[Dịch]Lịch Sử Tiến Hóa Của Củi Mục - Sưu tầm
Chương 17 : Titan, Việc bắt giữ titan
.
Editor: Gem
Quả nhiên như lời Levi nói, chúng ta rất nhanh liền đến đại đội, dọc theo đường đi không gặp nhiều titan lắm.
Sau khi đến đại đội, chúng ta lại thu được tin tức của binh lính trên tường thành, tạm thời phụ cận không có titan, đề nghị đội ngũ tiếp tục một đường hướng tây, bởi vì phía tây titan tương đối thưa thớt.
Chúng ta cứ như vậy lại lướt qua mấy cái ngã tư đường, trên tường thành lại truyền đến tin tức: Titan phương hướng Tây Bắc có thể bắt giữ.
Đội ngũ thay đổi phương hướng đi về phía Tây Bắc. Đội trưởng khẩn cấp truyền xuống chỉ lệnh: Sau khi bắt được titan, trong lúc làm công tác cố định cùng vận chuyển phải có người tản ra điều tra, chủ động dẫn titan phụ cận rời đi. Đội trưởng ra chỉ lệnh, ta chỉ biết lần này nhất định sẽ có thêm nhiều người hy sinh.
Nếu một ít người thoát ly đại đội, lấy chính bọn họ đến dẫn dụ titan, như vậy những người đó sẽ đem titan dẫn càng xa càng tốt, chính mình cũng sẽ rời xa đại đội, độc thân chiến đấu. Như vậy những người này khả năng không có nhiều cơ hội sống sót.
Đội trưởng tựa hồ đã chuẩn bị xong cho những người sẽ hy sinh. Hiện tại trong đội ngũ đại khái còn có hơn bốn mươi ngừoi, trong đó có ít nhất hai mươi người sẽ hy sinh.
Hơn nữa tuy rằng đội trưởng cách vài phút liền phóng ra một lần đạn tín hiệu ghi rõ vị trí hiện tại cùng chúng ta, nhưng Levi cùng Hanji vẫn chưa trở về.
Ta cũng không lo lắng an toàn của hai tên có sức chiến đấu cường hãn này. Trên thực tế, ta cảm thấy nếu hai người họ có thể kịp thời trở về, chiến lực của đại đội sẽ tăng cường, hy sinh sẽ giảm bớt.
Ta vừa nghĩ, đi nhanh về phía bên kia đội ngũ, rất nhanh liền thấy hai tên titan. Động tác của chúng hơi trì trệ, vẫn còn chưa xoay người lại, cũng đã có binh lính trong đội ngũ bay lên không trung, hung hang đâm vào sau gáy nó. Titan nhận đến lực đánh sâu, đầu trùng trùng một chút, thân hình to lớn ngửa ra sau, té ngã. Hai titan ở phía sau đang muốn đi lên phía trước, lại bị thi thể titan kia đụng vào, nhất thời cả ba giống quân cờ Domino liên hồi ngã xuống.
Đội trưởng vung tay lên, dừng đội ngũ lại. Tư thế của titan như thế này, muốn cố định cũng khó mà tìm được bộ phận để cố định. Đội trưởng mệnh lệnh binh lính phụ trách pháo cố định điều chỉnh vị trí của pháo, chờ titan đứng lên một chút rồi bắn ra cương tác.
Hai titan nằm trên đất, tứ chi lộn xộn, hơn nửa ngày không dậy được. Trong lòng ta sốt ruột, e sợ đêm dài lắm mộng, thời gian lâu đưa tới titan khác.
Thật vất vả, titan chống đỡ hai tay nhằm nâng thân lên, đội trưởng ra lệnh một tiếng:“Phóng ra!” Hai khỏa pháo cố định nổ vang, bắn thủng hai vai titan, vững vàng cắm trên mặt đất.
Thời gian đội ngũ ở đây đã quá lâu. Bọn lính cẩn thận mà nhanh chóng dùng loại pháo nhỏ để cố định titan. Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, lần này động tác mọi người thuần thục hơn, đầu tiên có người phóng ra pháo cố định để cố định lại hai cánh tay titan, sau đó một đường mà tiếp tục xuống phía dưới, cố định toàn thân titan lẫn các đốt ngón tay.
Kế tiếp chính là đem titan cất vào trong lồng. Binh lính phụ trách vận chuyển titan đang lắp ráp cái lồng, xa xa bên kia lộ ra đầu titan.
Vẫn là quá chậm sao?
Titan dần dần tới gần, mà công tác vận chuyển titan cần tính cẩn thận và nhẫn nại, một chút cũng không thể qua loa, không thể nhanh chóng hoàn thành. Mắt thấy titan càng chạy càng gần, ta nhớ tới mệnh lệnh của đội trưởng: Cần phải có binh lính dẫn titan rời đi.
Ta cắn răng một cái: Rõ ràng để ta đi thôi..
Ta rút ra đao, đằng đằng sát khí đi về phía trước vài bước, chuẩn bị cùng titan quyết trận. Đúng lúc này, cánh tay của ta bỗng nhiên bị người giữ chặt. Ta nhìn lại, là một binh lính cao gầy.
Hắn nhìn ra chủ ý chiến đấu cùng titan của ta, hai mắt nhìn thẳng vào mắt ta:“Ngươi là Petra đi.”
“Đúng…… Ta là.”
“Ngươi, thật sự có thể nghiên cứu phát triển ra loại đạn pháo này? Cái loại có thể vây khốn titan.”
Ta nhìn hai mắt hắn, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào:“Hẳn là có thể đi……”
“Vậy thỉnh nghiêm cẩn sống sót, sau đó vì nhân loại mà cống hiến! Ngươi, cùng phân đội trưởng Hanji, tuyệt đối không thể chết được ở trong này!” Binh lính kia dùng sức bắt lấy bờ vai ta:“Coi như là ta cầu ngươi, đừng để cái chết của chúng ta mất đi giá trị.”
“Stanley, phải lên nga!” Binh sĩ bên cạnh nhắc nhở hắn.
“Ân.” Stanley trả lời hắn, sau đó quay đầu lại, nhìn chằm chằm ta thật lâu:“Nhất định phải đáp ứng chúng ta.”
Ta yên lặng nhìn quét bốn phía một cái, bao gồm cả đội trưởng, mỗi người đều đang nhìn chằm chằm ta.
Ta thu hồi ánh mắt, gian nan nói với Stanley:“Ta…… Cho dù mất đi tính mạng cũng nhất định sẽ làm được!”
Tay Stanly bỗng chốc căng lên, trên tay dùng sức rất lớn, xương cốt ta cơ hồ cũng bị bóp nát, nhưng vẫn không nhăn mày nhìn hắn. Một lát, Stanley như trút gánh nặng nở nụ cười:“Cám ơn ngươi.”
Titan đã rất gần . Stanley quay đầu, quát binh lính vừa gọi hắn: “ Lên đi!”
“Lên!” Vài binh lính đi theo gầm rú, trên mặt đều nhiễm một vẻ kiên quyết.
Stanley buông ra bờ vai ta, rút ra đao bay lên không trung. Ta mất đi lực chống đỡ của Stanley, bỗng chốc đứng không vững, quỳ rạp xuống đất. Bọn lính rút ra đao, ào ào hò hét, chạy qua hoặc bay qua bên người ta, nhằm phía địch nhân. Ta ngơ ngác nhìn thẳng phía trước, cảm thụ được một sinh mệnh tươi sống lướt qua ta, nhằm phía tử vong, nháy mắt nước mắt rơi như mưa.
Phía sau vang lên tiếng ngã, âm thanh của tiếng đao cắt vào thịt, âm thanh đổ rập của tòa ốc. Nico đi tới, kéo kéo ta, nghiêm cẩn mà bình tĩnh nói:“Petra, đây là tín nhiệm mà mọi người danh cho ngươi cũng là sứ mệnh mà ngươi phải gánh vác. Chúng ta mỗi người đều có việc phải làm. Mà việc của ngươi, chính là hoàn thành nhiệm vụ của ngươi, làm cho bọn họ chết có giá trị.”
Ta bình tâm lại, dùng tay áo hung hăng lau mặt:“Ngươi nói đúng, ta vừa rồi quá kích động . Chúng ta nhanh chút đi hỗ trợ công tác vận chuyển titan, tranh thủ mau một chút hoàn thành hành động lần này.”
Ta lôi kéo Nico chạy đến bên cạnh titan, đi theo binh lính khác cùng nhau vận chuyển titan.
Nhóm binh lính vừa rồi đã dẫn titan đi xa. Ta dùng sức vặn vẹo ổ trục cương tác.
Thanh âm ồn ào dần lặng đi. Ta nghe được một tiếng hò hét vang dội. Ngẩng đầu nhìn về nơi xa, ta có thể thấy ở nơi ấy, Stanley nhảy lên mặt titan, dùng phiến đao còn sót lại đâm lên trên mặt nó.
Ta cắn chặt răng, tiếp tục vặn vẹo ổ trục.
Cho dù đang làm công việc trước mắt, thật kỳ dị , ta vẫn cứ có thể nhìn đến tình huốn chiến đấu phia xa xa.
Stanley dùng sức rút ra lưỡi dao trên mặt titan, cho dù bị titan bắt lấy vẫn dùng sức đem lưỡi dao không trọn vẹn hướng về phía ngón tay nó.
Ta đem ổ khóa tách ra, sờ soạng tìm kiếm ổ khóa trong lồng.
Titan đưa nửa thân mình Stanley vào mồm. Nửa người lộ ra của hắn yên lặng nhìn ta phía xa xa.
Ta tìm được chốt khóa, cho đi vào.
Miệng titan chậm rãi khéo lại. Chỉ một thoáng, nửa thân hình còn lại của Stanley đã vào trong cơ thể titan, thi thể hắn không nhắm mắt, vẫn cứ tha thiết nhìn về phía ta. ( ToT|T_T)
Tay của ta run lên, ổ khóa mở ra.
Trong đầu đột nhiên vang lên lời nói vừa rồi của Stanley:“Coi như là ta cầu ngươi, đừng để cái chết của chúng ta mất đi giá trị.”
Ta lại tiếp tục cầm đến một cái ổ khóa khác, động tác nhanh hơn.
Nhóm binh lính dẫn dụ titan dần dần chết trận, mà nhóm titan cũng dần dần rời xa, dần dần không nghe đến tiếng bước chân của chúng nó.
Ta cắn môi, hai tay nhanh chóng di động.
“Không tốt ! Phía đông lại tới một đám nữa!” Đội trưởng bỗng nhiên rút ra đao:“Công tác vận chuyển titan tiếp tục! Người còn lại đi theo ta!”
Phía đông ẩn ẩn truyền đến tiếng bước chân, mặt đất bắt đầu hơi hơi rung động. Nước mắt ta rốt cục lại rớt xuống.
Ta cho tới bây giờ không nghĩ tới sẽ có một này như vậy.
Người ben cạnh ào ào chết trận, mà ta lại bất lực.
Titan cách chúng ta còn rất xa, đội trưởng liền dẫn theo bọn lính hướng tới chỗ chúng mà đi. Mục đích của hắn thật rõ ràng: Không thể để chúng ta nhận đến tập kích
Mấy người tại chỗ này, đang khẩn trương lắp ráp .
Miệng hơi mặn, đại khái là môi bị cắn nát .
Bỗng nhiên, trước mặt ta xuốt hiện một bóng ma.
Nico đang công tác tại phía xa. Nàng ngẩng đầu hướng về phía ta điên cuồng mà hô to:“Petra –!”
Ta biết có một tên titan ngay tại phía sau ta.
Không có quay đầu, tốc độ trên tay ta nhanh hơn. Ta có thể cảm nhận được phía sau titan ngồi xổm xuống. Nó hơi thở phun đến trên người ta.
Cho dù không có ta, Hanji cũng có thể hoàn thành đạn pháo nghiên cứu chế tạo đi.
Hai ngón tay titan đã nắm lấy ta.
Nico đang hô cái gì, vài người đều luống cuống chạy về phía ta, nhưng đều ngoài tầm với.
Ta không nghe được bất cứ gì, thẳng cho đến khi một thanh âm thanh thúy vang lên.
“Kha.”
Ổ khóa cuối cùng đã xong . Chỉ trong thời khắc này.
Ta còn chưa có tới kịp thở một hơi, thân thể đã bị một lực lượng lớn nhấc lên. Ta nhìn đến khuôn mặt hoảng sợ của Nico.
Quay đầu, ta nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của titan.
Không hề hồi hộp, hai tay ta đâm mạnh đao xuống. Titan đem ta sát vào mặt nó, có vẻ như hai mắt nó đã bị thương.
Tên titan nổi giận gầm lên một tiếng, vẫn không tính toán buông ta ra. Đúng lúc này, có một bóng người chợt chém xẹt qua gáy titan, cũng gây tổn thương nặng nề cho nó. Ta nhìn xem một khối thịt máu từ gáy titan bay ra, sau đó ta theo bản năng tránh thoát tay titan, rơi trên mặt đất.
“Cám ơn, binh trưởng Levi, mỗi lần đều là ngươi cứu ta.” Ta nhẹ nhàng mà nói.
Levi tà nghễ liếc mắt nhìn ta một cái, quay đầu lại nhìn titan vừa bắt được:“Titan đã bắt được, hiện tại cũng nên đi trở về đi.”
“Đội trưởng còn chiến đấu tại phía đông……”
Tiếng lập thể cơ động phun khí vang lên, Hanji cùng ba, bốn binh lính cũng hạ xuống . Hanji vừa rơi xuống đất liền nhìn đến titan, nhất thời kích động hô:“Bắt được ! Mau vận chuyển nó trở về!”
“Ta mang vài người đi thông báo để đội trưởng quay lại đây.” Levi ném một câu, chạy như bay mà đi. Vài cái binh lính thật tự giác đi theo hắn.
Hanji nhìn thấy ta cùng Nico đều không có việc, tự nhiên thật kích động. Mà lúc này không phải tán gẫu thời điểm. Chúng ta vội vàng bộ lên ngựa, ở cái lồng chu vi thượng miếng vải đen, lôi kéo bị bắt lấy được titan liền vội vàng chạy về cửa thành chỗ.
Đội trưởng cùng Levi rất nhanh liền chạy trở về, bởi vì không lâu sau, cho nên người hy sinh không nhiều lắm. Mặt khác người đồng hành cùng Stanly may mắn còn tồn tại cũng trở về đơn vị, binh lính cũng chỉ còn lại hơn hai mươi người.
Lần này viễn chinh không đến ba giờ, lại tiêu hao hơn phân nửa binh lực, những người còn lại đều mang thương tích trở về, còn mang về một cái lồng được bao vây bằng một miếng vải đen. Vừa vào cửa thành, chúng ta liền tiếp nhận ánh mắt khác thường từ quần chúng.
Hanji dựa theo kế hoạch tuyên bố trong cái lồng đang có một khoa trị liệu cấp cứu. Dù như vậy, cư dân vẫn như cũ bán tín bán nghi.
Ta ngoài ý muốn nhìn đến cha mẹ Petra. Bọn họ thấy ta không sao, cao hứng vẫy tay về phía chúng ta. Ta miễn cưỡng nâng tay lên quơ quơ, sau đó buông. Trải qua buổi sáng hôm nay, ta thật sự quá mệt, vô lực đáp lại niềm vui sướng của bọn họ.
Mặt khác, không ít người đang tìm kiếm người thân trong đội ngũ, biết được tin dữ sau lên tiếng khóc lớn khiến ta càng thêm ủ dột.
Ta cưỡi ngựa đi đến bên cạnh cái lồng, bỗng nhiên có một người đàn ông đeo khẩu trang, bao khăn trùm đầu đi lên:“Ngươi có gặp qua Ouston hay không?”
Ouston? Tên này thật xa lạ, tựa hồ chưa từng nghe qua. Bất quá đã có người hỏi đại khái cũng là binh lính tham gia lần viễn chinh đầu tiên. Cái lồng đại khái ở cuối cùng của đội ngũ, mãi cho đến nơi này đều không thấy được ai đáp thì nhận định thành người đã hy sinh. Ta có chút mệt mỏi lắc đầu.
Người nọ nhìn qua tựa hồ có chút bi thương. Ta vỗ vỗ bờ vai của hắn. Đúng lúc này, đôi mắt hắn chợt lóe, bỗng nhiên theo trong lòng lấy một cây đao từ trong lòng ra, một đao đâm đến miếng vải đen.
Lần này ra ngoài dự kiến của ta, ta bất ngờ không kịp phòng, ngây dại cả người. Ngay tại thoáng chốc ấy, người đàn ông rạch đi miếng vải đen, dùng sức xé, chỉ nghe “Sát” một tiếng, miếng vải đen bị kéo xuống mảng lớn.
Tâm ta nhất thời run lên: Trong miếng vải đen …… Là titan a!
Theo bản năng , ta nắm chặt cánh tay hắn, rút đao ra đặt tại trên cổ gã :“Ngươi dừng tay!” Tuy rằng như vậy, nhưng trong lòng ta đã lạnh dần. Nếu cư dân phát hiện chúng ta đem titan mang vào trong thành……
Ta đã lên tinh thần chuẩn bị đối mặt với một trận bàn tán, thế nhưng phát hiện bốn phía ngoài dự kiến lại bình thường, căn bản là không có người phát hiện một chút dị thường nào.
Ta nhịn không được nhìn lại chỗ miếng vải đen bị rách. Phía dưới miếng vải đen thế nhưng còn có một miếng vải đen, hoàn toàn nhìn ra cái gì.
Gã kia thừa dịp ta nhìn miếng vải đen ngây người mà tránh thoát, đi mất hút. Ta đang muốn xuống ngựa đi tìm, thanh âm của Hanji vang lên bên cạnh ta:“Đừng đuổi theo , kia nhất định là người của đội cảnh vệ.”
“Cái gì?” Ta vừa quay đầu lại, chỉ thấy Hanji ngồi trên lưng ngựa nghiêm cẩn nhìn ta,“Ngươi làm sao mà biết là người đội cảnh vệ?”
“Đội cảnh vệ ghen tị với binh đoàn trinh sát chúng ta về vấn đề dân vọng đã lâi, điều này hoàn toàn có thể thấy được từ sự kiện của Nico.” Hanji giải thích nói:“Việc chúng ta muốn bắt giữ titan không thể tránh được tình báo của đội cảnh vệ, ta liền đoán rằng bọn họ khả năng sẽ động tay động chân phá hư kế hoạch chúng ta trên đường về. Mà việc này hơn phân nửa là đem titan bại lộ khiến cho dân vọng của binh đoàn trinh sát mất hết, cho nên ta hay dùng hai miếng vải đen, âm thầm ngăn cản.”
“Là như thế này a……” Ta ngẩn người, cõi lòng đầy áy náy nói:“Thực, thực xin lỗi, ta không trông coi tốt cái lồng……”
“Không quan hệ , ta cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ hạ thủ nhanh như vậy.” Hanji an ủi ta một chút,“Ta cùng ngươi cùng nhau canh giữ bên này.”
“ Vậy…… Bên kia?” Ta có chút lo lắng.
“Bên kia a…… Có người mạnh nhất nhân loại trông giữ a.” Hanji xung ta trừng mắt nhìn. Ta đi chậm vài bước nhìn về bên trái lồng, quả nhiên nhìn đến Levi lạnh lùng cưỡi ngựa đi theo một bên.
“……” Ta có chút lo lắng, vẫn đến trông coi phía sau xe ngựa. Phía trước và phía sau lồng đều là binh lính, cư dân hai bên chỉ có thể tiếp cận cái lồng bên trái cùng bên phải, nhưng binh lính phía sau chỉ có vài người, ta đề cao cảnh giác để trông coi.
Levi từ xa đi tới. Ta nghĩ nghĩ, vẫn là yên lặng đi đến bên cạnh hắn.
Levi quay đầu nhìn ta liếc mắt một cái, ta cứng rắn cười cười cho qua, Levi liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục cưỡi ngựa đi.
“Cái này…… Binh trưởng?” Ta nhìn biểu cảm của hắn, trong lòng bồn chồn.
“Chuyện gì?”
“Lúc trước…… Thật sự thật cảm tạ ngươi đã cứu ta,” Ta thành khẩn nói tạ,“Tính riêng lần viễn chinh này ngươi đã cứu ta hai lần, hơn nữa tại lần viễn chinh ngoài thành trước…… Um, thiệt nhiều lần.” ( Cơ sở để hình thành JQ)
“Nga.” ( JQ a~~~)
“……” Ta hết chuyện để nói, không khí có chút xấu hổ.
“A a, bên trái có binh trưởng, bên phải có phân đội trưởng Hanji, trước sau đều là binh lính, cái lồng hẳn là thật an toàn Aha ha……” Ta nói với hắn hắn.
Đợi chút, có gì đó không thích hợp cho lắm. Kiểu như…… Đã quên điều gì.
“Phía dưới cái lồng!” Ta trong đầu linh quang hiện ra, kêu sợ hãi một tiếng.
Levi biến sắc, vội vàng nhìn phía dưới lồng. Vừa nhìn, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ giật mình, lẩm bẩm nói:“Không còn kịp rồi……”
Ta nhìn theo tầm mắt hắn, chỉ thấy phía dưới lồng bốc ra một luồng hơi nước.
Hanji bên kia cũng đã chú ý đến biểu hiện khác thường của chúng ta, thoáng nhìn qua cái lồng, nhất thời hít một ngụm khí lạnh, thất thanh kêu to:“Là ai làm !”
Thanh âm Hanji rất lớn, người chung quanh đây dần dần im lặng lại.
Hanji tiếp tục phẫn nộ gầm rú: “ Việc này đến cùng là ai làm ! Là ai đem……”
Ta bổ nhào qua, che lại miệng Hanji, thấp giọng nói bên tai nàng:“Không cần kích động!”
Hanji sửng sốt, cắn răng cúi đầu, tay nắm dây cương lại vô lực buông xuống.
Những người ở chung quanh đều khe khẽ bàn luận nhưng rốt cục đã khôi phục tình cảnh vốn có.
Mà người toàn bộ binh đoàn trinh sát, bỗng trong khắc vừa rồi, mất đi khả năng kiểm soát cơ thể, vô lực.
Một đường trở lại bản doanh của binh đoàn trinh sát, Hanji gào khóc, dùng hơn hai mươi tính mạng để đổi lại thi thể của titan.
Trong vài phút, thi thể này đã hoàn toàn hư thối, biến mất trong không khí không còn thấy tăm hơi.
Lúc này đây, binh đoàn trinh sát thua, hơn nữa thua đến triệt để.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện