[Dịch]Long Tổ- Sưu tầm

Chương 46 : Biệt Thự Ở Lưng Chừng Núi

Người đăng: 

.
“Đúng rồi, hắn là cảnh vệ của ta, cháu gọi hắn là Tiểu Lâm được rồi.” Hoàng lão giới thiệu với Dương Vũ. “Xin chào.” Dương Vũ đưa tay của mình ra hướng về phía Tiểu Lâm. “Xin chào.” Tiểu Lâm bắt tay Dương Vũ một chút, sau đó lãnh khốc lui về phía sau một bước . Cảm thụ sức mạnh trên tay mình, Dương Vũ lần nữa đánh giá lại Tiểu Lâm. “Ha ha, Tiểu Lâm trước kia là bộ đội đặc chủng, cũng tu luyện cổ vũ kỹ, sau này hai người có thể luận bàn với nhau.” Hoàng lão giải thích nói . “Bộ đội đặc chủng? Cảnh vệ của Hoàng lão?” Dương Vũ kỳ quái nhìn Hoàng lão một cái. “ Hoàng lão, có thể cho cháu mạo muội hỏi một vấn đề có được không?” “Ha ha , cháu tò mò đối với thân phận của ông phải không?” Hoàng lão mỉm cười hòa ái như cũ . Dương Vũ gật đầu, ngượng ngùng cười. “Thân phận của ông, cháu tạm thời không cần biết, sau này cháu sẽ biết thôi. Ha ha.” Dương Vũ len lén đảo cặp mắt trắng dã, trong lòng không cam tâm, nhưng nếu ông đã không nói, Dương Vũ có hỏi lại cũng không có kết quả. Chỉ đành đi theo Hoàng lão. “Hoàng lão, chúng ta đi từ nơi này xuống dưới sao?” Sau một lát, ba người đã tới trước Trực Bộ Thanh Vân . Nhìn những bậc thang giống dài tít tắp như thang trời, Dương Vũ quay đầu lo lắng hỏi. “Ha ha , cháu đừng cho là ông già rồi thì đi không nổi . Thân thể của ông nếu mà so sánh với người trẻ tuổi như cháu thì còn tốt hơn rất nhiều đấy.” Hoàng lão vừa nói xong liền bước từng bước xuống bậc thang. “Nhưng là như vậy quá nguy hiểm.” Dương Vũ vẫn có chút lo lắng. “Ha ha, không cần lo lắng, ông mỗi lần tới đây đều đi bằng con đường này,cháu cứ hỏi Tiểu Lâm một chút sẽ rõ.” Hoàng lão cười nói. Dương Vũ nghe vậy liền nhìn thoáng qua Tiểu Lâm đang theo ở phía sau một cái. Tiểu Lâm hướng Dương Vũ gật đầu, nhưng vẫn không nói gì. Quả nhiên, Hoàng lão là người luyện võ, thân thể so với người trẻ tuổi, chỉ có hơn chứ không hề thua kém. Thậm chí, Dương Vũ có chút bội phục Hoàng lão. Mặc dù đang từ trên cầu thang đi xuống, nhưng Hoàng lão vẫn như cũ, bước đi như bay, làm Dương Vũ cũng cảm thấy có chút tự thẹn không bằng… “Như thế nào? Ông không có lừa cháu chứ?” Sau khi xuống khỏi Trực Bộ Thanh Vân, ba người dọc theo đường núi tiếp tục nhàn nhã tản bộ như trước. Ở trên đường, Hoàng lão đắc ý nói với Dương Vũ. “Cháu có chút xấu hổ.” Dương Vũ cười nói. “Ha hả.” Hoàng lão cười sang sảng, có thể thấy lão đang rất vui vẻ. Khi đang nói chuyện, ba người cũng đã đi tới cửa ra vào của công viên. Chiếc xe hơi quý tộc mà Dương vũ thấy lúc nãy đang từ từ chạy tới, cuối cùng dừng lại ở lối ra của công viên. Lần này Dương Vũ có thể thấy rõ ràng. Chiếc xe này quả nhiên là Rolls-Royce, tuyệt đối là một chiếc siêu xe. “Hoàng lão.” Lái xe là một thanh niên mặc vest đen. Lúc này hắn vừa từ ghế lái bước xuống, mở cửa sau ra, vẻ mặt cung kính. “Chẳng lẽ?” Dương Vũ kinh ngạc nhìn Hoàng lão một cái. Hoàng lão cười một tiếng. “Lên xe đi?” Vừa nói Hoàng lão bước vào xe trước, sau đó Dương Vũ cũng vào trong xe với vẻ mặt kinh ngạc. Sau khi Tiểu Lâm cũng bước lên xe, chiếc xe chậm rãi lăn bánh. Tò mò nhìn dàn nội thất bên trong xe một cái, Dương Vũ thêm một lần nữa nhìn về phía Hoàng lão đang ngồi bên cạnh, trong lòng rất tò mò về thân phận của Hoàng lão. Lão không chỉ có cổ võ kỹ, hơn nữa bên cạnh còn có vệ sĩ từng là bộ đội đặc chủng làm nhiệm vụ cảnh vệ. Thân phận thật sự của Hoàng lão thực quá mức thần bí. “Ha ha, ý của ông là tùy tiện tìm một chiếc xe bình thường, thay cho việc đi bộ là được rồi. Nhưng mà bọn hắn lại nói làm như vậy mới có thể hiển lộ rõ ràng thân phận của lão. Cuối cùng, không thể nói lại bọn hắn, chỉ có thể dùng đến chiếc xe này.” Hoàng lão cười cười giải thích. Những lời giải thích của Hoàng lão, lại càng làm cho Dương Vũ thêm tò mò về thân phận của lão. Chiếc xe vững vàng chạy trên đường, không lâu sau đã rời đi khỏi huyện thành, tiếp tục chạy một thêm khoảng thời gian nữa. Đến bờ sông, quẹo vào một con đường nhỏ bên cạnh, hướng về phía trong núi, tiếp tục chạy tới. Dương Vũ nghi ngờ nhìn Hoàng lão một cái rồi hỏi: “Chúng ta đi tới nơi nào vậy?” “Chờ một lát cháu có thể biết rồi.” Hoàng lão không trực tiếp trả lời, mà nhìn rangắm cảnh sắc bờ sông. Chiếc xe chạy trên đường khoãng nửa giờ, mặt đường dần dần rộng rãi ra. Dương Vũ từ trong cửa sổ nhìn ra, thấy cách đó không xa, có một quần thể kiến trúc rời rạc. bên ngoài xe, tựa hồ như đang Những kiến trúc này là những biệt thự hoành tráng, Tọa lạc giữa sườn núi. Mặc dù đang ở tại bờ sông, nhưng Dương Vũ chỉ cần nhìn một chút là có thể thấy biệt thựở nơi này nhiều vô số. “Huyện Cẩm Tú từ lúc nào có những biệt thự thượng hạng như thế này vậy? Hơn nữa còn là một quần thể kiến trúc.” Dương Vũ trong lòng kỳ quái, kiếp trước của hắn cũng không hề biết tới nơi này. “Chẵng lẽ lúc này bởi vì mình sống lại mà thay đổi rồi?” Không nói tới những nghi ngờ trong lòng Dương Vũ, chiếc xe chậm rãi chạy trên đường, cuối cùng tiến vào một dãy biệt thự. Từ cửa xe đi ra, Dương Vũ nhìn một chút về phía ngôi biệt thự độc lập so với những biệt thự khác trên ngọn núi này. Biệt thự không cao, chỉ có ba tầng, nhưng lớn vô cùng. Chung quanh có một vườn hoa thật to. Không phải, cả biệt thự dường như bị vườn hoa vây vào giữa. Biệt thự của Hoànglão không giống với những biệt thự khác, Dương Vũ nhận ra, ngôi biệt thự này của Hoàng lão là biệt thự xa hoa nhất của cả khu này. “Ha ha, chúng ta vào trong nhà đi.” Sau khi trở lại biệt thự, Tiểu Lâm không còn tiếp tục đi theo bên cạnh Hoàng lão. Chỉ có Dương Vũ đi theo Hoàng lão vào trong. Mới vừa vào biệt thự, Dương Vũ nhất thời hoa cả mắt. Nói thật, Dương Vũ không biết bên trong trang trí như thế nào, nhưng hắn biết, cho dù là trên tivi, Dương Vũ cũng chưa từng nhìn thấy qua gian phòng nào xa hoa như vậy. “Ý… Ông nội. Ông mang người nào trở về vậy?” Vừa đi vào đại sảnh, Dương Vũ liền gặp một cô bé mặc một bộ váy liền áo màu vàng nhạt, tựa hồ có chút quen mắt, đang kì quái nhìn hắn. “Ha ha, một anh bạn nhỏ, để lão giới thiệu một chút nào, Đây là Dương Vũ. Ừ, đây là Nhã Tư cháu của ông, năm này vừa mới lên hai.” Hoàng lão cười cười, thay Dương Vũ giới thiệu qua.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang