[Dịch] Long Vương Truyền Thuyết - Sưu Tầm

Chương 55 : Không nên có khen thưởng sao?

Người đăng: 

Đúng, Đường Vũ Lân hiện tại chính là làm như vậy. Ở trong mắt hắn, Tạ Giải đã không phải một người, mà là một khối đang bị hắn rèn đúc kim loại. thâm tâm hắn dần dần tiến vào trạng thái rèn đúc giờ. Tạ Giải ban đầu làm hắn mắt không kịp nhìn hành động phảng phất chậm lại, tất cả tựa như cũng có quỹ tích có thể theo. Thiên Đoán Ô Cương chuy, liền ở tình huống như vậy vung vẩy đi ra ngoài, liên tiếp hai lần, chặn lại rồi công kích Tạ Giải. Tạ Giải lần thứ ba công kích còn không phát sinh, hắn cũng cảm giác được một luồng gió đập vào mặt. Đường Vũ Lân lại là một chuy đập xuống. Từ này chói tai tiếng xé gió liền có thể nghe được ra, như vậy một chuy có thể trầm trọng cỡ nào? Tạ Giải cuống quít né tránh, nhưng Đường Vũ Lân lúc này đã đem song chùy triển khai, khác nào cuồng phong Bạo Vũ bình thường hướng về hắn đập tới. Trong lúc nhất thời: - Ô ô chuy gió mang theo mặt đất bụi bặm, đánh Tạ Giải liên tục bại lui. Quang Long Chủy căn bản không dám liều, hắn là mẫn công hệ chiến Hồn Sư, dù cho đối phương dựa vào chính là thuần túy sức mạnh, hắn Võ Hồn uy lực cũng có chút không thể triển ra được. Phương diện lực lượng, cách biệt xác thực chân thực là rất lớn. Thân hình lóe lên, Tạ Giải trong nháy mắt lui nhanh, kéo dài khoảng cách với Đường Vũ Lân trong lúc đó. Đường Vũ Lân không có đuổi theo, trên thực tế, hắn cũng căn bản không đuổi kịp, theo bản năng dừng song chùy lại, nhưng cũng như trước hai mắt híp lại, nhìn chăm chú Tạ Giải. Tên khốn này! Tạ Giải trong lòng thầm mắng. ánh mắt hắn cũng bắt đầu trở nên sắc bén hơn. Hít sâu một cái, Tạ Giải vẻ mặt trở nên trịnh trọng, nắm Quang Long Chủy tay phải hơi hướng về bên cạnh một chút, tay trái cũng đồng tới lên. hắn cả người khí thế đột nhiên biến đổi, trong nháy mắt trở nên càng tăng mạnh hơn. Mũi chân trên mặt đất hơi điểm nhẹ, thân hình lần thứ hai bay vụt mà lên, dĩ nhiên trên không trung lưu lại một ít nhàn nhạt tàn ảnh, tốc độ so với lúc trước ít nhất phải nhanh hơn 30%. Khí thế dẫn dắt, Đường Vũ Lân song chùy đồng thời vung lên! Tạ Giải bay trên không trung, tay phải Quang Long Chủy cùng Đường Vũ Lân Thiên Đoán Ô Cương chuy va chạm nhẹ, người cũng đã mượn lực lật lên, tay trái trong nháy mắt vung lên hướng về Đường Vũ Lân. - Phốc một tiếng vang nhỏ, Đường Vũ Lân sau lưng đã có thêm một đạo vết máu. Mãnh liệt đâm nhói nhất thời khiến Đường Vũ Lân từ trạng thái không linh bên trong đánh ra, dưới chân một cái lảo đảo, sau lưng đau đớn mà nóng rát. Cùng lúc đó, một dòng nước nóng trong nháy mắt từ cột sống bên trong tuôn ra. Đường Vũ Lân không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Kim Lân muốn xuất hiện? Nguyên lai đúng là phải bị công kích, Kim Lân mới phải xuất hiện sao? Thế nhưng, hắn mới đứng vững, trong cơ thể dâng lên nhiệt lưu nhưng lặng yên lùi tản đi, cũng không có như lần trước như vậy nóng rực tăng lên, trực tiếp xuất hiện sức mạnh Kim Lân mạnh mẽ. - Dừng lại! Vũ Trường Không không biết lúc nào đã xuất hiện, kêu dừng cuộc tỷ thí này. - Tạ Giải thắng! Tạ Giải thở dài một hơi, trong mắt loé ra một chút ngạo ý, cuối cùng cũng coi như là thắng! Mình cuối cùng cũng coi như là thắng một lần, lệ rơi đầy mặt à! Bất quá, tên kia này quỷ dị Kim Lân nhưng chưa từng xuất hiện. Chẳng lẽ nói, hắn còn muốn muốn giấu? Vẫn là,đúng như hắn nói, hắn cũng không thể khống chế này Kim Lân? Vũ Trường Không nhìn về Tạ Giải nói: - Ngươi phụ trách bồi thường đồng phục học sinh cho Đường Vũ Lân. - Ây... Không phải ta thắng sao? Không nên có khen thưởng sao? Tạ Giải chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, tại sao tên Đường Vũ Lân này, đều khiến ta rủi ro! Tại sao! Vũ Trường Không nhìn chung quanh cả lớp học viên, lạnh lùng nói: - Tỷ thí kết thúc, các ngươi biết, các ngươi đem tới cho ta cảm giác là cái gì không? - Gỗ mục không điêu khắc được! Vị này Lãnh Ngạo Nam Thần trực tiếp tự hỏi tự đáp. - Khó trách các ngươi sẽ bị xếp ở lớp 5, quả nhiên đều rác rưởi. Thế nhưng, coi như các ngươi là một khối sắt vụn, ta cũng phải đem bọn ngươi luyện mãi thành thép. Vừa vặn tỷ thí các ngươi đều nhìn thấy, Đường Vũ Lân Võ Hồn là cái gì? Công nhận là phế Võ Hồn Lam Ngân Thảo, thế nhưng, hắn đánh tới trận chung kết, đồng thời suýt nữa thắng lợi. - Là ta thắng chứ! Tạ Giải trong lòng tràn ngập bi phẫn, nói thế nào mà ta giống như vậy. Vũ Trường Không mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, tiếp tục nói: - Hắn dựa vào không chỉ là Lam Ngân Thảo, còn có sức lực thân thể. Có lẽ có người sẽ nói, sức mạnh thân thể ở giai đoạn hữu dụng, chờ mọi người hồn lực tăng lên, nắm giữ càng nhiều hồn kỹ liền vô dụng đi. Thế nhưng, ta nói cho các ngươi biết. các ngươi căn bản là không đủ tư cách suy nghĩ hồn kỹ nhiều chuyện như vậy, các ngươi tự hỏi, có mấy người có thể nắm giữ hồn hoàn thứ hai trình độ đó? Có mấy người có thể có được càng nhiều hồn kỹ? Mà thân thể là của các ngươi mình, cường hãn khí lực có thể làm mọi thứ? - Hồn lực không phải cơ giáp sư chuẩn nhập môn hạm, năng lượng mạnh mẽ chứa đựng hồn đạo khí, để người bình thường cũng có thể trở thành cơ giáp sư. Thế nhưng, cường tráng khí lực, nhưng nhất định là cơ giáp sư cơ sở, không có một thân thể tốt, các ngươi không thể chịu đựng cơ giáp bộ xung kích bên trong cùng cường độ tác chiến cao. Bởi vậy, xét thấy các ngươi bản thân Võ Hồn quá yếu, bắt đầu từ ngày mai, lớp chúng ta tiến hành đặc huấn thể lực. Mỗi ngày buổi sáng thể lực, buổi chiều lý luận tri thức. Trưa hôm nay đến nơi này, đối với ngày hôm nay tỷ thí, các ngươi sau khi trở về suy nghĩ thật kỹ. Buổi chiều lý luận khóa dạy minh tưởng. Giải tán! Đây là lời nói dài nhất mà Lãnh Ngạo Nam Thần làm chủ nhiệm lớp sau khi nói, không có thuyết giáo, chính là đang giảng giải sự thực. Bất kể là nói bọn họ rác rưởi cũng được, tuyên bố muốn tiến hành rất có thể đặc huấn cũng được, đều là khẳng định ngữ khí. - Tạ Giải, Đường Vũ Lân, các ngươi đi theo ta. Nói xong Vũ Trường Không xoay người hướng về lớp học đi đến. Muốn phát thưởng sao? Tạ Giải trong mắt nhất thời vui vẻ, trước khi đến học viện hắn đã nghe nói, trong học viện tiến hành thi đấu, bình thường đều có khen thưởng, hơn nữa khen thưởng cũng không tệ lắm. hắn là hạng nhất, lớp 5 hạng nhất, võ Lão sư cường đại như vậy, khen thưởng sẽ là gì chứ? hắn trong lòng đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng. Vũ Trường Không mang theo hai người đến phòng làm việc của mình. phòng làm việc hắn nhỏ đến đáng thương, chỉ có 10 mét vuông, ngoại trừ một tấm bàn học, một cái giá sách, một cái ghế ở ngoài, cũng không được cái gì. - Ta nói rác rưởi, cũng bao quát hai người các ngươi! Lãnh Ngạo Nam Thần Nnói câu thứ nhất, liền làm Tạ Giải hảo tâm tình không còn sót lại chút gì. Không nên có khen thưởng sao? Ít nhất cũng có chút cổ vũ đi. Vũ Trường Không nhìn về phía Đường Vũ Lân: - Ngày hôm nay ngươi phát huy còn có thể, thế nhưng, ngươi nhưng không có đem ưu thế của chính mình hoàn toàn phát huy được. Lam Ngân Thảo hẳn là biến dị, cứng cỏi khác hẳn với người thường. Thế nhưng, ngươi hồn lực quá yếu, kiên trì không được quá lâu. Ở tình huống như vậy, chỉ cần đối thủ hồn lực cao hơn ngươi, ngươi liền không có cơ hội. Nhưng cây búa kia lại làm mọi chuyện gì xảy ra? Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói: - Ta học được từ rèn đúc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang