[Dịch]Lãnh Huyết Nữ Vương Thất Phu Tranh Sủng - Sưu tầm
Chương 3 : Xuyên không
.
Đau, đau quá!
Tên hồ ly chết tiệt vậy mà trước khi chết còn cho nổ toà nhà khiến nàng chạy không kịp phải chôn theo hắn. Cơ thể đau nhức như vậy chẵng lẽ nàng còn sống sao? Không thể nào nga, nổ lớn như vậy mà còn sống đúng là một kỳ tích. Ngọc Băng mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra nhìn xung quanh, không nhìn còn đỡ càng nhìn càng thấy choáng nha. Cái gì đây? Đang đóng phim cổ trang sao? Bàn gỗ, ghế gỗ, giường gỗ, màn treo, khụ...trời tối vậy không bật đèn mà đốt nến là sai? Thiên a, lão nhân gia người đang đùa giỡn với ta sao?
Cái này đâu giống đóng phim chứ rõ ràng rất thật mà. Ách, xuyên không? Chắc không phải vậy đi, đầu năm nay xuyên không thật thịnh hành nga. Ngọc Băng trợn trắng mắt ngất xỉu trước khi mất đi ý thức còn không quên nguyền rủa lão thiên gia 108 lần.
Ở một nơi xa "hắc xì"
"Là ai đang chửi ta sao, rõ ràng thời tiết rất ấm áp mà" mỗ Thiên đế rùng mình sẽ không phải là nhóc con đó đi.
--- ------ -------- o0o---- ------ ---
"Tỷ tỷ người đến giúp Băng nhi sao?"
"Ngươi là ai?" Lạ nha sao nàng lại thấy cô bé này nàng nhớ nàng mệt quá ngất đi, còn đang nguyền rủa trời đất mà đây là đâu, mơ sao!?
"Tỷ tỷ, Băng nhi thật sự rất mệt mỏi.... Tỷ tỷ Băng nhi giao thân xác lại cho tỷ tỷ.... Người phải giúp Băng nhi báo thù, được không? Băng nhi không muốn sống khổ sở như vậy nữa. Tỷ tỷ người không được tin bọn họ.... Tỷ phải giúp Băng nhi báo thù, tỷ tỷ?!!!!"
"Này, này ngươi nói vậy là sao? Này sao lại biến mất như vậy? Cái gì mà báo thù, cái gì mà mết mỏi?? Ách, con bé nói giao thân xác lại cho mình chẳng phải...." Đang lúc Ngọc Băng đang nghi hoặc một luồng trí nhớ lạ lẫm cuộn trào ra:
Thiên Huyền đại lục, năm năm trăm bảy mươi lăm, đại lục rộng lớn chia thành tứ đại cường quốc : Tây có Thiên Hoàng quốc, đông có Thiên Phượng quốc, bắc, nam do Thiên Đằng và Thiên Lăng quốc chia nhau cai trị cộng thêm một số quốc gia phụ thuộc.
Mà nàng Phượng Ngọc Băng -10 tuổi Thất công chúa của Thiên Phượng quốc đây là một đất nước nữ tôn, Nữ hoàng Phượng Ảnh là một vị vua anh minh, đưa đất nước phát triển khá tốt đứng thứ hai trong tứ quốc. Mặc dù là nước nữ tôn nhưng đất nước này nam nữ vẫn bình đẳng. Quan trong triều nam nữ đều có, nữ có thể tam phu tứ hầu, nam cũng có thể tam thê tứ thiếp. Thất công chúa Phượng Ngọc Băng được Nữ hoàng đưa từ ngoài về cung lúc 7 tuổi, là một phế vật công chúa không thể luyện võ lại ngu ngốc hoa si. Không được Nữ hoàng sủng ái nên đã đưa nàng vào phủ đệ riêng ngoài cung sống.
Suốt ngày nàng ngu ngốc ở trong phủ rất ít khi ra ngoài, nhưng lần này lại chạy ra ngoài chơi, gặp phu thị của Thái nữ (do là nước nữ tôn nên gọi vậy không biết đúng hôn nữa, hay là gọi thái tử nhỉ??) Phượng Ngọc Vũ liền yêu thích đòi bắt người. Thái nữ tức giận đánh 1 chưởng qui tiên!
Ách, nàng nhập xác ai không nhập sao lại nhập vào Thất công chúa này chứ. Mỗ nữ nào đó tiếp tục nguyền rủa Thiên đế ( Tg: tội Thiên đế ...) nhưng những diễn biến tiếp theo trong trí nhớ khiến Ngọc Băng không thể bình tĩnh được nữa. Nàng mở to hai mắt, một giọt nước mắt lăn dài trên má. Nàng biết đây không phải cảm xúc của nàng mà là tình cảm của chủ thân thể này.
"Phượng Ngọc Băng, muội yên tâm, tâm nguyện của muội tỷ sẽ giúp muội hoàn thành những gì họ nợ muội tỷ sẽ khiến họ hoàn trả lại gấp trăm nghìn lần." Ngọc Băng hứa hẹn và nàng như nghe được tiếng nói vui mừng của cô bé đó
"Tỷ tỷ cảm ơn tỷ"
Nếu lão thiên gia ngày không muốn ta chết, đưa ta đến đây thì ta-Chu Ngọc Băng à không Phượng Ngọc Băng sẽ tiếp tục sống, sống thật tốt vì chính bản thân mình. Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu cố chấp đụng đến ta và người ta bảo vệ thì hãy chuẩn bị đón lấy lửa giận của ta đi. Nụ cười lạnh lẽo nở trên môi, một lần nữa chìm vào giấc ngủ.
Phượng hoàng dục hoả, niết bàn trùng sinh. Từ đây đại lục Thiên Huyền đã không còn bình yên chỉ vì ...sự xuất hiện của nàng.....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện