân." Nữ nô bộc khom người rời đi. Lát sau, một thanh niên cao lớn người mặc bộ da thú màu vàng sải bước đi vào. Khí tức của người thanh niên này vô cùng mạnh mẽ, trên mặt của hắn mọc một lớp lông măng màu vàng, đôi con ngươi cũng ẩn chứa ánh vàng, trông rất đặc biệt. Trên lưng hắn luôn đeo một cây đao thẳng ngăm đen. Thoạt nhìn hắn đi đến, giống như một con Kim Mao Bi (gấu ngựa lông vàng) nhỏ con. Tuy mới mười ba tuổi nhưng hắn cao hơn Kỷ Liệt không ít. “Cha.” Bi gọi cung kính. "Bi." Kỷ Liệt nhìn đứa con nuôi của mình, hài lòng gật đầu, “Ta sẽ cho người ghi tên con tham dự đại lễ Kim Kiếm lần này. Yêu cầu duy nhất là đoạt bằng được Kim Kiếm.” "Vâng." Tiếng Bi vang lên hùng hồn. “Ừ.” Kỷ Liệt gật đầu hài lòng. Hắn nhận rất nhiều con nuôi nhưng ít đứa nào có thể khiến hắn hài lòng. Bi là đứa mà hắn ưng ý nhất, lần này cho Bi tham dự đại lễ Kim Kiếm, Kỷ Liệt có lòng tin chắc chắn cản trợ được Kỷ Ninh. Kỷ Liệt lại nói: "Lần này ngươi phải cẩn thận với Kỷ Ninh, con trai độc nhất của Tích Thủy Kiếm Kỷ Nhất Xuyên. Tuy nó không thực sự trải qua rèn luyện chiến đấu sống còn, nhưng dù gì cũng tu luyện công pháp cao cấp nhất của Kỷ Thị chúng ta. Ta dạy cho con môn công pháp mặc dù cũng là đứng đầu nhưng so ra vẫn kém nó một chút.” Bi gật đầu. Hắn hiểu rằng hắn chỉ là một đứa con nuôi mà thôi. Mà Kỷ Ninh là ai? Là con trai duy nhất của Tích Thủy Kiếm Kỷ Nhất Xuyên, là người có khả năng lớn nhất kế thừa chức vị phủ chủ. Địa vị của hai người chênh lệch quá lớn, Kỷ Ninh có thể dễ dàng có được công pháp cao cấp nhất của Kỷ Thị, còn một đứa con nuôi như hắn thì làm sao có thể có được công pháp mạnh nhất kia chứ. "Hơn nữa năm nay Kỷ Ninh cũng vừa đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất." Kỷ Liệt nhìn con nuôi, "Ngươi không được chủ quan." “Con nhất định sẽ thắng.” Bi trầm giọng nói. Đại lễ Kim Kiếm bắt đầu. Hàng loạt thiếu niên của các bộ lạc không ngừng chiến đấu từ vòng thứ nhất, từng người một bị loại bỏ, người mạnh hơn được giữ lại. Sau một tháng thi đấu cuối cùng chọn ra được tám thiếu niên mạnh nhất. Nói cho đúng là chọn ra bảy thiếu niên, còn có một người là Kỷ Ninh, tuy không trải qua thi đấu nhưng được chỉ định lọt vào top tám. Kỷ Ninh, con trai độc nhất của Tích Thủy Kiếm Kỷ Nhất Xuyên. Thiếu niên thiên tài của Kỷ Thị Tây phủ . Theo như Kỷ Thị Tây Phủ giải thích, thực lực Kỷ Ninh rất mạnh, không cần tham gia thi đấu từ vòng loại, mà trực tiếp vào ngay bát cường. Phẫn nộ? Bất bình? "Hừ, chờ ngày cuối cùng Kỷ Ninh gặp bảy đối thủ khác chắc chắn thua rất thảm." "Thật sự là không bỏ qua bất cứ thủ đoạn nào." “Làm mất mặt Kỷ Thị.” Một ít thiếu niên ở các bộ lạc nói thầm, về chuyện Kỷ Ninh đã đạt tới cảnh giới 'Nhân Kiếm Hợp Nhất' thì có rất ít người biết. … “Ào ào” Cờ chiến rung phần phật. Gió lạnh gào thét cũng không thể dập tắt ngọn lửa trong tim mọi người, bởi vì hôm nay là ngày cuối cùng của đại điển Kim Kiếm. Ở giữa luyện võ trường rộng lớn của võ điện là một võ đài rất to, bên trên võ đài là tám thiếu niên, Kỷ Ninh thân mặc da thú cũng đứng trong đó. Bên ngoài là một lượng lớn Hắc Giáp Vệ bảo vệ quanh võ đài, khiến cho mấy vạn thiếu niên bộ lạc cùng dân chúng thành Tây Phủ tụ tập xem chiến đấu đều không dám vượt qua ranh giới một bước. “Tới rồi.” “Các Sinh Linh Tiên Thiên đã đến rồi.” Mấy vạn người đang tụ tập xem cuộc chiến đều kích động, đại điển Kim Kiếm đã trải qua mấy ngày cũng không có nhiều người thế này xem thi đấu. Hôm nay là trường hợp đặc biệt bởi vì hôm nay là ngày cuối cùng của đại điển Kim Kiếm. Bát cường sẽ bắt đầu chém giết để chọn ra người mạnh nhất đoạt được Kim Kiếm. Ngày cuối cùng đại điển Kim Kiếm sẽ có rất nhiều Sinh Linh Tiên Thiên đến xem chiến đấu. "Người cưỡi dị thú cổ dài chính là Thiên Hỏa Chùy." "Người cưỡi con hổ trắng chính là thần tiễn thủ số một của Kỷ Thị Tây Phủ chúng ta." "Người kia là Hỏa Thần Kỷ Liệt." "Nhìn xem, là Tích Thủy Kiếm. Người có con chó lớn lông trắng bên cạnh chính là Tích Thủy kiếm Kỷ Nhất Xuyên. Mà con chó đó là Sinh Linh Tiên Thiên, thần thú ‘Bạch Thủy Trạch’." "Phủ chủ." " Phủ chủ Kỷ Dậu Dương cũng xuất hiện." "Sao mà nhiều Sinh Linh Tiên Thiên như vậy? Nhiều quá!” "Nhiều Sinh Linh Tiên Thiên quá!" … Không khí cả khu vực dường như trở nên điên cuồng. Tuy đại điển Kim Kiếm bốn năm mới tổ chức một lần nhưng bình thường cũng chỉ có một vài Sinh Linh Tiên Thiên tới xem, vậy mà lần này lại có rất nhiều nhân vật trong truyền thuyết, ví dụ như cao thủ vô cùng thần bí đứng đầu Kỷ Thị Tây Phủ là Tích Thủy kiếm Kỷ Nhất Xuyên cũng tới, cuồng ngạo như Hoả Thần Kỷ Liệt cũng tới. Mười chấp sự đứng đầu đều có mặt, không vắng một ai. Bởi vì lần này không đơn thuần chỉ là đại điển Kim Kiếm, mà quan trọng hơn đây là cuộc chiến chọn ra phủ chủ. Chỉ cần Kỷ Ninh đoạt được Kim Kiếm, sẽ là phủ chủ đời tiếp theo. Việc lớn có liên quan đến chức vị phủ chủ nên gần như toàn bộ Sinh Linh Tiên Thiên của Kỷ Thị Tây Phủ đều có mặt. "Hôm nay là ngày cuối cùng của đại điển Kim Kiếm." Một phụ nữ có mái tóc dài phát ra ánh sáng màu lam đứng trên võ đài cất tiếng nói thanh lạnh, "Hiện tại, mời tám thiếu niên lên trên võ đài." Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Tám bóng người liên tiếp nhảy lên võ đài. Kỷ Ninh liếc qua liền thấy bảy đối thủ hầu như đều đang nhìn mình. Hiển nhiên việc được lọt vào bát cường mà không phải chiến đấu các vòng ngoài đã khiến cho các đối thủ khác bài xích. "Các ngươi cho rằng ta muốn sao?" Kỷ Ninh bĩu môi, được trực tiếp chỉ định lọt vào bát cường là do phủ chủ Kỷ Dậu Dương quyết định, "Bảy tên này coi vậy mà cao ghê, kể cả là con gái, thấp nhất cũng cao một mét bảy, còn cao hơn cả ta. Ồ, tên to lớn vụng về kia chắc phải hai mét ba. Tuy nói là thiếu niên, nhưng bọn họ đều tu luyện có thành quả, hầu hết đều đã gần mười sáu tuổi. Chỉ có Kỷ Ninh mới mười tuổi, tất nhiên là nhỏ con nhất. "Tám người các ngươi sẽ chiến đấu từng đôi một, kẻ thua lui xuống, người thắng ở lại. Trước tiên chọn ra bốn người, sau đó lại chọn ra hai người, cuối cùng là tìm ra người mạnh nhất." Người phụ nữ tóc dài nói. Kỷ Ninh và bảy thiếu niên đều lắng nghe. Bỗng nhiên… "Dừng lại." Một tiếng nói lạnh như băng vang lên. Mấy vạn dân chúng thành Tây Phủ Tây cùng với các thiếu niên bộ lạc đang xem chiến đấu đều nhìn về phía tiếng nói phát ra, kể cả người phụ nữ tóc dài cũng nhíu mày nhìn sang. Dù sao nàng cũng là Sinh Linh Tiên Thiên của Kỷ Thị Tây Phủ, chỉ vì hôm nay là ngày cuối cùng mới đến chủ trì. Ai lại ngắt lời vào thời điểm này? Khi nàng quay đầu nhìn lại... Người đang nói chuyện chính là một người đàn ông lạnh lùng mặc bộ da thú màu trắng. Người phụ nữ tóc dài khẽ run lên. “Là Tích Thủy Kiếm Kỷ Nhất Xuyên." "Tích Thủy Kiếm." "Tích Thủy Kiếm đứng đó giống như một ngọn núi băng khổng lồ, khiến ta cảm thấy lòng phát lạnh." Trong mắt hàng vạn người đang xem chiến đấu đều khó nén nổi vẻ kích động. Mỗi Sinh Linh Tiên Thiên đều giống như Thần Ma, mà Kỷ Nhất Xuyên lại là người nổi bật nhất của cả vùng đất rộng lớn này, là một truyền thuyết trong lòng mọi người. Kỷ Nhất Xuyên ngồi ở đó, lạnh lùng nói: "Ngày cuối cùng của đại điển Kim Kiếm chính là muốn chọn ra kẻ mạnh nhất trong tám người bọn chúng để đoạt Kim Kiếm. Theo ta thì trực tiếp để cho Kỷ Ninh một mình đánh với bảy người bọn chúng." "Một mình đánh với bảy người?" Người phụ nữ tóc dài sững sờ, "Việc này, việc này..." "Cái gì?” "Một mình đánh bảy người? Mà bảy người kia đều là những thiếu niên thiên tài nhất." "Việc này." Tất cả mọi người đều kinh hãi. Ngay cả phủ chủ Kỷ Dậu Dương ngồi bên cạnh Kỷ Nhất Xuyên cũng hơi kinh ngạc, mà lão già đeo rắn độc Kỷ Liệt ngồi bên kia Kỷ Dậu Dương lại cười ha hả: "Tốt, một đánh bảy, Kỷ Ninh là thiếu niên có tư chất trời cho vô cùng tốt trong Kỷ Thị Tây Phủ của chúng ta, dù có thất bại cũng xem như tôi luyện, nhưng mà Nhất Xuyên... Nếu như con trai ngươi thua thì như thế nào?" "Thua thì nhận thua, không có duyên với Kim Kiếm" Kỷ Nhất Xuyên lạnh nhạt nói. "Tốt." Kỷ Liệt gật đầu. Kỷ Dậu Dương nhìn về phía Kỷ Nhất Xuyên đầy nghi hoặc, liền đó lên tiếng: "Cứ làm theo lời Nhất Xuyên." "Vâng, phủ chủ." Người phụ nữ tóc dài thấy thế liền gật đầu. Hai thế lực lớn nhất Kỷ Thị Tây Phủ đều gật đầu, nàng tất nhiên sẽ không nhiều lời, chỉ có thể thầm than Tích Thủy Kiếm Kỷ Nhất Xuyên hơi quá mức kiêu ngạo rồi. “Tám người các ngươi.” Người phụ nữ tóc dài nhìn về phía tám thiếu niên, "Theo ta chọn binh khí, sau khi chọn xong binh khí thì nghe theo hiệu lệnh của ta. Khi ta ra lệnh một tiếng, bảy người các ngươi cùng nhau đánh với Kỷ Ninh. Một là Kỷ Ninh thua, hai là bảy người các ngươi đều thua, khi đó mới xem như chấm dứt trận chiến." "Xoát." Người phụ nữ tóc dài vung tay lên, một đống vũ khí lập tức xuất trên võ đài. Mọi loại vũ khí đều có đủ, chỉ có điều là đều không khai phong. “Chọn đi.” Người phụ nữ tóc dài nói. Nhóm tám người thiếu niên đều bước về phía trước, nhanh chóng lựa chọn binh khí, Kỷ Ninh chọn một thanh kiếm dài màu đen, nặng hơn năm mươi cân. Mấy vạn người đang tụ tập phía dưới xem chiến đấu đều bàn luận, rất nhiều người trong bọn họ là lần đầu tiên thấy mặt 'Tích Thủy kiếm' Kỷ Nhất Xuyên, cảm giác Kỷ Nhất Xuyên giống như núi băng ngàn năm làm cho lòng người phát lạnh. "Kỷ Nhất Xuyên cũng quá cô ngạo đi, đối với con của hắn cũng là như thế, yêu cầu một đánh bảy? Cho dù thực lực của Kỷ Ninh thật sự mạnh hơn bảy người khác nhưng một khi cùng đánh với bảy người một lúc thì làm sao có thể thắng được?" "Quá mức điên cuồng." "Nghe nói Kỷ Ninh chỉ mới mười tuổi đã bị cha hắn bắt tham dự tranh đoạt Kim Kiếm, đã vậy còn bắt hắn đánh với bảy người một lúc. Quả thật đáng thương." Rất nhiều người đang xem chiến đấu bắt đầu đồng tình với Kỷ Ninh, dù sao tám người trên võ đài thì Kỷ Ninh là nhỏ con nhất, cũng nhỏ tuổi nhất. Khuôn mặt Kỷ Ninh lại thanh tú... Một thiếu niên nhỏ nhắn thanh tú, mà cha hắn lại có tiếng là nghiêm khắc lạnh lùng như băng, hoàn toàn có thể tưởng tượng thiếu niên này bình thường bị cha hắn dạy dỗ nghiêm khắc như thế nào. "Chọn xong rồi sao?" Người phụ nữ tóc dài nhìn tám người thiếu niên. Bảy thiếu niên đứng về một bên võ đài, kẻ thì sử dụng loan đao, hoặc là sử dụng trường mâu, kẻ thì sử dụng đao thẳng, hoặc là sử dụng những thanh kiếm sắc bén. Cả đám đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh. Kỷ Ninh đứng lẻ loi bên kia võ đài. Trong tay Kỷ Ninh cầm một thanh kiếm, bình tĩnh nhìn về phía trước. "Nếu như đều chọn xong." Người phụ nữ tóc dài vung tay lên thu hồi đống vũ khí còn lại, nói: "Vậy thì bắt đầu đi." Vừa dứt lời. Vèo! Vèo! Vèo! Bảy bóng người từ bên này võ đài cùng lúc lao về phía Kỷ Ninh. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang