[Dịch]Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh! - Sưu tầm
Chương 29 : Cảm động
.
.........
-Ta biết các ngươi đều ở đó! Đừng để ta dùng vũ lực lôi từng người ra!
..................
Vẫn không có ai chịu xuất hiện. Bực mình cô phi một chiếc kim châm về phía khoảng không bên trái mình. Lập tức có tiếng chuyển động. Phi liên tiếp về hướng đó thêm vài phát nữa thì xuất hiện bóng một người đang chật vật né tránh.
-Còn không mau ra đây đi! Hay muốn ta tiếp tục hử?
Dứt lời thì có 5 người mặc đồ dạ hành xuất hiện, đứng xung quanh Bảo Yết. Đưa mắt nhìn qua người có vẻ giống người đứng đầu đám người đó
-Các người là ám vệ?
-Phải!
-Là ai ra lệnh cho các người bảo vệ ta?
Từ lúc cô từ viện trở về, Bảo Yết luôn có cảm giác có người đi theo mình. Dù lúc đó cái cảm giác rất mơ hồ lúc có lúc không làm cô nhiều lúc phân vẫn có phải mình chỉ tưởng tượng nhưng bản năng khi làm sát thủ trước kia khẳng định chắc chắn rằng họ đang ở đó. Nhưng người như vậy chắc hẳn thân thủ phải rất cao, mà nhưng có trình độ như vậy chỉ có thể được đào tạo từ một nơi.......Đó chính là hắc đạo. Bảo Yết biết họ là đang bảo vệ cô là bởi cô không cảm nhận được bất kì sát khí nào, cứ chỉ lặng lẽ như vậy mà thôi.
Tuy những ám vệ đó không làm gì cô nhưng cái cảm giác có người đi theo mình qủa thật rất khó chịu. Vậy nên Bảo Yết mất thêm một thời gian dài để lập trình thêm một chương trình trên Silver Kight. Dựa vào sự gắn kết giữa hệ thống và não bộ giúp não bộ trở nên nhạy cảm hơn gấp 10 lần. Nhưng nó có một nhược điểm, khi khởi chạy chương trình đó, cô không thể sử dụng bất kì một chương trình nào khác, vả lại thời gian sử dụng tối đa chỉ có 48 tiếng mà thôi.
Chương trình này chỉ là kế sách tạm thời, qua việc này Bảo Yết thấy mình sống trong nhung lụa quá lâu nên những kĩ năng trước kia đều bị giảm sút. Cô cần rèn luyện mình trở lại như trước kia để có thể tự bảo vệ được mình. Trong thời gian đó thì chương trình này sẽ bảo vệ cô. Tất nhiên là nhờ nó cô có thể xác định được chính xác vị trí những ám vệ này ẩn nấp
-Thưa Nam Cung tiểu thư! Chúng tôi là được Âu thiếu gia thuê bảo vệ cô!
-Âu thiếu gia? Âu Dương Phi Mã?_Bảo Yết có chút bất ngờ hỏi lại.
-Thưa đúng vậy!
Bảo Yết nghe vậy thầm nghĩ. Hóa ra là hắn, hèn gì mà đám vệ sĩ đó không còn thấy đâu. Thân thủ đúng là tốt thật đấy, nhưng vẫn kém xa cô rất nhiều. Thấy chúng không thất bại nên thay bằng đám ám vệ này à? Cũng có chút tiến bộ, ít ra cô cũng không xác định được chính xác họ ở đâu. Mà tại sao lại muốn bảo vệ cô? Là do sợ mình lại bị bắt cóc như lần trước? Bảo Yết nghĩ vậy liền cảm thấy cảm động. Thiệt là! Nghĩ Bảo Yết cô là ai chứ? Sát thủ hầu như chưa từng biết đến hai chữ thất bại. Tự cô có thể bảo vệ bản thân, có biết thuê ám vệ đắt lắm không? (mỗ tui: anh có mất đồng nào đâu?! Toàn đi mượn người không à!)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện