[Dịch] Liệp Quốc

Chương 71 : Tiễn ! Tiễn ! Tiễn !

Người đăng: 

.
Các chiến sĩ Odin đang ở xa xa chạy tới nhất thời dừng bước, đứng ở rất xa hướng về phía Hạ Á hô quát. Nhưng ngay lúc này, từ bên cạnh truyền tới âm thanh xé gió, một thanh búa thật lớn bổ về phía hắn, Hạ Á bất đắc dĩ, chỉ có thể giơ ngang hỏa xoa chống đỡ! Khanh! Một tiếng trong trẻo vang lên, búa liền đứt làm đôi, thế nhưng Hạ Á lại cảm giác như vừa mới bị thiên lôi bổ trúng, cánh tay suýt tý nữa là không thể nâng lên, ngẩng đầu nhìn lại, một tên chiến sĩ hồn gấu đã đứng trước mặt, trong tay vẫn còn cầm nửa đoạn cán búa! ( sức mạnh thật lớn! ! ) Hạ Á rất nhanh nắm lấy tên tế tự lui về phía sau, cùng lúc hướng về tên tế tự hét lớn: "Còn không mau bảo những tên quái vật này dừng tay!" Nói hết, hắn giơ hỏa xoa lên hung hăng đâm một lỗ trên đùi tên tế tự. Lão tế tự rốt cục cũng hét lên một tiếng, dùng ngôn ngữ Odin rống lên vài tiếng, lúc này đám thú hồn chiến sĩ giống như nghe thấy mệnh lệnh, toàn bộ đều đứng yên tại chổ, chỉ là từng tên từng tên đều nhìn chằm chằm Hạ Á, ngọn lửa màu xanh trong ánh mắt liên tục chớp động, mũi miệng thì thở hồng hộc. Hạ Á giữ chặt lấy cổ của tế tự rất nhanh lui về bên cạnh Shaerba cùng Katuo, cũng không thèm để ý bọn người Odin đang ở xa xa kêu la cái gì, cho dù là dùng từ ngữ thô tục chửi hắn, hắn cũng không hiểu. Vươn tay dùng hỏa xoa cắt đứt sợ gân trâu đang cột hai tên đồng bạn, hai tên kia lập tức nhảy dựng lên đứng bên cạnh Hạ Á, Hạ Á phất tay chặt lấy một cành cây, đem tên tế tư giao cho Shaerba, sau đó cầm cành cây chọc chọc vào trong đống lửa xanh, nhất thời một đầu của cành cây bị ngọn lửa xanh bao phủ, biến thành một ngọn đuốc màu xanh. Hạ Á hướng về đám thú hồn chiến sĩ xung quanh quơ quơ cây đuốc, những thú hồn chiến sĩ này hiển nhiên là rất sợ ngọn lửa màu xanh này, bị ép phải lùi về sau vài bước, Hạ Á cùng hai đồng bạn rất nhanh liền thối lui về phía rừng cây. Một mặt cùng bọn người Odin giằng co một mặt thối lui về phía sau, những người Odin này hiển nhiên rất coi trọng vị tế tư, đối với sự an nguy của vị tế tư là phi thường quan tâm, không ngừng kêu kêu hét hét. Đám người Hạ Á rất nhanh ra khỏi cánh rừng, lùi tới bên cạnh vách đá, phía sau chính là vách đá cao bốn năm thước. "Nhảy xuống đi, nhanh a!" Hạ Á xoay đầu hướng về Shaerba hét to một tiếng, Shaerba cùng Katuo bốn mắt nhìn nhau một chút, nắm lấy tên tế tự nương theo sườn dốc lăn xuống. Bốn năm thước không tính là quá cao, mà sườn dốc cũng không quá đứng, lúc hai người rơi xuống đất, Hạ Á cũng đã đáp xuống, bất quá tên dế nhũi này là trực tiếp nhảy xuống. Lúc này ở trên vách đá đám người Odin cũng đã truy đuổi tới, nhìn thấy đám người Hạ Á nhảy xuống, nhất thời la hét ầm ĩ cả lên. Hạ Á lúc này mới nhìn thấy rõ, đối diện cũng là một vách đá, mà ở giữa hai vách đá này là một vùng đất trũng bằng phẳng, rộng khoảng chừng mấy trăm thước, đã biến thành một bãi chiến trường! Trên mặt đất đều là tử thi, còn có tuần lộc cùng chiến mã của các kỵ binh bị chết để lại, khắp nơi đều là đao kiếm áo giáp vũ khí các loại bị gãy nát ! Còn có một ít Odin chiến sĩ đang ở lại thu dọn chiến trường, vừa nhìn thấy đám người Hạ Á , nhất thời từ bốn phương tám hướng vây lại. Hạ Á lại buộc tên tế tự phải rống lên một tiếng, đám binh sĩ Odin này mới lui lại, không dám tiếp tục tiến tới dù chỉ một bước. Nhìn về hướng nam, cửa hạp cốc chỉ cách nơi này khoảng hơn trăm thước, ba người Hạ Á dẫn theo tên tế tự rất nhanh chạy về phía nam, bọn người Odin ở phía sau cũng không từ bỏ, chỉ là Hạ Á thỉnh thoảng lại đâm tên tế tự một cái, hắn liền hét lớn lên một tiếng, khiến cho bọn người Odin kiêng kỵ không dám tới gần. Đám thú hồn chiến sĩ là bọn xông vào gần nhất, Hạ Á vẫn như cũ giơ giơ ngọn đuốc màu xanh trong tay, thế nhưng cành cây đã thiêu đốt hơn phân nửa, ngọn đuốc càng ngày càng ngắn. Lúc này ở trên một vách đá, Kekelan âm trầm nghiêm mặt nhìn về phía ba người Hạ Á đang ở xa xa. Hắn vừa nhận được báo cáo của thủ hạ. "Ngu xuẩn! Như thế nào lại đễ cho một tên Byzantine ẩn núp rồi bắt cóc tế tự !" Vẻ mặt của Kekelan lúc này không còn ôn hòa âm nhu như trước, mà là nhăn nhó phẫn nộ-- hiện tại hắn cực kỳ phẫn nộ, so với lúc hắn nghe được tin em trai hắn chết trận thì mãnh liệt hơn nhiều lắm. Một Odin chiến sĩ chỉ vào Hạ Á đang ở xa xa nói vài ba câu, nhất thời ánh mắt của Kekelan sáng lên! "Nga? Đây là cái tên dũng sĩ Byzantine đã giết em trai ta sao? Ha ha. . . Đúng là thú vị a. . ." Khuôn mặt tức giận của Kekelan trong nháy mắt liền thu liễm, hắn híp hai mắt, nhìn đám người Hạ Á đang không ngừng chạy về phía cửa hạp cốc, bỗng nhiên nở một nụ cười, xoay người tháo xuống một thanh cung lớn cao bằng nửa người từ phía sau cái ghế bằng xương. Thân cũng như dây của thanh cung nọ đều là màu trắng đục, không biết là dùng xương của loại thú nào tạo thành, hai đầu thân cung được khảm hai viên đá ngũ sắc lớn bằng nắm tay. Kekelan nhẹ nhàng kéo dây cung, trên dây cung cũng không có tiễn, nhắm thẳng về phía Hạ Á. "Nếu không cứu được tế tư đại nhân-- như vậy cũng không cần cứu! Cùng với việc trở thành tù nhân của người Byzantine, chi bằng chết ở nơi này đi." Giọng nói của Kekelan rất bình thản, khóe miệng mang theo một tia cười nhạt: "Hơn nữa. . . Đây lại là hung thủ giết chết em ta, nhất định phải chết ở nơi này mới được, nếu không, ta làm thế nào để ăn nói với phụ hoàng thân kính đây." Ong! ! ! Hạ Á đang lui về phía sau, bỗng nhiên nghe rõ một âm thanh 'ong' đầy cổ quái! Vừa mới ngẩng đầu, thì thấy từ phía trước ở bên trái xuất hiện một điểm sáng màu bạc! Điểm ánh sáng nọ trong nháy mắt rất nhanh hóa thành một đoàn ánh sáng, càng lúc càng lớn, bay thẳng về phía bản thân hắn! Thình lình, một loại cảm giác nguy hiểm lạnh thấu xương bao phủ toàn thân! Đoàn ánh sáng nọ dường như mang lại nguy cơ kiếm cho Hạ Á có chút tuyệt vọng! Bỗng nhiên hắn hét lớn một tiếng, giơ hỏa xoa lên, điên cuồng đem đoàn ánh sáng nọ ngăn cản lại! Phanh! ! Cả người Hạ Á bay thẳng ra phía sau, nặng nền nện lên mặt đất, hắn cằm hỏa xoa trong tay phải, lúc này trên cánh tay đã xuất hiện vài vết nứt, máu tươi tuôn ra! Ngay cả ngón tay của hắn cũng đã bị gãy vài cái! ! ( Mạnh! Mạnh thật! ! ) Tim của Hạ Á nhất thời trầm xuống tới đáy! Chỉ là một tiễn bắn từ rất xa, liền đơn giản đánh bị thương thân thể đã trải qua máu rồng cường hóa của hắn !? May là. . . Hỏa xoa vẫn như cũ không bị hao tổn gì. Katuo nhanh chóng ngồi xuống đở Hạ Á đứng dậy, thế nhưng bỗng nhiên Hạ Á đẩy hắn ra, hét lớn một tiếng: "Chạy mau! Chạy mau! !" Nói xong, hắn túm lấy Katou nhấc lên, hung hăng ném thẳng về cửa hạp cốc ở phía nam. "Ân, cư nhiên có thể ngăn chặn một tiễn của ta. . . Tên gia hỏa kia đúng là dũng sĩ có thể giết chết em trai ta, hắn chí ít phải là trung giai chiến sĩ của Byzantine." Vẫn khuôn mặt trắng bệch, bộ dáng âm nhu tươi cười, ngón tay của Kekelan lại lần nữa đặt lên dây cung. . . Ong! ! Âm thanh nọ lần thứ hai vang lên, khiến cho tim của Hạ Á nhảy dựng lên, bất quá lần này ánh sáng màu bạc cũng không bắn về phía hắn! Mà lại thấy đầu của tên tế tự đang đứng phía trước Shaerba, đã bị ánh sáng màu bạc đánh cho ầm ầm vỡ vụn! Ánh sáng màu bạc sau khi bắn vỡ đầu của tế tự, còn tiếp tục oanh nổ vai của Shaerba trở thành một đống máu thịt mơ hồ! Cho dù Shaerba có kiên cường hơn nữa, cũng không thể chịu nổi một đòn nghiêm trọng như thế này, 'hự' lên một tiếng sau đó hắn ngã ngửa về phía sau, Hạ Á dùng sức nhảy tới vươn tay túm lấy lưng của Shaerba, xoay người hướng thẳng về phía cửa cốc mà chạy, hắn dùng hết toàn lực để chạy, một bước nhảy hơn vài thước! Tế tự chết đi, đám Odin chiến sĩ phía sau liền không còn kiêng kỵ, nhất là bọn thú hồn chiến sĩ, liền rống lên một tiếng điên cuồng, bổ nhào về phía Hạ Á! Katuo đã chạy tới cửa cốc, mắt thấy Hạ Á vẫn còn ở phía sau, đang muốn xoay người trở lại trợ giúp, thì đã nghe Hạ Á điên cuồng rống to: "Đừng chờ ta! Chạy mau! Mẹ nó, chạy mau! !" Đúng lúc này, âm thanh của dây cung lần thứ ba vang lên! ! Ong! ! ! Cái âm thanh này từ xa xa truyền tới, Hạ Á nhanh chóng hạ một cái quyết định, đem Shaerba cõng ở trên lưng, cũng không muốn để cho tên gia hỏa này bị bắn chết ! Hạ Á cắn răng hung hăng xoay người lại, ưỡn ngực, đón lấy đoàn ánh sáng màu bạc đang bay tới, lần nữa dùng hỏa xoa chém ra ! Thế nhưng dù sao hắn cũng đã bị thương, lần này hỏa xoa rốt cục cũng không thể ngăn cản đoàn ánh sáng màu bạc nọ. . . 'Phốc' một tiếng, ánh sáng màu bạc trực tiếp bắn vào ngực Hạ Á! Cái áo da ở ngoài của hắn nhanh chống bị tan thành bột phấn! Tiếp theo đó là áo giáp bên trong cũng bị vỡ vụn! 'Ca' một âm thanh trong trẻo vang lên, âm thanh này như đánh thẳng vào trong lòng Hạ Á, tràn ngập nỗi tuyệt vọng. . . Vảy rồng. . . Đã bị bắn thủng! ! Một cổ hàn khí trực tiếp xuyên qua vảy rồng đâm thẳng vào ngực Hạ Á, hắn gầm một tiếng, hai mắt tối sầm bay thẳng về phía sau, lần bay này, phải có trên mười thước! Thân mình của hắn còn đang ở tại không trung thì trong miệng đã phun ra một bụm lớn máu màu đen, bụm máu vừa phun ra khỏi miệng, trong nháy mắt đã ngưng kết thành một khối băng! Lúc Hạ Á rơi lên mặt đất, Shaerba đang ở phía sau liền kêu lên một tiếng đau nhức, xương cốt đã bị gãy vài cái, mà trước ngực của Hạ Á, miếng vảy rồng cũng đã bị cắt làm đôi! ! Vết thương trước ngực của Hạ Á sâu tới thấy xương, thế nhưng miệng vết thương đã ngưng kết thành một khối băng! Ngay cả máu tươi cũng không có chảy ra, mà toàn bộ đã biến thành một đoàn băng sương màu đỏ tươi. Hạ Á lại phun ra một ngụm máu đen, nhưng trái lại thần trí đã có chút thanh tĩnh, mắt thấy người Odin đang ở xa xa kéo tới, mà lúc này, hắn lại rơi đúng vào cửa của hạp cốc. Katou đã ở bên cạnh vươn tay nắm lấy cánh tay của Hạ Á ra sức kéo đứng dậy, sau đó ba người lảo đảo chật vật chạy ra ngoài. . . ※※※ ". . ." Sắc mặt của Kekelan bình tĩnh tới mức có chút cổ quái, hắn nhìn Hạ Á chạy ra khỏi hạp cốc, nguyên bản ngón tay vẫn còn đặt trên dây cung, thế nhưng trong thời khắc cuối cùng, ánh mắt lại hiện lên một tia quỷ dị, rốt cục cũng thu tay, xoay người đem thanh cung đặt lại phía sau cái ghế bằng xương. Khuôn mặt âm nhu của quý nhân Odin này hiện ra một nụ cười cổ quái. "Ân. . . Bị ta bắn một tiễn trúng ngực mà vẫn có thể chạy thoát, tên gia hỏa này đúng là thú vị a. . ." Hắn lập tức ngẩng đầu lên, hướng về phía thủ hạ ở bên cạnh: "Truyền lệnh của ta, không cần truy đuổi ra khỏi hạp cốc." Nói xong, cũng không để ý tới vẻ mặt khó hiểu của thủ hạ, Kekelan ngồi ở trên ghế, một tay để lên chống cằm, nhẹ nhàng nheo trán lại, nhắm mắt trầm tư một hồi. . . ( có thể ngăn cản hai tiễn của ta mà không chết, coi như là cường giả. Cường giả, không nên chết một cách oan uổng như thế này. . . Cường giả, thì phải có một cái chết phù hợp với thân phận. Tên gia hỏa Byzantine kia, hy vọng có thể cùng hắn trên chiến trường chém giết một hồi. )
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang