[Dịch]Linh Vũ Cửu Thiên - Sưu tầm

Chương 52 : Công chúa Tiểu Tiểu

Người đăng: 

.
Hoàn toàn xuất phát từ phản ứng theo bản năng, Hàn Phi đưa tay về phía sau rút trọng kiếm trên lưng xuống, đồng thời với quá trình rút trọng kiếm, hắn quay lại phía mãnh hổ chém mạnh xuống! Một chiêu rút kiếm chém xuống liền mạch lưu loát thành thạo vô cùng. Trên thân trọng kiếm phát ra quang mang màu vàng lóng lánh của đấu khí. Kiếm quang nhanh chóng độc địa hung ác vô cùng mà chém thẳng lên trên trái mãnh hổ, giống như chém vào đậu hũ vậy, cái xương sọ cứng rắn của mãnh hổ bị bổ ra làm đôi, một kiếm mở toàn bộ đầu mãnh hổ ra. Bởi vì tốc độ lao tới của mãnh hổ là cực nhanh, lúc đầu bị mở ra, thân thể mãnh hổ vẫn theo quán tính mà lao tới hung mãnh. Chỉ nghe thấy tiếng “xoẹt!” một cái, đầu lão hổ hoàn toàn bị một kiếm của Hàn Phi chẻ ra làm hai mảnh, thi thể nặng nề rơi xuống đất. Máu cùng nội tạng bắn cả lên trên người Hàn Phi, thế nhưng tất cả đều bị hộ thân kình khí của Hàn Phi hất văng cả ra. Muốn chết! Hàn Phi thở một ngụm trọc khí, hắn thật không ngờ năng lực của ngân long Phí Luân lại cường đại tới như vậy. Có thể trong nháy mắt đưa hắn thuấn di từ hầm ngầm dưới lòng đất tới giữa rừng rậm, bất hạnh là chạm mặt ngay phải một đầu mãnh thú này --- đương nhiên, không phải là bất hạnh của Hàn Phi. -Hàn Phi ca ca, rốt cuộc ta cũng tìm được ngươi rồi! Một thanh âm non nớt mang theo kinh hỉ từ trong rừng cây phụ cận truyền tới, Hàn Phi nhất thời ngây ra một lúc: -Tô Tiểu Tiểu hả? Không phải là tiểu loly nghịch ngợm tinh quái Tô gia đây sao? Cô bé cưỡi đầu Độc Giác Thú xinh đẹp, khuôn mặt mừng rỡ, nhìn Hàn Phi giống như nhìn thấy người thân vậy. Tiểu Loly hoan hô nhảy từ trên lưng Độc Giác Thú nhảy xuống, mở hai tay vọt tới phía Hàn Phi. Cô bé chạy được phân nửa thì thình lình bị một rễ cây ngáng chân cả người lao về phía trước. May mắn Hàn Phi nhanh tay nhanh mắt, thân pháp thi triển qua, vững vàng đỡ lấy cô bé. -Muội sao lại chạy tới nơi này? Sao chỉ có một mình muội vậy? Hàn Phi kinh ngạc vô cùng hỏi thăm, hắn dùng thần niệm quét chung quanh một chút, chung quanh căn bản không có tung tích của bất kỳ ai cả. Tiểu loly gắt gao ôm lấy thắt lưng của Hàn Phi, nức nở nói rằng: -Ô, ô các nàng đều khi dễ muội, ô ô lấy cờ nhảy của muội đi mất rồi, muội muốn tìm ca ca, lại bị con hổ lớn đuổi theo… Hàn Phi nhất thời không biết phải nói gì, không ngờ chỉ vì bộ cờ nhảy, mà tiểu nha đầu lại này lại len lén cưỡi tọa kỵ của mình chạy tới khu rừng rậm đông đảo linh thú này. Thực sự cô bé không biết chữ chết viết thế nào mà! Linh thú vừa bị hắn đánh chết may mắn chỉ là nhị giai Hỏa Diễm hổ, nếu như đụng phải Xích Mục Cự Hạt mà nói, phỏng chừng hiện giờ tiểu loly này ngay cả khớp xương cũng không còn. -Muội nha! Lá gan cũng lớn quá đấy, người nhà muội…khụ, quên đi, ta trước tiên đưa muội về đã. Hàn Phi lắc đầu nói, thấy hình dạng thương cảm hề hề của cô bé cũng không đành lòng trách cứ, dù sao cũng không có chuyện gì xảy ra. Ngân long vừa rồi nói nghe thấy có người hô gọi tên mình, như vậy chắc là tiểu nha đầu này rồi. -Ta không muốn về, ta muốn chơi cờ nhảy với ca ca! Tiểu loly tính tình rất quật cường, xoa xoa nước mắt lắc đầu. Hàn Phi thực sự dở khóc dở cười nói: -Cho dù là muốn chơi cờ nhảy thì cũng phải về mới chơi được. Cùng lắm thì ta cho muội một bộ nữa là được. Hiện giờ người nhà muội chắc đang đi tìm muội rồi đấy, bọn họ chắc lo lắng lắm. Tiểu loly nắm chặt góc áo hắn không bỏ: -Tốt lắm, ca ca phải theo ta trở về cơ… -Được rồi… Hàn Phi có chút bất đắc dĩ gật đầu, bất tri bất giác hắn đã ở trong cái động dưới lòng đất nguyên một buổi chiều rồi. Hiện giờ trời đã nhanh tối rồi, trong tình huống như vậy không có thể mang theo một tiểu nha đầu ở trong rừng rậm nguy cơ bốn phía thế này được. Hắn từ trong túi lấy ra mọt quyển trục linh pháp, mang theo Tô Tiểu Tiểu cùng Độc Giác Thú tới một gò đất trong rừng cây không rậm rạp lắm, sau đó dùng hai tay nâng quyển trục lên trên cao. Quyển trục bỗng nhiên sáng ngời, một đoàn ánh sáng màu trắng bốc lên trên khoảng không. Khi nên tới độ cao 300 mét thì dừng lại rồi cấp tốc sáng tỏa ra, ánh sáng chiếu sáng khắp rừng cây. Trên bầu trời đêm mà ánh sáng của quyển trục linh pháp thuật lại sáng như vậy, tin tưởng đội sư thứu kỵ sĩ tuần tra trên không sẽ nhìn thấy từ xa. Khoảng chừng ba phút sau, trên bầu trời có tiếng sư thứu kêu to … sư thứu bỗng nhiên từ trên không rơi xuống, đôi cánh thật lớn phát ra kình phong làm cho cây cối hai bên rung lên bần bật. -Võ sĩ, ngươi muốn kết thúc thi đấu sớm sao? Kỵ sĩ hoàng gia trên lưng sư thứu lớn tiếng hỏi thăm, nhưng mà lập tức hắn phát hiện ra tiểu loly đang đứng bên cạnh Hàn Phi. -A! công chúa mươi chín, ngài ở chỗ này sao, thật tốt quá, tất cả chúng ta còn đang tìm ngài… Công chúa mười chín? Tiểu loly này quả nhiên là công chúa vương tộc, hoàn toàn không ngoài dự liệu của Hàn Phi. Dưới ánh sáng rọi xuống của Quang Lượng Thuật, sư thứu vững vàng hạ cánh xuống mặt cỏ. Kỵ sĩ vội vàng nhảy xuống, vọt tới bên cạnh tiểu loly quỳ xuống nói: -Tôn kính công chúa điện hạ. Thỉnh cho phép ta, kỵ sĩ trung thành nhất La Ân, đưa ngài trở về mục trường, bệ hạ đang lo lắng chờ ngài trở về. Tên kỵ sĩ hoàng gia vũ trang hạng nặng này khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, mái tóc vàng anh tuấn, vẻ mặt dường như trút được gánh nặng vậy. Hiển nhiên tiểu nha đầu này trốn đi mang cho bọn họ áp lực rất lớn. -Đứng lên đi, kỵ sĩ dũng cảm… Lúc này tiểu loly không ngờ có dáng vẻ vài phần giống một công chúa, cô bé hơi gật đầu nói rằng: -Ta sẽ cùng ngươi trở về, nhưng mà ta muốn mang cả Hàn Phi ca ca theo. Kỵ sĩ hoàng gia ngẩng đầu nhìn Hàn Phi, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng hắn cũng không nói gì thêm cúi đầu cung kính trả lời: -Như ngài mong muốn! Ngoại trừ Hàn Phi ra, còn có đầu Độc Giác Thú còn nhỏ đi cùng nữa, may mà con thú này vẫn còn rất nhỏ, được Hàn Phi ôm lấy mang lên lưng sư thứu. Dưới khống chế của La Ân kỵ sĩ, sư thứu bay lên trời, hai cánh nhanh chóng vỗ vỗ hướng thẳng tới mục trường. Trên đường phi hành, sư thứu thỉnh thoảng lại phát ra tiếng kêu rất to, rất nhanh có hơn mười đầu sư thứu khác nghe thấy tiếng chạy theo bảo hộ công chúa. Trải qua hơn mười phút phi hành, mục trường hoàng gia đã có thể nhìn thấy, đám sư thứu cùng nhau hạ xuống trang viên. Đại khái trước đó đã nhận được tin tức, khi sưu thứu đáp xuống một sân rộng ở giữa trang viên thì ở đó đã đứng đầy người rồi. Vài linh pháp sư phóng ra Quang Lượng thuật chiếu sáng cả một vùng, nghênh đón công chúa bình an trở về. Hàn Phi rốt cuộc cũng được nhìn thấy phô trương của vương tộc, thấy tư thế hoan nghênh công chúa trở về như tiếp đón nguyên thủ quốc gia vậy, mà không phải một người mới trở về nhà. Đợi khi tiểu loly từ trên lưng sư thứu nhảy xuống, người chung quanh nhất thời chen chúc nhau mà tới. Những phu nhân cung đình xinh đẹp động lòng người cùng thị nữ xinh như hoa cùng nhau tới bế Tô Tiểu Tiểu từ trên lưng sư thứu xuống dưới, nhẹ nhành cẩn thận như ôm bảo bối vậy, mỗi người thần sắc đều khẩn trương mà hỏi han ân cần. Về phần Hàn Phi còn có kỵ sĩ La Ân hoàn toàn bị các nàng bỏ qua, Hàn Phi vừa nhảy xuống đất cũng không nhịn được mà nhu nhu cái mũi. Mà La Ân thở ra một hơi thật dài, đột nhiên hướng về phía Hàn Phi thi lễ kiểu kỵ sĩ cung kính nói: -Cảm tạ ngài tìm được công chúa, ngài hắn là võ sĩ đệ tử của Hàn gia đi? Thực sự xin lỗi, làm lỡ mất thi đấu của ngài, có muốn ta hiện giờ đưa ngài trở lại rừng rậm không, ta nghĩ đây cũng không vi phạm với quy tắc. Hàn Phi đang muốn nói thì tiểu loly đã dùng sức chui ra khỏi đám người, hướng về phía Hàn Phi vẫy tay nói rằng: -Hàn Phi ca ca, ngươi mau tới đây, ngươi đáp ứng ta rồi mà! Nha đầu còn không có quên đi, Hàn Phi thực sự không ngờ trong lúc vô tâm trêu đùa tiểu hài tử mà gặp phải chuyện lớn như thế này. Chính lúc này ở phía sau, từ trong biệt thự bên cạnh sân rộng một đám người đi ra. Trong đó có một phu nhân mặc quần trắng chạy ra trước tiên. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Phu nhân mặc váy trắng nhanh chóng vọt tới giữa đám người, một tay ôm lấy tiểu loly trong lòng, liều mạng hôn liên tục lên khuôn mặt bầu bĩnh của cô bé, vừa hôn vừa hô: -Tiểu công chúa của ta, chạy đi đâu vậy, làm cho ta sợ muốn chết biết không? Tiểu loly bị nước bọt bao phủ rồi, cũng không thể nói được lời nào nữa. -Chỉ sự phải buông tha thi đấu lần này rồi… Hàn Phi hướng về phía La Ân cười khổ nói: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " -Phiền ngươi bảo với công chúa một câu, ta về doanh trại nghỉ ngơi trước, thuận tiện ăn chút cơm, khi nào công chúa rảnh thì tới tìm ta lúc nào cũng được. Vừa nói Hàn Phi vừa đưa tay vào trong túi, thực tế là lấy một bàn cờ nhảy từ trong chiếc nhẫn nạp vật đưa cho đối phương: -Còn cái này, cứ đưa cho công chúa, đây là thứ nàng rất muốn. Tuy rằng không sáng tỏ lắm, nhưng mà La Ân kỵ sĩ cũng trịnh trọng gật đầu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Cáo biệt La Ân, Hàn Phi rời khỏi trang viên trở về đại doanh. Trở về sớm ngoài ý muốn cũng không chỉ có một mình hắn, còn có hơn mười thiếu niên võ sĩ tốp năm tốp ba ngồi vây quanh lửa trại. Tuyệt đại đa số mọi người đều có vẻ ủ rũ, thịt bò vàng ươm trên bếp lửa cũng không khiến cho bọn họ muốn ăn chút nào. Hàn Phi ăn uống so với bọn họ không thể nghi ngờ là khá hơn nhiều. Hắn hiện giờ cả người tràn ngập tinh lực, trong bụng vốn chưa có gì… Vì vậy hắn trực tiếp ngồi xuống trước lửa trại, bảo bồi bàn cắt thịt quay cùng với rượu mạch, không để ý tới một ai cứ thế mà ăn uống. -Hừ! không ngờ còn có người nuốt trôi thịt, đại khái là không biết vinh dự võ sĩ là gì! Có người nhẹ giọng nói thầm. Hàn Phi âm thầm cười nhạt, cũng không thèm để ý tới, người khi thất bại thì trong lòng bọn họ đố kỵ cùng ao ước thành công. Đối với sự thất bại như mình thì có chút hả hê, phảng phất cứ như thất bại của mình cũng không phải là không xong như vậy. Một thiếu niên áo xám ở bên cạnh do dự một chút sau đó tơi bên cạnh Hàn Phi nhẹ giọng hỏi: -Hàn Phi học đệ, ngươi sao lại trở về sớm vậy? thu hoạch thế nào, liệt sát mấy đầu linh thú? Thiếu niên võ sĩ này cùng tộc với Hàn Phi, Hàn Phi nhận ra những không biết tên, bởi vì bình thường cũng không qua lại. Dựa theo quy tắc của thi đấu, coi như là sớm rời khỏi, thành tích lúc trước vẫn có hiệu quả. Bởi vì ai cũng không thể bảo đảm được liệu có đen đủi gặp phải ngũ giai, lục giai cao giai linh thú này không. Thanh âm của hắn tuy nhỏ, nhưng người vây chung quanh lửa trại ai mà không phải là võ sĩ đệ tử tinh anh, không khỏi dựng lỗ tai muốn nghe câu trả lời của Hàn Phi
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang