[Dịch]Lưu Manh Thiên Tiên - Sưu tầm

Chương 19 : Kế hoạch nhỏ của Vi Tiên (hạ)

Người đăng: 

.
Lăng Vân và Vi Tiên đứng trên đài thi đấu được mười phút, thì thấy trên bầu trời xuất hiện bảy đạo ánh sáng bất đồng hương ma pháp khảo thí đài phóng tới. Bay đến đầu tiên chính là một ma pháp sư mặc trường bào màu lam, một lão giả có khuôn mặt nghiêm minh. Chứng kiến tình cảnh này, lại làm cho Lăng Vân nhớ lại những kí ức tranh đấu trên Tiên giới lúc trước, cả bầu trời là những kiếm tiên, tạo lên một bức tranh rực rỡ vô cùng, đủ mọi màu sắc trong kí ức của mỗi cá nhân tham chiến cũng như những người chứng kiến…. “Hai vị bằng hữu, ta là viện trường Học viện Thánh Kira này, các vị có thể gọi ta là Kesi William.” Lam lão đầu hướng Lăng Vân và Vi Tiên ma pháp khảo thí trên đài khom người, “Những người phía sau là lão bằng hữu của ta.” “Hoặc là có thể bảo ta William.” Thấy Lăng Vân nhíu mày, lão đầu mỉm cười một chút bổ sung. Sáu lão đầu mặc ma pháp bào màu sắc bất đồng phía sau cũng có thêm hai người nữa cúi đầu chào, Lăng Vân và Vi Tiên hướng vài lão nhân này mỉm cười, nhẹ gật đầu. “Tuy ta không biết là do nguyên nhân gì khiến hai vị đạo hữu cường đại đến học viện của chúng ta, nhưng có thể chứng kiếm hai vị cường giả đỉnh cao quyết đấu, ta cảm thấy phi thường vinh hạnh.” Kesi William, là viện trưởng của Học viện Thánh Kira, là một trong những Ma đạo sư duy nhất của cả đại lục. Cũng bởi vì hắn chủ tu phong hệ ma pháp, trở thành phong hệ ma pháp sư đầu tiên của Thiên Phong đại lục. Hôm nay viện trưởng William bởi vì để gia trì tính ma pháp vĩnh cửu lên chiếc phong hệ giới chỉ của mình, cố ý tìm mấy vị lão bằng hữu tiếng tăm lừng lẫy của mình để cùng nhau động thủ. Nhưng còn chưa đợi đến lúc ma pháp trận hoàn thành, thì vị ma pháp sư vốn là đang thủ hộ ma pháp khảo thí đài lại hấp tấp chạy tới, báo tình huống đang xảy ra giữa Lăng Vân và Vi Tiên ở trên đài khảo thí. Mấy lão giả này đều là những người có kiến thức rộng rãi, nghe được có người dùng bạch diễm phá tan màn chắn ma pháp do hơn hai mươi ma pháp sư liên thủ phóng thích, lại còn có một nhân vật thần bí nhận lời thách đấu của người kia mà còn chấp không cần hoàn thủ nữa, mấy lão đầu này nghe thấy là hiểu ngay ra những điểm mấu chốt. Cái này không còn là bài kiểm tra nhập học nữa rồi, rõ ràng là hai cường giả hiếm thấy đối chiến mà. Lập tức buông bỏ việc đang làm, mang theo mấy lão đầu khác chạy qua xem. “Chờ chúng ta bố trí ma pháp màn chắn xong, là hai vị có thể bắt đầu.” Viện trưởng William hướng Lăng Vân nhẹ gật đầu. Sau một hồi ngâm xướng, màn sáng màu xanh da trời nhàn nhạt đem toàn bộ khảo thí đài và phạm vi cách hai mét xung quanh bao phủ. “Cuồng phong thủ hộ!” Có người đã nhận thức ra ma pháp trên sân đấu, chính là phong hệ ma pháp màn chắn. Bất đồng với các ma pháp màn chắn khác, ‘Cuồng phong thủ hộ’ có khả năng đặc biệt là làm công kích của địch nhân văng ra chỗ khác. Viện trưởng quay đầu lại phía sau ra hiệu, sáu vị ma pháp sư đồng thời vung ra ma pháp màn chắn cực hạn của mình. Lập tức, phạm vi xung quanh khảo thi đài đã bị các loại ma pháp màn chắn đủ loại màu sắc bao lại, quang ảnh không ngừng lưu chuyển, trông rất đẹp mắt. “Cái này... Cái này e rằng có thể ngăn cản được sự công kích của cấm chú a.” Không ít người nhìn cái ma pháp màn chắn đủ mọi màu sắc kia mà âm thầm phỏng đoán. “Hai vị, có thể bắt đầu rồi.” William viện trưởng hướng Lăng Vân gật đầu bảo. Vừa dứt lời, kể cả viện trưởng William và sáu ma pháp sư liên thủ phóng thích ma pháp màn chắn bỗng dưng cảm thấy áp lực kinh nhân. Lăng Vân hướng Vi Tiên cười nói: “Tới! Cho ta xem bản lĩnh của ngươi đi? Đừng làm ta thất vọng, ha ha.” “Ngươi chắc chắn không phản kích?” Vi Tiên xác nhận lại một lần nữa. “Sẽ không, ngươi yên tâm đi. Nhanh lên .” Lăng Vân khẳng định. Nhưng Vi Tiên lại cười hì hì, nói tiếp: “Không vội, ta đang suy nghĩ xem sẽ đấu pháp như thế nào đây, phải cẩn thận một chút không lại xấu mặt ta. Ngươi lợi hại như vậy, đến hỏa kỳ lân cũng bị ngươi dạy dỗ, ai, nếu như chỉ là đánh loạn... Vậy thì đi ngược với dự tính ban đầu của ta rồi .” Lăng Vân sững sờ, đây là cơ hội tiểu cô nương người ta vất vả lắm mới tìm được, mình cũng có chút ngượng ngùng: “Vậy ngươi cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ kỹ xem nên đánh như thế nào đi, ta chờ.” Nói xong, liền chậm rãi ngồi xuống mặt đất, ai ngờ còn chưa kịp ngồi, một đạo quang mang hồng sắc vừa thô vừa to đã lao thẳng tới trước mặt hắn. Tất cả mọi người ở đây đều không nghĩ tới việc, Vi Tiên này chưa nói đã đánh. Lăng Vân hú lên một tiếng quái dị, kim quang lóe lên, tức thời di chuyển lên không trung, phản ứng cực nhanh, nhanh như tia chớp vậy. Đạo hồng quang của Vi Tiên trượt mục tiêu va vào màn bảo vệ, vang lên tiếng nổ cực lớn, tầng ma pháp bên trong cùng của màn chắn bắt đầu mờ đi. Bởi vì Vi Tiên đã có khối hỏa tinh thượng phẩm để bổ sung ma lực rồi, nên giờ cũng coi như là nàng chưa mất tý ma lực nào, nàng nhìn Lăng Vân, kháng nghị: “Ngươi không được tránh!” Lăng Vân bỗng nhiên phát giác chính mình rất bị động. “Ta không hoàn thủ.... Ngươi còn không cho ta tránh hả?” Vi Tiên xòe bàn tay trắng nõn nà của nàng ra, nói: “Ngươi đương nhiên không thể chạy, bằng không, có ai có thể đánh được ngươi đây?” Lời này Vi Tiên nói vô cùng có kỹ xảo, thổi phồng Lăng Vân cường điệu lên một chút. Khiến cho Lăng Vân căn bản không có biện pháp để cự tuyệt. “Được rồi, ta không né.” Lăng Vân tuyệt đối không thể để mình mất mặt trước mỹ nữ được. Hắn suy nghĩ một chút rồi quyết định: “Nhưng ta dùng cái gì để đỡ đòn, ngươi cũng đừng có quản a?” Đạo hồng quang vừa rồi Vi Tiên đánh ra không biết là cái quái gì. Đanh cho ma pháp trận chấn động không thôi. Chỉ bằng tu vi bán tiên nhân của mình bây giờ, tay không có thể chống đỡ được không cũng khó nói trước được. Lăng Vân bay cách mặt đất khoảng hơn mười mét, thân hình có chút lắc lư, ngay sau đó một kiện khôi giáp đen nhanh bao trùm cả người hắn lại, chỉ nghe thấy một tiếng ‘Đùng’, từ trên khôi giáp toát ra vô số tinh thể màu xanh, phảng phất như ngàn vạn con đom đóm tụ tập lại một chỗ, thân ảnh của hắn dần dần ẩn vào trong tinh quang, chỉ chốc lát sau, xuất hiện một vòng quang mang bay lượn xung quanh người hắn, khiến cả người hắn toát lên một khí thế phi phàm. Bộ dáng hăng hái của hắn làm cho Vi Tiên có chút lo lắng. Bất quá không thể không thừa nhận, người nam nhân này, quá mạnh mẽ! Khôi giáp cổ quái màu đen vừa xuất hiện, Lăng Vân bình thường có chút lưu manh, có chút vô lại giờ đã hoàn toàn đảo ngược rồi. Biến thành một nam nhân vô cùng ôn hòa nhã nhặn, trở thành một vô cùng anh tuấn tiêu sái đại soái ca... Mặt Vi Tiên chợt đỏ bừng hết cả lên, nàng đang hồi tưởng lại tình cảnh đêm hôm trước.... Khôi giáp cổ quái như vậy đừng nói Vi Tiên mới thấy lần đầu, ngay cả viện trưởng William kiến thức sâu rộng cũng chưa nhìn thấy bao giờ. Vi Tiên nghĩ ngợi nửa ngày, vẫn không rõ ràng lắm cái tinh quang đang bay lượn quanh người Lăng Vân là cái gì. Nàng điềm nhiên như không có việc gì hỏi: “Khí thế không tồi. Nói không được phản kích, bao gồm cả thứ này cũng không thể phản kích đấy?” Trang bị ma pháp đương nhiên cũng có loại có thể phản đòn, cho nên Vi Tiên mới nói như vậy. Lăng Vân nghiêng đầu, trong nội tâm âm thầm buồn cười, tiểu cô nương này vẫn còn có chút thông minh a. Trên Tiên giới, tiên giáp này của Lăng Vân rất nổi danh, gọi là thôn phệ tiên giáp, đặc điểm lớn nhất của nó chính là có thể thôn phệ tất cả mọi công kích không phải thật thể, hơn nữa nó còn đem lực lượng của địch nhân hấp thụ chuyển tới cái thứ đang bay xung quanh người hắn, gọi là Luyện Trần Kiếp Hỏa, là thứ mà hắn đã dày công thu thập chân hỏa trên chín tầng trời luyện chế thành. Binh khí có phẩm chất hơi kém một tý, lại gần người hắn là bị Luyện Trần Kiếp Hỏa này hỏa táng thành tro tàn rồi chứ đừng nói đến chuyện chạm vào bộ giáp. Lăng Vân có ngoại hiệu là sắc lang liều mạng, có cái tên hiệu như vậy, không thể nói tên lưu manh thiên tiên này không ác độc. Vi Tiên không chắc cái khôi giáp quái lạ này là thứ gì, tay phải nắm ma trượng của nàng vung lên, siêu cấp tiểu hỏa cầu vừa mới phá vỡ địa hệ ma pháp màn chắn lập tức như sao băng đâm thẳng về phía Lăng Vân. Lăng Vân nhìn vô số hỏa diễm đang lao tới trước mặt mình, tâm thần khẽ động, những tinh quang trôi nổi chung quang di động tới chắn trước người hắn. Siêu cấp tiểu hỏa cầu của Vi Tiên tuy lợi hại, nhưng mà đem ra so sánh với Luyện Trần Kiếp Hỏa, thật giống như trò cười khi đem đom đóm ra so sánh với mặt trời vậy... Vô số tiểu hỏa cầu vừa mới chạm vào tinh quang, liền vô thanh vô tức tiêu thất đi mất. Hỏa cầu vừa biến mất, Vi Tiên đồng thời cảm thấy ma lực toàn thân như là muốn phá thể chui ra, toàn thân chấn động mạnh, lập tức hấp thu ma lực từ trong ma trượng, một lần nữa dò xét Lăng Vân, ngẫm lại xem còn điều kiện gì không để áp chế thực lực của hắn xuống dưới mình. Thấy Vi Tiên đình chỉ công kích, Lăng Vân tản tinh quang ra, nói: “Ngươi sẽ không chỉ có trình độ như thế thôi đấy chứ? Đừng nghĩ đến truyện đánh lén, ta đã không hoàn thủ, ngươi còn phải suy nghĩ cái gì nữa? Thành thành thật thật cho ta xem thực lực mạnh nhất của ngươi đi, xem nó có xứng đáng với ma trượng mà ta đưa cho ngươi hay không???” Vốn Vi Tiên còn đang suy nghĩ xem nên sử dụng ám chiêu gì, vừa nghe những lời này của Lăng Vân, trong nội tâm chấn động. Thực lực của mình so với Hỏa Kỳ Lân thì còn kém xa vạn dặm, có thể thu phục được Hỏa Kỳ Lân thì bằng vào mấy ám chiêu của mình có thể thắng được Lăng Vân sao? Nhìn Lăng Vân, nội tâm Vi Tiên có chút đau xót. Chẳng lẽ, đây là nguyên nhân hắn bỏ mình giường không gối chiếc đêm qua ư? Cường giả, chẳng lẽ chỉ có thể sáng vai với cường giả sao.... Nàng hít vào một hơi thật sâu, nở một nụ cười với Lăng Vân: “Ngươi nói cũng có đạo lý.” Trong nội tâm Lăng Vân thầm khen, tiểu cô nương này thật là một nhân tài có tâm thần ổn định. Nếu mình dạy nàng cách tu chân, thành tựu trong tương lai sợ sẽ không thấp hơn mình. Nói đến tu chân, liệu cái thế giới này có người tu chân hay không đây.... Đang lúc Lăng Vân miên man suy nghĩ, bỗng nhiên, xuất hiện một cỗ khí tức Hỏa Diễm bạo người làm tất cả mọi người ở đang quan khán toàn thân run lên. Lăng Vân quay đầu nhìn lại, tóc Vi Tiên lúc này đã biến thành một màu đỏ giống như màu của máu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang