[Dịch]Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh! - Sưu tầm

Chương 28 : Không đề (do không biết đặt kiểu gì)

Người đăng: 

.
Sau bữa tối, Bảo Yết ra ngoài vườn hóng mát. Ngồi trên xích đu, nhìn lên bầu trời đêm , mặt trăng tỏa ánh sáng nhè nhẹ như làm dịu mát tâm hồn con người. Mới đo mà cô đã đến thế giời này đã được hơn 7 năm rồi. Cuộc sống của cô thay đổi rất nhiều, khác hẳn với cuộc sống ở kiếp trước. Nơi đây cô có gia đình, bạn bè, những người luôn yêu thương cô, luôn dành tình cảm cho cô và luôn quan tâm cô. Cuộc sống bây giờ có thể nói quá mức tốt đẹp để trở thành sự thật đối với Bảo Yết. Không hiểu sao mà cô luôn có một dự cảm rằng cuộc sống bây giờ sẽ không kéo dài bao lâu nữa. Liệu có phải sẽ có một ngày cô sẽ rời khỏi đây? Đến với cái thế giới dành cho người chết mà đáng lẽ cô phải thuộc về? -Em đang nghĩ gì mà ngẩn người ra như vậy thế? -A! Thần, Kiệt! Sao hai người lại ra đây? Bảo Yết mải chìm đắm trong suy nghĩ của mình mà không biết hai người Thần và Kiệt đã đi đến chỗ cô từ khi nào? -Bọn anh đứng đây cũng được tầm 5 phút rồi. Chờ mãi mà em cũng không có phát hiện ra nên anh mới lên tiếng. -Em xin lỗi! Dạo này bận nhiều việc quá nên thỉnh thoảng em có chút ngẩn người như vậy? -Nếu mệt mỏi qúa thì làm bạn gái anh đi! Anh bao nuôi cưng!_Kiệt bắt đầu cợt nhả nói -BIẾN! TÔI KHÔNG PHẢI ĐỨA ĂN BÁM!!!!_Bảo Yết tức giận -Xì! Phụ nữ chẳng phải đều muốn được đàn ông bao nuôi sao? -Đừng có so sánh tôi với cái đám đàn bà mà anh quen biết. Tôi có lòng tự trọng của bản thân, sẽ không bao giờ chờ ai nuôi mình cả. Với lại nếu muốn ngồi không ăn chơi thì ba mẹ tôi vẫn thừa khả năng làm việc đó không cần nhờ đến anh. -Em nói đám đàn bà tôi quen là sao? Này! Tôi dễ dãi nhưng không có lăng nhăng như vậy. (mỗ tui: O.o Nghĩa là sao????) -Hứ! Nhìn bộ dạng anh như vậy ai mà biết được. -Em......... -Thôi thôi! Hai người đừng cãi nhau nữa. Anh hai không được giỏi ăn nói lắm nên em đừng giận._Thần vội lên tiếng giản hòa Thiệt là! Là hai anh em sinh đôi với nhau mà sao lại trái ngược hoàn toàn như vậy chứ. Một người thì ôn nhu, hiên lành còn một người thì ngang tàng, ương ngạch (mỗ tui: em cũng cần xem xét lại mắt nhìn người của chị!). Tên đó đẹp trai thì thế nào chứ, nhìn cái thái độ mà thấy ghét. ( mỗ tui: chị có biết cái gương mặt chị ghét giống đến 99% gương mặt chị thích không?, BY: 1% khác cũng khiến hắn trở nên đáng ghét rồi!, mỗ tui: =_=) Thấy hai người không còn lên tiếng nói chuyện với nhau. Thần tiếp tục nói -Nhưng anh thấy anh hai nói cũng có phần đúng. Em là con gái thì không nên lo lắng mấy chuyện kiếm tiền làm việc này nọ làm gì. Kiếm một tấm chồng nuôi mình chẳng phải được rồi sao? Nếu em muốn anh có thể nuôi em suốt đời còn lại. -Khụ.....khụ......_Bảo Yết ho vài tiếng xua đi sự xấu hổ -Vấn đề ở đây không phải là vì tiền bạc hay cuộc sống sau này. Em chỉ đơn giản là muốn được làm việc. Tuy có chút mệt mỏi nhưng em vẫn thấy vui vì biết mình còn có ích cho chính bản thân mình hay cho nhưng người xung quanh. Vậy nên lời đề nghị này em xin phép từ chối.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang