[Dịch] Knight's & Magic
Chương 53 : Kỵ Sĩ & Ma Thuật Knight's & Magic Vol 3 Arc 6 Chap 25(1)
Người đăng: Hoàng Luân
.
Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 3
Arc 6: Thành Phố Rừng Rậm Khủng Hoảng
Chap 25: Điềm Báo Tai Họa
Ở phía Tây Nam của Vương Quốc Fremmevira, dưới chân rạng dãy núi Aubigne, có một khu rừng lạ thường.
Nơi này được gọi là khu rừng ‘Vườn Cây Khổng Lồ’.
Nó có cái tên này chính là bởi vì có một loạt lượng cây to cao bình quân tới khoảng một trăm mét độ cao ‘cây khổng lồ’.
Những cây khổng lồ này đâm thẳng lên trên tầng mây, cành lá sum suê đã chặn hết tia sáng ánh mặt trời, nó khiến cho khu rừng trở nên lờ mờ tối dù sáng hay là đêm.
Để chống đỡ cho thân cây khổng lồ của nó, gã khổng lồ này liền chiếm lĩnh lấy một lượng lớn cho rễ cây bám vào. Những sợi rễ dày và chắc bám lấy lớp đất cứng của khu rừng, cùng với việc tia nắng mặt trời ít ỏi, hầu hết các loại thực vật khác không thể nào ở đây sinh trưởng được. Trong khu rừng này, không có sự cho phép của ‘gã khổng lồ’ này là không thể tồn tại được.
“Không có gì tình huống gì khác thường… Thật là,khu rừng ngày hôm nay rất hài hòa a.”
Ở trong Vườn Cây Khổng Lồ một tiểu đội Karrdator (3 kỵ sĩ) nhìn xung quanh khu vực mà bọn họ tuần tra. Những gã to lớn này không thể phát triển một cách dày đặc được bởi vì khoảng không gian mà rễ cây của nó cần chiếm lấy, nên thường thường khoảng cách giữa các cây với nhau là rất lớn đủ để cho Hình Bóng Kỵ Sĩ băng qua được một cách dễ dàng. Nơi này mặc dù là tối, nhưng nó không có cảm giác gò bó.
“Đừng có thất vọng như thế, hài hòa yên ã như thế không phải là điều tốt sao.”
Nhóm bọn họ dừng lại và nhìn nhìn xung quanh. Nhưng không quản bọn họ mở to mắt ra nhìn như thế nào, thì bọn họ vẫn không hề nhìn thấy dấu vết chuyển động nào cả. Chỉ có thân cây của cây khổng lồ đứng dựng thẳng như giống như các tòa bia mộ. Không khí ở trong rừng vẫn trống vắng như vậy lâu ngày tích lũy, khiến cảm cho bầu không khí giống như là trì trệ, suy yếu.
“Chúng ta còn muốn tuần tra như thế này đến bao lâu nữa?”
Nhóm bọn họ lại tiếp tục di chuyển. Các rễ cây khổng lồ không bị ảnh hưởng chút nào bởi trọng lượng của các Hình Bóng Kỵ Sĩ, mỗi bước chân nảy sinh ra chấn động sẽ lan truyền thành gợn sóng tới mặt đất thông qua bộ rễ.
“Dù sao Đại Lão đã nói tới giấc ngủ bị ngăn trở. Có thể không phải hôm nay, nhưng sớm hay muộn gì cũng sẽ có chuyện gì xảy ra, đó chính là lý do chúng ta Alvanz mới học theo người khác canh gác.”
Âm thanh tiếng cười lớn vang lên bên tai từ loa của chiếc Karrdator.
Người dẫn đầu tiểu đội này là Zarks đã nhún vai nói sau khi nói chuyện với đồng đội của anh đội Alvanz, là Tuva.
Công việc tuần tra của bọn họ đã diễn ra trong một khoảng thời gian khá lâu rồi. Nên sẽ là tự nhiên khi bọn họ kêu ca than phiền lên khi nhìn thấy cảnh tượng buồn tẽ cũ rích mỗi ngày. Đó chính là lý do sao anh lại ngăn cản Tuva.
“Đúng là như vậy, nhưng bọn họ cũng không cần phải kêu chúng ta, những người bảo vệ của ‘Cánh Cổng Khe Núi Althusser’…”
“Tạm dừng lại đã, dường như phía trước có cái gì đó.”
Trong suốt chặng đường luôn giữ yên lặng người thứ ba – Yunf liền cắt đứt nói của Tuva với một giọng điệu bình tĩnh.
“Ồ… cuộc chuyện dừng ở thôi. Mình sẽ tiến lên phía trước, Tuva ở bên cạnh, và Yunf sẽ ở phía sau.”
Zarks thần kinh liền căng thẳng và sau khi ra lệnh xong liền tiến lên phía trước, còn Tuva và Yunf thì đi theo ở phía sau anh. Nhóm bọn họ cảnh giác nhìn xung quanh, rồi đi đến nơi không bình thường nơi mà Yunf đã phát hiện.
“Đây là… tảng đá? Không… Từ bộ rễ? Là màu sắc tự vệ ư?”
Một chỗ phình lớn nhô lên từ mặt đất trông giống như là một tảng đá có thể thấy được ở khắp mọi nơi, nhưng nó không bình thường một chút nào khi được tìm thấy ở trên rễ cây. Tuy nhiên, nó rất dễ dàng để nhận ra nếu như một ai đó nghĩ đến một sinh vật có kích thước của một Hình Bóng Kỵ Sĩ khoảng to nhỏ và to lớn tảng đá là một loại sắc màu tự vệ, thì tự nhiên biết nó là gì rồi.
“Ồ, đây là một cái vỏ xác chứ? Đây chắc chắn là một ‘một con thú chủng loại giáp xác’. Mình không có trông thấy bất kỳ con giáp xác thú nào ở xung quanh, có phải hay không nó đã đi lạc mất đi?”
Zarks ngay lập tức xác nhận ra loại sinh vật này, nhưng anh chợt cau mày lại khi nghĩ đến đặc điểm của loại thú này.
Chuỗi thức ăn của khu rừng này tạo thành từ những cây cối khổng lồ đặc biệt này. Như đã mô tả ở trên, những cây khổng lồ này sẽ không cho phép bất cứ cây thực vật nào phát triển quanh nó, và bản thân của nó cũng quá cứng rắn nên lại không thích hợp cho sinh vật khác ăn nó. Chỉ có một số lượng nhỏ côn trùng đặc biệt mới có thể sinh tồn được ở trong khu rừng này. Trái ngược lại, giáp xác thú là loại động vật ăn thịt, và sẽ là một điều không bình thường tý nào khi chỉ có một con như vậy lại thuộc lại động vật sống quần cư xuất hiện ở một trong nơi có ít nguồn thức ăn cho chúng ăn.
“Chúng ta nên làm gì đây? Zarks, nếu chỉ là một con đi lạc, thì xuất hiện một con ở đây cũng không phải là chuyện to tát lắm?”
Zarks chỉ lẩm bẩm mở hồ đáp lại sau khi nghe được lời đề nghị của Tuva.
“... Zarks, ở đằng trước.”
Chú ý tới hình huống khắp nơi Yunf người đang làm nhiệm vụ cảnh giới ở phía sau đã sớm bước lên phía trước với họ, rồi đưa tay chỉ chỉ. Theo hướng mà của anh chỉ, Zarks và Tuva liền chết lặng người đi vì thứ mà bọn họ đã nhìn thấy – có càng nhiều con giáp xác thú. Thân hình của chúng giống như là tảng đá có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi.
“Không thể nào… thật là số lượng khủng khiếp. Chuyện này tệ rồi đây, chúng không phải là đi lạc! Chúng có cả một bầy, hoặc …”
Một âm thanh ‘lộp bộp’ vang lên ở một nơi nào đó, giống như là là tiếng kêu của vỏ giáp xác va chạm vào nhau. Một con trong số chúng đã tỉnh lại, và giống như là một cái chốt được kéo ra, lại một con nữa tỉnh lại, rồi cứ theo đó đến con thứ ba và vân vân…
Không cần phải nói, âm thanh này chắc chắn là đến từ những chiếc vỏ giống như là tảng đá ở xung quanh bọn họ.
“Những thứ này giống như là lính thăm dò giống chúng ta! Mau lui lại, Tuva, Yunf, gần đây chắc hẳn sẽ có càng lớn hơn bộ đội chính.”
Những tảng đá giống như giáp xác chậm rãi đứng dậy, để lộ ra cặp chân gầy gò kéo lê khung vỏ bao bọc lấy người nó tiến lên phía trước.
“Trúng số rồi... Yunf! Dù thế nào đi nữa chúng ta cần phải cảnh báo cho Cánh Cổng Khe Núi Althusser! Lại đến nữa bầy giáp xác thú? Nếu cứ tiếp tục như vậy…”
Xung quanh rục rà rục rịch giáp xác thú chuyển động con mắt mà nhìn về phía Alvanz. Làm tiếng ‘lộp cộp’ lại vang nữa lên, bọn chúng kéo người vượt qua cành cây và tiếp cận lại gần Hình Bóng Kỵ Sĩ.
“Vườn Cây Khổng Lồ sẽ trở thành khu sân chơi của bọn chúng… Và chúng sẽ xâm nhập vào Thành Phố Rừng Rậm!!”
Đội Alvanz sớm đã bắt đầu chạy vội đi mà khôn có mảy may gì có ý định chiến đấu, báo cáo điều bất thường này là ưu tiên hàng đầu. Một lượng lớn số lượng Ác Quỷ Thú bắt đầu kêu rít lên, âm thanh này đủ lớn để che lấp đi tiếng bước chân ầm ĩ của Karrdator.
Khung cảnh khu rừng này trong chớp mắt đã chuyển thành hỗn loạn cả lên.
---------------------------------------------------
C.E. 2180.
Khi thời tiết đang chuyển sang mùa thu, cái nóng oi bức của mặt trời đã trở nên dịu đi và thời tiết chuyển dần sang lạnh hơn. Tuy nhiên, mùa hè đã để lại đằng sau nó một món quá chia tay đầy nguy hiểm.
— Một ngày nọ, một người lính cưỡi ngựa chạy đến Vương Đô Känkänen.
Khi mà nhận được báo cáo, Đức Vua Riothamus và các quý tộc đang có buổi họp theo định kỳ.
Chương trình nghị sự của buổi họp này là các hoạt động của Ác Quỷ Thú ở các lãnh thổ khác nhau, ngân sách, sức chiến đấu ở mỗi lãnh địa quý tộc. Sự phân bộ còn hạn chế của các cỗ máy kiểu mới làm cho cuộc bàn bạc này thậm chí trở nên nóng nảy hơn.
Một người lính đưa tin xông vào trong cuộc họp còn đang còn cử hành bình ổn. Đối với tin tức ở tầng trên tình trạng khẩn cấp, thì người lính có quyền chen ngang vào buổi họp một cách không có lễ nghi.
Nhìn thấy tình trạng hoảng hốt của người lính đưa tin, Riothamus có một dự cảm xấu về việc này và cau mày lại – Sau khi nhìn xong báo cáo mà người lính đưa lên, vẻ mặt của ông hoàn toàn cứng ngắc lên. Ở hàng chữ đầu tiên là ‘Đặc cấp 1 bí mật’ phản chiếu lên đôi mắt của ông. Đặc cấp bí mật được quy vào điều cơ mật mức độ rất cao khi có một vấn đề gì xảy ra trong vương quốc. Chỉ khi thuộc về tình trạng hết sức khẩn cấp và nguy hiểm mới được phân loại vào cấp 1, nên chắc chắn đây không phải là tin tức tốt đẹp gì.
Lần này cũng không có ngoại lệ, trong bức thư có nói lên về mối nguy hiểm đang đến gần Thành Phố Rừng Rậm. Tiếp đó đọc xuống, Riothamus thậm chí đã quên mất việc duy trì sự bình tĩnh của mình, đứng bậc lên đá bay cái ghế sang một bên.
“Đây thực sự là… tin tức tồi tệ nhất.”
Riothamus người cáo lỗi rời khỏi buổi họp liền mời cha của mình – Ambrosius tới. Bức thư bên trong chứa đựng thông tin bí mật rất cao; ông không thể thảo luận nó với bất cứ một ai khác.
Sau khi nghe vắn tắt lại lời giải thích của con trai, Ambrosius liền ngay lập tức thốt lên câu trên. Sau khi những người khác ra khỏi hết chỉ chừa lại cha của mình, Riothamus liền ôm lấy đầu.
“Trong bản báo cáo có nói đến rằng mối đe dọa đến từ chủng loại giáp xác thú. Nó đã tiếp xúc với một phần của các Kỵ Sĩ trú đóng tại đó; vấn đề là nằm ở quy mô của chúng…”
“Số lượng khổng lồ của chúng thật là một điều quá mức kỳ lạ, đúng không? Lý do tại sao mà bọn bầy thú giáp xác xuất hiện… quả nhiên là ‘chia tổ’ đi.”
Ambrosius bề ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng không thể nào che dấu được sự căm ghét của mình. Giáp Xác Thú là một chủng loại Ác Quỷ Thú đặc biệt. Có rất nhiều chủng loại Ác Quỷ Thú cùng chung sống với nhau thành một bầy, nhưng quy mô ổ tổ của giáp xác thú đó không phải là mức độ bình thường số lượng lớn. Ngoài ra, tổ chức xã hội sống của chúng giống như là bọn kiến và ong, được mọi người biết đến.
Ở ngay tại trung điểm của nhóm bọn chúng, được tầng tầng lớp lớp bọn thú bảo vệ, có một con ‘Giáp Xác Thú Nữ Hoàng’đảm nhiệm nhiệm vụ sinh sản.
Nữ Hoàng sẽ được định kỳ thay thế theo chu kỳ là mấy trăm năm, chỉ có một nữ hoàng xuất hiện ra trong quá trình thay thế này. Tuy nhiên, cũng có đôi lúc có hai hoặc nhiều hơn nữ hoàng hiện ra, nó sẽ dẫn đến hiện tượng ‘chia tổ’. Nữ hoàng không thể giành được quyền chủ đạo thì sẽ chuyển dời đi nơi khác để tìm kiếm một tổ mới.
“Vấn đề là ở chỗ chúng ta không có hiểu rõ được quy mô thực sự của chúng, nên chúng ta không thể đánh giá được lực lượng cần thiết để tiếp viện được là bao nhiêu.”
Đối với mức độ nguy hiểm của giáp xác thú, một binh sĩ giai cấp có thể tương đương với Ác Quỷ Thú cấp bậc quyết chiến, nhưng vấn đề khó khăn là ở chỗ phải giải quyết chúng ở một số lượng lớn. Độ khó khăn sẽ tùy theo số lượng của bọn chúng mà thay đổi, và có thể đạt đến cấp độ phân giới hạn, là tương đương với một con Behemoth.
Thông thường, ở không hiểu rõ được quy mô số lượng của Ác Quỷ Thú thì bọn họ sẽ không có liều lĩnh phái quân đi, nhưng Thành Phố Rừng Rậm nơi này lại khiến cho bọn họ do dự lên mà đứng không yên.
Đó là một nơi có chiến lược quan trọng bởi vì một số nguyên nhân nào đó, một nơi không có được công bố công khai bởi vì vấn đề bảo mật. Các kỵ sĩ đóng quân bảo vệ nơi này là Alvanz. Nhưng lần này bọn họ không thể có khả năng xử lý được cuộc khủng hoảng này.
“Tuy nói là như vậy, nhưng chúng ta cũng phải có hành động. Cho dù điều này có chống lại ‘luật’ của họ, chúng ta phải phái quân đi để dọn sạch bọn thú đó. Điều quan trọng nhất là, chúng ta phải tránh cho tình hình thành phố hoàn toàn bị xóa sổ.”
Nếu như không có biết được quy mô số lượng của kẻ địch, thì bọn họ phải phái đi một lực lượng đội quân mạnh mẽ và không thèm đếm xỉa đến việc kiểm soát thông tin. Vậy nên bọn họ nên lựa chọn việc bảo mật hay là an toàn? Đối mặt với một vấn đề đầy tính thách thức như vậy sau khi mới lên ngôi Vua, Riothamus phải cố gắng để đưa ra giải pháp khó khăn để giải quyết việc này.
Nhìn thấy con trai mình chìm sâu vào trong suy nghĩ, Ambrosius cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Cái mà bọn họ cần là ‘Một lực lượng mạnh mẽ, có thể giới hạn việc thông tin lan truyền ra và ngay lập tức có thể sẵn sàng ra quân’.Thật sự có một lực lượng như thế thuận lợi tồn tại sao? Dò tìm ngay trong đầu mình về những kinh nghiệm mà ông đã có khi còn nắm giữ Ngai Vàng, Ambrosius cũng không thể tìm thấy một đáp án rõ ràng.
Bọn họ đã bị mắc kẹt lại trong tình huống này, nhưng bọn họ cần phải có hành động nhanh chóng. Khi bầu không khí nặng nề này tràn ngập trong căn phòng này, một người nào đó đột nhiên xông vào.
“Xin lỗi vì cháu đã đột xuất xông vào! Cháu chỉ là nghe đến ông nội đi đến Lâu Đài Hoàng Gia…”
Đây chính là nhị hoàng tử Emrys. Trông rất là vô tư lự không buồn phiền lo lắng gì cả, Quốc Vương và Tiên Vương không hẹn mà cùng nhau thở dài.
“Bây giờ không phải lúc để chào hỏi gì cả, có đại sự đang xảy ra…”
“Ồ, cháu xin lỗi, cháu chỉ nghĩ là cùng với ông nội đấu một trận tập huấn với chiếc Sư Tử Vàng thôi mà…”
Gordesleo = Sư Tử Vàng
Ngay khoảng khắc đó, Ambrosius liền quay người lại ánh mắt sắc bén nhìn vào Emrys. Từ Sư Tử Vàng nhắc nhở cho ông một thứ gì đó, và ý nghĩ gì đó chợt lóe lên —
“... Đúng rồi, không phải là còn một Đoàn Kỵ Sĩ rất thích hợp cho công việc này sao? Một nhóm nhỏ tinh nhuệ, có kinh nghiệm từng trải với các trận chiến với số lượng lớn chống lại Ác Quỷ Thú cấp bậc – sư đoàn sao (Tran: Thấy chỉnh lại thành từ khác rồi không còn từ tiểu đoàn nữa). Nếu như giao việc này cho bọn họ, chúng ta sẽ không cần lo lắng đến vấn đề bảo mật.”
Khi nghe đến những lời này của tiên vương, Riothamus cũng đã có đến một kết luận tương tự. Vương Quốc Fremmevira nhân tài rất nhiều, nhưng cũng chỉ có một Đoàn Kỵ Sĩ phù hợp với thành tích đầy kiêu ngạo như vậy. Như là một người sắm đuối nhìn thấy một tia hy vọng, ông chậm rãi đọc lên một cái tên.
… Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc.”
“A? Chúng ta lại muốn giao cho Màu Bạc Đoàn Trưởng chế tạo thứ gì đó à?”
Chỉ có Emrys là không biết có chuyện gì đang xảy ra khi nhìn thấy cha của mình và ông của mình đang thảo luận.
Vào cái ngày là tin tức khủng khiếp đó truyền đến Vương Đô, một vị khách không mời mà đến đã đi đến căn cứ của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Pháo Đài Olvacius.
Khi mặt trời đã lặn về phía Tây và lúc mà màn đêm sắp buông xuống lúc đó, một Hình Bóng Kỵ Sĩ lấy tốc độ sét đánh lao thẳng vào pháo đài. Mọi người ở trong kho chứa đều thất kinh khi đột nhiên nhìn thấy Hình Bóng Kỵ Sĩ ‘Hổ Bạc’ tỏa ra ánh sáng màu bạc lờ mờ. Còn Hổ Bạc đã được trao cho ai thì không cần nói thì ai cũng biết cả đi.
Eru không thể nào che dấu được sự ngạc nhiên khi cậu đang chạy tới nơi ngày sau khi nghe được tin tức. Khi tới nơi Eru liền trông thấy Ambrosius liền từ Hổ Bạc nhảy xuống. Cho dù là một vị Vua đã thoái vị trở thành một người tự do, nhưng tự mình ghé tới nơi này vẫn là một việc lớn.
“Tiên Vương? Thần không biết rằng Ngài đến đây là có việc gì vậy?”
Ambrosius không có trả lời Eru, mà là nhìn xung quanh pháo đài khi ông nghe được âm thanh của các thành viên trong Đoàn tụ tập lại trong kho chứa. Lúc mà hầu hết mọi người đều đã có mặt ở đây, ông liền nói:
“Ernesti, không, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc! Ta xin thông báo sắc lệnh của Đức Vua, hãy lắng nghe!”
Ambrosius la hét to lên với một vẻ mặt nghiêm túc. Khí chất của ông chưa bao giờ tỏ ra như thế này cho dù là lúc xảy ra sự kiện Casadesus, điều này khiến cho các thành viên trong Đoàn Kỵ Sĩ đều căng thẳng cả lên mà lắng nghe điều sắp tới.
“Ta sẽ nói rõ trước nhé, điều mà ta sắp nói ra đây không cho phép được tiết lộ phong phanh ra bên ngoài, hiểu không? Tiếp vào vấn đề chính, giáp xác thú… Một lượng lớn Ác Quỷ Thú đã xuất hiện. Ta không thể cung cấp cho các ngươi thêm thông tin chi tiết, nhưng bọn chúng đang tiến tới một căn cứ quan trọng ngay bây giờ, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải bảo vệ nơi đó. Tuy nhiên, chúng ta đã bước chậm một bước. Để bù đắp cho việc đó, chúng ta cần phải có tốc độ thật là nhanh như gió và mạnh mẽ như sóng dữ! Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc! Bây giờ chính là cơ hội để triển khai ra Nhân Mã Kỵ Sĩ, niềm tự hào của các ngươi!!”
Sau bài thuyết giảng của mình, Ambrosius bước đi tới bên cạnh Eru giống như muốn che dấu tai mắt của mọi người, và nói với một giọng trầm thấp chỉ có Eru có thể nghe được:
“… Nơi bị tấn công được gọi là Thành Phố Rừng Rậm, đó chính là nơi sản xuất ra Lò Chuyển Đổi Mana của vương quốc chúng ta.”
Đôi mắt của Eru lặp tức mở căng to ra.
Tiên Vương gật đầu đáp lại trước ánh mắt run rẩy của Eru. So với thực tế là cậu đã biết được ‘bí mật hàng đầu của vương quốc’, Eru càng quan tâm nhiều hơn và đầy giận dử khi quân đội của Ác Quỷ Thú đang tiến hướng về căn cứ quan trọng trong dây chuyền sản xuất người máy. Đối với một người dâng hiến hết mọi thứ cho niềm đam mê của mình, thì điều này không khác gì là đụng tới quả mìn ở trong tim Eru. Cậu ngay lập tức vang lên giọng nói đầy căng thẳng ra lệnh của cậu, thậm chí ngay cả những người bạn thời thơ ấu của cậu cũng chưa bao giờ nghe thấy.
“Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, toàn thể nhân viên mau chuẩn bị xuất kích! Chuẩn bị cỗ máy kiểu hai, màu đỏ số một trang bị, sau khi chuẩn bị xong ngay lập tức xuất phát! Mục tiêu chính là đảm bảo an toàn xung quanh khu vực mục tiêu và tiêu diệt hết Ác Quỷ Thú!!”
Sau một lúc im lặng, mọi người liền bắt đầu hành động. Từ chuyến ghé thăm của Tiên Vương, cùng sự hối thúc mãnh mẽ của Đoàn Trưởng và nội dung mà bọn họ ra lệnh, mọi người đều có linh cảm thấy đây sẽ là một trận chiến khủng khiếp đây.
Cỗ máy kiểu hai, màu đỏ số một trang bị -- đây chính là sử dụng Tzendrinble và toa xe vận tải nhanh nhất, và trang bị hạng nặng dùng để chiến đấu với Ác Quỷ Thú đối kháng với Ác Quỷ Thú cấp bậc – sư đoàn trở lên. Cụ thể mà nói, đem đối thủ trở thành behemoth ở trong tâm trí mà chuẩn bị chiến đấu.
Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc thường thường thì bầu không khí lúc nào cùng thảnh thơi, nhưng bọn họ đều là các chiến sĩ nhiều lần trải qua nhiều trận chiến nguy hiểm.
(Tran: Chiến đấu nhiều đếm chưa được một bàn tay luôn mà?)
Bọn họ hành động rất nhanh và ổn định, và không mất nhiều thời gian, chỉ trong thời gian ngắn tiếng rầm rú của động cơ ở trong kho chứa vang lên ầm ĩ.
“Kết nối với toa xe —! Lùi, lùi, lùi, tốt! Tiến lên về phía trước —!”
Trước tiên chuẩn bị tốt chính là chủ lực Tzendrinble từ Đội số 3. Dưới sự chỉ đạo của các thợ máy rèn, Tzendrinble liền ở trong kho chứa cỗ máy tiến hành việc kết nối với toa xe. Các thợ máy rèn trong Động Cơ Rad chạy tán loạn khắp nơi để tiến hành lớn nhỏ lắp đặt.
Trong khi các toa xe đã chuẩn bị sẵn sàng, đội số 1 và số 2 trang bị lên ‘vũ khí lựa chọn’ mà bọn mà mong muốn. Bọn họ tự hào mà mặc vào vũ khí mà chính bọn họ phát triển, và chiếc Kardetolle phân phối màu đỏ số một trang bị hiện ra. Động Cơ Rad liền thực hiện nhiệm vụ di chuyển các thiết bị và lắp đặt chúng lên, tiếp quản lấy nhiệm vụ, thứ mà thường thường yêu cầu Hình Bóng Kỵ Sĩ hay là rất nhiều nguồn nhân lực mới hoàn thành được ở trong quá khứ. Phương diện vận dụng Hình Bóng Giáp Trụ mà Eru phát triển ra thì đúng là Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc am hiểu nhất.
Trong khi kho chứa đang ầm ĩ cả lên, Eru liền bước đi tới chỗ Lão Đại người đang hét giọng to chỉ đạo. Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc triển khai ra lực lượng lớn nhất của mình, và Lão Đại cũng có ý định làm nó một cách tốt nhất.
“Lão Đại! Em sẽ triển khai Hộp Đồ Chơi, làm ơn hãy nói cho Chid và Ady chuẩn bị ‘xe chở số 3’!!”
Điều này nằm ra ngoài khỏi dự liệu của Lão Đại. Anh kinh hãi và dừng lại thao tác chỉ đạo của mình.
“Em muốn sử dụng đồ trong toa xe số ba với Hộp Đồ Chơi? Đó chỉ là một cỗ máy thử nghiệm mà thôi, em mất trí rồi à? Không cần nói cũng biết, cỗ máy đó còn chưa rõ là trong thực chiến nó có thể chèo chống được bao lâu nữa.”
“Em biết vấn đề của nó, nhưng để phát huy ra tiềm năng của Hộp Đồ Chơi, em cần phải có trang bị ở toa xe số ba. Nếu như nó hoạt động, cho dù là có mấy trăm con Ác Quỷ Thú nữa thì em cứ việc mà tàn sát thôi.”
Eru bình tĩnh chắc chắn mà trả lời Lão Đại. Cho dù có chút nghi hoặc, nhưng Lão Đại không thể ngăn cản Eru được. Bọn họ biết nhau đã nhiều năm rồi, và anh nhận ra được rằng đang nổi cơn thịnh nộ và giận dử ẩn dưới đằng sau nụ cười đó.
“Anh biết rồi! Uy, đem con ngựa của bọn nhóc kia kết nối với toa xe số ba! Cái gì!? Đừng có hỏi nhiều nữa, cứ làm như vậy đi! Sau đó bọn họ sẽ nghĩ biện pháp sau!!”
Mọi người không chịu mà hỏi ngược lại, rồi với tốc độ tuyệt vời mà lắp ráp lên.
Hình Bóng Kỵ Sĩ của Đội 2 đang lên khoang ngồi của toa xe, Đội số 3 đã hoàn thành xong việc chuẩn bị xe vận tải. Mỗi cỗ máy Tzendrinble chuyên chở theo hai chiếc Kardetolle với mức tải trọng tối đa, các thợ máy rèn ở trong Động Cơ Rad liền dùng xích cố định lại vị trí của Kardetolle ở trong toa xe một cách chắc chắn.
Hay là bọn họ bị ảnh hưởng bởi sự hăng hái của Đoàn Trưởng, mọi người động tác đều nhanh hơn mọi khi tập huấn. Sau 30 phút sau, một đội quân kỵ binh to lớn xuất hiện ở trước mặt Ambrosius. Đây chính là lực lượng mạnh mẽ được tạo nên từ ba đội của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc.
“Ồ, mặc dù là ta đã kỳ vọng rất cao… Nhưng điều này vẫn nằm xa ngoài sức tưởng tượng của ta.”
Trận hình của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc vượt qua điều mà Tiên Vương tưởng tượng và khiến cho ông rất đỗi là ngạc nhiên. Mặc dù bọn họ là đơn vị duy nhất sử dụng Tzendrinble, nhưng làm thế nào mà bọn họ tìm ra phương pháp sử dụng như vậy? Cố gắng đè nén nghi hoặc sang một bên, Ambrosius liền chui vào chiếc Hổ Bạc.
Phía trước của một chiếc toa xe do hai cỗ máy Tzendrinble kéo đi, phía trên nó còn có một chiếc Karrdator được chắp vá lung tung và các trang bị. Đó chính là Món Đồ Chơi của Eru.
“Toàn thể nhân viên của ba đội Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đã chuẩn bị sẵn sàng. Làm ơn hãy nói ra vài lời đi thưa Tiên Vương.”
Nhìn ở phía trước mặt một lực lượng bày ra đáng kinh ngạc như thế này, Ambrosius phải cố gắng lắm mới đè xuống được nụ cười vui vẻ, và ông liền nhảy lên toa xe bằng cỗ máy Hổ Bạc của mình. Ông rút ra kiếm và giơ nó lên cao.
“Làm rất tốt! Mọi người hãy nghe đây! Đây là trận chiến quyết định vận mệnh của vương quốc chúng ta, ta chờ mong rất cao về tất cả các bạn! Chúng ta sẽ xuất phát theo hướng Tây Nam, đi thôi!!”
Âm thanh vó ngựa đạp vào mặt đất vang lên, và tất cả các Tzendrinble liền ngay lập tức cùng nhau chuyển động lên. Dưới sự chỉ dẫn của Tiên Vương, Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc anh dũng một đường hướng thẳng theo hướng Tây Nam của Vương Quốc Fremmevira.
Bỏ lại đằng sau bọn họ là Lão Đại, Batson và các thợ máy rèn khác ở lại trong pháo đài. Những người đó đứng ở trên pháo đài vẫy tay chào theo đoàn quân cuốn bụi khói mà rời đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện