[Dịch]Lăng Thiên Mộng Huyễn- Sưu tầm
Chương 11 : Tiến vào không gian học tập (2)
.
Lâm Dật Hiên khẽ cười nói, nhưng kỳ thật trong lòng ngầm cười khổ, không nghĩ tới hiếu tâm của Thượng Quan Tuyết Yên đã vậy còn quá lớn, chỉ cần mẫu thân cao hứng, vậy mà giữ Thượng Quan Minh Nguyệt lại, chẳng lẽ nàng không biết chung đụng thời gian càng dài, nguy cơ làm lộ lại càng lớn sao? Được rồi, chỉ có thể đi một bước xem từng bước, tận lực chú ý một ít là được.
Ngay thời điểm Lâm Dật Hiên âm thầm suy nghĩ, không có cảm giác đã đi vào phòng ăn, Thượng Quan Tuyết Yên chứng kiến trên bàn có mười mấy món rau mà không khỏi có chút kinh ngạc, đây là Lâm Dật Hiên làm hay sao? Mặc dù nói nàng bảo Lâm Dật Hiên chuẩn bị cơm trưa, nhưng mà không nghĩ tới Lâm Dật Hiên sẽ làm nhiều món ăn như vậy.
Kỳ thật Thượng Quan Tuyết Yên không biết, nếu như không phải thời gian không đủ mà nói, Lâm Dật Hiên thật đúng là muốn làm nhiều hơn nữa, chiêu đãi vị nhạc mẫu xinh đẹp này của hắn.
- Thật sự là không tệ, một chút cũng không kém bữa tiệc ở khách sạn năm sao.
Thượng Quan Minh Nguyệt ăn hết một ngụm rau, liền tán dương đối với Lâm Dật Hiên.
- Vậy ngài ăn nhiều một chút, bởi vì không biết khẩu vị của người, cho nên ta làm rất nhiều khẩu vị bất đồng, ngài ăn thoáng một phát thử xem, nếu hợp khẩu vị nào, lần sau ta sẽ làm cho ngài một lần nữa.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười cười, đối với Thượng Quan Minh Nguyệt khích lệ Lâm Dật Hiên cũng vui vẻ tiếp nhận, tuy tiêu chuẩn tài nấu nướng chỉ là cao cấp, nhưng mà đối với không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn mà nói, ở trong hiện thực, tay nghề của Lâm Dật Hiên đã đạt đến đại sư cấp.
Thượng Quan Tuyết Yên cùng Thượng Quan Minh Nguyệt đều vô cùng thích Lâm Dật Hiên làm rau, điều này làm cho trong nội tâm Lâm Dật Hiên rất là cao hứng, hắn chẳng thể nghĩ tới Thượng Quan Tuyết Yên giống như không ăn khói lửa nhân gian vậy mà đối với mỹ vị thích thú như vậy.
- Đúng rồi Dật Hiên, ngươi bây giờ bình thường thời gian ở trường học nhiều, hay là thời gian ở công ty nhiều?
Trong lúc ăn cơm, Thượng Quan Minh Nguyệt đột nhiên hỏi một câu.
Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, bản năng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tuyết Yên một cái, vừa hay nhìn thấy Thượng Quan Tuyết Yên nháy mắt với hắn, hắn cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Bình thường đều ở trường học, bên công ty chỉ có ở thời điểm cần thiết mới đi qua.
Đây là lý do Thượng Quan Tuyết Yên vì hắn chuẩn bị tốt.
- Như vậy mới đúng chứ, tuy ngươi rất thông minh, nhưng mà không nên hoang phế việc học, kỳ thi Đại Học cũng sắp đến, ngươi chuẩn bị khảo thi trường đại học nào?
Thượng Quan Minh Nguyệt lại hướng Lâm Dật Hiên hỏi.
Lần này Lâm Dật Hiên thật có chút đáp không được rồi, thành tích học tập của hắn hắn biết rõ, chênh lệch tới cực điểm, muốn thi lên đại học, trên cơ bản rất khó, bất quá hắn cũng không thể chi tiết nói a, chỉ có thể hàm hồ nói:
- Bây giờ còn không xác định, có một vài vấn đề, bây giờ còn không có quyết định.
- Ta thấy ngươi nên đi Hoa Hạ đại học, tại đó có thể học được rất nhiều tri thức hữu dụng.
Thượng Quan Minh Nguyệt nhẹ nhàng cười cười, tựa hồ đối với Lâm Dật Hiên có thể thi đậu Hoa Hạ đại học là tuyệt không lo lắng.
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên triệt để nguội lạnh, trí nhớ về Hoa Hạ đại học xuất hiện ở trong óc Lâm Dật Hiên, Hoa Hạ đại học ở thế giới lúc trước của hắn là không tồn tại, đây là một trường học nổi tiếng của thế giới này, giống như là Harvard của hắn ở kiếp trước, hắn chẳng thể nghĩ tới Hoa Hạ ở thế giới này vậy mà sẽ có một trường đại học như vậy, nổi tiếng thế giới, cũng đại biểu cho muốn thi vào hết sức khó khăn, hắn trên căn bản là không có năng lực.
Lâm Dật Hiên âm thầm nhìn Thượng Quan Tuyết Yên một cái, thầm nghĩ:
- Giả bộ thiên tài cái gì a, hiện tại tốt rồi, chờ thi xong đại học, tất cả đều sẽ rõ.
- Mẹ, đây là do Dật Hiên tự mình quyết định đi, tin tưởng hắn cũng có tính toán của mình.
Thượng Quan Tuyết Yên nhẹ nhàng cười cười, đem chủ đề chuyển hướng.
Cơm rất nhanh đã ăn xong, Lâm Dật Hiên làm rau cơ hồ bị tiêu diệt hơn phân nửa, điều này không khỏi làm Lâm Dật Hiên cảm thán.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Thượng Quan Tuyết Yên cùng Thượng Quan Minh Nguyệt liền đi lên lầu sửa sang lại hành lý, sau đó hai nữ nhân lại ở đó tâm sự, ngược lại không có chuyện gì với Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên tự nhiên cũng vui vẻ, ngồi ở trên ghế sa lon, Lâm Dật Hiên từ từ nhắm hai mắt, làm ra bộ dạng chợp mắt, kỳ thật tâm thần thì tiến nhập không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, sau đó tiến vào không gian học tập, hiện tại Lâm Dật Hiên chính là muốn nhanh chóng gia tăng điểm năng lượng.
Lần này Lâm Dật Hiên không có đi học tập ba kỹ năng đã học qua kia, mà là chọn kỹ năng chiến đấu.
Về phần tại sao lựa chọn chiến đấu, đó là bởi vì lúc trước Lâm Dật Hiên cùng tên côn đồ kia giao thủ, phát hiện mình toàn bộ dựa vào năng lực phản ứng kinh người, còn có Véc-tơ Thao Tác trợ giúp, mà mình đối với chiến đấu thì dốt đặc cán mai, cho nên Lâm Dật Hiên mới muốn luyện tập chiến đấu thoáng một phát, tăng cường thực lực của mình.
Sau khi chọn chiến đấu, thanh âm Tuyết Nhi đột nhiên xuất hiện ở bên tai Lâm Dật Hiên:
- Kỹ năng chiến đấu đã chọn, đang đưa thân thể của chủ nhân vào trong không gian.
- Cái gì? Phải kéo thân thể của ta vào trong mới được sao?
Lâm Dật Hiên kinh hãi, nếu mình hư không tiêu thất mà nói, Thượng Quan Tuyết Yên kia không tức giận mới là lạ chứ.
- Chủ nhân yên tâm, ngoại giới sẽ giữ lại phân thân của chủ nhân, sẽ không bị người phát giác dị thường, hơn nữa kỹ năng chiến đấu phải là thân thể ngươi tự mình học tập, nếu không chỉ có ý thức học tập mà nói, thân thể của ngươi sẽ không theo kịp ý thức phản ứng.
Tuyết Nhi chậm rãi giải thích nói.
Lâm Dật Hiên gật gật đầu, nếu như không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, như vậy hắn an tâm, bản thể tiến vào ngược lại để cho Lâm Dật Hiên có chút tò mò.
Trước mắt một hồi biến ảo, Lâm Dật Hiên phát hiện mình tiến vào một không gian tựa hồ như võ quán, bên trong khắp nơi đặt lấy khí giới dùng cho luyện tập.
Sau đó trước mắt Lâm Dật Hiên hiện lên một đạo bạch quang, một lát sau có một nam tử dáng người cường tráng từ bên trong tia sáng trắng đi ra, hắn nhìn Lâm Dật Hiên nói:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện