[Dịch]Ma Thần Đế Vương- Sưu tầm

Chương 5 : Cứu người

Người đăng: 

.
- Haizz, nếu không tin ngươi hãy vào trong mà kiểm tra xem lời ta nói có thật không ?. Không thì các ngươi cứ lục soát ta thử xem ta có giấu thì gì không. Lục Vấn nói với đám hộ vệ Hoàng gia. - Đúng là bên trong thực sự không có gì cả, làm phí phạm thời gian và người của Hoàng gia. Chúng ta hãy về khai báo với Hoàng vương thôi Một hồi thăm dò Lục Vấn thì chẳng có kết quả gì cả, cuối cùng dong binh đoàn cũng quyết định quay về. Coi như chuyến đi này mặc dù không thu thập gì được tin tức của Huyễn Ma U Ám nhưng coi như cũng phải bị thiệt thòi vì trên đường đi cũng lấy được chục viên nội đan nhất giai, sáu viên nội đan nhị giai và 3 viên nội đan tam giai từ các ma thú trên đường đi bị giết và linh thảo có trên hơn chục góc nhất phẩm, bốn góc nhị phẩm và hai góc tam phẩm. Lần này đi nếu quy đổi qua kim tệ ít nhất cũng vài vạn kim tệ. Qua vài ngày đường cuối cùng ra được khu vực ngoài của Vân Sâm lâm mạch, đến đó đội trưởng của dong binh đoàn của Hoàng gia phát cho mỗi người trong đoàn một ngàn lượng kim tệ như đúng theo lời nói lúc đầu, còn những người hi sinh trên chiến trường cũng được phát một ngàn lượng vàng về cho gia đình người vẫn lạc. - Ha ha, không ngờ chuyến này đi không những thu được đại cơ duyên lại lĩnh được ngàn lượng kim tệ, coi như cũng không lãng phí thời gian công sức của mình. Lục Vấn lẩm bẩm trong miệng hoan hỉ. - Lục đệ tiểu thư ta có việc muốn gặp ngươi. Một trung niên hộ vệ Hoàng gia khoảng hai mươi sáu tuổi tên là Hoàng Bát, tu vi cũng đạt đến Đấu Sư hậu kỳ đỉnh phong chắc hẳn không đột phá lên Đấu Tướng. Hoàng Bát đến gặp Lục Vấn mà nói. - Tiểu thư á nhưng mà hình như ta chưa bao giờ gặp tiểu thư ? Lục Vấn nghi hoặc nói với Hoàng Bát - Về vấn đề đó thì ta thực sự cũng không biết nhưng ngươi cũng nên đi thử. Hoàng Bát cất tiếng nói. - Thôi được, ta đáp ứng với ngươi. Lục Vấn một hồi suy nghĩ thì cũng đáp ứng. - Như vậy tốt á, mời Lục Vấn đệ đi theo ta. Nghe thấy Lục Vấn đáp ứng thì Hoàng Bát kia cũng vui vẻ dẫn Lục Vấn đi. Trước mặt Lục Vấn là một tòa nhà rộng lớn như cung đình, cổng trước là hai con sư hổ vẻ mặt hung dữ được làm bằng thạch bích đẹp lộng lẫy. Đây chắc hẳn là nơi ở của Hoàng gia nhưng không ngờ nó lại đẹp đến như vậy. Vào trong đình viện là một không gian rất rộng được thiết kế cổ trang đầy sức hút mắt người nhìn, không chỉ vậy trên tường còn treo vài đầu của con ma thú như Thiết Ngưu Sơn là ngũ giai sơ thú kỳ thực lực vương giả có lực phòng ngự vô cùng bền, Vương Tuyết Hầu là ngũ giai trung thú kỳ thực lực cũng coi là rất mạnh. Ở giữa đình viện chính là một dãy ghế ngồi xếp đồng đều ở nhau, ở đầu là ghế ngồi của chủ trì trong các cuộc họp và hiện tại người ngồi trên đó chính là một cô nương sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khuôn mặt sắc sảo rõ nét thùy mị cùng với bộ xiêm y màu hồng nhạt không ai khác là tiểu thư mà Lục Vấn đã gặp trong lúc đi vào Vân Sâm lâm mạch cùng dong binh đoàn Hoàng gia. - Thật không ngờ Lục huynh cũng đã đến đây, vô cùng cảm kích. Tiểu thư mặc bộ xiêm y màu hồng nhạt cung kính nói với Lục Vấn. - Như vậy sao, ta mới là vinh hạnh vì được gặp tiểu thư xinh đẹp như cô nương đây. Lục nói lại. -Thật khách sáo, ta là Hoàng Vân Xuân là tiểu thư của Hoàng gia, hôm nay ta muốn gặp huynh vì có chuyện cần bàn bạc. Hoàng Vân Xuân nói với Lục Vấn - Không biết tiểu thư có chuyện gì cần tại hạ giúp, nếu như không vượt quá khả năng của ta thì ta sẽ đáp ứng. Lục Vấn cất tiếng nói. - Tất cả các ngươi lui ra, mời Lục huynh đi theo ta. Hoàng Vân Xuân xua tay kêu đám hộ vệ và nô tỳ đi ra rồi dẫn Lục Vấn đi theo. - Chắc hẳn trong Huyễn Ma U Ám huynh cũng lấy không ít được cơ duyên ha, có thể là bảo vật chẳng hạn nhưng đừng lo ta không hứng thú với những thứ đó. Chỉ mong lần này huynh có thể giúp làm một việc, nếu thành công huynh muốn gì cũng sẽ được. Hoàng Vân Xuân nói với Lục Vấn, câu nói của Hoàng Vân Xuân đã khiến cho Lục Vấn cảm thấy hoảng sợ và bất ngờ. Không thể tin được là chuyện đó cũng đã bị Hoàng Vân Xuân nhìn thấu. - Không biết tiểu thư muốn ta giúp gì ? Đến lúc này thì Lục Vấn không thể khoanh tay đứng nhìn được, hiện tại bí mật của hắn đã bị hé lộ nếu không đáp ứng yêu cầu của tiểu thư này sợ rằng sẽ bị rao truyền tin đồn lúc đó thì mình sẽ bị cả thiên hạ truy nã để giành giật bảo vật như vậy không hay. - Lục huynh không cần khách sáo, cứ gọi ta là Xuân nhi là được rồi dù gì ta cũng bằng tuổi của huynh. Hoàng Vân Xuân nói với Lục Vấn. - Vậy thì được rồi. Lục Vấn đáp. - Lần này ta cần nhờ huynh giúp ta một việc, chắc hẳn huynh cũng biết Huyễn Ma U Ám là nơi tồn tại sát khí và sương mù gần như quanh năm suốt tháng có thể nói là vô tận hải huyền nhưng từ khi huynh vào thì màn sương và sát khí đã không còn nữa. Điều đó làm ta nghi ngờ chắc hẳn huynh có thể xua tan sát khí nên vì vậy ta nhờ huynh hãy giúp ta đẩy luồng sát khí trong cơ thể của ca ca ta ra, cả gia tộc ta dường như tìm mọi cách để giúp ca ca nhưng không thể nào tìm ra vì vậy mà ta đã tìm đến Huyễn Ma U Ám với hi vọng thấy người có khả năng đó và đã gặp được huynh. Ta hi vọng huynh có thể giúp ca ca của ta. Hoàng Vân Xuân năn nỉ Lục Vấn, cảm thấy vô cùng ngược đời khi một tiểu thư của một quý tộc lại quỳ lại năn nỉ một thường dân như hắn. - Haizz, ta thực sự bao giờ làm như vậy nhưng để ta cố gắng thử vậy. Vui lòng Vân tiểu thư hãy giúp đến chỗ của ca ca của cô nương để ta xem xét. Lục Vấn đành bất lực mà nói. - Vậy thì hay quá, huynh đợi ta xíu ta dẫn huynh tới ngay. Hoàng Vân Xuân vui vẻ tươi cười dẫn Lục Vấn đi. Đi qua nhiều dãy nhà, cuối cùng Lục Vấn đã đến căn phòng của ca ca Hoàng Vân Xuân. Xung quanh đều tràn đầy mùi nồng đậm sát khí, nếu một người thường đi qua nơi này sẽ cảm thấy vô cùng mệt mỏi và bất tỉnh. Có thể mất mạng nếu ở quá lâu vì vậy mà các người hầu và nô tỳ không hề bén mảng đến đây và cuối cùng nơi đây cũng trở thành khu vực cấm. - Vân tiểu thư không cảm thấy khó chịu sao, thật không ngờ a. Lục Vấn đáp với Hoàng Vân Xuân. - Huynh không cần lo lắng, hiện tại ta đã là Pháp vương sơ kỳ rồi không cảm thấy bị nguy hiểm gì cả mặc dù chỉ hơi khó chịu chút thôi. Hoàng Vân Xuân đáp với Lục Vấn. - Cái gì, Vân tiểu thư đạt đến Pháp vương rồi y. Sao ta nghe nói Hạ giới đã tuyệt cao thủ vương giả rồi mà ? Lục Vấn hết hồn nói. - Lục huynh không cần lo, bây giờ huynh hãy giúp ca ca của ta đi rồi sau đó ta sẽ nói rõ cho nghe. Lục Vấn nghe vậy cũng bình tĩnh tinh thần nghiêm túc bước vào căn phòng. Trong căn phòng sát khí càng ngày càng nặng hơn. - SÁT SÁT SÁT SÁT SÁT SÁT SÁT !!!!! Tiếng hét rống giống như một con quỷ thú khát máu không ngừng van lên trong phòng. Chỉ thấy trong đó là một nam tử quần áo rách nát cả tứ chi bị sợi xích trói bốn hướng giống như là một tù nhân, đây chắc hẳn chính là biểu hiện của tẩu hỏa nhập ma mất đi lý chí của con người vì sát khí trong người quá nặng dẫn đến tâm tình bất định, hồn phách điên loạn. Lục Vấn đến gần bên nam tử này thì thấy hai con mắt của hắn nhìn về phía Lục Vấn như dã thú muốn bay vào mà ăn thịt uống máu Lục Vấn, con mắt đỏ ngầu khiến cho kẻ khác nhìn vào sợ rằng phải sợ hãi nhưng đối với Lục Vấn mà nói cảm thấy vô cùng thoải mái vì hắn tu luyện ma công đối với sát khí thì nói là nguồn dinh dưỡng rất tốt với hắn bây giờ. Một lúc sau Lục Vấn đứng đối diện với nam tử này sau đó từ từ khoanh chân nhắm mắt lại bắt đầu cảm thụ sát khí xung quanh. Luồng sát khí điên cuồng xoay quanh bên người Lục Vấn từ từ tiến nhập vào trong thân thể hắn rồi sau đó được ma đan trong cơ thể hấp thu chuyển hóa thành linh khí di chuyển khắp kinh mạch của hắn. Viên ma đan từ từ biến hóa càng ngày màu đen và màu đỏ càng nồng đậm rõ ràng hơn, qua một thời gian sát khí cũng đã tiêu tán bớt khiến cho Hoàng Vân Xuân cảm thấy ngạc nhiên đến không ngờ, chẳng lẽ tên này là tên ma đầu chuyên hấp thụ sát khí để tu luyện sao nhưng điều đó sao có thể khi đã tu luyện ma công sẽ dẫn đến tình trạng tẩu hỏa nhập ma như ca ca của mình nhưng tại sao lại cảm thấy người thanh niên này càng ngày càng bí ẩn như vậy, ngay cả một vương giả cũng không thể dò xét nỗi. Hơn mấy canh giờ thì căn phòng cũng đã trở thành bình thường nhưng nam tử bị trói kia không ngừng điên cuồng rống như con bò đực bị chọc huyết. - Vui lòng Vân tiểu thư lui ta, hiện tại ta cảm thấy không được khỏe lắm nếu như ngươi còn đứng gần như vậy sợ ta không kiềm chế được bản thân mà hãm hại cô. Lục Vấn nói với Hoàng Vân Xuân. Hoàng Vân Xuân cũng cảm thấy bất ổn mà đi ra chỉ để lại nam tử bị trói và hắn, hình như vì hấp thu rất nhiều sát khí nên vì vậy mà Lục Vấn cảm thấy ý thức ngày càng yếu dần sợ rằng mình sẽ không kìm chế nỗi biến thành con ma đầu ác nhân thì lúc đó nguy to. Lục Vấn từ từ bước đến nam tử bị trói kia đặt hai tay lên ngực tiến hành thu hút luồng ma khí và sát khí trong người nam tử này ra khỏi cơ thể. Nam tử bị trói này đau đớn mà gào hét to lớn hơn, khuôn mặt Lục Vấn cũng bắt đầu tái nhợt hiện lên khuôn mặt đầy gân xanh giống như một con quỷ giờ đây con mắt cũng đã rất là đỏ loét. Sát khí đối với hắn mà nói rất bổ ích nhưng nếu hấp thụ quá nhiều sẽ dẫn đến tình trạng mất nhân tính, trong truyền thừa của Quỷ Đế cũng đã nói nếu như hấp thụ ma khí quá nhiều sẽ dẫn đến tình trạng mất kiểm soát và thành một con quỷ điên cuồng thật sự trong vài canh giờ chịu đau đớn thì sẽ hết. - Ngao !!! Lục Vấn hét to nằm ngã xuống mặt đất. Lúc này thì Hoàng Vân Xuân hốt hoảng chạy vào thì thấy ca ca đã bất tỉnh còn riêng Lục Vấn đang quằn quại đau khổ. - Vân tiểu…thư hãy…trói…ta…lại ta sắ..p chịu…không nổi rồi. Hoàng Vân Xuân kinh hoàng nhìn Lục Vấn sau đó đã hiểu ý hắn trói hắn vào một chiếc ghế sau đó khóa cửa phòng lại. Trong căn phòng tiếng hét điên loạn vang lên làm cho mọi người xung quanh cảm thấy run sợ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang