[Dịch] Knight's & Magic

Chương 65 :  Kỵ Sĩ &amp Ma Thuật Knight's &amp Magic Vol 4 Arc 7 Chap 31(2)

Người đăng: Hoàng Luân

.
Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic Vol 4 Arc 7: Bùng Nổ Chiến Tranh Ở Phía Tây Chap 31: Công Chúa Bị Giam Cầm Một bóng thuyền đen kịt xuất hiện ra ở trên bầu trời của lãnh địa phía Đông. Nhẹ nhàng tiến tới nhờ cánh buồm, hai con tàu – vũ khí bí mật của quân đội Žaloudek, Thuyền Bay được chỉ huy bởi nhóm Gustavo đến từ Fontaine. “Hô, bọn họ thậm chí phái ra cả Thuyền Bay, xem ra việc này rất là nghiêm túc đây.” Gustavo thoải mái ngồi trên ghế thuyền trưởng rồi vui vẻ mà nói. Một người đàn ông cấp dưới liền đáp lại: “Thuộc hạ cũng cảm thấy sử dụng Thuyền Bay để đối phó lấy bọn chuột nhắt này, đúng là chuyện bé xé ra to.” Vì đối thủ từ trước tới nay của bọn họ là quân đội Kuscheperca, nên giọng điệu của người đàn ông này mang theo đậm giọng khinh thường. Không chỉ ông, toàn bộ quân đội Žaloudek đều có lấy cách nghĩ như vậy. Khi nhận ra được điều này, khuôn mặt của Gustavo lộ ra vẻ mong mỏi, sau đó làm bộ lơ đãng mà hỏi: “Ta có nghe nói đến cái kia ‘Tử Thần’ kẻ địch là chuồn rất là nhanh! Chúng ta dùng Thuyền Bay chặn phía trước mặt bọn họ rồi đánh bại bọn họ! Làm như vậy thế nào? Rất là hoàn mỹ chứ? Chúng ta cần phải giải quyết thật là nhanh, lãng phí nhiều thời gian chỉ mang đến sự xấu hổ cho cha nuôi của ta.” “Haha, đúng vậy. Dù sao điện hạ kiên trì mới là kẻ địch của chúng ta. Cùng với việc chiến đấu với bọn Kuscheperca yếu ớt thì đáng sợ hơn nhiều.” Người đàn ông này rời khỏi với tiếng cười to, và Gustavo thì nhìn xem thuộc hạ rời đi. Khuôn mặt bất cần đời, khuỷu tay tựa vào ghế, chân thì bắt chéo rồi nói. “…Hài, chủ quan đến tận mức này a, không cẩn thận thì té cái ầm đây. Nếu như lời đồn về tử thần truyền thành như vậy, hơn nửa là rất khó đối phó đây. Không sao cả, mình vẫn cứ nghĩ ra phương án giải quyết là được rồi.” Hiểu được nguồn gốc của vấn đề nằm ở đâu, Gustavo liền tự tin lên và không hề sợ hãi. Bộ đội của anh ngồi trên con Thuyền Bay hướng về phía Đông. --------------------------------------------------------- Đã được một quãng thời gian kể từ lúc Eru dẫn đội Hình Bóng Giáp Trụ đi giải cứu công chúa. Còn lại từ Đội 1 đến Đội 3 tạo thành lực lượng chính của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc thì đang đi vòng xung quanh lãnh thổ phía Đông của Vương Quốc Kuscheperca cũ. Đội 1 và Đội 2 làm đơn vị chính, Đội 3 Tzendrinbles chủ yếu là tính di động. Mục tiêu của bọn họ là đi giải trình ‘kế hoạch tăng cường sức mạnh Resvant’ cho các quý tộc địa phương và yêu cầu sự giúp đỡ từ bọn họ. Điều này sẽ có hiệu quả hơn khi chia ra thành nhiều nhóm nhỏ, nhưng vì một vài lý do bọn họ không thể chia ra thành nhiều nhóm nhỏ được. Nguyên nhân chủ yếu là Đoàn Trưởng Ernesti đã nhiều lần săn bắn Hình Bóng Kỵ Sĩ đã khiến cho bên Žaloudek tức điên lên, khiến cho bên Žaloudek nhanh chóng thông qua biện pháp đối phó lấy – đó là ngăn cấm việc đi tuần tra ở mức độ tiểu đội (3 cỗ máy), và tăng lên quy mô của một đội với số cỗ máy ít nhất là (10 cỗ máy), hoặc là thậm chí còn nhiều hơn nữa. Đối với Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc không còn át chủ bài mạnh nhất, Ikaruga, thì việc chiến đấu với một số lượng kẻ thù lớn là điều vô cùng nguy hiểm. “Nhìn giống vẻ như bọn họ sẽ không để chúng ta hoàn thành công tác một cách dễ dàng đây.” “Nếu như bọn họ lại cứ tiếp tục đề phòng lấy chúng ta, thì rất là có ích cho việc làm sắp tới của chúng ta rồi.” Bởi vì kẻ địch thay đổi hành động, khiến cho lực lượng chính của Đoàn Kỵ Sĩ Bạc cố gắng tránh khỏi việc giao chiến. Nhờ có việc quân đội Žaloudek tập trung lại lực lượng của chính bọn họ, tỷ lệ chạm trán giữa hai bên đã giảm thiểu đi xuống. Mặc khác, của tồn tại lượng chính của Đoàn Kỵ Sĩ Bạc đã được phơi bày ra ngoài sáng, bầy ngựa ngoại hình kỳ dị không còn là một lời đồn bí ẩn nữa, mà là một thực thể vật lý hiện ra ngay trước mắt họ. “Mặc kệ như thế nào, lợi thế của chúng ta vẫn còn nằm ở sức mạnh cặp chân của Tzendrinble. Ở gặp phải kẻ thù trước chúng ta sẽ chạy trốn trước.” Đằng sau toa xe mà những con ngựa máy đang kéo chính là Đội 2, Dietrich lẩm bẩm nói rằng, nhưng không may thay điều ước này của anh không có thành hiện thực. Bầy Tzendrinbles kéo lấy toa xe trông quá mức nổi bật. Nó không thể nào che dấu đi dấu vết để lại được, nên việc bọn họ bị tìm thấy chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. “…. ‘nai’ báo cáo, đã tìm thấy ‘đàn ngựa’. Thả ‘ưng’ ra tiếp tục săn bắn…” Trong cái bóng tối khổng lồ của rừng cây dọc theo ven đường. Có một thân hình rất là to lớn, nhưng bọn họ lại không phát ra tiếng động nào, và sự hiện diện của bọn họ như là một con ma vậy. Nhân Mã Kỵ Sĩ tiến bước nhanh dọc theo con đường không thể phát hiện ra được sự hiện diện của bọn chúng. Một lúc sau, thân hình màu đen khổng lồ lén lút chuyển động, và một vài người lính cưỡi ngựa nhanh chóng chạy đi báo tin. “… Sau khi xác minh rõ lại báo cáo, kết quả bọn chúng thực sự ở đây. Cáo Cái thực sự rất là cố gắng.” Trong căn phòng chỉ huy của Thuyền Bay, Gustavo vuốt vuốt cằm trầm ngâm. Trong tầm nhìn của anh là một nhóm dị hình đang chạy băng băng dọc theo trong rừng con đường. “Vậy đây là ‘kỵ binh đoàn thần chết’… Không lạ gì khi rất khó bắt được vị trí của bọn chúng, những con ngựa này là như thế nào? Eo, quản đối thủ là người nào, tất cả bọn họ đều sẽ phải ngã gục trước thanh kiếm của ta.” Với một nhóm ngựa kỳ lạ đang chạy băng băng ở phía trước anh, cho dù là Gustavo, người nổi tiếng vì liều lĩnh cũng phải cảm thấy nằm xa ngoài sức tưởng tượng. Dù là vậy, lá gan của anh không phải dạng vừa và bắt đầu ra chỉ thị cho các thuộc hạ đang hoảng hốt của mình. Sự gan dạ của anh chính là một liều thuốc an thuần. Khi chiếc thuyền chở lấy Gustavo phát hiện ra Đội 2 của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đang ở trên mặt đất, thì Đội 2 cũng đã chú ý tới sự hiện diện của chiếc Thuyền Bay. “Cái gì thế kia? Mình đang nằm mơ ư? Một con tàu… đang bay trên bầu trời và đang đuổi theo chúng ta!” “Phải nói như thế nào đây nhỉ… không nghĩ rằng ngoại trừ Đoàn Trưởng của chúng ta, thì còn có người khác không tuân theo nhận thức chung mà làm ra nhiều thứ nằm ngoài tầm suy đoán. Phương Tây đúng là thật là rất lớn a.” “Đội trưởng Di, đây không phải là lúc nên ngạc nhiên đâu! Chúng ta bây giờ nên làm gì đây!” Đội 2 lần thứ nhất nhìn thầy chiếc Thuyền Bay không khỏi kinh hãi. Dù sao thứ có thể bay trên trời hầu hết trong suy nghĩ của mọi người đều là Ác Quỷ Thú. Không có gì kỳ lạ khi sự hiện diện của Thuyền Bay khiến cho mọi người sợ mất hồn. Quân đội Žaloudek luôn luôn coi Thuyền Bay là một lực lượng chiến đấu thiết thực, nhưng nó chưa bao giờ được phái tới vùng phía biên giới Đông cả. Đụng phải tình huống này khiến cho Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc khá lúng túng không biết làm sao. “Địch thực là trông chúng chỉ giống như những chiếc thuyền bình thường. Ưmm, đó là… cánh buồm? Trên cánh buồm có lá cờ của Vương Quốc Žaloudek, vậy ra là kẻ thù đang truy đuổi chúng ta từ trên không trung à… Có vẻ như bọn họ tốc độ nhanh hơn chúng ta, chúng ta sẽ phải chiến đấu rồi.” Gặp phải thứ vũ khí biết bay mà bọn họ chưa bao giờ gặp phải mà nhanh chóng bình tĩnh lại như vậy chỉ có thể là Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc rồi. Đối với bọn họ, những chuyện gây sốc như thế này là chuyện thường như cơm bữa, mặc dù là loại thái độ không có kinh sợ như thế này không phải là bọn họ muốn rèn luyện ra được. “Tất cả các đơn vị chuẩn bị chiến đấu! Triển khai giáp ngoài cho đòn đánh xa!” Sau khi Dietrich đưa ra chỉ thị, tất cả các cỗ máy liền triển khai thiết bị phòng thủ đơn giản ở trên toa xe. Bằng cách sử dụng toa xe, các Hình Bóng Kỵ Sĩ liền trở thành nòng pháo thực sự trên một chiếc xe tăng. Trên đà tốc lực của toa xe, các Karrdator liền triển khai ra vũ khí sau lưng và nhắm mục tiêu hướng lên bầu trời. Ở trong buồng lái, đánh dấu chữ thập ở trên màn hình nhắm ngay trên chiếc thuyền bay của kẻ thù. “… Đánh đòn phủ đầu trước! Bắt đầu bắn!!” Sau khi điều chỉnh lấy tầm bắn và cân nhắc thời gian tấn công, Đội Trưởng Đội số 2 Dietrich liền ra mệnh lệnh và bọn họ liền ngay lập tức tấn công ngay chiếc Thuyền Bay đang tiến lại gần. Những viên đạn đột nhiên từ mặt đất bay lên khiến cho đang hạ thấp độ cao các thuyền viên trên Thuyền Bay giật bắn cả mình. Nhìn từ trên cao bọn họ nghĩ rằng mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát, bọn họ không bao giờ tưởng tượng được sẽ có bất cứ ai ngay lập tức tấn công Thuyền Bay khi chỉ vừa chứng kiến tới. “Hí, bọn họ không có hoảng sợ khi chứng kiến Thuyền Bay ư? Bọn họ thật gan dạ! Chúng ta cũng phải ân cần một chút, chuẩn bị Catapult! Cùng với chiếc thuyền kia bắt liên lạc, chúng ta sẽ hai mặt giáp công!” Gustavo liền bình tĩnh mà ra chỉ thị cho các thuộc hạ chuẩn bị tấn công. Thái độ bình tĩnh của quan chỉ huy cũng đã lây nhiễm sang những người khác trong buồn chỉ huy, và người đưa tin vội vàng la hét truyền đưa các lệnh qua các ống thông báo. Nhiều cánh cửa sổ của chiếc Thuyền Bay đột nhiên mở ra, và bên trong đó là các sàn nền bằng gỗ hiện ra, nhắm vào phía đang bị đạp bay lên bụi đất mù mịt mà hướng đến. Đồng thời, điều chỉnh lại một chút Động Cơ Gió, và chiếc Thuyền Bay bắt đầu giảm lại tốc độ. Trong khoảng thời gian này, Thuyền Bay đã nhanh chóng né tránh khỏi các đường đạn bắn từ dưới mặt đấ, và hai chiếc tàu đã kẹp Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc ngay giữa bọn họ và bắt đầu cùng với Đoàn Kỵ Sĩ song song chuyển động cùng với nhau. “Không cần quá mức chính xác, toàn lực mà bắn!!” Với tiếng uỵch nặng nề, từ những bệ cửa sổ nhỏ phóng ra những làn sóng mưa đá. Cái này được gọi là ‘máy bắn đá’ kiểu nhỏ được gắn ở trên Thuyền Bay. Chúng đơn giản chỉ là những thiết bị có thể phóng ra tảng đá nhờ lò xo, và nó có thể dễ dàng bị Hình Bóng Kỵ Sĩ thông thường chặn lại được. Nhưng nó sẽ là chuyện khác khi được gắn trên một chiếc Thuyền Bay. Dù sao, Thuyền Bay có lợi thế về ở nơi cao không giống như bất cứ loại vũ khí khác, nên mặc dò là loại cỡ nhỏ viên đá từ khoảng không cao như vậy rơi xuống mặt đất cũng đủ có sức mạnh tuyệt đối rồi. Tiếng mưa đá gào thét bay tới rơi xuống khiến cho con đường đá bị nát tan tành văng ra các mảnh đá từ những vụ nổ khi va chạm. Những tảng đá như muốn khiêu khích bọn họ bắn trả lại vậy liên tiếp từng đợt bay tới. Các phi công của Tzendrinbl hoảng sợ la hét lên: “Thảm rồi, Đội 2, con đường tiến lên giờ toàn lổm chổm ổ gà không à, cứ tiếp tục chạy với tốc độ thế này thì toa xe sẽ bị lật ngược mất!!” “Được lắm… Tất cả đơn vị của Đội 3, thả ra toa xe của các ngươi mau! Hãy làm nhẹ bớt tải trọng rồi hướng về phía khu rừng, mau chóng thoát khỏi tầm bắn của máy bắn đá!” Hãm phanh bắt đầu gào thét lên và những tia lửa kèm theo làn khỏi hiện rakhi lúc tháo dỡ toa xe ra rồi bắt đầu giảm xuống lại tốc độ. Đội thứ 2 vội vàng ổn định lại khung máy móc, chống chịu lại với lực quán tính khi toa xe đột nhiên thắng gấp lại. Mặc dù không phải nằm trong dự tính, nhưng lớp khói bụi được toa xe kéo dài lê lết khiến chúng bay lên đã trở thành màn chắn tầm nhìn lại cho kẻ thù của họ, giúp họ né tránh khỏi hai chiếc Thuyền Bay. “Haha! Bọn chúng giỏi mấy trò bịp bợm đấy chứ, nhưng như thế là không được a! Tất cả các phi công mau vào vị trí! Cho thuyền hạ cánh, và hãy giải quyết lấy bọn chúng bằng thanh kiếm của chúng ta nào!” Ngay sau khi nói câu đó, Gustavo rời khỏi đài chỉ huy và hăng hái lao tới kho chứa cỗ máy, và theo sau anh chính là các thuộc hạ của anh. Trong khi đó, thân hình khổng lồ của hai chiếc thuyền đã tiến lại gần hơn mặt đất, và cơn gió được tạo ra từ chiếc thuyền khiến cho bụi đất bay mù mịt lên. Chuyển động đột ngột khiến cho có ảo giác như nó đang trên bờ vực đâm xuống mặt đất. Con tàu hạ thấp độ cao xuống ngang ngửa với chiều cao của các cây cối xung quanh. Kế tiếp, một cái lỗ đen lớn ở trên phần giáp thuyền được mở ra, và các cỗ máy Tyrant buộc theo những ròng rọc cỡ nặng mà từng chiếc một nhảy xuống. Bộ áo giáp nặng nề rơi xuống mặt đất, và tạo thành một cơn chấn động nhỏ, các Kỵ Sĩ Đen đều đã đáp xuống con đường. Sau một hơi thả xuống các Kỵ Sĩ Đen, chiếc Thuyền Bay liền dừng lại. Tiếp đó nó liền thu lại các sợi cáp thép và tiếp tục tiến lên phía trước với khoảng cách bằng độ cao của cây cối, rồi tiếp đó tăng lên độ cao rồi bay đi. Chiếc Thuyền Bay đúng là một thứ vũ khí mạnh mẽ, nhưng nó chỉ là một chiếc thuyền bay chuyên chở mà thôi. Tại thời điểm nó hạ thấp độ cao xuống hạ cánh khẩn cấp để thả ra Hình Bóng Kỵ Sĩ cũng chính là lúc nó dễ bị tổn thương nhất. Chính bởi vậy bọn họ mới làm một mạch giảm xuống tốc độ, hạ thấp độ cao xuống, và thả Hình Bóng Kỵ Sĩ xuống một cách trôi chảy như vậy. Toàn bộ các thuyền viên trên tàu thực hiện động tác như thực hiện kỹ xảo diễn xiếc vậy, thật là đáng tuyên dương. Thân hình khổng lồ của Tyrant tạo thành một hàng ngang ở trên con đường. Bốn tiểu đội, khoảng 12 chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ chặn lại con đường của Đội 2 của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc. “Mình vốn nghĩ rằng chiếc Thuyền Bay sẽ tấn công, nhưng hóa ra chỉ có những chiếc Kỵ Sĩ Đen này. Kẻ thù của chúng ta thật sự là bận rộn a. Nhưng mà nếu như đối thủ của chúng ta là những chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ này, thì mình lại rất quen thuộc đó nha. Đừng có xem thường Đội số 2 chúng ta a.” Dietrich ở trong chiếc Guyaralinde đứng lên khỏi toa xe không khỏi kêu ca phàn nàn. Anh xoay xoay cái cổ của cỗ máy đồng thời quan sát tình huống xung quanh rồi thở dài. Đội thứ 2 đối lập chống lại với những chiếc Tyrant, những cỗ máy tạo hành một bức tường nằm ngang chắn lại bọn họ. Các Tyrant không có vội vàng hành động hấp tấp bởi vì bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối về mặt số lượng, và từ từ thu hẹp lại khoảng cách của hai bên một cách chậm rãi. Những cỗ máy này không chỉ là sở hữu lấy sức mạnh to lớn, mà bọn họ khí thế còn đầy hăm dọa khi tạo thành trận hình chặt chẽ từng bước tiến tới. “Chúng ta đã cố gắng hết sức để tránh khỏi việc chiến đấu… Nhưng chúng ta cũng cần phải giải quyết đi những rắc rối cố ý tìm đến chúng ta.” Guyaralinde rút kiếm ra. Lò Chuyển Đổi Mana của nó gào thét lên, và mana nhanh chóng truyền đi khắp thân thể của cỗ máy sẵn sàng để vồ lấy đối thủ. Những cỗ máy Karrdator khác được đánh dấu bằng chữ thập đỏ ở đằng sau Guyaralinde cũng đồng loạt rút ra vũ khí của mình. “Ta không có giống như Edgar đối với các ngươi khá thù hằn, nhưng ta cũng đối với các ngươi có chút ý kiến. Các ngươi đã gây phiền hà cho người khác, sử dụng lấy công nghệ ăn trộm lấy của bọn ta và còn đem nó đi phô diễn đi ở khắp mọi nơi…” Dietrich đạp lên bàn đạp, và tiếp đó Guyaralinde uốn cong lấy thân hình chứa đầy năng lượng của nó. Chuỗi dây tinh thể căng chặt lại như sợi dây cung kéo căng ra, háo hức giải phóng lấy nguồn năng lượng mạnh mẽ của nó. “… Cái giá này không hề rẻ đâu.” Guyaralinde đạp mạnh lao phóng tới, khói bụi dưới chân nó thổi bay lên gây ảo giác như là một vụ nổ vậy. Những cỗ máy Karrdator khác của Đội 2 cũng lao tới theo đằng sau anh. Đội bọn họ còn có biệt danh là ‘nhóm đội đánh hội đồng’ – một nhóm người chuyên thuần tấn công. Bọn họ không quan tâm ở đây trừng mất méo méo mó mó gì cả, ra tay tấn công mới thể hiện được giá trị đích thực của bọn họ. “Hưmm, các ngươi lại dám thách thức đối đầu với Tyrant ư? Ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh của chúng ta!” Các phi công ở trong buồng lái của Kỵ Sĩ Đen chợt cạc cạc nở nụ cười. Đối với khả năng phòng thủ và sức mạnh tuyệt đối của Tyrant mà nói, một trận chiến sáp lá cà chính là những gì mà bọn họ mong muốn. Với một sự thực là khả năng phòng thủ của các cỗ máy Resvant với số lượng nhiều hơn bọn họ đều đã bị bọn họ xé nát một cách dễ dàng trước đó. Nên trong tâm trí của họ, kết quả như vậy sẽ cũng đúng lên ‘đơn vị Tử Thần này’. Đối mặt với đòn tấn công thẳng thắn như thế này của Karrdator, Tyrant đồng dạng nghênh chiến. Bộ giáp ở cánh tay của cỗ máy đó bền chắc như những tấm khiên của những cỗ máy thông thường. Bọn họ dự định dùng nó chặn lại đòn tấn công này rồi sau đó phản công. Vụ va chạm mạnh mẽ giữa sắt thép với sắt thép vang vọng lên một cách to lớn và nặng nề, theo sau đó là tiếng gào thét đầy sắc bèn của sự ma sát và các tia lửa chóe hiện lên. Các phi công của Tyrant không bao giờ ngờ được việc này – cỗ máy Karrdator trông bề ngoài có thể nhìn là giống như các cỗ máy thông thường khác, nhưng bên trong nó là các chuỗi sợi dây tinh thể mới nhất. So với nó, sức mạnh động năng của Resvant chỉ là một trò đùa trẻ con. Một thanh kiếm của vụ tấn công đã phá hủy đi cổ tay của cỗ máy Tyrant, và thậm chí còn gây tổn thương đến Chuỗi dây tinh thể ở bên trong nó. “Không – không thể nào! Bộ giáp của Tyrant nó…!? Những cỗ máy này hoàn toàn khác hẳn với cỗ máy Resvant!” “Ồ, mình không thể chém đứt nó được à? Bộ giáp này có vẻ cứng hơn vẻ bề ngoài của nó!” Cỗ máy Tyrant rơi vung vãi chuỗi dây tinh thể rồi lảo đảo mà lui lại về phía sau. Đối với Karrdator, bộ áo giáp nặng nề này của Tyrant cũng là cứng ngoài ý muốn. Nếu nhưu Tyrant tương đương với một con Ác Quỷ Thú cấp bậc quyết đấu thì thanh kiếm này có thể dễ dàng mà giải quyết được đối thủ đi. “Nhưng dù nó có cứng đến như thế nào đi nữa, thì không thể nào so với Behemoth được!” Dietrich chạy xuyên qua giữa bãi chiến trường nơi mà hai lực lượng đang đối đầu với nhau, và bắt đầu tấn công lấy hai cỗ máy Tyrant ở phía trước anh. Do quân Žaloudek có số lượng chiếm ưu thế, anh phải cùng một lúc đối đầu với hai cỗ máy áo giáp nặng Kỵ Sĩ Đen. Chức vị Đội Trưởng không phải là một vị trí tốt ngồi a – Dietrich âm thầm tự nói. Tuy nói là như vậy, nhưng trong đầu của anh vẫn đã có kế hoạch. Anh đã kích hoạt lên vũ khí bí mật của Guyaralinde khi đang chạy lao tới – Ma Thuật Ống Dòng Đẩy Khí được gắn vào bả vai và eo của bộ giáp. Ma Thuật Ống Dòng Đẩy Khí của Guyaralinde có nhiều sự hạn chế hơn Ma Thuật Ống Dòng Đẩy Khí của Ikaruga, lực đẩy mà nó tạo ra thấp hơn và chỉ có thể tiến lên về phía trước. Vì thế, coi tình huống mà sử dụng nó, thì nó là một kỹ thuật hoàn toàn mạnh mẽ. Tiếng nổ mơ hồ và nặng nề cùng với ngọn lửa phun phụt ra đẩy Guyaralinde cấp tốc lao tới phía trước so với vị trí ban đầu của nó, và điều này là quá đủ rồi. Mặc dù Tyrant đã kịp phản ứng lại tốc độ đột tiến nhanh chóng của Kỵ Sĩ màu đỏ, nhưng nó đã bỏ lỡ mất thời gian để ngăn chặn bởi vì không kịp gia tốc trước đòn đánh này. Trước khi tấn công giảm lại tốc độ, đây xem như là một đòn đánh tấn công giả. Tuy nhiên, đột nhiên gia tăng tốc độ là điều nằm ngoài mong đợi. Làm thế nào một cỗ máy hai chân có thể đột nhiên gia tốc một cách bất ngờ được? Hai thanh kiếm của Guyaralinde bổ chém xuống với một tốc độ kinh khủng. Để cho kẻ thù không kịp phản ứng lại kịp, Guyaralinde vung kiếm lên hướng về đầu của hai chiếc Tyrant. Sau đòn tấn công lén đầy bất ngờ này, hai cỗ máy Tyrant đã mất đi tầm nhìn và không thể không lùi lại vào tư thế phòng thủ. Mặc dù đòn chém trên cánh tay giáp sắt đều bị dội văng ra, nhưng điều này đã nằm trong dự liệu của Dietrich. Guyaralinde liền triển khai ra vũ khí sau lưng Lưỡi Đao Gió và bắn ra lưỡi đao không khí vào ngay phần cổ tay của Tyrant. Ở ngay tầm khoảng cách trống này, cho dù là trang giáp hạng nặng của Tyrant cũng không thể chống chịu được với sát thương của đòn này. Chỉ thấy cánh tay thiết giáp của nó bị vặn vẹo biến hình, và các mảnh vỡ của chuỗi dây tinh thể bị bắn rơi tung tóe khắp nơi. Tuy rằng không biết được đối thủ dùng thủ đoạn gì, thế nhưng mình cũng không thể cứ mãi chịu đòn như thế được. Phi công của Tyran cố gắng đè ép lại cơn phẫn nộ của mình và tập trung lực lượng lại để phản kích mặc dù cỗ máy của anh đã bị mất đi thăng bằng. Tuy rằng uy lực không được như bình thường, nhưng không hề có lấy cỗ máy nào có thể tránh thoát khỏi không thương tổn nào trước một đòn Cây Búa trực tiếp của Tyrant – Nhưng Dietrich đã đi trước một bước. Guyaralinde lợi dụng sức nổ của không khí từ trước đó để gia tăng tốc độ và rút lui khỏi phạm vi tấn công. Phi công của Tyrant gầm thét lên dữ dội, nhưng không thể nào ngăn cản được thế đà tiến tới của cây búa và đập nó ngay xuống mặt đất, phá vỡ con đường lát đá và một lớp khói bụi nổi lên sau đòn đánh này. Mặc dù với động lực của Tyrant, cỗ máy không thể nào tránh khỏi để lộ ra kẻ hở sau đòn tấn công đó. Điều này đã là quá đủ cho cỗ máy Kỵ Sĩ màu đỏ rồi. Ở giây tiếp theo, một tia chớp thoáng hiện ra – Không, đó chính là hai thanh kiếm vung xuống với một tốc độ cực nhanh khiến cho người khác lầm tưởng đó chính là tia chớp. Cố nén xuống sự kinh ngạc của mình, viên phi công của Tyrant vội vàng lùi lại về sau, và ngay tại lúc này, anh nhìn thấy trong không khí có gì đó rơi xuống ngay mặt đất. Đó là một cánh tay khổng lồ chộp lấy cây Búa Hạng Nặng – Đó chính là cánh tay của Tyrant đã bị cắt đứt ở phần khuỷu tay. Anh ta bước lùi lại về sau với tiếng gào thét, và cánh tay còn lại của cỗ máy vội vàng rút ra cây búa cỡ ngắn trong sự hoảng loạn. Cánh tay cầm lấy cần điều khiển của phi công tràn đầy mồ hôi, và trái tim của anh ta đập lên thình thịch như là tiếng trống vậy. Không thể nào cắt được cánh tay dày bộ giáp của Tyrant một cách gọn gàng như vậy mà không có kỹ thuật đặc biệt siêu phàm được. Anh ta vốn luôn nghĩ rằng bộ giáp của Tyrant là bất khả xâm phạm, nhưng đột nhiên giờ đây, anh thấy được rằng mỏng manh như một người rơm vậy. “Mau lui xuống! Các ngươi không đấu đươc với hắn đâu. Đây chính là lúc ‘Kiếm Sĩ’ tỏa sáng!” Trước khi Guyaralinde có thể tiếp tục đòn tấn công dữ dội liên miên của mình, một giọng nói trẻ và đầy phấn khởi của một người đàn ông vang lên, rồi một chiếc Kỵ Sĩ Đen chợt bước đến giữ hai người bọn họ. Một cỗ máy kỳ lạ ẩn giấu đằng sau bức tường Tyrant không giống như các cỗ máy còn lại của phe địch. Cỗ máy của đối thủ giống như là là một Hình Bóng Kỵ Sĩ đúng tiêu chuẩn, và nhìn thoáng qua trông nó giống như là một kiểu máy loại cũ. Nhưng điều khiến cho Dietrich ngạc nhiên là cái kia quá mức rõ ràng đặc trưng— “C – Cái quái gì thế này? … Kiếm? Tại sao lại có nhiều kiếm đến như vậy cơ chứ?” Đúng vậy, là kiếm. Mặc dù kiếm là vũ khí tiêu chuẩn cho nhiều Hình Bóng Kỵ Sĩ, thế nhưng cỗ máy ở trước mắt này nhiều quá mức quá đi. Ở trên đầu, thân mình, bả vai, cánh tay, eo và thậm chí là cả chân – toàn thân hình của cỗ máy đều được nhiều thanh kiếm có chiều dài khác nhau bao phủ lấy. Chỉ có thể dùng từ ‘một đống kiếm’ để hình dung ra cỗ máy này, cỗ máy Hình Bóng Kỵ Sĩ kỳ lạ này khiến cho Dietrich trợn mắt há mồm khi thấy, nhưng điều này cũng không thể trách anh được. “A? Điều này không phải là rất rõ ràng sao? Kiếm rất là mạnh sao, thế nên càng nhiều kiếm thì càng mạnh mẽ hơn chứ sao.” “Vậy a, ta biết rồi. Hóa ra là một tên ngu ngốc a…” “Ngươi cũng có kiếm a, thế nhưng như vậy là không đủ so với ta! Loại đẳng cấp trình độ như ngươi không phải là đối thủ của ‘Kiếm Sĩ’?” Ngay sau khi nói xong điều này, Hình Bóng Kỵ Sĩ kèm theo rất nhiều thanh kiếm – Kiếm Sĩ vọt lên vồ lấy Guyaralinde. Dietrich liền tập trung lại sự chú ý của mình và dùng hai thanh kiếm của mình giao chiến lại. “Thật là khiến cho người phải ớn lạnh khả năng hài hước! Ta không thể không nghiêm túc ứng phó a!” Song kiếm của Kỵ Sĩ màu đỏ va chạm với nhiều thanh kiếm của Kỵ Sĩ Đen. Vô số đòn đánh ngoạn mục được đánh ra với tốc độ cao giữa hai bên khi chạm trán với nhau. Để đạt được nhiều vị trí có lợi hơn, các đòn tấn công của hai bên ngày càng diễn ra mạnh mẽ, thậm chí đôi chân của họ không có dừng lại một chút nào cả. Hai cỗ máy chiến đấu theo cách thức giống nhau, đều có xu hướng với những đòn tấn công mạnh mẽ. So với việc tập trung sức lực vào một đòn đánh, cả hai bên lại ưa thích hơn những đòn tấn công liên tiếp như gió bão. Thế tấn công hung bạo dữ tợn giữa hai bên khiến cho Đội số 2 do dự rằng có nên nhúng tay vào không. “Bó kiếm kia, ngươi quá mức kiêu ngạo rồi!” Một Karrdator cố gắng xen vào giúp đỡ trong khoảng không gian đã được lấp đầy tiếng rít lên của gió. Nhưng trước khi làm được điều đó, Kiếm Sĩ như một trò ảo thuật đã kịp thời nhanh chóng thu lại thanh kiếm dài và rút ra con dao găm và ném về phía Karrdator mà không thèm nhìn gì cả. Mặc dù vậy, con dao găm vẫn bay hướng về phía Karrdator với một mức độ chính xác khủng khiếp. “Này, dừng trò này lại đi. Ngươi thậm chí không có lấy một thanh kiếm, làm sao có thể làm đối thủ của ta?” Nhân lúc kẻ thù không có vũ khí, Guyaralinde bắn ra Lưỡi Đao Gió. Kiếm Sĩ liền lướt người né tránh khỏi viên đạn lưỡi kiếm, và trượt bên cạnh sườn của Guyaralinde, và nhanh như chớp rút ra thanh kiếm bổ về phía Guyaralinde. Guyaralinde sớm đã chuẩn bị sẵn trước cuộc đột kích này, và liền ngay lập tức chặn nó lại, vũ khí của cả hai cỗ máy va chạm lại với nhau tạo ra tia lửa điện. Ở giây kế tiếp, Guyaralinde liền dùng cánh tay kia tiến hành lại phản kích, Kiếm Sĩ thì liền lấy kiếm ngắn (dao găm) đỡ lấy đòn đánh này, thậm chí còn thử xoay tròn lại thanh kiếm để tước mất vũ khí của Guyaralinde. Dietrich nhanh chóng kéo cỗ máy lùi lại về phía sau, thiếu chút nữa làm mất đi thanh kiếm của mình. Kiếm Sĩ liền dùng một thanh kiếm dài và một thanh kiếm ngắn ở hai tay đè đánh về phía đối thủ đang rút lui lại về phía sau, và bắt đầu múa lên vũ điệu của kiếm từ một khoảng cách gần. “Ha, thật là thất kính. Không nghĩ tới ngươi lại đấu kiếm với ta lâu đến thế, làm tốt lắm, màu đỏ!” “Đúng là một tên khó dây dưa! Ta không có vui vẻ được như ngươi đâu!” Trong khi cỗ máy màu đen và màu đỏ đang hung hăng thay phiên nhau ra chiêu ở giữa bãi chiến trường, Kiếm Sĩ thỉnh thoảng còn rút ra thanh kiếm ngắn mà ném về các Karrdator đang ở xung quanh anh. Điều này dần ép các Karrdator khiến cho khí thế của họ bị ép giảm xuống rất là nhiều. “Hãy theo Ngài Gustavo nào! Chỉ mức này thôi làm sao có thể khiến cho Đoàn Kỵ Sĩ Đen lùi bước lại!?” Ngay tại lúc này, không ngừng bị đánh lui lại về phía sau Đoàn Kỵ Sĩ Đen lại nhờ Kiếm Sĩ lại một lần nữa lấy lại khí thế của mình. Mặc dù các cỗ máy Karrdator rất mạnh mẽ, nhưng bộ giáp phòng thủ của kẻ thù vẫn là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với họ. “Ô, cái thằng một đống kiếm này… Nhìn có vẻ chậm chạp, nhưng lại rất mạnh a! Hắn ta lại có dư thừa thời gian đối phó xung quanh khí còn đang đánh với mình… Không, như vậy có nghĩa là chính mình đang bị đè đánh nãy giờ!!” Dietrich cay đắng mà nghĩ đến điều này khi vung kiếm lên. Không chỉ là vì lập trường của Đội Trưởng, đồng bạn của anh là Guyaralinde được xem như là đơn vị chiến đấu mạnh mẽ nhất của Đội số 2. Bị đè đánh như thế này đã chứng tỏ rõ kẻ thù mạnh mẽ đến mức nào. “Nhưng… tình hình thật là tồi tệ a, một mực là vào lúc này! Mình đã kéo dài trận chiến quá lâu ư?” Thứ khiến cho Dietrich cảm giác tồi tệ nhất là phản ứng chậm chạp lại của cỗ máy. Lý do rất là rõ ràng, trận chiến đã kéo dài quá lâu, và nguồn mana dự trự của cỗ máy đã sắp cạn kiệt rồi. “Hahaha, cái tên cầm song kiếm kia! Chuyển động của ngươi thật là chậm chạp!! Chuyện gì đang xảy ra thế!? Ngươi không thể đánh thắng được ta với lối kiếm pháp chậm như thế đâu!” Kiếm Sĩ đột nhiên tăng sức ép lên anh. Dietrich cố gắng làm hết tất cả để né tránh thế công của đối thủ, đồng thời cảm giác thấy một cảm giác không mấy hài hòa cho lắm. Kiếm Sĩ động tác không có một chút chậm chạp chút nào cả. Khi nguồn mana dự trữ của Guyaralinde đang dần cạn kiệt đi, thì Kiếm Sĩ và Tyrant đáng lẽ ra cũng nên chậm chạp theo mới phải, nhưng anh không nhìn thấy kẽ hở nào từ động tác của kẻ thù cả. Lấy lượng cơ bắp của Tyrant mà nói, bọn họ hẳn nên là phải hao tổn một lượng lớn mana chứ. Nếu như lấy hình thể mà phỏng đoán lấy nguồn mana dự trữ thì bọn họ đáng ra giờ còn đứng không được nữa mới đúng. “A—? Xem ra ngươi còn sức lực nữa. Tốt thôi, ta đã chơi đủ vui rồi, đây chính là lúc để kết thúc!” Âm thanh phần cơ của Kiếm Sĩ siết chặt lại mọi người đều có thể nghe rõ được, hơn nữa còn đại biểu cho sức mạnh dị thường. Trái ngược lại, Guyaralinde và các máy Karrdator khác đều chuyển động chậm lại xuống do thiếu thốn mana. Thế cuộc trong nháy mắt bị lật chuyển, và Đội số 2 đã rơi vào trong tình huống hết sức nguy hiểm. “… Ta thừa nhận rằng bọn ta đang ở thế bất lợi… Nhưng, hình như ngươi đã quên điều gì đó rồi?” Gustavo cau mày lại khi chứng kiến Dietrich không hề bối rối tý nào cho dù đang ở thế yếu. Đối phương hẳn chỉ là cậy mạnh mà thôi – nhưng rất nhanh anh đã phủ định đi ý nghĩ này. Một tên mê mẩn với kiếm như anh có thể thông qua va chạm kiếm lúc này mà phán lý giải được kẻ thù. Trong tâm trí của anh, cỗ máy Kỵ Sĩ màu đỏ kia không thể nào nói láo được. “…Đệt, hóa ra là như vậy!” Ở giây kế tiếp, Gustavo cuối cùng cũng đã rõ ra. Nhưng đã quá trễ rồi, cuộc chiến đã sớm có bước thay đổi. Âm thanh vó ngựa thép dần dần vang vọng lên ở trong khu rừng. Sau khi thoát khỏi sự công kích của Thuyền Bay, Đội số 3 Tzendrinble đã quay trở về lại. “Những con ngựa này xem ra không phải chỉ dùng để kéo xe không thôi! Chúng ta lần này số lượng bị thua thiệt rồi! Chuyện này không tốt a…” Mội đội (10 cỗ máy) cộng với 5 chiếc Tzendrinble vận chuyển là tổng số lượng vượt qua đội Gustavo có 12 cỗ máy. Cân nhắc đến sức mạnh chưa biết của Nhân Mã Kỵ Sĩ, sự khác biệt này liền không thể tính toán ra giá trị sức chiến đấu được. Tiếng vó ngựa vang lên cổ vũ tinh thần cho Guyaralinde, và đem lượng mana còn sót lại của nó truyền đi bày ra một kiểu tung ra đòn cuối cùng. Lò Chuyển Đổi Mana réo lên âm thanh sắc bén khi hút không khí vào với công suất cao nhất. Thế cuộc đã xoay chuyển lại một lần nữa, và lần này là đến lượt bọn họ trình diễn ra át chủ bài của bọn họ. Các cỗ máy Tzendrinble lao xuyên qua cánh rừng lao thẳng tới tấn công đội của Gustavo, và đội của Gustavo hoàn toàn có thể cảm nhận được điều này thông qua sự rung động của mặt đất. Với tốc độ nhanh quán tính và sức mạnh dồn hết vào đợt cầm giáo đâm đầy chết người vào cỗ máy của Kỵ Sĩ Đen vốn đã bị hư hỏng trong quá trình chiến đấu với Đội số 2. Sau đợt tấn công của Nhân Mã Kỵ Sĩ, đã có 5 cỗ máy Hắc Kỵ Sĩ đã bị phá hủy hoàn toàn, khuỵu gối ngã quỳ xuống đất. “Cái…cái bọn ngựa này thật là mạnh mẽ! Chết tiệt, các ngươi được lắm!” Ngay khi Gustavo giận giữ gào thét lên chuẩn bị phản kích lại, thì một điều gì đó nằm ngoài dự tính của mọi người đột nhiên xảy ra. Một Kỵ Sĩ Đen bị tấn công mà dừng hẳn lại hoạt động đột nhiên không chút dấu hiệu nào nổ tung trước khi kịp đưa ra lời cảnh báo, khi mọi người còn không kịp phản ứng lại thì đã bị vụ nổ lan tràn tới. Tuy nhiên, không có bất cứ vụ va chạm nào xảy ra từ vụ nổ, và chỉ trong chớp mắt mọi thứ xung quanh đã chìm trong khói bụi. “Khói… màn hình toàn là khói? Thật là kế sách đê hèn! Mọi người mau rút lui, không cẩn thận lớ xớ đánh trúng đồng đội mình đó. Trước hết cần đi ra khỏi lớp khói bụi này!” Tầm nhìn của Dietrich hoàn toàn bị che chắn lại và anh cẩn thận đón đánh lén từ phía kẻ thù, anh cảnh giác xem xét xung quanh và từ từ lui lại về sau. Vì không nắm rõ được vị trí của đồng đội của mình nên anh không thể tùy tiện bắn ra đạn ma thuật. Đội số 3 cũng tương tự như vậy, thật là rất nguy hiểm cho đội Tzendrinble khi bọn họ lao vào tấn công một nơi mà bọn họ không thể nhìn thấy. “Chuyện…chuyện quái gì đang xảy ra đây?” Thậm chí là Gustavo cũng đầy nghi hoặc mà lùi lại về sau. Anh chưa bao giờ nghe đến rằng Kỵ Sĩ Đen lại có bao hàm lấy chức năng này. Lớp khói này cho phép anh né tránh khỏi đòn tấn công của Nhân Mã Kỵ Sĩ, nhưng cũng khiến cho anh không thể nắm rõ được mình đang ở vị trí nào. Cả hai bên đều đồng dạng rút lui lại về sau, một kẽ hở lớn được sinh ra giữa hai bên. Phảng phất như đang chờ đợi lấy cơ hội này, ngay lúc này một cơn gió mạnh chợt từ phía sau của Gustavo truyền đến, và trong chớp mắt đã cuốn bay mất hoàn toàn lớp khói bụi ở trên chiến trường. “Đó là… là Thuyền Bay! Nó đã quay trở lại!?” Đợt tấn công của Đội số 2 mà bọn họ cảnh giác không có đến. Thay vào đó là át chủ bài của Đoàn Kỵ Sĩ Cánh Thép – một chiếc Thuyền Bay liền xuất hiện ra. Thuyền Bay đang bay ở một độ cao tầm thấp và hầu như gần chạm vào đỉnh ngọn cây, cửa dưới đáy thuyền mở ra và các sợi dây xích liền rơi từ trong cửa đó xuống phía dưới. Mục tiêu của nó quá mức rõ ràng, vì vậy các Kỵ Sĩ Đen còn lại và Kiếm Sĩ liền tóm lấy sợi dây xích và chậm rãi bay lên trời. Khi bay lên trên, gã Kiếm Sĩ kịp thời đưa ra lời hẹn đấu trước khi phân tách ra: “Đệt! Chúng ta sẽ tiếp tục trận đấu của chúng ta vào lúc khác. Này, gã đỏ, ngươi chơi kiếm tốt lắm. Nếu có cơ hội chúng ta sẽ đấu một trận nữa, đừng có chết cho tới khi lúc đó tới—!” Ngay tại lúc Thuyền Bay kéo các Hình Bóng Kỵ Sĩ lên trên bong thuyền, Động Cơ Gió đã bắt đầu réo gắt lên, rồi tốc độ của nó và độ cao dần dần tăng lên. Và dĩ nhiên, Dietrich sẽ không để cho kẻ thù có thể dễ dàng trốn thoát đi như vậy được. Đội số 2 ngay lập tức khai hỏa, nhưng chỉ có mấy phát bắn sượt qua mục tiêu mà thôi. Nó không hề gây cản trở một chút xíu nào cho chiếc Thuyền Bay, trang bị trên tay của bọn họ chung quy là không thể nào ngăn cản lại bước chân của bọn họ được. “…Bọn chúng chạy trốn rồi ư? Tuy rằng rất không cam lòng, nhưng chúng ta cũng chịu phải thiệt hại. Và chúng ta cần phải có một thứ vũ khí để đối phó với chiếc thuyền kia. Nhìn kiểu này phải bảo Ernesti chuẩn bị cho chúng ta một số thứ mới được.” Dietrich có chút bực mình lẩm bẩm khi nhìn thấy con thuyền lấy tốc độ tối đa mà bỏ đi. ---------------------------------------------------- “…Ta hiểu rồi. Hóa ra chuyện này là do ngươi làm. Các ngươi động tay động chân chuẩn bị chuyện này vào lúc nào?” Sau khi kịp thời chạy trốn lên bong thuyền và chạy đến buồng chỉ huy, Gustavo liền không vui đối với ngồi trên ghế thuyền trưởng mà nói. “Đương nhiên là ngay tại lúc trước khi xuất phát. Đây chỉ là món quà nhỏ của ta mà thôi, nhưng nó rất hữu dụng phải không?” Kerhild ranh mãnh nở nụ cười khi cô đang thoải mái ngồi ở trên ghế của Thuyền trưởng. Gustavo giận hầm hầm khi bị gián đoạn giữa chừng ngay khi anh đang đánh hăng say, nhưng sự thực là anh đã thoát khỏi tình huống hết sức khó khăn nhờ có sự xen vào cuộc chiến giữa chừng của cô ta. “…Coi như ta nợ ngươi một lần, nhưng sẽ không có lần sau đâu.” Sau khi nghĩ đến điều này, anh liền để lại lời nói này rồi đi đến kho chứa kiểm tra lấy lính của mình. Kerhild nhìn anh rời đi và nở một nụ cười thật là sâu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang