[Dịch] Linh Vực
Chương 9 : Hấp thu
Người đăng: Ta_Phieu
.
Tịch Mịch lĩnh.
Từ trán bốn mươi bảy thi thể u ảnh điện điêu, Tần Liệt thu được bốn mươi bảy thú hạch. Quả như lời họ nói, đám người Đồ Trạch không chút để ý đến những thú hạch này, đều cười đùa nhìn hắn thu thú hạch vào túy da.
Sắc trời dần tối, mọi người cũng không rời khỏi Tịch Mịch lĩnh, mà cắm trại ngay gần đó. Nếu như chỉ có bảy người Đồ Trạch, bọn họ sẽ không dám nghỉ lại nơi này, nhưng thêm Tần Liệt thì khác. Tần Liệt một mình săn giết nhiều u ảnh điện điêu như vậy, giúp bọn họ có thể an tâm ở lại, không sợ đàn chim này nữa. Kỳ thật bọn họ cũng hy vọng u ảnh điện điêu lại xuất hiện, để được chứng kiến Tần Liệt ra tay, xem xem Tần Liệt có linh khí thần kỳ gì.
Nhóm lửa, dựng trại, mọi người tụ lại cùng nướng mười con thỏ, gà núi mới bắt được, hâm rượu, cười đùa vui vẻ.
Rời khỏi Lăng gia trấn, đi tới nơi này, Tần Liệt không cần phải đè nén bản thân nữa, khôi phục chính mình. Bản tính náo nhiệt của thanh niên giúp hắn nhanh chóng hòa đồng với bảy người Đồ Trạch.
Sau khi uống vài ngụm rượu, mọi người đều cởi mở hơn nhiều, Tần Liệt nói rõ bản thân đến từ Lăng gia trấn, tên là "Lăng Liệt", vào Cực Hàn sơn mạch để ma luyện võ đạo.
Nghe hắn nói hắn đến từ Lăng gia trấn, đám người Đồ Trạch càng thêm nhiệt tình, cười ha ha nói:
- Ha ha, mọi người cùng đường a.
Sáu người còn lại cũng triệt để buông lỏng phòng bị.
Cực Hàn sơn mạch trải dài ngàn dặm, xung quanh thế lực đếm không xuể, Tinh Vân các chỉ là một trong số đó mà thôi, nếu như gặp phải võ giả thế lực đối địch, cũng không thể quá thân mật. Thế lực khác nhau, bởi vì linh quánh, địa bàn, tu luyện mà nảy sinh tranh đấu, huyết chiến quanh năm liên miên! Có chút thế lực còn có huyết thù không đội trời chung, vừa gặp mặt là chém giết không ngớt, căn bản không có khả năng thân mặt bắt tay!
Khu vực này tuy thuộc về Tinh Vân các, nhưng cũng không thể cấm võ giả bên ngoài tiến vào được. Cho nên vừa ngồi xuống, vấn đề Đồ Trạch quan tâm nhất là thân phận Tần Liệt, sau khi biết hắn đến từ Lăng gia, liền có thể buông lỏng đề phòng.
Tinh Vân các là thế lực thanh thạch cấp, có thể được xếp hạng thứ lực, thì cũng có thực lực nhất định, tuyệt không yếu chút nào. Thế lực võ giả trong Linh Vực chia thành thanh thạch, hắc thiết, xích đồng, bạch ngân, hoàng kim. Đẳng cấp phân chia nghiêm khắc, chênh lệch đẳng cấp là khác biệt giữa trời đất!
Thế lực thanh thạch cấp đại đa là võ giả luyện thể, khai nguyên, có rất ít võ giả vạn tưởng cảnh ở lại những thế lực này. Thông thường, chỉ cần võ giả đột phá đến vạn tượng cảnh, có thể lọt vào mắt xanh thế lực hắc thiết cấp, tiến vào khoảng trời mới.
Mà thế lực hắc thiết cấp đại đa võ giả cảnh giới vạn tượng cảnh và thông u cảnh, một khi đột phá như ý cảnh, có thể rời khỏi thế lực hắc thiết cấp, tiến vào thế lực xích đồng cấp tu luyện, giành được tài nguyên nhiều hơn, tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Tương tự như vậy, thế lực xích đồng cấp, bạch ngân cấp, hoàng kim cấp trong truyền thuyết cũng là như vậy.
Thế lực xích đồng cấp đa số là võ giả như ý cảnh, phá toái cảnh. Bạch ngân cấp là niết bàn cảnh, bất diệt cảnh. Hoàng kim cấp trong truyền thuyết thì tồn tại hư không cảnh, vực thủy cảnh, là thánh địa tu luyện của cường giả!
Những thế lực cấp dưới đều y phụ thế lực cấp cao, tầng tầng đan xen, chế hành lẫn nhau như kim tự tháp vậy. Ví như Tinh Vân các y phụ thế lực mạnh hơn, chịu thế lực mạnh hơn ước chế, nhưng nó cũng có các thế lực khác y phụ… Lăng gia, các tiểu thế lực xung quanh y phụ nó, chịu quản lý của nó, hàng năm phải nộp lên cống phẩm.
Sau khi cơm no rượu say, cả đám thanh niên lười nhác dựa lưng vào cổ thụ, nhìn trời đễm qua các kẽ hở của cành lá rậm rạp.
- Sắp ba tháng rồi, nếu như không tìm được tinh thần vẫn thiết, đành phải trở về thôi. Không có tinh thần vẫn thiết, linh khí của ta không thể luyện được a…
Đồ Trạch thở dài nói.
- Chuyện này chỉ có thể tìm vận may, người khác ngay ở gần đây tìm được tinh thần vẫn thiết, chúng ta lại tìm mãi không ra. Tinh thần vẫn thiết dù sao cũng là tài liệu luyện khí phàm cấp thất phẩm, tương đối trân quý. Biết đâu người trước đó đã khai thác sạch rồi, sao còn để lại cho chúng ta chứ?
Trác Thiến cầm bình rượu, hào khí ngút trời ngửa cổ uống một ngụm lớn, có chút đành chịu nói.
Rượu mạnh làm hai má nàng ửng đỏ, thêm vào tròng mắt mông lung của nàng càng thêm vũ mị động lòng. Có thể bởi vì uống nhiều rượu, Trác Thiến cũng không để ý bản thân, giáp ngực của nàng hở ra để lộ cả mảng trắng nõn nà, làm đám người Khang Trí không ngừng thở gấp lén nhìn.
- Tinh thần tinh thiết…
Tần Liệt cũng vừa uống rượu vì thì thào, trong đầu hắn hiện ra ký ức liên quan liền nói:
- Đi qua Tịch Mịch lĩnh này, trong sơn cốc chừng bốn mươi dặm phía trước, trong cốc có một đầm nước, dưới dầm có thể có tinh thần tinh thiết.
- Ngươi nghe ai nói vậy? Lời ngươi nói là thật sao?
Đồ Trạch đột nhiên đứng lên, thần tình kích động hỏi.
- Ông ta từng nói như vậy, hẳn không sai được. Nhưng là ta chưa từng đến đó, không dám chắc.
Tần Liệt đành nói.
- Dù sao vẫn tốt hơn so với không biết phương hướng mò tìm lung tung.
Trác Thiến sắc mặt vui mừng, tùy tiện ném bình rượu sang cho Tần Liệt:
- Ta mời ngươi uống rượu trước, nếu như thật sự tìm được tinh thần vẫn thiết, Đồ đại ca sẽ không bạc đãi ngươi.
- Đấy là đương nhiên!
Đồ Trạch lực lớn vỗ vỗ vai Tần Liệt nói:
- Liệt huynh đệ là phúc tinh của chúng ta a!
- Uống rượu uống rượu!
Đám người Khang Trí cũng rò heo.
Tần Liệt kinh ngạc đón lấy bình rượu Trác Thiến ném qua, nhìn vào nhãn thần trêu chọc của nàng, hắn khẽ cười thoải mái ngửa cổ lên uống. Hắn ẩn ẩn có thể ngửi được hương thơm không thuộc về rượu, làm sóng lòng hắn khẽ lăn tăn.
Nhìn vào bộ dáng hồi tưởng của Tần Liệt, Trác Thiến không khỏi cười rộ lên, bộ ngực run rẩy nói:
- Tiểu tử nhà ngươi thật thú vị! Hừ, đợi khi tìm được tinh thần tinh thiết, tỷ tỷ lại mời ngươi uống rượu!
- Được a!
Tần Liệt tiêu sái đáp.
…
Đêm khuya tĩnh lặng, đám người Đồ Trạch, Khang Trí đã ngủ say, tiếng ngáy dần vang lên.
Tần Liệt ngồi bên đống lửa, trầm ngâm một lát rồi lấy ra một viên thú hạch, chơi đùa trong tay. Thú hạch của u ảnh điện điêu hình lăng, cỡ chừng ngón cái, tỏa ánh xanh đen, nếu nhìn kỹ có thể thấy tia điện nhỏ di chuyển bên ngoài.
Híp mắt lại, hắn cẩn thận vận chuyển thiên lôi cức, hấp lực sinh ra từ lòng bàn tay!
Tích tích tích! Từng tia điện nhỏ bé đột nhiên thô bạo, dồn dập lao đến lòng bàn tay hắn.
Cảm giác tê liệt khẽ nổi lên, từ lòng bàn tay hắn, hắn có thể cảm nhận rõ ràng từng tia điện tiến vào, theo gân mạch hắn chảy hướng linh hải đan điền. Tần Liệt không khỏi thầm vui mừng, nở nụ cười khẽ trong đêm.
Linh hải đan điền ở phần bụng, là hạch tâm lưu trữ linh lực của võ giả, giống như thú hạch của linh thú vậy, là nơi phát ra năng lượng.
Tu luyện của võ giả là hấp nạp linh khí thiên địa, chậm rãi đưa vào đan điền, tôi luyện thân thể, không ngừng mở rộng đan điền, giúp nó chứa được nhiều linh lực hơn, giúp võ giả mạnh hơn. Mấy năm gần đây, Tần Liệt ngưng tụ không ít linh lực, khi dùng cửu thiên lôi tôi luyện thân thể, hắn cũng từng mở linh hải. Chỉ là linh lực hắn khổ tu được thường hao hết trong tu luyện, linh hải đan điền thường ở trạng thái khô kiệt, làm hắn không có linh lực để dùng.
Lượng linh lực trong linh hải phản ánh cấp độ võ giả, Tần Liệt nếu muốn biết cảnh giới bản thân, thì biện pháp đơn giản nhất là lấp đầy linh hải, sau đó dùng trắc cảnh thạch trắc nghiệm bản thân, là có thể ra được cảnh giới bản thân.
Tụ tập linh lực thường cần thiên địa linh khí chầm chậm chuyển hóa tích lũy, đây không phải chuyện một thoáng là xong. Đương nhiên, chuyện gì cũng không phải tuyệt đối, trong thiên địa thần kỳ này, có những thứ quý giá có thể rút ngắn thời gian ngưng tụ linh lực, giúp linh hải tràn đầy. Linh thạch, linh tinh, linh đan, linh thảo, thú hạch thích hợp đều có thể rút ngắn quá trình tụ tập linh lực, giúp tốc độ tu luyện của võ giả tăng lên.
Tinh thần Tần Liệt tập trung hấp thu dòng điện trong lòng bàn tay, dẫn nó vào linh hải, dần bổ sung linh hải khô kiệt.
Phốc! Năng lượng hao sạch, thú hạch trong lòng bàn tay hắn cũng vỡ vụn, đánh thức Tần Liệt bừng tỉnh.
Hắn ngầm cảm thụ một lát, phát hiện một viên thú hạch không thể làm lực lượng hắn tràn đầy được. Trong quá trình chuyển hóa năng lượng, cũng có không ít năng lượng bị hao tổn, ước chừng chỉ có một phần năm là chuyển hóa thành linh lực.
Ngẩng đầu lên nhìn trời, hắn phát hiện bất tri bất giác sắc trời đã dần sáng.
"Hấp thu năng lượng thú hạch không ngờ tốn thời gian như vậy, mà đây mới chỉ là thú hạch nhất giai, xem sắc trời, không thể tiếp tục tu luyện nữa rồi…"
Trầm ngâm một lát, Tần Liệt cũng khẽ nhắm mắt, tranh thủ chợp giấc.
…
Trải qua một đêm khôi phục, thần tình mỗi người đều phấn chấn hơn không ít.
- Lăng Liệt tiểu tử ngươi khá thật, hôm qua còn giết nhiều u ảnh điện điêu như vậy, hôm nay đã khôi phục rồi, giỏi!
Khang Trí thét to lên.
Đám người không khỏi nhìn kỹ, phát hiện hai mắt Lăng Liệt sáng ngời, khí thế trên người cũng linh lực dồi dào. Kể cả những vết thương trên người cũng đã đóng vảy, điều này làm ai cũng không tin nổi hôm qua hắn còn vừa trải qua một trận huyết chiến.
- Sao vậy? Có thể bởi vì hôm qua uống chút rượu, ban đêm ngủ thoải mái, sắc mặt các vị cũng rát tốt mà.
Chỉ mình hắn biết, điều này khẳng định liên quan đến linh hải khô kiệt nay được rót thêm một ít linh lực.
- Đi thôi, mau đi sơn cốc Lăng Liệt chỉ, hy vọng có thể tìm được tinh thần vẫn thiết. Thời gian của chúng ta sắp hết, sợ rằng lúc này người nhã đã vội rồi.
Đồ Trạch vội vã nói.
- Ừm, nếu như lần này không thể tìm được, chúng ta phải quay về thôi.
Trác Thiến gật gật đầu, nàng vừa chải tóc vừa cười mị hoặc với Tần Liệt:
- Tất cả đều xem tin tức của tiểu huynh đệ ngươi chuẩn xác hay không đấy.
- Ta cũng hy vọng tin tức chính xác.
Tần Liệt khẽ nhíu mày rồi bổ sung:
- Nhưng là chỗ đó cũng không thái bình, nếu vận khí chúng ta không tốt, có thể sẽ gặp phiền toái lớn.
…
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện