[Dịch] Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 43 : Linh Ngưu Bạch Lang phục binh, Hỗn chiến đồ sát tẩy kiếp
.
Diệp Phong lần này đánh nhau với Bỉ Nhĩ thương đoàn, thành viên xuất kích chỉ có Khải Đặc, Kiệt Nã Tư, La Phi, Kiệt Khắc cùng với bốn trung đội, còn lại bọn người Lộ Lộ và Ai Đức đều ở lại Hồ Lô sơn cốc!
Trên đường tới Bỉ Nhĩ thương trấn, Diệp Phong nghĩ đến việc phòng ngừa kỵ sĩ tập kích bên ngoài thương trấn để bảo vệ mọi người, cùng với vấn đề bên trong trấn quá mức chật chội, làm ra một kế hoạch đơn giản, tự mình mang theo Liệt Diễm kỵ sĩ và tinh linh xạ thủ dẫn dụ địch nhân rời khỏi trấn, La Phi và Kiệt Khắc dẫn linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ mai phục tại hai hướng đông, tây thương trấn. Một khi địch nhân xuất trấn, lập tức lao ra giáp công!
Khi bọn chúng đuổi theo ta hai bên cùng rời khỏi thương trấn càng lôi kéo nhau càng xa. La Phi ẩn tàng phía đông và Kiệt Khắc phía tây, cả hai đều mang theo chiến sĩ thủ hạ, thừa dịp bóng đêm tăm tối, lặng lẽ hướng tới chỗ song phương kịch chiến đánh dồn!
Kiệt Nã cùng tinh linh xạ thủ quay lại công kích phía dưới, thương đoàn kỵ sĩ tổn thất thật lớn ở cả hai mặt, còn sót lại một hai trăm người, bất quá không có ảnh hưởng đến tin tưởng có thể hộ vệ thương đoàn còn lại. Bởi vì bọn họ chỉ muốn lập tức đuổi kịp đối phương, chỉ cần tiếp xúc ở cự ly gần, xạ thủ đối phương tất chết không thể nghi ngờ!
“Tấn công, mọi người mau tấn công, nhất định phải giết bọn hỗn đản này! Ai giết được tên đoàn trưởng, thưởng năm ngàn kim tệ!” Khố Lỗ được mười mấy kiếm sĩ bảo vệ, đuổi theo đội ngũ đối phương, giọng nói ẩn chứa hận ý. Tư Lược đoàn đáng chết này đã làm cho hắn tổn thất một phần tư số hộ vệ, nói thế nào hắn cũng muốn giết chết bọn họ!
“Moo …. Sát!”
Ngay khi Khố Lỗ vừa dứt lời, mọi thủ hạ đều vọt tới trước mong đoạt tiền thưởng, La Phi lặng lẽ lại gần rồi gầm lên một tiếng trâu rống, gọi thủ hạ linh mgưu chiến sĩ từ phía đông nhanh chóng lao về phía địch nhân.
Cùng lúc đó, Kiệt Khắc cũng tru lên một tiếng, gọi bạch lang chiến sĩ, huy vũ cương côn trong tay, đằng đằng sát khí nằm địch nhân phóng tới, rất có phong phạm của một bầy sói!
“Mẹ ơi, đối phương có phục binh, linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ, mà lại còn mặc cương thiết khải giáp!”
“Thiên nột, chúng ta có khả năng đánh với bao nhiêu linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ của đối phương?”
Nhiều hộ vệ thương đoàn kinh hãi hô lên, tình huống thập phần hoảng loạn. Khố Lỗ chưa kịp vũ động ma pháp, đã thấy Linh Ngưu chiến sĩ và Bạch Lang chiến sĩ làm cho thủ hạ sợ hãi, khẩn trương gọi thủ hạ triệt thoái về trong trấn!
“Dàn quân!”
Khải Đặc đã sớm phải lui không nhịn được, thấy La Phi và Kiệt Khắc xuất hiện , lập tức hạ lệnh cho Liệt Diễm kỵ sĩ bày thành trận thế, tế ngựa múa thương, hướng về phía địch nhân, sử xuất đệ ngũ thức trong Băng Hỏa Cửu Thức : Liệt Diễm Thao Thiên, bao vây Liệt Diễm kỵ sĩ của địch nhân. Phương thiên họa kích trong tay múa lên dày đặc, mang theo liệt diễm nóng bỏng, giống như vô số con rắn lửa bay lượn tán loạn, từ xa nhìn lại giống như cự diễm ngập trời thiêu đốt, giết chết thương đoàn hộ vệ liên miên. Tiếng kêu khóc không ngừng, khó tin được võ công của đám kỵ sĩ này đáng sợ đến thế!
“Kiệt Nã Tư, đem theo xạ thủ của ngươi chặn ở phía sau!” Diệp Phong nhìn Liệt Diễm kị sĩ hung mãnh công kích phía trước, bèn lấy Quang Minh kiếm sang bên trái tấn công cùng Liệt Diễm kỵ sĩ, thầm ra lệnh cho Kiệt Nã Tư.
Liệt Diễm kỵ sĩ tấn công chính diện, linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ hai bên đông tây giáp kích, tinh linh xạ thủ đứng sau Liệt Diễm kỵ sĩ bắn tên. Dưới sự tấn công mọi mặt, hộ vệ thương trấn căn bản không phải đối thủ, hỗn loạn muốn bỏ chạy.
Trong trận hỗn chiến, thương đoàn hộ vệ không bị phương thiên họa kích của Liệt Diễm kỵ sĩ làm tê liệt, thì cũng bị thiết trụ của linh ngưu chiến sĩ đập tơi bời, bị cương côn của bạch lang chiến sĩ cắn xé.
Diệp Phong cưỡi trên lưng chiến mã, nhằm về phía đông địch nhân nhất, sử dụng đệ nhị thức “Phong Mang Ngạo Thị” của “Thiên Kiếm Quyết” tấn công. Kiếm khí dài đến mười thước huyễn lệ sáng trắng chói mắt, giống như câu liêm đoạt hồn của tử thần, xuyên qua thân thể hộ vệ giống như xuyên qua đậu hũ. Bọn người Khố Lỗ trong lòng run sợ, không thể tưởng tượng được đoàn trưởng này có võ công kinh khủng đến thế!
Chân khí đấu khí huyễn lệ nhanh lẹ, cộng thêm tiếng kêu thảm thiết, chiến trường hỗn loạn bị phá vỡ kinh khủng quỷ dị. Khố Lỗ bị dọa đến toàn thân phát run, thật sự khó có thể tin được đối phương vừa mới cúp đuôi chạy lại có kỵ sĩ lợi hại như vậy, càng không tưởng tượng được lại gặp phải phục binh linh ngưu chiến sĩ và bạch lang chiến sĩ cường hãn đến thế!
Tại phía Bắc thương trấn có đồn trú bốn trăm kiếm sĩ, thấy phương bắc xuất hiện địch nhân, phía nam lại có tiếng kêu la rầm trời, đều tới trợ giúp, thấy sức mạnh của địch nhân, ai nấy đều giật mình sững sờ.
“Các ngươi làm cái gì vậy, mau tới trợ giúp!” Khố Lỗ thấy kiếm sĩ từ phía Bắc đã tới, lập tức ra lệnh bọn họ gia nhập chiến trường, tưởng rằng hơn bốn trăm kiếm sĩ có thể thay đổi cục diện!
Song sự thật quá mức tàn khốc, bốn trăm danh kiếm sĩ gia nhập, cũng không gây được bao nhiêu áp lực, bởi vì đối phương trên thân mặc cương thiết khải giáp, có đánh vào cũng chẳng làm cho họ bận tâm, thế công vẫn thập phần hung mãnh. Nhất là cự hình kiếm khí của đoàn trưởng đó, chỉ cần bị chém phải là không một ai may mắn sống sót.
“Quang Minh nữ thần ơi, chẳng lẽ ngài đang trừng phạt ta vì đã làm nhiều chuyện xấu hay sao?” Khố Lỗ nhìn quanh mình chiến trường tràn ngập người chết, thấy đám hộ vệ của mình kêu thảm thiết tử vong, trong lòng tuyệt vọng thầm than.
Cả trận hỗn chiến, chỉ có đám tinh linh xạ thủ Kiệt Nã Tư ở bên ngoài mới có thế thấy được huyết tinh của cả trận chiến. Bất luận Liệt Diễm kỵ sĩ trùng sát hung mãnh, bạch lang chiến sĩ xuất chiêu âm ngoan, cùng với thiết trụ trong tay linh ngưu chiến sĩ, một lần lên đều thấy tiếng la thảm thiết, thêm vào huyết nhục bay tứ tung. Thật sự là kinh khủng!
Hiện tại cái này như là một trận đồ sát, hộ vệ của thương đoàn căn bản không dám tái chiến nữa, không còn để ý gì đến thương trấn nữa, bất đầu chạy trốn tứ hướng. Dù sao bảo vệ được tính mạng cũng là điều quan trọng nhất.
Trong thương trấn, Khố Lộ này chỉ tham tài bạc tình với thê tử. Dẫn dám hộ vệ thương đoàn quay về, hắn không để ý đến tình nhĩ phu thê, chỉ một mình đem số kim tệ từ trong phòng riêng lấy ra, rồi dẫn nhi tử chạy trốn. Một đám nhân viên được mướn cùng với hạ nhân cũng ly khai khỏi, vì sợ bị liên lụy!
“Các huynh đệ, thắng lợi đã về tay ta, đánh cho bọn chúng hoàn toàn tan vỡ!” Song thủ Diệp Phong cầm kiếm huy vũ tạo thành kiếm khí phong mang ngạo thế khổng lồ, hét to uy phong vô hạn.
Tư Lược đoàn nghe vậy đều hô to đáp lời, thủ hạ càng thêm điên cuồng công kích. Đánh cho thương đoàn hộ vệ hoảng sợ, kêu thảm tìm đường thoát.
Diệp Phong thấy tình huống này, cao giọng nhắc nhở mọi người Tư Lược đoàn: “Không cần để ý tới những địch nhân chạy trốn, tìm xem đoàn trưởng thương đoàn đang ở đâu, ngàn vạn lần đừng cho hắn chạy thoát!”
“Vâng!”
Thành viên Tư Lược đoàn hò reo lĩnh mệnh, bắt đầu truy tìm đoàn trưởng thương đoàn. Khố Lỗ vừa hô hào thưởng kim tệ cho người giết Diệp Phong, tất cả mọi người đối với tên gian thương ác độc này đều rất có ấn tượng.
Hộ vệ thương đoàn thấy đối phương thả cho bọn họ thoát đi, lập tức dốc hết sức bình sinh ra chạy với tốc độ nhanh nhất, sợ đối phương hối hận quay lại giết mình.
“Đoàn trưởng, tên đoàn trưởng lông tóc đỏ của thương đoàn đã bị chiến mã giẫm chết!” Một gã bạch lang chiến sĩ mang thi thể Khố Lỗ đến, xương sống lưng đã bị chiến mã giẫm gãy.
“Tên này, hóa ra một chút tài năng cũng không có à ?” Diệp Phong cười nhìn thi thể Khố Lỗ, lắc đầu cảm khái: “Bất quá, không chạy mất là tốt rồi, đỡ phải lưu lại họa căn cho lão tử phiền toái, xảy ra những chuyện tương tự!”
Khải Đặc thấy thương đoàn chạy trốn tứ tán không còn ai, hưng phấn hỏi Diệp Phong: “Lão đại, có phải bây giờ chúng ta vào trấn thu lượm tài phú không?”
“Nói nhảm, thế ta đến đây làm gì?” Diệp Phong nhìn Khải Đặc nói đùa, giơ kiếm chỉ hướng thương trấn: ”Các huynh đệ đến đó cho ta, cái gì có thể sử dụng được đều mang đi hết!”
Mọi người hoan hô một trận, sau đó tất cả tiến vào thương trấn bắt đầu thu hoạch.
Hộ vệ thương đội bị diệt, người trong trấn đều chạy sạch, chỉ để lại một lượng lương thực cực lớn, thấy vậy chúng nhân Tư Lược đoàn đều cao hứng cười to. Số lương thực này đủ cho mọi người trong Hồ Lô sơn cốc dùng đến một năm!
Diệp Phong sai Khải Đặc đem theo Liệt Diễm kỵ sĩ thu lượm ở phủ đệ của Khố Lỗ, tự mình đem số người còn lại tìm được xe ngựa vận chuyển của Bỉ Nhĩ thương đoàn, đem vào trong trấn chất hết lương thực lên trên. Sau khi La Phi và Kiệt Khắc cùng với thú nhân thu thập sắt thép để tinh chế vũ khí trên chiến trường, cùng nhau lên xe ngựa, chuẩn bị trở về.
Khải Đặc mang theo Liệt Diễm kỵ sĩ thu lượm ở phủ đệ, thu hoạch rất nhiều, có đến hơn mười kiện tinh mỹ hoàng kim trang sức, còn ma pháp tạp đáng giá hơn bốn mươi vạn kim tệ, cùng với băng thổ miêu nhãn tương đương năm giai ma tinh lớn nhỏ.
Tư Lược đoàn vừa tính toán thu về các thứ cho Diệp Phong đến hơn hai mươi vạn kim tệ, bây giờ còn thấy ma pháp tạp với bốn mươi vạn kim tệ, làm hắn lập tức lộ ra nụ cười cao hứng, tiếp đón mọi người đánh xe trở về!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện