[Dịch]Lửa Và Nước Mắt- Sưu tầm
Chương 75 : Trận Chiến Không Khoan Nhượng !
.
Lúc này, Long vẫn đang hôn mê sâu trên một chiếc giường êm ái, nhưng trong đầu lại đang vang lên một câu hỏi :
Ẩn sau đôi mắt đang nhắm nghiền, trong giấc mơ lạ lùng đó, Long thấy mình đang đứng ở một nơi tối đen như mực, lại là câu hỏi đó !
“ Đã có quyết định chưa ? Áo Choàng hay là Chiếc Lắc ? “
Một câu hỏi với tiếng nói vô cùng quen thuộc nhưng rõ ràng đây không phải là tiếng việt, nhưng Long vẫn hiểu, một loại ngôn ngữ rất lạ !
Đây là giọng của thằng Phú mà....
“ Là sao ? “
Long đột ngột thốt lên !
Không có câu trả lời !
“ Đã có quyết định chưa ? Áo Choàng hay là Chiếc Lắc ? “
Lại là câu hỏi đó !
Long hơi nhăn mày lại, cái gì thế này ? Thứ gì ? Áo choàng và chiếc lắc à ? Là vật quan trọng nào sao ?
“ Đã có quyết định chưa ? Áo Choàng hay là Chiếc Lắc ? “
Lại là câu hỏi đó ! Có gì quan trọng sao ?
Long tức giận hét lớn :
- ĐỦ RỒI !
Trong phúc chốc lúc tiếng hét vừa ra, không gian tối đen đó vặn vẹo rồi như một tấm kính lớn, vỡ ra rồi biến mất một cách đột ngột !
Quang cảnh lại biến thành một hình ảnh của vũ trụ ! Có hàng tỉ tỉ ngôi sao đang vận hành khiến cho người ta choáng ngợp trước vẻ mỹ quan đó .
Nhưng che hết tầm mắt của Long là một quả cầu lửa màu cam khổng lồ, những dòng suối lửa nổ bừng trên bề mặt quả cầu làm cho Long choáng ngợp, hình ảnh Long quá nhỏ bé so với quả cầu !
Long đã ngước đầu hết cỡ có thể nhưng lại không tài nào nhìn hết được quả cầu đó....
Long biết cho dù thế thì Long cũng đang ở rất xa quả cầu lửa !
Long ngỡ ngàng đứng đối diện với một quả cầu lửa khổng lồ đó, gương mặt hơi ngây ngốc !
Không ! Cái này là.....mặt trời chăng ?
Một mặt trời to khủng khiếp màu cam đang ở trước mặt Long, Long cảm giác thấy tự dưng sinh ra một sự hồi hợp, một cảm giác sự hãi trước vũ trụ bao la !
Không thấy nóng.....
Long hơi ngây ngốc đưa tay của mình lại gần mặt trời đó !
- Chưa đến lúc !
Đột ngột một giọng nói già nua cất lên !
Long giật mình, xoay qua lại tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó !
- Ai đó ? Là ai nói đó ?
- GOHMOU ! TA ĐÃ BẢO LÀ CHƯA ĐẾN LÚC !
Lại là giọng nói già nua đó, nhưng dường như có thêm một chút không bằng lòng. Gohmou ? Là cái gì ?
Long lại xoay qua lại nhìn xem nơi phát ra âm thanh đó !
Khựng !
Ánh mắt Long hơi giật giật.....lẽ nào là....Long nhìn chằm chằm vào mặt trời trước mặt !
Nếu mắt Long không gạt Long thì chính xác là quả cầu lửa đó đang xoay từ từ !
Hả ? Sao lại !!!!
Hình ảnh trước mắt làm Long kinh ngạc, quả cầu đã xoay lại và nhìn chằm chằm Long, phải ! Là dùng mắt nhìn !
Vì quả cầu vừa xoay một vòng, đôi mắt và một cái miệng đã hiện ra ngay trước mắt Long !
Như trong một bộ phim giả tưởng ! Long thật sự choáng ngợp, chưa kịp nói gì thì quả cầu lửa lại lên tiếng :
- GOHMOU ! TA ĐÃ BẢO LÀ CHƯA ĐẾN LÚC ! QUAY TRỞ VỀ !
Giọng nói dường như có thêm phần giận dữ, Long chưa kịp phản ứng thì quả cầu kia đã mở cái miệng khổng lồ ra trước Long !
Từ trong cái miệng, một hơi nóng khủng khiếp ùa đến !
Long còn chưa kịp cảm nhận kỹ hơi nóng đó thì đã bị đốt thành tro !
- Áaaaaaaaaaaaaaaa !!!!!!!!!!!!!!
Long mở choàng mắt, bật dậy hét lên một tiếng thảm thiết !
Long hít thở dồn dập, rồi từ từ điều hòa hơi thở lại !
Long thở đều đều lại !
Đã trở về thực tại !
Long hít thở sâu vào một lần nữa !
“ Áo choàng, chiếc lắc....lúc ở Cần Thơ cũng mơ thấy thế.....còn quả cầu lửa đó ? Gohmou.... “
Trong đầu Long đang suy nghĩ ngổn ngang những câu hỏi không có lời giải đáp !
- Lúc ngủ, nói quá nhiều !
Một giọng nói mạnh mẽ, vang vang lọt vào tai Long !
Nghe quen quen....
Long quay ngoắt qua nhìn người vừa nói đó !
Gương mặt vô cảm của Thần Sấm nhìn đáp trả lại Long, Thần Sấm đang ngồi xếp bằng, bẹp dưới đất, sát bên giường ngủ của Long mà nhìn chằm chằm vào Long,
Ích nhất là ai đó đã tìm được đồ cho Thần Sấm mặc, một cái áo thun trắng rộng phùn phình....
Long gãi gãi đầu, lúc nãy lời Thần Sấm nói tức là mình đã nói mớ rất nhiều khi ngủ sao....
Long thở dài một hơi, nhìn xung quanh một lát, phòng ngủ sang trọng, giường niệm rất êm, hương thơm dịu dàng, cửa sổ mở toang, ánh sáng của mặt trời buổi trưa không chói chang mà có cái gì đó đầy sức sống....
Đây là nơi nào đây nhỉ....thấy quen quen.....thật sang trọng ! Không lẽ là nhà của anh Phương sao ?
Long quay sang nhìn Thần Sấm hỏi :
- Đây là nhà ai vậy anh ?
Thầm Sấm gương mặt vô cảm nhìn Long.....lắc đầu !
Long hơi ngờ ngợ hỏi tiếp câu nữa :
- Anh có biết ai là người có quyền ở đây không ?
Thần Sấm gương mặt vô cảm nhìn Long.....tiếp tục lắc đầu !
Long quay sang nhìn trời, lắc lắc đầu.......
Chỉ biết não nề thở dài một hơi !
Chợt, Long như nghĩ tới vấn đề nào đó, xoay sang hỏi Thần Sấm :
- Em ngủ đúng ba ngày chứ ?
Thần Sấm lần này mở miệng, nói :
- Bảy ngày !
Long nghe xong, không hẳn là bất ngờ mà khẽ thở dài một hơi !
Đúng là rắc rối thật, còn vụ học ở trường nữa.... ! Vậy là đã nghĩ không phép một tuần !
Đang miên mang suy nghĩ thì một mùi thơm đập vào mũi Long....ơ....đây là....phải rồi ! Giờ cơm trưa !
ọt...ọt....ọt..........
Một âm thanh rất hùng dũng phát ra, Long xoa xoa bụng mình, bước xuống giường.
Dù muốn biết gì thì cũng phải đi khỏi đây ! Vả lại đói quá rồi !
- Chúng ta đi kiếm gì ăn thôi nha anh !
Long cười cười nói rồi bước ra cửa, trên người đang mặc một bộ đồ ngủ sọc xanh trắng ! Cả cái mác còn chưa gỡ ra....haiz....
Long bước ra cửa, Thần Sấm cũng đứng dậy bước theo !
Bập !
Thầm Sấm đột ngột đặt tay lên vai Long, Long ngờ ngợ xoay lại nhìn, Thần Sấm lấy ngón cái chỉ vào ngực, giọng nói vang vang nói ra :
- Lê Bình An !
Long khẽ mỉm cười, hiền hậu nói :
- Cái tên đó hợp với anh hơn đấy ! Thôi, chúng ta đi ăn nào anh An !
Nói rồi Long vui vẻ nắm tay An lớn dẫn đi, bàn tay người em trai đó chạm vào anh trai.....không ai bắt mình phải dùng bàn tay đó đánh nhau, không làm ai bị thương cả....chỉ là đẫn lối người thân của mình bước đi, bàn tay.....thì ra còn có cộng dụng này.....An dường như đã lâu rồi không nhớ điều đó nữa !
An nghĩ suy vài điều, Long không biết !
Trên miệng Long cười cười vui vẻ, đôi mắt của An ánh lên những tia ấm áp nhỏ nhoi.....
O0O.......
Nhà ăn liền phía sau phòng khách, không phải là rất lớn nhưng cũng trung bình, Long đứng ngớ ra nhìn Nhã cùng hai cô người hầu tất bật chuẩn bị cơm cho........hình như cho hạm đội nào đó !
Cơm đổ vào mười mấy thau lớn riêng biệt để la lết dưới đất, còn đang bốc khói nghi ngút !
Đồ ăn trên bàn bày la liệt !
Nhã cùng hai cô người hầu mồ hôi ra ướt cả người, tất bật không liền tay vẫn đang nấu thêm !
Cái....cái gì đây ?
Hôm nay có đội quân nào tới à ?
Long đứng ngớ ra nhìn các bạn gái dễ thương kia tất bật mà không biết nói gì !
- Tôi tỉnh rồi nè mọi người.....
Long dè dặt nói một câu !
Nhã đang bận bịu với công việc, nghe thấy tiếng Long thì xoay ngay lại, gương mặt mừng gỡ, mở miệng hỏi han :
- Nhà thơ đã.....
Câu nói chưa dứt lời, Long còn đang mường tượng có thể ôm người đẹp vào lòng, còn chưa thấy bóng dáng đáng yêu đó chạy tới, chỉ thấy là Nhã nhìn thấy An đứng sau Long thì gương mặt biến sắc, trở nên vô cùng nghiêm trọng !
Long ngờ ngợ xoay lại nhìn An, An vẫn giữ gương mặt vô cảm đó, chỉ hừ mũi ra một cái mạnh rõ tiếng !
Long lại xoay sang nhìn Nhã, đôi mắt Nhã hơi híp lại, nhìn vô cùng sắc bén, cứ như gặp đối thủ không đội trời chung !
Ở.....ở đây có chuyện gì đó mình nên biết không nhỉ ?
Long chưa kịp mở miệng hỏi thì Nhã giơ 1 tay lên làm dấu hiệu dừng lại, giọng nói cứng rắn, dõng dạc nói :
- Hiện tại Nhã bận ! Có gì nói sau !
Long bị hớ người ra, gương mặt ngây ngốc, vố này....bị quê lớn lắm đó !
Nói dứt lời là Nhã lao vút vào bếp, tiếp tục hì hục bên hai cô hầu gái....
Cái quái gì đang diễn ra thế ?
Gương mặt Long không tài nào hết ngáo, tự vấn lòng là vì sao người đẹp lại không thèm quan tâm hắn đến thế !
Có phải có 1 đội quân nào đó sẽ đi qua không nhỉ....?
Hắn ngồi xuống ghế sôpha ở phòng khách, An cũng ngồi đối diện hắn, hai người đắm đuối nhìn nhau !
An vẻ mặt vô cảm !
Long vẻ mặt tò mò không dám hỏi, trở thành một vẻ ngáo không thể ngáo hơn !
- XONG ! ĂN CƠM !
Tiếng hét của Nhã sao ? Hình tượng tiểu thư của tôi đâu mất rồi ?
Long đứng dậy, bước đến bàn ăn, hắn ráng xoay qua xoay lại nhìn xem đội quân nào đó đến chưa....
Chỉ là trong lúc đó, An còn bước nhanh hơn hắn, đã ngồi xuống bàn ăn, cầm tô lên......ế, không phải là cầm chén sao ?
Long cũng kéo ghế ra, ngồi xuống cạnh An, cầm....chén và đũa lên !
Vậy thì sao dám ăn ?
Nhã cùng hai cô người làm đứng một bên, gương mặt đằng đằng sát khí nhìn An, không ngồi xuống ăn mà chỉ đứng nhìn như thế !
Ba cô gái gương mặt cô cùng nghiêm trọng, mồ hôi đổ ướt áo đang vô cùng hồi hợp đợi giây phút nào đó !
Long có cảm giác hình như mình đang lạc vào trận chiến nào đó....
Cạch !
Tiếng An cầm đũa !
Long từ từ xoay đầu qua......ba cô gái hồi hợp nhìn thật kỹ..........
Xoạt !
Tiếng An bới thêm tô nữa !
Cái..............cái zè ?
Long cứng họng, càm như muốn rớt xuống đất !
Chỉ là đang từ từ xoay lại mà đã hết một tô đầy vung sao ?
Ặc..........trong lúc Long đan suy nghĩ thì An lại bới thêm tô thứ 3 !
Lẽ......lẽ nào là...........
Long chợt có một cảm giác bất an trong lòng, đội quân đó.......tới rồi !
Và điều đầu tiên Long cảm thấy sáng suốt nhất, tất nhiên nhất và là suy nghĩ thông minh nhất đó là........
Ăn cho lẹ trước khi An xử lý tất cả !
Thế là Long nhập cuộc, tốc độ hắn tăng dần lên !
Hôm nay tốc độ tay và tốc độ nhai tăng lên đáng kể dù thường ngày hắn đã ăn rất nhanh !
Tuy nhiên ! Hắn phải công nhận mình quá tầm thường so với người ngồi kế bên ! Cứ như là một màn ảo thuật đổ cơm vào bao tử hay sao ấy !
Mà sao có thể ăn cả mấy chục thau cơm thế này ? Còn là người không thế ? À mà anh ấy đâu phải người.........Thần Sấm mà !
Á........trong lúc suy nghĩ thì một dĩa cá nữa đã biến mất !
Long phải lẹ, phải nhanh, phải thần tốc, phải quyết đoán !
Ba cô gái đứng kế bên hồi hợp dõi theo từng động tác của An, hồi hợp, lo sợ, căng thẳng, bảy ngày liên tiếp rồi, mỗi ngày đều tăng thêm khẩu phần ăn mà chưa lần nào An hài lòng......
Long vừa tỉnh giấc, số phận đã đẩy đưa anh đến một trận chiến cô cùng dữ dội tiếp theo !
Một trận chiến không khoan nhượng, đầy khốc liệt và đáng sợ !
Vâng ! Thật là đáng sợ....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện