[Dịch] Linh Vực

Chương 13 : Phát tài!

Người đăng: Ta_Phieu

.
Tần Liệt tê dại ngồi bệt trên mặt đất, trong gân mạch hắn vẫn có tia sấm sét di chuyển. Kỳ thực hắn mới chỉ là luyện thể tầng sáu, nếu như không mượn lực lượng sấm sét tự nhiên, hắn căn bản không thể giành được chiến tích kinh người như vậy. Riêng hai tên võ giả lúc sau lao đến, chỉ một trong hai người hắn đã rất khó chiến thắng rồi. Khi trận chiến kết thúc, sấm sét tán đi, do dùng lực quá lớn thêm vào sấm sét oanh kích, tinh thần hắn không khỏi uể oải. Bảy người Đồ Trạch đi đến bên hắn, ánh mắt tỏa sáng như đèn pha nhìn hắn làm hắn sợ hãi không thôi. - Liệt huynh đệ, lúc nãy là chuyện gì xảy ra vậy? Hình như ngươi có thể điều khiển sấm sét trên trời? Làm như nào vậy? Ngươi bình thường đẹp đến yêu nghiệt, như nữ nhân vậy, thế mà giao chiến thì khác hẳn, dữ dằn tràn ngập sát ý, ta nhìn cũng thấy sợ, huynh đệ thật tài a! Mặt tròn của Khang Trí dí đến gần, cười nịnh nọt nói. - Là nhờ linh khí. Tần Liệt hiện tại tràn ngập mệt mỏi, hắn cũng không để ý đến ánh mắt hiếu kỳ của những người xung quanh, vội lấy ra một viên thú hạch u ảnh điện điêu, nhắm mắt điều tức. Đám người Đồ Trạch thấy vậy cũng không vặn hỏi nữa, cũng dồn dập ngồi xuống cạnh hắn, dùng linh đan khôi phục. Một lát sau. Tần Liệt cảm giác được thể lực dần trở lại, nghe thấy thanh âm trò chuyện của đám người Đồ Trạch, hắn chậm rãi mở mắt ra. - Đệ tỉnh lại là tốt rồi. Ngọc bài này cho đệ, có ngọc bài này, đệ lúc nào cũng có thể tới Tinh Vân các, trở thành thành viên nòng cốt của Tinh Vân các. Đồ Trạch nhếch miệng khẽ cười, tùy ý ném một cái ngọc bài cho hắn. Nhặt ngọc bài kia lên, nhìn đồ hình tinh vân bên trên, Tần Liệt có chút kinh ngạc nói: - Đây là… Hắn biết muốn trở thành thành viên nòng cốt của Tinh Vân các khó như nào. Tiểu bối Lăng gia và các thế lực y phụ khác, vì trở thành thành viên nòng cốt của Tinh Vân các mà không ngừng liều mạng tu luyện, mong muốn đột phá khai nguyên cảnh trước hai mươi tuổi, được Tinh Vân các chú ý. Hai huynh đệ Lăng Thừa Nghiệp, Lăng Thừa Chí đã đạt đến khai nguyên cảnh, nhưng do tuổi tác nên cũng không thể vào Tinh Vân các, chỉ có thể dùng thân phận võ giả phụ thuộc. Lăng gia lớn như vậy, cũng chỉ có Lăng Huyên Huyên có khả năng đột phá khai nguyên cảnh trước hai mươi, thuận thế tiến vào Tinh Vân các. Đồ Trạch ném ra lệnh bài, nói rõ hắn lúc nào cũng có thể trở thành thành viên nòng cốt, điều này làm Tần Liệt vô cùng kinh ngạc. - Lệnh bài là đầu tiên. Trác Thiến mỉm cười với hắn, ném một vò rượu lớn ra, rồi cười khanh khách nói: - Tỷ đã nói tìm được tinh thần tinh thiết sẽ mời đệ uống rượu. Còn chưa đợi Tần Liệt lên tiếng, nàng đã nói thêm: - Chúng ta đã thống kê rồi, đệ tiêu diệt bảy cung tiễn thủ Toái Băng phủ, bảy người này đều là luyện thể tầng năm. Hai người bị đệ giết sau đó, một luyện thể tầng bảy, một luyện thể tầng tám. A, bảy tên đầu là năm mươi điểm cống hiến, luyện thể tầng bảy là tám mươi điểm cống hiến, luyện thể tầng tám là một trăm điểm cống hiến, thêm việc đệ đòi lại tài liệu băng phách mãng nữa, tính ba trăm năm mươi điểm cống hiến. Trác Thiến khẽ dừng lại, nụ cười càng thêm tươi rói: - Đệ còn chưa tiến vào Tinh Vân các, đã được tám trăm tám mươi điểm cống hiến. A, có nhiều điểm cống hiến như vậy, đệ có thể đổi được rất nhiều đồ. Đám người Đồ Trạch cũng cười. Tần Liệt có chút không hiểu nói: - Điểm cống hiến? Giết người cũng có điểm cống hiến sao? - Điểm cống hiến là đơn vị tiền tệ giữa thành viên nòng cốt Tinh Vân các, có thể dùng để đổi linh quyết, linh kỹ, linh khí, linh đan… với các. Phương pháp dành điểm cống hiến vô cùng đa dạng, chỉ cần có cống hiến với Tinh Vân các thì sẽ có điểm. Bắt giết linh thú nộp linh tài có điểm, trợ giúp thành viên tìm kiếm đồ vậy cũng có điểm, giết địch nhân của Tinh Vân các cũng có điểm… Đồ Trạch toét miệng cười, giải thích cẩn thận cho hắn hiểu: - Toái Băng phủ và Tinh Vân các huyết chiến liên miên, bởi vì Sâm La điện ước thúc, giết chết võ giả Toái Băng phủ bề ngoài không được điểm cống hiến, nhưng sẽ ngầm cộng điểm. Hôm nay chúng ta đã ghi lại công ngươi giết chín người, sau đó bẩm báo lên, còn có tài liệu băng phách mãng nữa, đệ còn chưa thành thành viên Tinh Vân các thì đã phát tài rồi. - Băng phách mãng là các huynh giết, điểm cống hiển hẳn là của các huynh, không nên tính cho đệ. Tần Liệt kinh ngạc nói. - Chúng ta không bảo vệ được, sau còn dựa vào đệ cướp lại, tự nhiên phải tính cho đệ rồi. À, điều này bảy người chúng ta không ai phản đối, đừng nói nhiều nữa, của đệ là của đệ. Tần Liệt gật gật đầu, cũng không khách khí nữa: - Vậy cảm ơn mọi người. - Ha ha, huynh đệ tốt! Đồ Trạch cười lớn nói. - Ta nữa! Mập mạp Khang Trí cười mị mị, cũng ném một túi da sang cho Tần Liệt, túi da căng phồng lên, hình như chứ không ít đồ. - Chúng ta đã kiểm kê cẩn thận, thu lại tài liệu hữu dụng với đệ trên người chín võ giả Toái Băng phủ, là linh đan, linh thạch và mấy thứ vụn vặt. À, trên người bọn họ cũng có linh khí, phẩm chất không cao, thêm vào thể tích lớn, không thích hợp mang theo mà cũng không phù hợp với đệ, nên bọn ta chỉnh lý cả rồi. Chờ khi về đến các, sẽ đổi đống linh khí này thành điểm cống hiến. Tần Liệt ước lượng túi da trong tay, hai mắt tràn ngập vui mừng, lần lượt cảm tạ mọi người. Ba ngày sau, mọi người một mực khôi phục thương thế bên đầm nước. Tần Liệt cảm giác linh lực tràn đầy, dưới tình huống không có sấm sét trợ giúp, hắn thử chiến đấu với Chử Bằng luyện thể tầng bảy. Hắn chỉ có luyện thể tầng sáu, nhưng đối chiến với Chử Bằng lại không nằm ở thế hạ phong. Cảnh giới của hắn thấp hơn, nhưng thân thể cường tráng, trong công kích ẩn ẩn chứa sấm sét, làm Chử Bằng chịu hạn chế rất nhiều. Chử Bằng rõ ràng cao hơn hắn một cảnh giới, nhưng cũng không thể ép hắn được. - Linh lực đệ tu luyện rất quỷ dị, nếu tìm được linh khí thích hợp phối hợp, uy lực sẽ rất đáng sợ. Sau khi huynh trở về, sẽ đi linh khí khố tìm xem, hy vọng có thể tìm được linh khí thích hợp với đệ. Nhìn hai người chiến đấu, Đồ Trạch sờ sờ cằm nói. Tần Liệt cười cười, bởi vì Chử Bằng còn bị thương, nên hắn không dùng toàn lực, hắn cảm giác được thân thể hắn cường tráng hơn Chử Bằng nhiều. Đương nhiên, hắn cũng không biểu lộ hoàn toàn, nhưng hắn thầm tính, nếu như hắn dùng toàn lực, không có sấm sét trợ giúp, hẳn có thể đấu với Khang Trí luyện thể tầng tám. - Nghiêm Tử Khiên không thể dẫn quá nhiều người đến Cực Hàn sơn mạch được. Lần này hắn chịu thiệt, lấy tính cách cẩn thận của hắn, nếu không nắm chắc sẽ không dám mạo hiểm. A, chúng ta ở lại mấy ngày nữa, xem có thể tìm thêm tinh thần tinh thiết hay không, Liệt đệ, đệ có theo chúng ta về Tinh Vân các không? - Còn chưa được, đệ phải về Lăng gia đã. Đồ đại ca, nếu như mọi người đã khôi phục rồi, đệ đi trước, lần sau gặp lại. Tần Liệt nhanh chóng cự tuyệt, hiện tại hắn còn chưa luyện xong cơ sở, vẫn phải dựa vào hoàn cảnh đặc thù của dược sơn để tu luyện, cho nên đành xin lỗi: Đồ Trạch, Trác Thiến tận lực giữ lại nhưng không ngăn được ý Tần Liệt đã quyết, bảy người cũng chỉ đành tiếc nuối nhìn hắn rời đi. Sau khi Tần Liệt rời đi, đám người Đồ Trạch vẫn ở lại đầm nước, tiếp tục tìm kiếm tinh thần tinh thiết. … Lăng gia trấn, lúc chạng vạng tối. - Sắp nửa tháng rồi, Tần Liệt vẫn chưa xuất hiện, xem ra có biến hóa nào đó. Lăng Thừa Chí đứng trên khán đài diễn võ trường, nhìn đám tiểu bối Lăng gia bên dưới, khẽ nhíu mày nói. Bên cạnh hắn là gia chủ Lăng gia - Lăng Thừa Nghiệp, còn có Lăng Ngữ Thi nữa. Lăng Huyên Huyên mặc váy dài hỏa hồng, đứng ở trung ương diễn võ trường, thét to nhịp lệnh cho những võ giả Lăng gia luyện tập. Trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng tràn ngập ngạo nghễ. Đùi đẹp và cánh tay trắng nõn nà của nàng lộ ra, làm rất nhiều thiếu niên mê mẩn, không thể nào chú ý được. Lăng Thừa Nghiệp vì không để nàng ưu tâm, ảnh hưởng đến tu luyện, nên đã sớm nói với nàng rằng giữa nàng và Tần Liệt không còn hôn ước nữa. Lăng Huyên Huyên tâm tình được thả lỏng, thêm vào Tần Liệt đã nửa tháng không xuất hiện, nàng cũng dần quên ở Lăng gia còn người đó. - Đại ca, năm năm này Tần Liệt chưa một lần biến đổi, lần này nửa tháng không về… Có lẽ đã chết trong quáng động. Tâm thần Lăng Thừa Chí khẽ động, hạ thấp giọng thì thào nói: - Nửa tháng nay cũng không có sấm sét đánh xuống, tình trạng khô héo của dược thảo cũng được cải biến nhiều. Lần này tuy không đủ linh thảo nộp lên Tinh Vân các, nhưng cũng có thể tìm cách. - Ài, ta đã đáp ứng Tần Sơn chăm sóc hắn, nhưng ta cũng không thể tiến vào quáng động kia… Gia chủ Lăng gia khẽ lắc đầu, than nhẹ một tiếng. Hắn nhìn Lăng Ngữ Thi bên cạnh, kỳ thực thầm mừng trong lòng: "Nếu hắn gặp chuyện ngoài ý cũng tốt với Ngữ Thi, cũng không phải đính hôn với hắn." - Nếu hắn lại xuất hiện thì sao? Lăng Ngữ Thi khẽ nhíu lông mày, êm nhẹ nói. Không biết vì sao, nàng lại cảm thấy Tần Liệt không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy. Cũng không biết vì sao nàng lại nghĩ vậy, nhưng nàng cảm giác Tần Liệt không tầm thường. Nhưng là hiện tại nàng không thể chứng thực được. - Nếu như hắn lại xuất hiện, thì coi như số con không tốt. Cha cũng chỉ đành đính hôn con với hắn. Gia chủ Lăng gia cũng hết cách nói: - Ài, cũng không phải cha hy vọng hắn biến mất. Nhưng hắn xuất hiện như điềm gở cho Lăng gia, đính hôn chỉ là việc phiền phức chút thôi, nhưng linh thảo trên dược sơn là căn cở của Lăng gia. - Ừm, còn chưa biết phải ứng phó với Tinh Vân các như nào. Tiện phụ kia năm lần bảy lượt thúc đòi, đệ sắp không kiên nhẫn được nữa rồi. Lăng Thừa Chí âm trầm nghiêm mặt, hít sâu một hơi nói: - Đại ca, chúng ta? - Đừng nói nữa, thời cơ còn chưa đến! Gia chủ Lăng gia khẽ quát một tiếng, rồi nhìn quanh một lượt, sau khi xác nhận không có gián điệp xung quanh mới khẽ nói: - Sắp tới ta sẽ dẫn đệ đi Cực Hàn sơn mạch, hy vọng có thể tìm được ít linh thảo linh dược nộp lên Tinh Vân các. - Lại phải đi Cực Hàn sơn mạch sao? Gương mặt ôn nhu của Lăng Ngữ Thi khẽ biến sắc, đầy sợ hãi nói: - Lần trước đã tổn thương rất lớn, đã hy sinh mấy người rồi. Thực lực Lăng gia chúng ta xâm nhập Cực Hàn sơn mạch là quá nguy hiểm, phụ thân, người phải nghĩ kỹ? - Chúng ta không còn lựa chọn nào khác! Gia chủ Lăng gia khẽ quát lên. - Kẻ ngu đã về! - Kẻ ngu về rồi kìa! - Hóa ra hắn chưa chết a! … Nhưng lúc này, rất nhiều tiếng kêu la vang lên. Lăng Thừa Nghiệp đang trên khán đài, nghe thấy những tiếng này cũng không khỏi buồn bực. Tần Liệt quay về với Lăng gia mà nói như nhà dột gặp mưa, chỉ đưa đến phiền toái cho Lăng gia. Trên gương mặt điềm tĩnh của Lăng Ngữ Thi cũng đầy đắng chát, nàng không khỏi thầm than trong lòng: đây là số mệnh sao? Lời dịch giả: sau khi cùng nhau vượt hoạn nạn, trải qua khổ chiến, mình đã sửa xưng hô giữa Tần Liệt và đám người Đồ Trạch, Trác Thiến là huynh, tỷ, đệ. Trước kia vì là quan hệ người qua đường, nên mình để là ta ngươi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang