[Dịch]Liệp Diễm Giang Hồ Mộng - Sưu tầm

Chương 37 :  Chương 36: Võ sanh chủng mã

Người đăng: 

.
Thần Đao Môn ở trên cao nguyên ngoại ô của Tử Thiên Thành. Sau lưng Thần Đao Môn, có một triền núi rất lớn. Trên triền núi có một mảng thảo nguyên lớn, giống như một thảm cỏ xanh, đi qua nữa là vách núi, đi xuống vách núi là hiệp cốc cao hiểm tên là “Lang Đạo”, trông đi thì là vực sâu quanh năm bị mây mù bao phủ. Tỉ võ đoạt suất hôm nay chính là ở thảm cỏ xanh sau lưng Thần Đao Môn ---- Võ Sanh Nguyên Thượng cử hành. Lúc này, Võ Sanh Nguyên Thượng đầy kín giang hồ hào khách, cùng môn nhân các đại môn phái. Tứ đại võ lâm thế gia cũng tới ba, chỉ có Trường Xuân Đường chưa đến. Quần hùng không kì quái, bởi vì theo kinh nghiệm trước đây, Trường Xuân Đường dù cho tới, cũng là làm phụng sự quan khách, không tham dự tỉ võ. Ai đều biết Trường Xuân Đường lấy y thuật xưng với đời, nhưng nói đến võ công, cả loại tam lưu đều không trộn tới, bọn họ tới với không tới, đối với tỉ võ hôm nay thì căn bản không quan trọng. Thế nhưng, Trường Xuân Đường nói cho cùng là một trong võ lâm thế gia, bởi vậy cũng đã lưu một vùng vị trí tốt cho bọn họ ---- không biện pháp, Trường Xuân Đường tuy nói võ công cấp nát vụn, bản lĩnh kiếm tiền lại là nhất lưu, các tỉnh thành toàn quốc đều có phân điếm của bọn họ, thực phải tài nguyên như nước. Ba nhà khác nếu không có tiền tiêu, không thiếu được phải hướng tới vị huynh đệ này thò tay. Như tiền vốn chi trả của tỉ võ đại hội quy mô to lớn lần này, chính là Trường Xuân Đường rộng rãi mở hầu bao. Hơn nữa, môn nhân ba nhà khác đến dược điếm Trường Xuân Đường mở đi xem kê tạp bệnh gì cũng là miễn phí, có thể không cho vị đệ đệ võ công rách nát này thể diện sao? Hôm nay người tới, rõ ràng so với người đến sinh nhật Võ Đấu Môn Độc Cô Phách hôm đó phải nhiều hơn, các đại môn phái đều có người tới, trong đó khiến người nhìn chăm chú nhất chính là hai nữ nhân của Minh Nguyệt Phong, Thiếu Lâm Viên Chánh, Võ Đang Tĩnh Hư Tử, Nga Mi Huyền Dương, Đại Địa Minh sư huynh muội, Vạn Diệu Am sư đồ. Vách núi đối qua phân thành hai bên, một bên người của tứ đại võ lâm thế gia ngồi, một bên là người trong các đại môn phái, giang hồ hào khách khác thì là vô môn vô phái hoặc tiểu môn tiểu phái. Ở một bên này của võ lâm thế gia, nhân vật chủ yếu của ba nhà ngồi thành một dãy, đầu cách vách núi gần nhất, cũng đầu mút sau lưng nhất, ba chiếc ghế trống không có người dùng, đấy là lưu cho Trường Xuân Đường. Độc Cô Phách cùng Tiếu Diện Cái được Thần Đao Môn mời qua ngồi chung với Triệu Kiệt Anh ---- giả giả cũng là thân gia mà! Thế nào có thể ở bên ngoài phân quá rõ? Võ Sanh Nguyên Thượng ồn ào ầm ĩ, đây là tập hội tất có náo động, bất luận hắn quen biết hoặc không quen biết, tụ họp ở một khối cuối cùng có thể nói chuyện cùng nhau. Trong đó có người hiếu sắc, cố gắng hướng tới mấy võ lâm hiệp nữ chen lách bên cạnh, thừa loạn sờ một hai cái, qua cơn ghiền tay. Một ít nữ hiệp tương đối cởi mở, bị sờ đến hăng say, dứt khoát nắm lấy tay người đó, kéo đến chỗ che khuất bên cạnh, làm việc phải tới. Tỉ võ đoạt suất của võ lâm tứ đại thế gia, xưa nay đều là do bên phụ trách tổ chức chọn phái ra nhân thủ, sau đó do ba nhà khác khiêu chiến, thẳng đến cuối cùng khi không có người khiêu chiến, người thắng liền thành lệnh chủ lần này, ở trong 20 năm về sau thống lĩnh võ lâm tứ đại thế gia, bảo vệ thanh uy cùng lợi ích của tứ đại võ lâm thế gia trong võ lâm. Thành thử, người dự thi tất phải là đệ tử trong lớp trẻ. Lệnh chủ lần trước là Đỗ Thanh Phong của Bích Lục Kiếm Trang, chiếu theo lệnh ông ta sớm cầm lệnh bài giao cho bên tổ chức môn chủ Triệu Kiệt Anh của Thần Đao Môn, đợi sau khi tỉ võ kết thúc, do ông ta truyền cho người chiến thắng, hoàn thành trình tự truyền lệnh lần này. Trong mong đợi của quần hùng, tỉ võ tiến vào lúc đếm số ngược. Chính ở thời khắc phải bắt đầu đó, Hy Bình dẫn một đám người xuất hiện ở Võ Sanh Nguyên. Bọn họ xuất hiện, lập tức dẫn tới rối loạn rất lớn, tiếng kêu the thé của nam nam nữ nữ trong quần hùng nổi dậy, bọn nam hào khách vì nhóm nữ nhân xinh đẹp này kêu thé, bọn nữ hiệp khách vì những nam nhân anh tuấn cao lớn này hoan hô ---- Lời không sợ nói một chút quá phần, đám người này của bọn họ đích xác đều là tuấn nam mĩ nữ, quả thực là tổ hợp khí thế siêu nhân, nào có thể không điên đảo chúng sanh? Hy Bình bọn họ tìm được vị trí của mình, phát hiện ghế quả thực ít, mọi người đều kêu hắn ngồi, hắn nói hắn phải đứng mới lộ rõ được hơn người một bậc, liền để Tư Tư bế Tuyết Nhi, Phong Ái Vũ không biết võ công cùng nữ hoàng Lôi Phượng của hắn ngồi trên ba chiếc ghế đó, hắn cùng mấy người khác đều đứng ---- đây mới lộ rõ bọn họ hơn người một bậc mà! Biện Mệnh Tam Lang quên nhiệm vụ bảo vệ công chúa của bọn chúng trên người, lại chạy đến trong nữ đệ tử của Thần Đao Môn đóng vai bảo tiêu. Hai con mắt của Tứ Cẩu một khắc cũng không rời chiến ghế Triệu Tử Thanh ngồi lên, lại thấy nàng ta nghiêng mặt liếc nhìn hắn, hắn vội vàng hôn gió qua, mặt nàng ta liền đỏ, quay đầu qua một bên. Hoa Tiểu Ba dẫn theo Độc Cô Minh tới nơi nữ đệ tử của Hồ Điệp Phái tập trung, đem hắn giới thiệu cho nữ đệ tử của Hồ Điệp Phái. Những nữ đệ tử đó đối với Độc Cô Minh vô cùng nhiệt tình, khiến hắn đem bi ai của ngày hôm qua quên đi sạch sẽ. Hoa Tiểu Ba chỉ Thần Đao Tứ Hoa ---- Cốc U Lan, Bạch Mạt Lị, Dạ Lai Hương cùng Dã Mân Côi, vì Độc Cô Minh giới thiệu, chỉ thấy tư sắc bốn nữ nhân đều không tệ. Hai người chuyển dời tầm mắt, quan sát các mĩ nữ khác, Hoa Tiểu Ba chỉ hai tì nữ Liễu Nhi Đào Nhi của Bích Lục Kiếm Trang Vương Ngọc Phân, kêu lớn ô ô mĩ nhân nhi, ta nhất định phải bế nàng lên giường, để các nàng gọi ta thân ca ca! Độc Cô Minh rất là kinh hỉ, đề nghị Tiểu Ba một người một nàng, Hoa Tiểu Ba giảng nghĩa khí biểu thị không vấn đề. Hai người lại đem thị tuyến chuyển dời đến Thiên Phong Tam Anh ---- Diệp Phân, Đinh Phù, Tôn Vi trên người ba nữ nhân, trực giác khiến bọn họ trong lòng ngứa ngáy. Khi bọn họ lưu ý đến Thiên Phong Song Kiều ngồi trên ghế đối lưng về bọn họ, rất là sững sốt ---- bóng lưng hai nữ nhân hết sức là xinh đẹp. Hoa Tiểu Ba sắc đảm bao trời, chạy đến trước mặt bọn họ nhìn phần cuối ---- oa a! Ở đâu hai bảo bối thế? Nhất mô nhất dạng, trình độ mĩ lệ có thể ngang ngửa với Tiểu Nguyệt, có phải hoa mắt không chứ? Dụi mắt một cái, nhìn lần nữa, lại thấy hai bảo bối nhi đều là sắc mặt giận dữ căm ghét. Hắn giật nảy người, vội vàng chạy về bên cạnh Độc Cô Minh, nói: “Độc Cô đại ca, hai nữ nhân đó là bảo bối xinh đẹp, tuyệt đối tinh phẩm, huynh đệ chúng ta liên thủ nha?” Độc Cô Minh cũng chạy qua tiếp nhận lễ rửa tội của hai cặp cầu trắng đó, quay về cùng Hoa Tiểu Ba đánh một chưởng, nói: “Liên thủ sát địch, một người một cái!” Sau khi đạt thành nhận thức chung, con mắt hai người tiếp tục nghi thức tuần du chưa hết của bọn họ. Hoa Tiểu Ba đột nhiên kêu to nói: “Độc Cô đại ca! Oa, huynh xem, xem nhanh! Ni cô đó, ni cô đó, lại có thể xinh đẹp giống như Lãnh Như Băng thư thư! Ai, đáng tiếc làm ni cô, nếu không Hoa Tiểu Ba đệ đánh chết đều phải làm nàng ta !” Độc Cô Minh nhìn đồ đệ Diệu Duyến của Vạn Diệu Am Vạn Diệu Thần Ni đối diện, lại nhất thời không nỡ rút đi nhãn tình si mê đó của hắn! Tỉnh lại trước nhất là Hoa Tiểu Ba, hắn lắc lắc Độc Cô Minh nhìn như say mê, nói: “Hiện tại chúng ta đến trên người thư thư của Hồ Điệp Phái trước qua cơn ghiền tay!” Hoa Tiểu Ba đang nói, liền chen nhập trong nữ đệ tử của Hồ Điệp Phái thi triển tay chân. Độc Cô Minh cũng theo vị tiểu sư phụ này thực tập các loại thủ pháp khơi tình, đùa bỡn bọn nữ nhân rên rỉ yêu kiều không dứt, lại cũng vui sướng không thôi. “Đại ca nàng dường như rất tốt với Hoa Tiểu Ba nha!” Hy Bình một trái một phải ôm ấp Độc Cô Kì cùng Hoa Tiểu Mạn. Hoa Tiểu Mạn giận dữ nói: “Tiểu Ba hư chết rồi!” Hy Bình cúi đầu hôn nàng ta một cái, cười hỏi: “Tiêu chuẩn xấu thế nào?” Hoa Tiểu Mạn đáp: “Giống như huynh!” Nàng ta thoát khỏi vòng ôm của Hy Bình, chui vào lòng Lãnh Như Băng. Hy Bình cười cười, nói với Độc Cô Kì trong ngực: “Kì Kì, hôn phu quân!” Độc Cô Kì như bên cạnh không người dâng lên môi hồng của nàng ta. Tỉ võ đại hội chính ở khoảnh khắc bọn họ hôn nhau chính thức bắt đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang