[Dịch]Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh! - Sưu tầm
Chương 17 : Anh em sinh đôi
.
Sáng ngày hôm sau, Bảo Yết theo thường lệ lên phòng Kim Long để thay thuốc cho hắn thì đã không thấy người đâu. Trên bàn chỉ có một lá thư cùng lời nhắn cảm ơn.
Hừ! Vô duyên! Đi mà cũng không thèm báo làm cô phải dậy đúng giờ để lên phòng chăm sóc cho hắn. Mà có đi cũng nên để lại phí chăm sóc chứ (mỗ tui ("-_-) ). Bảo Yết vò nát bức thư bực bội nghĩ thầm.
Xuống nhà chuẩn bị dùng bữa sáng thì đã thấy hải Bình đã ngồi ở bàn ăn từ khi nào
-Anh Hải Bình! Chúc buổi sáng tốt lành!
-Buổi sáng tốt lành tiểu Yết!
-Kim Long đâu?
-Hắn đi rồi!
Đi rồi sao? Vậy cũng tốt! Hắn đỡ phải lo tên đó có ý đồ gì với tiểu Yết. Hải Bình trong lòng thầm vui mừng như vậy. Hai người đang dùng bữa thì hệ thống báo có cuộc gọi đến (hệ điều hành của Silver Knight mình sẽ gọi chung là hệ thống).
-Alo! Ba ạ!
"Yết nhi! Dạo này con vẫn ổn chứ? Hải Bình có lo cho con đầy đủ không?"
-Con khỏe ba! Anh họ chăm sóc con rất tốt...Và sẽ tốt hơn nếu anh ấy đi(vế này tất nhiên Bảo Yết sẽ không dám nói)
"Yết nhi, Mộc gia tối nay có tổ chức tiệc mừng sinh cho hai đứa con của bác Bình (là Mộc Bình bạn của Nam Cung chủ tịch đó mấy chế! Nhớ chứ?). Con thay mặt ba mẹ chuẩn bị quà và đến dự nhé! Bảo Hải Bình đi cùng con luôn!"
-Vâng con biết rồi ba! Tạm biệt ba!
Thế rồi hai anh em Bảo Yết chuẩn bị quà cáp đầy đủ, tối đến cùng nhau đến buổi tiệc của Mộc gia. Bữa tiệc được đặt ngoài trời, xa hoa và lộng lẫy. Bảo Yết hôm nay mặc một chiếc váy ngắn cúp ngực màu xanh dương, lộ ra bờ vai nhỏ xinh cùng đôi chân thon dài khiến ai cũng mơ ước. Đi cùng cô là Hải Bình hôm nay mặc một bộ vest màu đen vô cùng lịch lãm, mái tóc được vuốt keo cẩn thận càng làm tăng thêm vẻ nam tính. Hai người bước vào thu hút không ít sự chú ý.
Bảo Yết cùng Hải Bình đến chỗ Mộc lão gia chào hỏi
-Mộc hiệu trưởng! Buổi tối tốt lành! Xin thứ lỗi cho ba mẹ con không đến được!
-Không sao! Đứa nhỏ này thật là! Cứ gọi ta là gia gia là được, con gái của Tên tiểu tử Nam Cung Sơn kia cũng coi như là cháu gái ta đi!
-Đúng đấy! Chẳng phải lần trước ta đã nói rồi sao! Con cũng coi như là con gái ta mà!
-Thật là một đứa nhỏ xinh đẹp! có đứa con gái như vậy thật thích quá!
Mộc Bình cùng phu nhân không biết từ khi nào đã đến chỗ bọn họ rồi cùng lên tiếng.
-Vâng! Con đã biết!
-Ngoan!
Mộc Bình quay ra chỗ Hải Bình nói
-Con chắc là Hải Bình đúng không? Nghe nói là vừa nhậm chức thay ba à? Đúng là tuổi trẻ tài cao!
-Mộc tổng quá khen rồi! Con vẫn còn học hỏi nhiều!
Rồi Mộc tổng cùng phu nhân rời đi tiếp khách, Mộc hiệu trưởng thì hơi mệt nên đi nghỉ trước. Chỉ còn lại hai người vẫn đứng nói chuyện với nhau rất rôm rả. Nhưng đáng tiếc là sự rôm rả đấy chưa được bao lâu thì cắt ngang.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện