[Dịch] Long Vương Truyền Thuyết - Sưu Tầm
Chương 49 : Không tìm thấy Kim Lân
.
Tạ Giải rất phẫn lộ…
Nếu như nói lần thứ nhất thua bởi hắn, là thua do chính mình chủ quan. Như vậy lần thứ hai do đâu? Quả thực là thua không hiểu thấu. Thậm chí không biết là chuyện gì xảy ra mà liền thất bại. Hắn còn sờ sờ bả vai Đường Vũ Lân, y phục bao ngoài, có thể miệng không có tìm được vết thương.
Có bí mật, nhất định có bí mật!
- Kim Quang kai là chuyện gì xảy ra?
Tạ Giải điều chỉnh thanh âm cuối cùng là có thể nghe rõ ràng.
- Kim Quang? Kim Quang là Hồn Linh của ta
Đường Vũ Lân trên tay hào quang lóe lên, màu vàng đất Thảo Xà Kim Quang liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
- Ta nói chính là ngươi trên người bốc lên Kim Quang!
Tạ Giải phẫn nộ nói. Gia hỏa này không chỉ là đang vũ nhục thân thể của mình, thậm chí còn đang vũ nhục trí tuệ của mình, có thể nhẫn nại không có thể nhẫn nhục!
Đường Vũ Lân cười khổ nói:
- Ta muốn nói ta cũng không biết, ngươi tin hay không tin?
Tạ Giải hừ lạnh một tiếng, biểu đạt thái độ của mình.
Trở lại ký túc xá, Vân Tiểu cùng Chu Trường Khê trợn mắt há hốc mồm nhìn Đường Vũ Lân đem Tạ Giải từ trên lưng hạ xuống đặt ở giường.
Chu Trường Khê rất thẳng thắn mà nói:
- Hắn muốn đánh ngươi, ngươi còn cõng hắn trở về?
Tạ Giải hai gò má sung lên, đã đủ biểu lộ thắng bại.
Buổi sáng tự giới thiệu, không phải nói, gia hỏa này là Thập Bát cấp Hồn Lực sao?
- Người ta tốn tiền mua!
Đường Vũ Lân thuận miệng đáp, sau đó vẻ mặt vội vàng nhìn Vân Tiểu hỏi:
- Thời gian Cơm tối chấm dứt chưa?
Vân Tiểu nhìn đồng hồ:
- Vẫn chưa, nhanh đi đi
Sau một khắc, Đường Vũ Lân trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
- Này, ngươi lại thua?
Chu Trường Khê nhìn Tạ Giải hỏi.
Tạ Giải trừng mắt liếc hắn một cái:
- Chẳng qua là chủ quan mà thôi. Tiếp theo, ta nhất định sẽ thắng!
Nói xong, hắn từ trên giường đứng lên. Mặt sưng phù thành như vậy, không đi trị liệu sao được?
Ngàn lần không nên để mặt mày hốc hác, ngàn lần không nên mặt mày hốc hác, ngàn lần không nên mặt mày hốc hác, chuyện trọng yếu nói ba lượt.
Lúc Đường Vũ Lân đến món ăn Bính cạnh cửa sổ ăn mười sáu bát mì thời, đại sư phụ nhịn không được hỏi:
- Nhỏ đồng học, ngươi không phải sợ bị người khác chứng kiến mới cố ý muộn đấy chứ. Chúng ta hết giờ làm rồi.
Đường Vũ Lân có chút ngại ngùng cúi đầu xuống:
- Thực xin lỗi đầu bếp thúc thúc, hôm nay ta tới chậm. Về sau sẽ không như vậy. Vậy ta ăn một chén nhé, sẽ không ăn nữa đâu ạ
Đầu bếp cười nói:
- Ngươi cứ ăn thoải mái đi, học viện món ăn Bính đều là miễn phí, số lượng không có hạn. Bất quá, ngươi còn có thể ăn bao nhiêu a?
Đường Vũ Lân sờ sờ bụng, giữa trưa không có ăn cơm, hơn nữa hôm nay đặc biệt đói:
- Hẳn còn có thể ăn rất nhiều a.
Đầu bếp nói:
- Ngươi tới trễ cũng có chỗ tốt, món ăn Ất bên kia còn thừa lại một chút, dù sao cũng không ai mua, đều cho ngươi đấy, tránh khỏi lãng phí.
Một cái bồn mì sợi lớn, phía trên bỏ thêm nửa bồn thịt hầm cách thủy, bưng cho Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân đối với ăn luôn luôn là không có sức chống cự, cám ơn đầu bếp, liền bắt đầu cắn ăn. Bên kia món ăn Ất không biết là thịt hầm cách thủy như nào, nhai vô cùng có sức lực, hương vị cũng bình thường, nhưng ăn xong trong bụng ấm áp dễ chịu, ban ngày tiêu hao thể lực, rõ ràng khôi phục nhanh một ít.
Món ăn Ất đã tốt như vậy, bên kia món ăn Giáp sẽ như nào?
Đường Vũ Lân nuốt một hớp nước miếng, liếc qua món ăn Giáp, nhưng rất nhanh hắn liền lắc đầu, đó không phải là chỗ mình có thể ăn được.
Đợi sau này làm việc tiếp tại Đoán Tạo Sư hiệp hội, có thể kiếm nhiều một chút. Nhưng phần tiền kiếm được, còn phải cố gắng tích lũy mua Hồn Linh nữa.
Một trăm vạn tiền liên bang liền có thể mua một cái Hồn Linh màu vàng trăm năm rồi, đó là mục tiêu của hắn. Tại Đoán Tạo Sư hiệp hội kiếm được một vạn khối, về sau, Đường Vũ Lân sẽ xem mục tiêu của mình định là Hồn Linh trăm năm.
Trở lại ký túc xá, Tạ Giải không có ở đây, đối với Đường Vũ Lân cũng không có quá để ý, tên kia tuy rằng ngạo mạn, kiêu ngạo, nhưng cuối cùng không quá hung hãn. Trận đấu hôm nay, có thể nhìn ra thời điểm công kích mình, hắn đã lựa chọn chuôi đao.
Tiểu Vân đã bắt đầu minh tưởng rồi, Chu Trường Khê vẫn còn chưa, chứng kiến hắn trở về, lập tức từ giường nằm nhô đầu ra:
- Đường Vũ Lân, Tạ Giải tên kia không phải Thập Bát cấp Hồn Sư sao? Ngươi như thế nào thắng hắn?
Đối với sức mạnh bạn cùng phòng cao hơn mình, hắn càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ.
Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói:
- Kỳ thật, ta cũng không biết.
Hắn đúng là không biết, trên người xuất hiện lân phiến đi ra như thế nào? Từ trong hôn mê tỉnh sau đó thân thể của hắn đã hoàn toàn khôi phục bình thường, có thể vô luận hắn dùng phương pháp gì, đều không thể cho cái loại lân phiến này xuất hiện. Hắn chẳng qua là mơ hồ nhớ rõ, lúc ấy toàn thân rất nóng, sau đó xuất hiện lân phiến trên cánh tay phải tràn đầy cuồng bạo, thần chí đều có chút mơ hồ, cảm giác có chút khống chế không nổi thân thể của mình. Thậm chí còn nương theo có bạo ngược tâm tình xuất hiện.
Nếu như không phải hắn lực ý chí còn đủ kiên định mà nói, chỉ sợ người nào đó liền nguy hiểm.
Vậy, cái kia Kim Lân cuối cùng là vật gì? Chẳng lẽ là Vũ Hồn biến dị mang đến hay sao? Tiểu Thảo Xà Kim Quang cũng không phải phế Hồn Linh, mà là một cái không được tồn tại?
Thế nhưng là, hắn vô luận như thế nào đều nhìn không ra Kim Quang có cái gì cường hãn!
Cái kia Kim Lân đến tột cùng là làm sao tới đây? Chẳng lẽ nói, chỉ khi chính mình bị tổn thương mới có thể xuất hiện?
Đường Vũ Lân mang quần áo của mình ra khâu lại chỗ rách, đâm vào tay chính mình một cái.
Đau quá! Một giọt máu tươi chảy ra, cảm giác đau đớn mãnh liệt truyền đến.
Nhưng cũng không...
Kim Lân cũng không có xuất hiện.
Hắn có chút không tin, chẳng lẽ là đâm quá nhẹ? Lại một cái nữa.
Nhưng cũng không...
Như trước không có bất kỳ chuyển biến.
Minh tưởng tìm xem!
Tập trung tư tưởng suy nghix, vận chuyển Hồn Lực tìm kiếm kỳ dị nhiệt lượng. Hắn học tập chẳng qua là sơ cấp minh tưởng thuật, Hồn Lực vận hành lộ tuyến vô cùng đơn giản. Rất nhanh, một vòng liền vận chuyển hoàn tất, nhưng mà, như trước không có bất kỳ phát hiện nào.
Hết thảy như thường, tu luyện cũng không có bất kỳ điều gì khác nhau.
Đây thật là kì quái! Đường Vũ Lân lại triệu hồi ra Tiểu Thảo Xà Kim Quang, nhìn lại nhìn. Có thể thấy, cái này cũng không có năng lượng chấn động tiểu gia hỏa cũng không giống có thể mang cho cái kia cường lực tồn tại.
Sáng sớm.
Lúc Đường Vũ Lân chấm dứt minh tưởng, chứng kiến đối diện Tạ Giải cũng ở đây minh tưởng, không biết là trở về lúc nào. Trên mặt sưng biến mất rất nhiều, sắc mặt như trước có chút không dễ coi, không biết là bị đánh, vẫn bị khí.
Dùng tiền mua trận đánh nhưng sự tình luôn không để cho người thỏa mãi...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện