[Dịch]Lãnh Vương Cuồng Sủng, Tuyệt Sắc Tướng Môn Thê - Sưu tầm

Chương 44 : Ghen tuông khắp nơi

Người đăng: 

Sở Kiều Linh nghe Mục Thiếu Thần nói xong một hồi, trong lòng lại khẽ gợn sóng, nhưng nàng lại không đi nghĩ sâu xa hàm nghĩa của hắn, đối với Mục Thiếu Thần nói: “Chúng ta trở về đi.” Mục Thiếu Thần kỳ thực không nghĩ tới nhanh như thế sẽ trở về, nơi đây ban đêm yên tĩnh, trăng treo trên cao, gió thổi vi vu, giai nhân ở bên, thật là hiếm có, nhưng thấy Sở Kiều Linh đã nói thế, không thể lại phản đối, liền cùng Sở Kiều Linh trở về thành. Mục Thiếu Thần cùng Sở Kiều Linh bước đi chậm rãi, quay lại liếc nhìn một cái, nam tử một thân hắc y, phong thần tuấn mỹ, nữ tử một thân bạch y, giống như tiên tử, nam tử thỉnh thoảng nghiêng đầu lén nhìn nữ tử bên cạnh, trong ánh mắt mang theo thiện ý, mà bên cạnh nữ tử mắt vẫn nhìn phía trước, tâm như nước chảy. Thời điểm chờ Mục Thiếu Thần cùng Sở Kiều Linh trở lại Duyệt Lai tiểu lâu là đã qua giờ tý, Mục Thiếu Thần cùng Sở Kiều Linh đều tự trở về phòng nghỉ ngơi. Ngày hôm sau mặt trời lên cao, Cốc Dung liền đến gõ cửa phòng Sở Kiều Linh, Sở Kiều Linh đã sớm thức dậy, nhanh chóng mở cửa cho hắn vào. Cốc Dung sau khi vào phòng, nhanh chóng khép lại cửa phòng, đi đến trước mặt Sở Kiều Linh, vội vàng nói: “Linh Nhi, mẫu thân hôm qua nghe Hoàng Thượng nói đã biết được thân phận của muội, rất là muốn gặp muội, tối hôm qua một đêm chưa chợp mắt, nhưng nàng lại lo lắng muội nếu như đi gặp nàng, sẽ đem đến cho muội phiền phức, muội nói chúng ta phải làm sao bây giờ?” Sở Kiều Linh nghe vậy, lâm vào trầm tư, đi đến trước bàn ngồi xuống, Cốc Dung cũng đi theo ngồi xuống đối diện trước nàng. Sở Kiều Linh đến kinh thành này sở dĩ ngay từ đầu không đi gặp mẫu thân Dung Tích, chủ yếu là nàng không nghĩ sẽ bị Thừa Kiền Đế phát hiện bại lộ thân phận quá sớm, như vậy không phải sẽ rất khó ở núi Ngọc Kỳ khiến Thừa Kiền Đế trở tay không kịp sao, cho nên nửa đêm nàng mới để thư lại, để Dung Tích không cần ngày đêm nhớ nhung nữ nhi nữa. Hiện tại, chuyện nhi nữ của Sở Tướng quân, Sở Kiều Linh chưa chết đã công bố cho dân chúng, lấy thân phận hiện tại đi gặp mẫu thân cũng không phải là không thể, nhưng chẳng phải kế lâu dài, thời gian lâu, chắc chắn sẽ có người để ý, nếu muốn đưa ra một kế sách vẹn toàn nhất. Đương nhiên, Sở Kiều Linh biết nàng càng không thể lấy thân phận nữ nhi đến phủ Thừa tướng, lúc trước phụ mẫu (Cốc gia) đem bản thân đưa cho phụ mẫu (Sở gia) làm con thừa tự, nàng lúc đó đã trở thành người Sở gia, nàng muốn báo ân dưỡng dục cho phụ mẫu, còn phải vì Sở gia trả nợ máu cho một trăm mạng người đòi lại công đạo. “Linh Nhi, ta đang nói chuyện với muội đấy.” Cốc Dung thấy Sở Kiều Linh cứ mãi suy tư không nói bèn thúc giục. “Ca ca, huynh thấy ta nhận phụ thân và mẫu thân làm nghĩa phụ, nghĩa mẫu thì sao?” Sở Kiều Linh nhẹ giọng hướng về phía Cốc Dung dò hỏi. Cốc Dung nghe vậy, tay sờ sờ cằm, nói: “Đây cũng là một biện pháp hay, thế nhân trong mắt người đời, muội hiện tại lại không được thuận tiện cho lắm, năm đó phụ thân cùng Sở Tướng quân lại là bạn tri kỉ, thu muội làm nghĩa nữ như vậy cũng rất tốt.” “Vậy huynh về báo cho phụ mẫu một tiếng, ta lát sau sẽ đến quý phủ.” Sở Kiều Linh đối với Cốc Dung nói. Cốc Dung trả lời ừ một tiếng rồi đứng lên ra khỏi cửa. Cốc Dung vừa nửa bước ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Thần Vương Mục Thiếu Thần đứng ở cách đó không xa, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn hắn, Cốc Dung mạc danh kỳ diệu, nhưng lại liên tưởng đến hành vi hôm qua của hắn, tâm liền nổi giận, oán hận trừng mắt nhìn Mục Thiếu Thần liếc mắt một cái, rồi xoay người xuống lầu. Mục Thiếu Thần thấy Cốc Dung đi rồi, liền vào phòng Sở Kiều Linh, thấy Sở Kiều Linh ngồi ở trước bàn, liền đi đến bên cạnh nàng, cúi đầu nhìn nàng, kìm nén sư buồn bực trong lòng, hỏi: “Sớm như vậy hắn đến tìm nàng làm gì?” Sở Kiều Linh biết người hắn đang hỏi là Cốc Dung, nhìn hắn một bộ dáng ghen tuôn đầy trời, tựa hồ nàng làm chuyện gì khiến hắn rất khó chịu, buồn bực, trong lòng buồn cười, nhưng lại nghĩ Mục Thiếu Thần tựa hồ quản hơi nhiều chuyện, hắn dựa vào gì mà nàng làm cái gì đều phải báo cáo cho hắn, liền lạnh giọng, nói: “Thần Vương hình như quản chuyện hơi nhiều đấy.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang