[Dịch] Liệp Quốc
Chương 2 : Dã Hỏa trấn không có người tốt (thượng)
Người đăng: taroihung
.
Nếu như nói trên toàn đại lục tìm kiếm một chổ hỗn loạn nhất, thì dĩ nhiên chính là Dã Hỏa trấn.
Dã Hỏa trấn vốn nguyên bản không gọi là Dã Hỏa trấn. Trên thực tế, cái tên không chính thức này là do việc hỗn loạn ở Dã Hỏa tạo thành.
Là trấn nhỏ nằm ở phía nam Dã Hỏa nguyên, cũng là một vùng đất không ai quản, nếu nói về vấn đề sở hữu, thì thật sự nó là "cờ trên tường thành biến đỗi liên tục".
Ở phía bắc là Odin đế quốc, phía nam là Byzantine đế quốc, thậm chí một ít to lớn đạo tặc đoàn, đều đã từng trở thành chủ nhân nơi này.
Dã Hỏa trấn có vị trí địa lý không tính là quá tốt, thế nhưng lại là một cái khe nứt thiên nhiên tạo thành. Trên Dã Hỏa nguyên không có sản vật gì, mà lại còn nhiều rừng rậm sơn cốc ao đầm, đất cằn cỏi, khí hậu cũng quái dị.
Hàng năm, không khí lạnh từ phương bắc thổi xuống, tạo thành 3 tháng mùa đông lạnh giá ở Dã Hỏa nguyên. Mà hết mùa đông, gió mùa phía nam đem theo hơi nước và nhiệt từ biển thổi lên, làm người dân cảm giác uể oải, không muốn nhúc nhích. Nam bắc nóng lạnh ở chổ này đang xen nhau tạo thành lượng mưa sung túc, vào mùa hè, đất đai lầy lội.
Kết quả, trên Dã Hỏa nguyên, mùa đông vừa lạnh vừa khô, mùa hè thì lại vừa nóng vừa ẩm.
Người Odin ở phương bắc, thích nghi quanh năm băng tuyết khí hậu lạnh lẽo, đối với nơi này mùa hè nóng ẩm thật sự không thích nghi. Còn người Byzantine ở phương nam thì lại chịu không nổi mùa đông lạnh khô.
Hơn nữa ở đây thực sự không có gì quan hệ đến sản vật của dân sinh đế quốc, coi như là một vùng đất vô bổ.
Dã Hỏa nguyên không có sản vật mà lại còn có nhiều dã thú hung hãn, cùng với chi chít như sao trên trời lớn nhỏ các bộ lạc bản xứ, những bộ lạc lớn nhỏ này, chính cũng có tà cũng có, lúc có sinh ý, dựng thẳng một cờ xí coi như là một dong binh đoàn, lúc không có sinh ý, thì trên mặt đeo khăn đen chạy đi làm cướp.
Còn có xung quanh là bộ lạc người lùn (1), cùng đàn tộc địa tinh (2) dơ bẩn nhát gan đông như kiến, tràn ngập ao đầm rừng rậm. . .
Loại địa phương này, trừ phi là lúc hai đại đế quốc chuẩn bị khai chiến, mới có thể đem nơi này trở thành vùng đệm giao chiến, bằng không bình thường, ai cũng không thèm liếc mắt.
Hai đại đế quốc giống như đã tạo thành một cái hiệp định, nếu như người Byzantine chiếm cứ ở đây, người Odin nhất định sẽ đánh trả, nếu như người Odin chiếm cứ nơi này, Byzantine cũng nhất định sẽ xuất binh đuổi đi. Nhưng hai bên thực sự cũng không có từng tại đây loại địa phương quỷ quái này đóng quân quân đội lâu dài, cho nên chỉ cần đối phương không có chiếm lĩnh cái này khu, thì cũng không thèm để ý làm gì, thẳng thắn đem nơi này biến thành biến thành một cái địa giới không ai quản.
Về phần thành trấn duy nhất ở đây, Dã Hỏa trấn, lại trở thành một cái nơi ẩn nấp của các loại người phức tạp nhất đại lục: tội phạm, người bị truy nã, móc túi, kẻ trộm, gian thương, mạo hiểm đoàn thể v.v.... đúng là chổ tập chung của các thành phần phức tạp người.
Thiên đường vô chính phủ, cái này đánh giá đối với Dã Hỏa trấn mà nói, mới là chính xác nhất.
Trước đó vài ngày, phía nam Byzantine tới mấy người đại thương đoàn bởi vì gặp phải đạo phỉ cướp đoạt tổn thất thảm trọng, liền góp vốn thuê một dong binh đoàn bộ lạc tới đánh chạy đạo phỉ đoàn, đem nơi này thành nơi tập chung hàng hóa trọng yếu, tuyên bố đối với trấn nhỏ tiến hành "bảo hộ".
Trong Dã Hỏa trấn cái gì cũng có, xe lữ hành, điếm tửu, sòng bạc, kỹ viện, còn có một ít bí mật cứ điểm của đạo tặc đội, trong chợ đen mua bán phi pháp, có thể mua được rất nhiều thứ thương phẩm mà hai phía chính phủ cấm, còn có nơi giao dịch của một vài dong binh bộ lạc. . .
Nơi này đúng là thiên đường cho người mạo hiểm.
Người trung thực tốt nhất là đừng ở địa phương này.
Cho dù là một thợ may vá bình thường ở trong thôn, nói không chừng lại là kẻ bị hai đại đế quốc cùng lúc phát lệnh truy nã lẫn trốn ở đây.
. . .
Khi Hạ Á Lôi Minh đi vào thôn trấn, cũng không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý, hắn trên người đồ vật, một cái rách nát da lang áo khoác có thể xem hắn càng giống như là một tên ăn mày, mà trên lưng cắm một thanh hỏa xoa, càng làm cho người ta đánh giá hắn là một tên ăn mày "thần kinh có vấn đề".
Ngay lúc Hạ Á Lôi Minh giống như một con lang đói bước xuyên vẹo đi trên đầu đường Dã Hỏa trấn, bên trong một cửa hàng bên đường, một ánh mắt tham lam bắn nhìn về phía hắn.
. . .
Nếu dùng từ ngữ chính xác để hình dung tướng mạo của Tatara, như vậy cái này từ ngữ nhất định là: hèn mọn!
Còn nếu như nhất định phải cộng thêm một phó từ để diễn tả thì hẳn phải là "cực kỳ phi thường" hèn mọn! !
Hắn rất xấu, cực kỳ xấu, da bọc xương, hai gò má nhô cao tạo thành hai khối thịt dữ tợn, hơn nữa một đôi mài lộn ngược, mắt tam giác, phát ra hung quang dâm tà hèn mọn, cho dù lúc hắn cười rộ lên cũng giống như cái loại quái thúc thúc chuyên dụ dỗ trẻ em.
Nói như vầy, lấy của hắn tướng mạo, buổi tối đi ở trên đường cái, cho dù chưa làm điều gì, cũng nhất định sẽ đưa tới ánh mắt nghi nghờ của tuần tra binh sĩ.
Hắn đã từng có một thời rất "quang vinh", tại lúc còn đi học ở vương đô, một ngày nào đó chạng vạng, tại trên một cái đường nhỏ, ngẩu nhiên gặp một vị nữ sĩ, kết quả hai người chỉ là mặt đối mặt nhìn đối phương liếc mắt, vị nữ sĩ kia chỉ nhìn thấy tướng mạo của Tatara, thì sợ đến hoa dung thất sắc, sau đó thì kêu to "Phi lễ" (3).
Kết quả dẫn tới tuần tra vệ chạy đến, không phân tốt xấu đã đem hắn trói lại đem về. Tatara nỗ lực biện giải cho bản thân, nhưng người khác chỉ nói một câu: "Bộ dáng của ngươi rất giống như sẽ phi lễ tiểu nữ hài."
May là, hiện tại Tatara đã không còn gặp phải đối xử phân biệt như vậy.
Hiện tại ,Tatara có một nghề nghiệp cao quý nhất trên đại lục, có một không hai!
Thân phận của hắn bây giờ là : Tôn quý ma pháp sư Tatara tiên sinh.
Đương nhiên, cái này xưng hô này là do hắn tự đặt ra. Trên thực tế, Tatara hiện tại chỉ là một cấp thấp nhất ma pháp sư, hơn nữa, không may chính là hắn tuổi đã không còn nhỏ, tại trong lúc ma pháp khảo hạch, cũng bị nhận xét là không có tiềm lực tiếp tục tấn cấp.
Nghề nghiệp ma pháp sư tuy rằng cao quý, nhưng chỉ đúng với các cao cấp ma pháp sư có khả năng hô mưa gọi gió, giống hắn như vậy cấp thấp ma pháp sư, hơn nữa lại là người không hề có ma pháp tiềm lực, việc duy nhất hắn có thể làm là kiếm một dong binh đoàn đi làm lính đánh thuê, kiếm ít tiền nuôi sống bản thân, nếu như có thể gặp may mắn, gặp được một quý tộc trong thôn không hiểu biết nhiều lắm, nói không chừng cũng sẽ được chiêu mộ làm khách quý.
Cho nên, tại vương đô cùng với các thành phố lớn, Tatara là không có cơ hội phát đạt, hắn chỉ có thể chạy đến Dã Hỏa trấn loại này thâm sơn cùng cốc tìm kiếm vận khí.
Hơn nữa, hắn đi tới Dã Hỏa trấn, bởi một việc ngoài ý muốn -- hắn phá sản!.
Đây là một cái rất hoang đường chuyện tình: lấy thân phận cao quý cùng giàu có của một vị ma pháp sư, cư nhiên bị phá sản?
Nhưng mà chuyện này thực sự phát sinh trên người Tatara -- hắn tại ngẫu nhiên có được một quyển sách cổ trong đó có một loại phương pháp có thể giúp cho bản thân ma pháp thực lực tăng mạnh, phát hiện này kích thích Tatara dã tâm, hắn hướng một thương hội mượn tiền, mua rất nhiều ma pháp tài liệu dùng để tiến hành cái này ma pháp nghiên cứu. Sau đó. . . rất không may, của hắn ma pháp nghiên cứu thất bại, tài liệu cũng tiêu hao hơn phân nửa.
Lại càng không may chính là, hắn sau đó lại phát hiện, quyển sách cổ hắn có được, căn bản là do một tên chuyên ngụy tạo cổ văn viết ra!
Thân là một ma pháp sư, cư nhiên bị tên gian thương ti tiện bán cho sách giả! Này đối với Tatara mà nói quả thực tựu là vô cùng nhục nhã.
Mà càng không may chính là, hắn nợ tiền thương hội kia nhưng lại được hưởng thụ đế quốc pháp luật bảo hộ, chính quy tổ chức, để truy đòi tiền nợ, thậm chí chạy tới vương đô giáo hội ma pháp sư hành hội khởi tố Tatara.
Khởi tố một vị ma pháp sư thiếu tiền không trả, còn đem sự tình nháo loạn tới ma pháp sư hành hội? !
Này quả thực là đại gièm pha trăm nghìn năm qua chưa từng có a! Tatara danh dự tại trong vương đô bị quét sạch, trở thành một trò cười lớn trong giới ma pháp sư. Thậm chí tại vương đô, hắn một cái nho nhỏ ma pháp sư cư nhiên nỗi tiếng vượt qua cả các đại ma pháp sư thành danh đã lâu.
Cuối cùng, Tatara chỉ có thể mai danh ẩn tích đi xa tha hương. Mong muốn đến cái nơi không ai quản lí Dã Hỏa nguyên này tái thử thời vận.
Mà hiện tại, Tatara thấy Hạ Á Lôi Minh.
Chuẩn xác mà nói, hắn nhìn trúng một kiện đồ vật trên cổ Hạ Á Lôi Minh!
Lấy ánh mắt của một ma pháp sư, Tatara nhìn thấy vật kia trên cổ Hạ Á Lôi Minh, trong nháy mắt, hắn liền không nhịn được sinh ra tham niệm.
Đó là một khối nhìn qua giống như một tảng đá màu tro, không hề bất kỳ sáng bóng.
Thế nhưng chúa tại thượng, Tatara dám phát thệ, đó là một khối thượng đẳng ma pháp tinh phách! ! !
. . .
Hạ Á Lôi Minh rất nhanh đã bị ngăn cản lối đi.
Hắn tuy rằng đói hoa cả mắt, thế nhưng thấy rõ ngăn người kia cản lối đi của mình, sau khi nhìn bộ dáng, lập tức đánh một cái giật mình!
"Xin chào người thanh niên, muốn làm một cái giao dịch không?"
Tatara tận lực để bản thân làm ra một cái nụ cười hiền lành, thế nhưng hiển nhiên, của hắn nỗ lực là phí công. Bởi vì Hạ Á Lôi Minh vừa thấy hắn, phản ứng đầu tiên là vẻ mặt cảnh giác, cùng lúc khéo tay cầm bên hông hỏa xoa, mặt khác một tay, rất nhanh che túi tiền của mình.
(1) : ải nhân - Dwarf
(2) : địa tinh - Goblin
(3) : phi lễ : thiếu lễ phép. Cách nói giảm nhẹ của quấy rối tình dục
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện