[Dịch]Lười Phi Khuynh Thành - Sưu tầm
Chương 14 : Chương 14
.
Trong thẩm viên
“ Phu nhân , các phu nhân muốn gặp ngài ?” Nha hoàn cung kính nhìn vào Trầm phu nhân đang ngồi ngay ngắn ở chủ vị , nếu hầu hạ chủ tử tốt thì các nàng sẽ được bình an ít bị định tội hơn , như nếu tâm tình không tốt , các nàng …cho dù là nha hoàn hay nô tỳ mạng cũng không bằng một con chó .
“Mời các nàng vào .” Trầm Thu Vũ cầm khăn lụa trên tay vứt xuống bàn , nàng che giấu sự tức giận trong lòng để các nữ nhân trong phủ không nhìn ra được , nghĩ đến muội muội khôn khéo như thế cũng không thể bêu xấu Lam Tề Nhi trong cung được , làm cho nàng tức giận đến ăn không ngon , cuối cùng cũng chưa nghĩ ra được cách nào , sau hôm đó , nàng hiện tại với trước kia thật không giống nhau , nhưng gặp phải nàng coi như nàng ấy xui xẻo , nàng không thể dễ dàng tha thứ cho nàng ấy được .
Lam Tề Nhi , bất kể ngươi giở ra thủ đoạn gì ta cũng sẽ đánh bại ngươi , vị trí Cẩm Vương Phi chỉ có thể là của ta .
“ Thẩm tỷ tỷ ,mấy ngày qua sau không thấy tỷ đi ra ngoài cùng các muội du ngoạn , thân thể không được khỏe sao ?” Hàn phu nhân vừa vào phòng liền lên tiếng hỏi thăm , vẻ mặt hiện lên sự chân thành .
“ Tạ muội muội quan tâm , tỷ tỷ rất khỏe .” Trầm phu nhân nhếch miệng cười , nữ nhân này dã tâm không nhỏ , nàng cần phải đề phòng .
“ Thẩm tỷ tỷ có nghe nói về chuyện của Vương phi không ?” Dương phu nhân vốn là người thiếu kiên nhẫn , lời nói của nàng không ai thèm để ý tới , chỉ đành tìm người khác thay nàng nói chuyện .
“ Đúng vậy nha , Thẩm tỷ tỷ ngươi có nghe qua chưa ?” Trương phu nhân tiếp lời , nếu hiện tại Vương phi được sủng ái , cuộc sống dễ chịu của các nàng sẽ không còn bao lâu nữa , trước kia các nàng khi dễ Vương phi cũng không ít , thế nào cũng bị nàng ta trả thù thôi .
“ Có nghe nói .” Cũng bởi vì vậy nên nàng mới tức giận , không nghĩ thủ đọan của nàng ta lớn đến như thế , ở trước mặt Hoàng thượng nổi bật cũng thôi đi , trở về phủ lại ở cùng phòng với Vương gia , xem nàng cứ như không khí vậy .
Vương phi sau khi hồi phủ được sủng ái ở trong vương phù sớm đã truyền đi khắp nơi , đem đó trở về phủ thị vệ thấy Vương gia ôm Vương phi vào Vương phủ , chẳng những không đem Vương phi đuổi về Mạc Tâm các mà còn ôm đi vào thư phòng , suốt cả đêm ở cùng với nhau , Vương gia không bao giờ cho nữ nhân lưu lịa qua đêm , những viac65 này chứng minh Vương gia rất là cưng chìu Vương phi .
Thư phòng là chỗ nào , không phải ai cũng có thể vào được .
Các nàng là nữ nhân của Hiên Viên Mạch chuyện này tất cả mọi người đếu biết , hắn không thích nữ nhân dựa vào hắn quá gần , mà hắn ôm Lam Tề Nhi đã nói lên tất cả , đủ để cho các nàng đều hiểu ra mọi chuyện .
“ Thẩm tỷ tỷ có biện pháp gì tiêu diệt uy phong của nữ nhân kia không ?” Nghĩ đến phúc khí của Lam Tề Nhi , sau khi khỏi bệnh liền thay đổi tất cả , Vương gia cũng bắt đầu để ý đến nàng , Dương phu nhân chính là không phục , nàng không thể nào quên được chuyện mình bị đánh như thế nào .
“ Đúng vậy , Thẩm tỷ tỷ nên giúp chúng ta nghĩ xem có biện pháp nào đối phó với người đàn bà kia không ?” Trong mắt các nàng không xem Lam Tề Nhi là nữ chủ nhân của Cẩm Vương phủ , trước kia đối phó nàng là bởi vì biết Vương gia chưa từng đem nàng để ở trong lòng , như xem ra mọi chuyện không phải như thế , Vương gia đối với nàng ấy so với nàng còn tốt hơn , nếu xử lí không tốt sẽ hại chết chính mình .
Những nữ nhân này không thèm quan tâm đến mạng của nàng chỉ muốn nàng ra tay trước để ngồi xem kịch , sao nàng lại có thể cho các nàng như ý được chứ , “ Muội muội thật biết nói đùa , chúng ta đều là nữ nhân của Vương gia , Vương gia muốn cưng chìu ai người như chúng ta làm sao mà xen vào được , Vương phi là vợ của Vương gia , chúng ta cũng không nên nói nhiều .”
“ Ha ha , Thẩm tỷ tỷ nói đúng .” Hàn phu nhân đặt chén trà xuống , tới nơi này chỉ là thăm dò một chút , Lam Tề Nhi thay đổi làm cho nàng không đoán được , làm mọi chuyện càng phải cẩn thận hơn .
“ Lúc này không còn sớm , ta liền trở về viện của mình trước, ngày khác sẽ qua thăm Thẩm tỷ tỷ sau .” Trương phu nhân ưu nhã đứng lên , vuốt cho thẳng nếp gấp ở váy , nếu đã không có chuyện gì , nàng cũng không cần phải ở lại nữa .
“ Thẩm tỷ tỷ , ta cùng đi với Trương tỷ tỷ , ngày khác lại ghé thăm .” Dương phu nhân hướng về phía Trầm phu nhân hành lễ , hiện tại nàng bị hết tất cả ủy khuất , tương lai nhất định nàng sẽ đòi lại gấp đôi .
“ Ba vị muội muội ở lại dùng cơm xong rồi đi cũng không muộn nha .” Trầm phu nhân cũng đứng dậy đi theo đưa tiễn , đừng tưởng rằng nàng không biết các nàng đang định làm gỉ , nghĩ muốn lừa nàng nằm mơ đi .
“ Không được , chúng muội còn có chuyện cần giải quyết nên đi trước .” Ba người mỉm cười , cử chỉ tao nhã không thẹn là xuất thân danh môn đại gia khuê tú .
Trầm phu nhân cười ,ột tiếng , nói : “ Vậy tỷ tỷ không giữ lại thứ ta không tiễn , các ngươi đi thong thả.”
Kêu nha hoàn đưa ngươi ra ngaoì , liền ngồi lại trong phòng , nàng đang nghĩ cách làm sao dọn dẹp lam Tề Nhi một chút , tuyệt không để cho nàng ấy leo lên đầu nàng .
Trong vườn , cây thược dược nở hoa thật đẹp , mùi hoa bay ra khắp nơi , sự im lặng bao trùm khắp nơi .
. . . . . . . . .
“ Tham kiến Vương gia , Vương gia vạn phúc .” Thanh Liên cố nín cười , nhưng trong lòng thầm vui Vương phi rốt cuộc khổ tận cam lai ( mời các nàng lên gg xem nha ) , Vương gia không chỉ có ôm Vương phi trở về phủ mà còn ngủ chung trong thư phòng , hiện tại mọi người đối với Vương phi không dám bất kính , nếu Vương gia lại tới Mạc Tâm các thì càng tốt hơn .
“ Miễn lễ.” Hiên Viên Mạch lạnh lùng nói , ánh mắt cũng không ngước lên nhìn Thanh Liên một cái , nhìn tiểu nữ nhân đang nằm ngủ ở bên cạnh bụi hoa , thật là người thích ngủ chỗ nào cũng có thể ngủ được cả , hắn nghi ngờ có phải kiếp trước nàng không ngủ nên để kiếp này ngủ bù lại .
“ Tạ Vương gia .” Thanh Liên đứng dậy rời đi , Vương Gia là tới tìm Vương phi , nàng ở lại không thích hợp , không bằng đi chuẩn bị ít điểm tâm , một lát Vương phi tỉnh lại đói bụng có cái mà ăn .
Từ từ tiêu sai bước tới bên cạnh Lam Tề Nhi , cẩn thận nhìn vào gương mặt đang ngủ của nàng , khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng đầy đặn , nhớ tới tướng ngủ hơi xấu của nàng trên người hắn kéo không được thân hình của nàng ra , Hiên Viên Mạch không khỏi cười lên , nàng giống như một con sâu nhỏ bám dính trên người hắn , thật là không biết làm sao như hắn lại không nỡ đẩy nàng ra .
Ngón tay không tự chủ sờ vào gương mặt non mịm của nàng , khẽ vuốt qua lại , một lát sau ý thức hắn đang làm chuyện gì , chỉ có thể cười cười như động tác trên tay không có rời ra , “ Tiểu lười biếng , nàng thật ngủ say đến như vậy sao ?” Hiên Viên Mạch khó có được tâm tình tốt không làm ồn nàng , cũng muốn chờ xem coi chừng nào nàng sẽ tỉnh lại .
“ Đừng làm rộn , thật là nhột nha .” Vặn vẹo thân thể của mình , cảm thấy trên mặt có thứ gì đó bò qua bò lại làm cho nàng cảm thấy không được thoải mái ,làm Lam Tề Nhi muốn đổi tư thế , có lẽ như vậy sẽ ngủ được .
“ Ha ha.” Nhìn nàng giống như một con trùng đang giãy giụa trên mặt đất , nhìn nàng ngoan cường không chịu mở mắt ra nhìn , làm cho hắn cảm thấy thật thú vị và buồn cười , thật là môt vật nhỏ khả ái .
Bên này hai người đang đấu sức với nhau ,ben kia hai người ngạc nhiên không nhúc nhích , bởi vì bọn họ nhìn thấy chuyện làm cho họ không thể nào tin vào mắt của mình được , động tác đùa dai trẻ con của Hiên Viên Mạch chỉ sợ sẽ cho cả dám người khiếp sợ không thôi đâu chỉ là hai người bọn họ .
“ Đại ca , ta thật có bị hoa mắt chứ .” Hiên Viên Cảnh dùng sức nhéo mạnh vào tay của Hiên Viên Diệp , thử xem mình có phải là đang nằm mơ không nữa .
“ Ngươi không nhéo nhẹ được một chút à , đau chết đi được.” Hiên Viên Diệp đẩy ra cánh tay của Hiên Viên Cảnh , thật là làm hắn đau quá đi thôi .
“ Ha ha , thật là vui .” Hiên Cảnh rút tay về , thân thể né tránh núp ở phía sau cây , nếu mà để Cửu đệ thấy được xem như xong đời , Hiên Viên Mạch không phát giận thì thôi , mà tính tình không một ai có thể chịu được .
Hôm nay thiệt là tới đúng lúc , nếu không làm sao có thể thấy Hiên Viên Mạch lại trẻ con đến như vậy , “ Chúng ta cùng nhau qua bên đó đi , ngươi không phải là muốn tặng hoa cho nàng hay sao ?” Nếu Hiên Viên Mạch mà ghen thì chuyện hẳn sẽ thú vị lắm đây .
“ Khụ khụ , ta nghĩ hay là thôi đi .” Hiên Viên Cảnhđột nhiên cảm thấy bất an , Mạch bây giờ đối với Lam Tề Nhi rất là để ý nếu thấy hắn tặng hoa cho nàng có thể hay không sẽ chém hắn nha .
“ Hai người các ngươi còn muốn đứng ngốc ở đó cho tới khi nào nữa , còn chưa chịu bước ra .” Hiên Viên Mạch thu hồi lại vẻ mặt của mình , bày ra vẻ mặt lạnh lùng giống như một tảng băng lạnh không chút độ ấm , người lạ chứ tới gần .
Hiên Viên Diệp vừa nghe liền thu hồi lại vẻ mặt tươi cười , lại nghĩ đường đường mình là một thái tử điện hạ lại bị đệ đệ của mình điểm danh kêu ra , thật là không nhịn được mà , một tay kéo lấy tay của Hiên Viên Cảnh đi ra chung , hai người cùng đi tốt hơn so với một người , dù sao cũng chính Mạch gọi hai người tới nha .
Trong cung dạo này không có chuyện gì sao , ba hay hai ngày lại có người chạy đến phủ của hắn , chẳng lẽ họ vì nha đầu này mà tới , có lẽ là hắn phải đem nha đầu đi giấu chỗ nào đó mới được .
“ Mạch , ngươi ở đây Nhi . . .” Hên Viên Cảnh lời nói mập mờ cộng thêm hành động của hắn làm cho người khác nghĩ miên man .
“ Di, tại sao các ngươi lại ở chỗ này ?” Nếu nàng nhớ không lầm thì nơi này là Mạc Tâm các thì phải , trên địa bàn của nàng sao lại xuất hiện nhiều người vậy , một Thái tử hai Vương gia , đúng là có quỷ .
Lam Tề Nhi ngáp một cái rồi ngồi dậy , đối với sự xuất hiện của ba người ở chỗ này quấy phá giấc ngủ của nàng liền không cho họ sắc mặt tốt , vẻ mặt chưa tỉnh ngủ cùng với biểu hiện khó chịu làm cho người ta dở khóc dở cười .
“ Cửu đệ muội hình như ngủ không được ngon giấc à ?” Hiên Viên Cảnh nhịn cười , nghĩ cũng thật kì lạ , nàng ngủ ở trong bụi hoa mà không thấy tóc nàng rối môt chút nào cả , nàng còn giống như hoa tiên tử xinh đẹp vừa mới thức dậy , cả người còn toát ra mùi thơm của hoa nữa chứ ,
“Nếu như các ngươi không làm ồn đánh thức ta dậy thì ta còn thể ngủ thêm được một chút .” Vươn ra một cánh tay , ánh mắt trong veo trong con ngươi còn mang theo một chút sương mù nhìn vào Hiên Viên Mạch , nàng làm bộ dạng đáng yêu như thế sao hắn còn chưa kéo nàng đứng lên nữa .
“ Thật lười .” Ngoài miệng nói như vậy như Hiên Viên Mạch vẫn nắm tay Lam Tề Nhi kéo lên khỏi mặt đất , nàng làm nũng với hắn rất là tự nhiên , một chút cũng không xem hắn là người xa lạ .
“ Tướng công hôn nhẹ , ta lười là do ngươi cưng chìu mà ra đó chứ .” Nhấp nháy đôi mắt to , Lam Tề Nhi nói cười , mặc dù hắn ít khi gặp nàng chưa đến mức phải cưng chìu , bất quá chỉ cần nàng gọi hắn như vậy , trên vẻ mặt của hắn sẽ hiện lên không được tự nhiên , nàng xem càng thấy thú vị nên muốn đùa vui thêm một chút .
“ Ha ha .” Hiên Viên Cảnh rất không thức thời liền cười to lên , Lam Tề Nhi này quả nhiên không tầm thường , Mạch lạnh lùng chỉ sợ một ngày không xa sẽ bị nàng thành công phá đi ngọn núi băng này .
Hiên Viên Diệp im lặng không nói , như hắn thật sự là vì chánh sự mà tới cũng không phải vì chuyện gì khác mà tới đây .
“ Các ngươi không muốn ta ở trong vườn thì ta đi tìm chổ khác mà ngủ .” Lam Tề Nhi im lặng thầm nghĩ , nàng cũng biết là Hiên Viên Mạch không phải đặc biệt đến đây xem nàng , về phần hai người này cũng chỉ là tìm hắn chứ không phải tìm nàng , nàng cũng không cần phải ở lại đây làm chi .
Hiên Viên Mạch cũng không muốn nghe tiếp lời nói của Lam Tề Nhi , không biết hắn mình sẽ còn làm ra chuyện gì nữa , bèn dứt khoát đem một tay bắt lấy Lam Tề Nhi khiêng trên vai , hắn là tìm nàng nói chuyện , suýt chút nữa là quên mình đến tìm nàng để nói chuyện , thiệt là đáng chết .
“ A___ Hiên Viên Mạch ngươi làm gì vậy , thả ta xuống .” Lam Tề Nhi thét lớn , ai cũng nói là quân tử dùng miệng chứ không dùng tay , chuyện này sao lại xảy ra như vậy chứ .
“ Ha ha . . . ,”
Tiếng cười của hai huynh trưởng cùng với tiếng thét chửi rủa của Lam Tề Nhi cùng vang lên , Hiên Viên Mạch vội vàng đi thật nhanh , chỉ kém là không dùng kinh công trực tiếp để có thể bỏ rơi hai người đang đứng trước mặt ra sau lưng , nếu cứ tiếp tục ở lại đây sợ không thể nào nói chuyện được .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện