[Dịch] Liệp Quốc
Chương 37 : Tatara không may
.
Cái này gọi là "cừu nhân kiến diện, phân ngoại nhãn hồng".
Vị gầy ốm cùng khuôn mặt hèn mọn này, tất nhiên chính là vị Tatara mà ngày đó lúc Hạ Á vừa xuống núi gặp được ở trong Dã Hỏa trấn. Truyện kể rằng, vị ma pháp sư không may này, cũng chính là người đầu tiên tài trợ tiền cho Hạ Á đại gia tung hoành thiện hạ a.
Tatara liếc mắt liền nhận ra Hạ Á, nhất thời đôi mắt trừng to, gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, trong ánh mắt nhìn giống như chuẩn bị bốc cháy. Hai cái gò má của hắn giật lên một cách dữ tợn, khóe mắt run run, hàm răng nghiến chặt vào nhau kêu cách cách...
Cuối cùng, chợt nghe Tatara đột nhiên hét lớn một tiếng: "Ngươi chính là một tên tiểu hỗn đản, ngươi đã hại chết ta! !"
Thân hình của Tatara mãnh liệt đứng lên, hai tay mở ra hung hăng hướng về phía cái cổ của Hạ Á, cả người hầu như nhào lên mình Hạ Á.
Hạ Á cũng có chút buồn bực... Không sai, lúc trước mình có đoạt cái áo choàng của tên gia hỏa này.
Nhưng, nhưng đó cũng chỉ là một cái áo choàng a.
Thế nhưng cái tên gia hỏa trước mắt lại nghiến răng nghiến lợi, dường như hận không thế cắn một miếng lớn thịt của mình -- Chờ chút, lão huynh, chỉ là một cái áo choàng thôi mà, ta đâu có đào mồ mả tổ tiên của ngươi, càng không có cướp lão bà của ngươi...
Thế nhưng tên gia hỏa hèn mọn kia nhìn giống như bạo nộ. Hai mắt đỏ đậm bổ nhào tới. Trong lòng Hạ Á cũng cảm giác được vài phần chột dạ. Đặc biệt là lúc này hắn đang ngồi trên đất, một tay che lấy kẻ đáng thương, tay còn lại thì đặt ở phía thân mình. Tatara nhào tới, hai tay bóp lấy cổ Hạ Á liều mạng lay động. Âm thanh trong miệng tựa hồ mang theo một phần nức nở: "Ngươi hại ta thê thảm! Ngươi hại ta thê thảm! Hỗn đản! Hỗn đản! !"
Hạ Á bị đối phương bóp chặt. Dù sao hắn cũng là quái thú hình người, làm sao có thể bị một tên ma pháp sư cấp thấp làm cho bị thương? Đừng nói khí lực củaTatara lúc này giống như dùng để bú sửa, coi như là sử dụng khí lực lúc động phòng toàn bộ xài hết ra, cũng không làm cho Hạ Á mặt đỏ lên hoặc là thở gấp. Cổ hắn lúc này đã ngạnh cứng như là nham thạch mặc cho Tatara tha hồ mà bóp.
Trái lại lúc này Tatara hầu như rất nhanh hụt hơi, thở hồn hển.
Hạ Á rốt cục nhịn không được. Hảo tâm nói: "Này... Ngươi rốt cuộc làm sao vậy?"
Làm sao vậy?
Vẻ mặt Tatara bi phẫn trừng mắt Hạ Á...
... ...
... ...
Công bằng mà nói, Tatara hoàn toàn có lý do để căm hận dế nhũi, hơn nữa... Lý do này phi thường vững !
Ngày đó, sau khi gặp phải tên dế nhũi này trong Dã Hỏa trấn, cuộc sống Tatara liền lâm vào một hồi ác mộng.
Tên dế nhũi miền núi này nhìn rất thuần phát, đã tận lực dạy cho Tatara một bài học "trong Dã Hỏa trấn không có người tốt", đồng thời cũng mang đi học phí-- kiện áo choàng da của Tatara.
Bị cướp một bộ áo choàng da, mặc dù có chút mất mặt, thế nhưng dù sao đối với Tatara mà nói, một kiện áo choàng da cũng không đáng bao nhiêu tiền. Nhưng vấn đề lại là, trên cái áo choàng da bị tên dế nhũi cướp, lại có một vật phẩm vô cùng quan trọng đối với Tatara!
Huy chương ma pháp sư ! !
Đó là một mai huy chương hình bầu dục tạo hình giống như một cái cúc áo bằng đồng, nhìn qua nó rất giống như là một cái cúc áo-- trên thực tế, cái tên dế nhũi chưa từng đi qua các thành phố lớn này, chính xác xem nó như là một cái cúc áo. Bởi vì mai huy chương này giá trị của nó có thể gấp trăm lần giá trị của cái áo choàng! Nếu như sớm biết như thế, dế nhũi cũng sẽ không bán nó với giá tiền rẻ như vậy.
Huy chương ma pháp sư đối với Tatara mà nói, đó chính là tiền vốn duy nhất để bảo vệ tính mạng! !
Ở trên đại lục, mặc kệ là đối với Odin đế quốc, hay là Byzantine đế quốc mà nói, ma pháp sư vĩnh viễn luôn là mục tiêu của các giai cấp thống trị ra sức chiêu mộ. Hay nói cách khác, ma pháp sư, là một đám thuộc về cấp bậc đặc quyền.
Tuy rằng thực lực của Tatara thấp kém, thế nhưng hắn có thể từ vương thành xa xôi vạn lý chạy đến Dã Hỏa nguyên, dọc đường sóng yên gió lặng, đều là dựa vào mai huy chương ma pháp sư này làm bùa hộ mệnh.
Thử nghĩ, thực lực của hắn thấp kém, nhưng khư khư ăn mặc một kiện áo choàng hoa quý, hành trang có phần phong phú (tuy rằng hắn phá sản, thế nhưng hắn lại gói theo toàn bộ ma pháp bảo thạch cùng mấy thứ linh tinh mà hắn dùng tiền mượn nợ mua được), vóc người lại gầy yếu -- như thế trên đường đi, khó tránh khỏi gặp phải một vài tên đạo tặc nhìn thấy hắn mà đỏ mặt hoặc là bọn du côn lưu manh hay cường hào ác bá ở địa phương .
Thế nhưng Tatara đi tới Dã Hỏa trấn, lại không ai dám trêu chọc, chính là dựa vào mai huy chương nọ!
Ở trên đại lục, trừ phi là đến bước đường cùng, hoặc là có thâm cừu đại hận bất động đái thiên, hay là bản lĩnh đã có thể đạt tới cấp bậc nghịch thiên, nếu không, không ai dám can đảm tùy tiện đi trêu chọc một vị ma pháp sư, dù cho thực lực của hắn thấp kém.
Vô luận là ở Odin đế quốc hay là Byzantine đế quốc, văn bản pháp luật của hai đại đế quốc quy định rõ ràng : người nào mạo phạm ma pháp sư, đều chắc chắn sẽ gặp phải hình phạt nghiêm khắc! Phải thừa nhận rằng, người thống trị của hai đại đế quốc định ra pháp luật như thế, là một cách trá hình nhằm lấy lòng cộng đồng ma pháp sư, nhằm chiêu mộ càng nhiều ma pháp sư tới phù tá.
Cho nên, vô luận là Tatara đi tới đâu, chỉ cần mang theo mai huy chương ma pháp sư nọ, sẽ không có người công nhiên gây bất lợi. Dù cho hắn thực lực thấp, cũng không có người dám can đảm kiếm chuyện với một vị ma pháp sư, đó chính là vi phạm sách lược của nhà thống trị.
Sao hả? Ngươi thấy bản lĩnh của Tatara "cùi bắp", tốt, ngươi đi mà trêu chọc hắn, như vậy quý tộc ở địa phương hoặc người thống trị sẽ rất cám ơn ngưoi, sau đó đem ngươi bắt lại rồi chém đầu thị uy -- đây quả thực chính là cơ hội trời cho a, vừa vặn giống như điển cố "Thiên kim mãi thiên lý mã cốt" (2) đây! Cực lực ra sức tuyên truyền việc này, cũng giống như tuyên bố với công đồng ma pháp sư rằng "Nhìn a! Xem ta rất tôn trọng ma pháp sư a! Ngay cả một cái nho nhỏ ma pháp sư cũng nhận được sư ưu đãi như thế, đã thấy như vậy, mấy vị ma pháp sư khác, các vị còn chờ gì nữa chứ? Nhanh lên tìm tới chổ ta mà nương tựa! !"
Thậm chí, dù là ở Dã Hỏa trấn không có người tốt, trong thôn trấn tràn ngập các loại đạo tặc, cường đạo, dong binh vừa chính vừa tà, cũng không ai chú ý tới Tatara, là bởi vì hắn mang theo mai huy chương ma pháp sư kia!
Nguyên nhân là người thống trị của Dã Hỏa trấn cũng muốn chiêu mộ ma pháp sư! Nếu như chuyện xấu bị truyền ra, có ma pháp sư không được đãi ngộ tốt ở Dã Hỏa trấn, nếu bị danh tiếng xấu này, thì sau này người thống lĩnh ở Dã Hỏa trấn đừng hòng có được sự trợ giúp của ma pháp sư!
Cũng chỉ có tên dế nhũi Hạ Á sống trong núi từ nhỏ, mới dám công nhiên cướp đoạt của ma pháp sư a.
Mà Tatara bị mất đi huy chương, thì giống như là một tiểu cô nương bị lột hết quần áo sau đó lại ném vào một đám lưu manh, hắn còn mang theo không ít tài vật a!
Hạ Á bỏ chạy, tử vô đối chứng, Tatara không thể chứng minh mình là ma pháp sư nếu như không có huy chương, trong Dã Hỏa trấn "không có người tốt", không được một giờ, hắn đã bị vài tên cường đạo chú ý tới.
Thực lực thấp, đối mặt với một đám cường đạo như sói như cọp, chiêu thức ma pháp cấp thấp của hắn, tối đa cũng chỉ phun ra một đoàn bụi bậm, làm sặc mấy tên phải hắt xì, hoặc thổi bụi bay vào mắt vài tên... Ngay buổi tối ngày đó, khi Hạ Á ăn uống no say rời khỏi Dã Hỏa nguyên, Tatara cũng đã bị nhóm cường đạo chiếu cố rất tốt, bị cướp sạch tất cả hành lý, lột sạch quần áo, ném ra bên ngoài tường thành Dã Hỏa trấn hứng chịu gió lạnh
Hắn quả thật là không may.
Nếu như là đang ở bất kỳ thành trấn nào của Byzantine đế quốc, hắn có thể tìm tới trụ sở của tông giáo để báo mất, sau đó sẽ được cấp lại một mai huy chương ma pháp sư khác.
Nhưng vấn đề là... Dã Hỏa trấn là một nơi không ai quản lí, ở đây cũng không có trụ sở của tông giáo.
Tatara làm khất cái trong Dả Hỏa trấn một ngày, buổi tối còn bị đánh do chiếm chổ ngủ của những tên lang thang khác, tới hừng đông, hắn rốt cục cũng tìm được một con đường sống.
Một thương đội đang dừng chân ở Dã Hỏa trấn chuẩn bị đi xuyên qua Dã Hỏa nguyên tiến vào Odin đế quốc phát hiện ra Tatara, mà Tatara dù sao cũng là xuất thân từ ma pháp sư, tuy rằng thực lực thấp, thế nhưng những việc như ghi chép văn tự hay sổ sách hắn có thể đảm nhận được.
Tên ma pháp sư thương cảm này bị buộc tới mức đường cùng, đem thân mình bán đi đổi lấy hai cái bánh nhân thịt, trở thành người học việc vinh dự của thương đội, theo thương đội tiến vào Dã Hỏa nguyên, đi thẳng về phía bắc...
Nếu như mọi việc diễn ra bình thường, như vậy hắn sẽ sống yên ổn bên trong thương đội này, lấy kinh nghiệm của hắn tại vương thành cùng với một tính tình giảo hoạt, nói không chừng qua vài năm, hắn có thể sẽ trở thành một gian thương tiên sinh đúng nghĩa.
Thế nhưng, rất không may chính là, thương đội của bọn họ tại Dã Hỏa nguyên gặp phải chuyện xấu.
Thương đội này khá nhỏ và nhát gan nên chỉ dám đi ven theo mép bình nguyên màu đỏ mà hướng về phía bắc, bọn họ rất cẩn thận, bởi vì theo thông lệ thông thường, địa tinh sẽ không có đi ra khỏi bình nguyên màu đỏ, như vậy bọn họ rất an toàn.
Thế nhưng lần này, bọn họ lại gặp phải địa tinh.
Một đám chiến sĩ địa tinh tấn công doanh trại của thương đội, lần này khá khác thường, bởi vì thương đội có thuê vài tên dong binh làm bảo tiêu. Dựa theo tình huống thông thường, địa tinh rất ít khi tập kích thương đội có vũ trang. Thế nhưng lần này lại ngoại lệ.
Hơn nữa, càng quỷ dị chính là, thủ lĩnh của đám địa tinh này vũ kỹ rất cao cường! Tuy rằng sức chiến đấu của địa tinh rất tệ, thế nhưng dưới sự lãnh đạo của vị thủ lĩnh kia, cư nhiên chưa tới một bửa cơm thời gian đã đem sáu tên dong binh chém chết.
Vị thủ lĩnh kia cầm thanh thiết chùy trong tay quơ loạn, có vẻ như rất nôn nóng cùng phẫn nộ.
Sau đó, nghe người trong thương đội đàm phán với vị thủ lĩnh kia, đối phương tuyên bố: nó là địa tinh lãnh chúa ở khu vực gần đây, nó đang rất phẫn nộ, bởi vì...
Vương phi của nó đã biến mất.
(1) : cừu nhân gặp mặt, mắt đặc biệt hồng : cừu nhân gặp nhau thì bum nhau rồi nói sau
(2) : ngàn vàng khó mua được ngựa tốt
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện