[Dịch] Knight's & Magic
Chương 45 : Kỵ Sĩ & Ma Thuật Knight's & Magic Vol 3 Arc 5 Chap 21(2)
Người đăng: Hoàng Luân
.
Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic
Vol 3
Arc 5: Nhân Mã Kỵ Sĩ
Chap 21: Kình Địch Và Quyết Tâm
“Eru! Mình muốn lái một chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ!”
Đêm đó ở trong phòng của Eru, ngay tại trong nhà của Echevarria.
Eru và Chid đang nhàn rồi ngồi khắc trận đồ trên một tấm kim loại bạc để chế tạo ra thiết bị đẩy, thứ mà đã được nói ra trước đó. Trái ngược lại với hành động điên cuồng của bọn họ, thái độ tùy tiện và cử chỉ hồn nhiên của họ trông giống như là những đứa trẻ đang vẽ nguệch ngoạc.
Đáp lại lời của Ady, người đang như đang thông báo ra một lời tuyên bố gì đó, hai người bọn họ chợt dừng lại công việc ở trong tay mình và ngẩng đầu lên.
“Chuyện gì thế? Không phải là lời tuyên bố giống như là ‘mình yêu Hình Bóng Kỵ Sĩ’ độc quyền của Eru chứ?”
“Hãy suy nghĩ cẩn thận đi Chid, chúng ta là thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, nên chẳng có gì là kỳ lạ cả khi chúng ta muốn điều khiển một chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ. Hay đúng hơn là, em muốn lái nó!”
Cô đứng thẳng dậy và nói ra với giọng điệu sôi nổi, điều này khiến cho hai người bọn họ ngày càng nghi ngờ không thôi. Đúng như dự đoán, Eru sẽ không phớt lờ tý nào đối với bất cứ yêu cầu nào có liên quan đến Hình Bóng Kỵ Sĩ.
“Mình thực sự không hiểu lắm chuyện gì xảy ra với cậu, nhưng nếu cậu muốn lái nó thì mình sẵn sàng chào đón. Ưmm, để mình xem nào… để mình xin nhờ hai người kia giúp đỡ đi.”
“Tuyệt vời! Mình thích cậu nhất đó, Eru!!”
“A? Mình ư? Không đáng kể rồi.”
Với Ady, người đang vồ lên treo người lên trên Eru, Eru liền lấy ra một bản thiết kế ở trong ô bàn ra. Để lộ ra phía trước cặp sinh đôi là cỗ máy kiểu mới mà Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đang chế tác – ‘Nhân Mã Kỵ Sĩ’.
“Hãy chờ mình chế tạo ra Nhân Mã Kỵ Sĩ đi, và mình sẽ để các cậu lại nó sau khi nó được hoàn thành.”
Đối mặt với ‘kiệt tác lớn’ trước mặt mình, Ady, người đang vốn nghĩ là sẽ bắt đầu lái chiếc Karrdator, thì nụ cười ở trên khuôn mặt của cô chợt cứng lại.
“Này, Eru, cậu muốn mình điều khiển cỗ máy kiểu mới ngay lập tức ư? Rất thú vị a, mình cũng thích a, nhưng mà tại sao lại là chúng ta? Chúng ta đã có các cựu chiến binh như là Edgar-senpai và Dietrich-senpai; tại sao cậu không để họ lái nó?”
Chid cẩn thận nghiên cứu bản vẽ, nhìn dạng là đầy sửng sốt. Eru gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu đã hiểu mối quan tâm mà Chid lo lắng đến.
“Nhân Mã Kỵ Sĩ nó rất độc đáo. Nó có phần thân thể phía trên là của con người và phần thân phía dưới là một con ngựa. Và dĩ nhiên, kèm theo nó thì tất nhiên toàn thể việc điều khiển của nó cũng sẽ hoàn toàn khác biệt hẳn; sự điều khiển nó khác xa hẳn với cỗ máy Tellestarle.”
Cặp sinh đôi chưa bao giờ điều khiển các Hình Bóng Kỵ Sĩ thông thường khác trước đây bao giờ cả; nên không cần nghĩ cũng biết điều khiển Hình Bóng Kỵ Sĩ kiểu nửa người nửa ngựa sẽ khó khăn đến mức nào.
“Vậy nên mình đã thay đổi lại dòng suy nghĩ của mình – đây là một cỗ máy kết hợp cả hai yếu tố vào, thế nên cứ để ‘hai người lái’ là được! Giờ nó vẫn còn đang còn trong quá trình chế tạo, nên chúng ta có thể lắp đặt vào hai cái ghế ngồi phi công vào. Dạng thân hình con ngựa rất lớn, nên sẽ có đủ khoảng không gian để làm được điều đó.”
Trong giai đoạn hiện tại, không có chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ nào có chức năng cho phép điều khiển kép cả. Thường thì Hình Bóng Kỵ Sĩ có kiểu dạng của con người, nên việc điều khiển nó cũng sẽ được kết nối trực tiếp với một phi công duy nhất, thế nên không có chuyện nào sử dụng cả hai phi công cả, đây là một điều mà chưa ai nghĩ tới cả. Nếu như Lão Đại nghe được những lời này, anh ta chắc chắn sẽ lại đau đầu nữa cho mà xem. Nhưng không khéo là, Chid và Ady lại không thực sự hiểu lắm về Hình Bóng Kỵ Sĩ, cho nên bọn họ có thể dễ dàng chấp nhận những gì mà Eru nói một cách dễ dàng.
“Đương nhiên, vì một cỗ máy mà có tới hai người điều khiển, nên đòi phỏi phải có sự phối hợp thật là ăn ý. Vì thế Chid và Ady, hai cậu là cặp sinh đôi nên đây là sự lựa chọn tốt nhất. Mặc khác đây cũng là mục tiêu thực sự…”
Đối với bọn họ, những lời mà bọn họ vừa nghe được mang lại tác động rất lớn cho họ.
“Mình muốn các cậu xây dựng nên trận đồ điều khiển cho Nhân Mã Kỵ Sĩ trong lúc điều khiển nó.”
Cấu trúc ma thuật trận đồ. Hai người bọn họ đã học được đủ kiểu trận đồ từ Eru, nhưng hai người bọn họ vẫn chưa đạt đến trình đồ viết được tự mình viết lên một cấu trúc trận đồ được. Bọn họ không có kỳ vọng phải chịu một trách nhiệm nặng nề đối với nhiệm vụ lần thứ nhất bọn họ được giao cho.
“Mục tiêu cuối cùng của mình là để cho một phi công có thể điều khiển nó được giống như là một người cưỡi ngựa mà chạy vậy. Mình muốn làm ra các thiết bị tương qua cho việc điều khiển, nhưng nó khó khăn hơn mình tưởng khiến cho mình phải tốn thời gian hơn. Nó vẫn đang còn ở giai đoạn cơ bản. Nên giờ mình muốn điều khiển nó bằng cách cho người lái không ngừng sửa chữa lại trận đồ một cách từ từ… Nếu như các cậu sẵn sàng nếm thử nó thì sẽ giúp ích lớn cho mình.”
“Bọn mình có thể làm được à….”
Không khó trách Chid lại do dự như thế. Nếu là Eru tự mình ra tay thì tất cả sẽ ổn cả thôi, cậu ta vốn có khả năng đó và có thành tích thiết thực, huống hồ chi khả năng của cặp sinh đôi là thế nào vẫn chưa biết được. Vả lại điều này có thể gây ảnh hưởng đến cỗ máy kiểu mới của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, thứ mà mọi người đang cộng đồng góp sức chế tạo ra. Cho nên việc để bọn họ tham gia vào giai đoạn cuối cùng là một trọng trách vô cùng to lớn.
“Đừng lo lắng, để đó cho bọn mình! Nhưng Eru, xây dựng nên cấu trúc trận đồ không phải là rất khó sao?”
“Cả hai cậu đều đã điều khiển Hình Bóng Giáp Trụ, trên lý thuyết thì chúng cũng na ná nhau, đừng có quá lo lắng. Để mấy thứ cơ bản đó cho mình, mình sẽ dạy cho các cậu các bước kế tiếp thật tốt.”
Chấn chỉnh lại tinh thần Ady liền giơ tay của mình lên, bỏ mặt khuôn mặt của Chid đang đầy rầu rỉ. Chid suýt nữa là té ngã, trừng trừng mắt vào cô em gái như muốn hỏi rằng cô có suy nghĩ một cách cẩn thận chưa đó. Tính cách của cặp sinh đôi khá là khác nhau, nhưng bọn họ cũng có nhiều điểm tương đồng giống nhau. Ady thì đầy năng nổ, thế còn Chid thì sao?
Cậu không phải là không muốn làm chỉ là muốn cẩn thận hơn thôi. Cậu cũng rất thích thú với Hình Bóng Kỵ Sĩ, và muốn trở thành một phi công điều khiển nó. Nhìn Ady nở nụ cười như muốn nói rằng ‘em biết anh đang phiền não về vấn đề gì’, cậu không còn sự lựa chọn nào khác phải giơ hai tay lên đầu hàng.
“A – anh biết rồi! Nếu như chúng ta đã làm nó, thì phải làm cho thật tốt!”
“Đúng vậy! Fufu, chúng mình sẽ làm nó cùng với Eru. Em rất là chờ mong ngày đó đến.”
Sau đó, cuộc sống của bọn họ trở nên bận rộn hơn hẳn. Bọn họ bắt đầu giúp đỡ Eru, rèn luyện và chuẩn bị cho ngày mà Nhân Mã Kỵ Sĩ hoàn thành.
Một vài ngày sau, Eru liền hướng đến trong công xưởng với bản thiết kế đã có chút chỉnh sửa lại. Ngay mà lúc bọn họ thấy bản thiết kế này, mọi người, bao gồm cả Lão Đại, đều gào thét lên điên cuồng. Bản thiết kế Nhân Mã Kỵ Sĩ vốn đã đầy đủ đặc biệt rồi, giờ lại thêm ‘hai phi công’ thiết kế nữa, điều này khiến cho nó trở nên cực kỳ quái thai thay.
Mặc dù mọi người ở nơi này bắt đầu trở nên ồn ào, nhưng không có ai đứng ra ngăn cản Eru cả. Có thể khẳng định, quyết định cuối cùng này đã thể hiện rằng bọn họ đã hòa nhập vào Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc.
------------------------------------------------------
Kể từ ngày đó đã là nửa tháng trôi qua.
Eru kích động gấp rút chạy đến công xưởng sau giờ học. Công việc hằng ngày của cậu là kiểm tra tiến độ chế tạo của Nhân Mã Kỵ Sĩ.
“Chào Lão Đại, hai người bọn họ tới chưa?”
“Ồ, nhóc bạc à, cặp sinh đôi đã tới đây và đã sớm làm việc của mình.”
Sau khi lẫn nhau chào hỏi, bọn họ liền bước đi sâu vào trong góc của công xưởng. Ở bệ sữa chữa Hình Bóng Kỵ Sĩ cách xa, là một khoảng không gian rộng rãi. Có hơn một nửa máy móc được xếp đầy góc này – một con quái vật đang chậm rãi được chế tạo ra, và đang đợi cơ hội để bước lên sân khấu lịch sử.
Cỗ máy này phi thường cao to, gần như chạm đến trần nhà rộng rãi của công xưởng. Do hình dạng đặc biệt của nó, nó không thể đặt lên khung bệ sửa chữa một các thông thường được và nó được giữ lại ở nơi này bằng cách sử dụng nhiều dây xích cần trục treo nó lên. Nhìn lại mà nói, thì phần thân trên dưới của nó đã tách ra phần áo giáp, trông rất bình thường, nhưng nếu chuyển dời tầm mắt xuống phần thân thể phía dưới mà nói, thì phải nói là không bình thường nào theo hệ số cấp số nhân. Thân hình đó có bốn cái chân uốn cong xuống trong tư thế nghỉ ngơi trong một tư thế rõ ràng không phải là con người.
So với đang xếp theo hàng Karrdator thì trông nó lớn hơn nhiều, ngoại hình nó kỳ lạ như người ngoài hành tinh Nhân Mã Kỵ Sĩ, tên chính thức của nó là Tzendorg,là cỗ máy mới nhất mà Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc phát triển ra.
“A, là Eru! Fufufu— Cậu đến đúng lúc lắm! Nhìn xem!”
“Bây giờ chính là thời gian quyết định, Ady, đừng có nhìn lung tung. Nào nào, chúng ta bắt đầu nào.”
Ady trở nên phấn khích hơn khi loáng thoáng trông thấy Eru từ góc nhìn của màn hình, trong khi đó Chid lại bình tĩnh giúp cô ổn định lại tinh thần. Bọn họ đang ở trong một nơi rất nhỏ, xung quanh thì rất tối, điều này khiến cho bọn họ gặp khó khăn trong việc chuyển động được một cách tự do. Đây chính là khoang lái của Tzendorg.
Chid cả người tựa lưng vào trong ghế và mở mắt ra. Dưới ánh sáng lờ mờ ở phía trước cậu có thể chứng kiến được thân ảnh của em gái mình và nói:
“Cần điều khiển và động cơ ma thuật đã kết nối. Phía bên em thế nào rồi?”
Ở khoảng không gian chật hẹp phía trước. Ady đang ngồi ở phía trước đó và chỗ ngồi thấp hơn Chid một đoạn.
“Rồi rồi – nó giống như những gì mà Eru đã cho chúng ta, nhưng còn có chút khó khăn. Em sẽ làm tốt nhất có thể!”
Bàn tay của cô nắm chặt lấy cần điều khiển, ngồi thẳng lưng dậy, và hít một hơi thật sâu. Chid đang ngồi trên ghế ngồi tiêu chuẩn bình thường của Hình Bóng Kỵ Sĩ, nhưng Ady lại khác, chiếc ghế ngồi của cô không có tựa lưng như ghế thông thường khác trông nó giống như là kiểu Kỵ Sĩ cưỡi ngựa thì đúng hơn. Chỉ khác phần cưỡi ngựa là ở chỗ có cần điều khiển nằm ở phía trước trái và phải, nên cô phải nghiêng người để tóm lấy chúng. Tóm lại, trông cô giống như là đang ngồi lái chiếc xe đạp ở trái đất.
“Bắt đầu cuộc thử nghiệm. Mọi người mau chóng rời khỏi khu vực này!”
Chid thông qua mic-rô hét to lên và các thợ máy rèn ở xung quanh vội vàng giải tán khỏi. Cùng lúc đó, một chiếc Karrdator đang ở tình trạng chờ đề phòng tình huống bất ổn, còn Eru thì ở xa xa vỗ tay cỗ vũ.
“... Tzen-chan, lên nào! Đứng dậy đi—!!”
Lò chuyển đổi mana bắt đầu nhanh chóng vận hành với một tiếng rít truyền qua không khí, trải dài lượng mana ra khắp thân thể của cỗ máy Tzendorg; chuỗi dây tinh thể vang rít lên âm thanh ma sát, và bốn chiếc chân của nó vững vàng đạp lên mặt đất. Khung cảnh này nhìn giống như là một con ngựa non mới sinh ra đời, đôi chân của nó liên tục run run lên để cố gắng duy trì lấy thăng bằng khi nó đứng dậy.
“Nó đứng được, nó đứng được, đúng không? Thân thể của nó đã được cường hóa… nghĩ đến vị trí của các bắp thịt… trôi chảy hơn là dạng này đúng không? Kiểu phương thức này; sau đó ở đây, lại dùng lên tý lực…”
Chuỗi dây xích hỗ trợ từng chiếc một bật ra khỏi thân hình cỗ máy. Cỗ máy Tzendorg không cần chúng hỗ trợ nữa và có thể tự mình đứng lên được bằng sức mạnh của chính nó.
Chuyển động của nó có vẻ rất cứng ngắc. Mọi người hầu như ai cũng đã nhìn thấy một con ngựa sống trước đây, nên rõ ràng nhận ra được cử động của cỗ máy hết sức là vụng về. Mặc dù là như vậy, nhưng Ady, người đang ngồi trong khoang điều khiển lại đang cố gắng hết sức để làm được việc này. Cô đã tập luyện chăm chỉ dưới sự dạy dỗ của Eru, và cô dùng mana mà cô rèn luyện được từ việc điều khiển Hình Bóng Giáp Trụ để bổ sung cho phần thiếu sót của Động Cơ Ma Thuật. Cô có thể không có chú ý được rằng – đây chính là kỹ năng được gọi là ‘Điều khiển trực tiếp’, một trong kỹ thuật đặc biệt của Eru. Ngay bây giờ, cô chỉ biết là dùng hết tất cả những gì mà cô học được để điều khiển cỗ máy này.
Có thể nó khá chậm, nhưng Tzendorg đã hoàn thành được giai đoạn đầu tiên của nó. Các thợ máy rèn giơ hai tay của mình lên cổ vũ bọn họ. Như thể là cẩn thận xác nhận từng bước một, cỗ máy hình dáng kỳ lạ này đã được từng bước giáng sinh ra ở thế giới này.
Khi Tzendorg từng bước một bước ra khỏi công xưởng, Ady cảm thấy có gì đó kỳ lạ và thân hình của Tzendorg bắt đầu nghiêng sang một bên. Cô không thể sử dụng được sức mạnh truyền qua các chân, cho dù cô có làm thế nào đi nữa thì cũng không thể nào duy trì được thân hình.
“A, tại sao a…!? Tzen-chan, cố gắng lên nào!”
Sự cổ vũ của Ady không có hiệu lực gì, Tzendorg đã đánh mất sức mạnh của mình và quỵ gối xuống ngay lập tức.Trước khi cỗ máy Karrdator đang đứng gần đó có thể kịp giúp đỡ, thân hình to lớn khổng lồ đã ngã ầm ngay xuống mặt đất với một âm thanh lớn vang dội.
--------------------------------------------------------------------------------
“Ô ô, xin lỗi, mọi người đã khổ cực chế tạo ra nó thế này…! Xin lỗi, Eru rõ ràng đặt kỳ vọng như thế mà, nhưng mình lại thất bại…!!”
“Được rồi mà, không sao đâu, đừng có khóc. Hai người không có bị thương gì cả mới là điều quan trọng nhất.”
Sau khi được cứu thoát ra khỏi cỗ máy Tzendorg không nhúc nhích gì được nữa, Ady liền ngồi ở trên mặt đất ngồi òa khóc. Đối với Ady, người một lòng muốn lao vào quá trình chế tạo Tzendorg với Eru mà nói, thất bại này là một cú đánh trời giánh cho cô. Eru cố gắng an ủi cô trong khoảng thời gian này, nhưng mà cô không có dấu hiệu nào bình tĩnh xuống được.
“Ai nha, thật là đáng sợ. Lão Đại, là lỗi của bọn em phải không?”
Trái ngược hẳn lại, Chid trông có vẻ không có thay đổi thái độ chả sao cả của mình, nhìn lướt qua mặt bên kia các cỗ máy Karrdator đang hợp lực cùng nhau di chuyển Tzendorg quay trở lại trong góc của công xưởng. Lão Đại khoang hai tay để ngay ngực và trả lại câu hỏi thắc mắc của cậu.
“…Không, đây là không phải là lỗi lầm của các em. Anh nghĩ vấn đề là ở chỗ thân hình con ngựa là quá lớn.”
“Quá lớn là một tai hại ư?”
Chid không có hiểu lắm và liền nghiêng nghiêng đầu hỏi.
“Đúng vậy, mặc dù là kết cấu hay là tỉ lệ chuỗi dây tinh thể, nó không thể so sáng được với bất kỳ cỗ máy bình thường khác. Nó quá mức to lớn, nên Lò Chuyển Đổi Mana không thể cung cấp đủ năng lượng để cho Nhân Mã tiêu thụ được.”
Lần thất bại này không phải là do lỗi điều khiển của cặp sinh đôi. Ngay từ lúc mới bắt đầu, Tzendorg đã có một khuyết điểm nghiêm trọng liên quan đến cấu trúc tiêu chuẩn của Hình Bóng Kỵ Sĩ.
Hình Bóng Kỵ Sĩ chính là một người nhân tạo khổng lồ. Tuy nhiên, nhân lực có hạn nên linh kiện chế tạo to nhỏ đều có giới hạn cả. Cuối cùng, Hình Bóng Kỵ Sĩ chỉ có thể là sự lắp ráp tập hợp lại từ các linh kiện nhỏ được chế tạo ra. Để có thể duy trì toàn bộ khung hình cấu trúc của cỗ máy, Hình Bóng Kỵ Sĩ cần phải liên tục tiêu thụ một phần mana được Lò Chuyển Đổi Mana tạo ra để có thể duy trì được ma thuật cường hóa. Nếu như ma thuật cường hóa bị cắt đứt, Hình Bóng Kỵ Sĩ có thể sẽ không được trợ giúp nữa phần chống đỡ trọng lượng cơ thể của nó và dễ dàng bị ngã gục ngay lập tức.
Bình thường Hình Bóng Kỵ Sĩ sẽ không cần cân nhắc vấn đề này; cho dù cỗ máy có hơi lớn hơn tý thì cũng không có vấn đề gì. Nhưng Tzendorg lại khác hẳn, nó cao đến khoảng 15 mét, vượt xa tiêu chuẩn chiều cao của Hình Bóng Kỵ Sĩ và nó có phần thân thể phía dưới là một con ngựa. Kích thước nó to lớn hơn các cỗ máy hình người bình thường và lại còn có trọng lượng nặng hơn nữa.
Điều này đồng nghĩ với lượng tiêu thụ mana cho ma thuật cường hóa sẽ tăng nhiều hơn và nó tới mức không thể bỏ qua được nữa.
“… Là như vậy a. Để xem một chút nào; chỉ riêng lượng mana tiêu thụ từ khung cường hóa cũng đã đủ xài hết lượng mana từ lò chuyển đổi. Ngoài ra, còn có lượng lớn chuỗi dây tinh thể vượt xa các cỗ máy bình thường nữa, đúng là một cỗ máy tham ăn mà. A, mặc dù lượng mana dự phòng của nó tỉ lệ thuận với kích thước của nó, nhưng chẳng mấy chốc cũng sẽ bị tiêu hao sạch thôi, nên mới có tình hình như vậy sau khi cỗ máy đi được vài bước.”
Lão Đại than vãn và gãi gãi bộ tóc lộn xộn của mình. Ngay tại lúc này, Eru, người cuối cùng cũng dỗ dàng được Ady chợt tham gia vào cuộc trò chuyện.
“Em rõ rồi, là do ma thuật cường hóa lượng tiêu thụ tăng lên a… Ồ, chắc là do kích thước của các Hình Bóng Kỵ Sĩ phát triển ra những năm gần đây không có thay đổi lớn, nên vẫn cứ lấy kích cỡ một Lò Chuyển Đổi Mana chống đỡ.”
“Chết tiệt, nhóc vẫn còn thời gian mà cảm thán à? Chuyện này rất tồi tệ, vấn đề ở chỗ cỗ khung hệ máy quá lớn, sẽ cần nhiều mana hơn để nó tiêu thụ. Nếu như muốn giải quyết được chuyện này, thì cách tốt nhất là giảm nhỏ lại kích thước lại thành cỡ Hình Bóng Kỵ Sĩ tiêu chuẩn bình thường.”
“Nếu như sử dụng cỗ máy kích thước tiêu chuẩn bình thường, thì chúng ta không thể làm thân hình con ngựa được, phần thân thể trên sẽ có kích thước giống như cu rút lại giống như đứa trẻ mất. Khả năng chiến đấu của nó sẽ giảm xuống một cách đáng kể, và như vậy thì chẳng có lý do gì để Tzendorg tồn tại nữa.”
“Anh biết điều đó, nhưng giờ chúng ta có thể làm được điều gì?”
Lão Đại cay đắng rên rỉ. Vấn đề này lớn hơn so với việc mà bọn họ phải đối mặt khi chế tạo Tellestarle. Bọn họ không nghĩ ra có cách nào để giải quyết được vấn đề này cả.
“…Vậy Tzen-chan cứ như vậy hư rồi ư?”
Ady nhìn về phía cỗ máy Tzendorg đang được dời về phía cuối góc của công xưởng và lẩm bẩm. Bất chấp mục tiêu ban đầu là gì, không ai muốn trông thấy cỗ máy mà chính tay bọn họ chế tạo nên trở thành một đống sắt phế liệu.
“Sẽ không đâu. A, đây là một vấn đề khó khăn, nhưng chúng ta cũng phải cần tìm ra phương án giải quyết…”
“Xin lỗi Eru, tất cả là lỗi do mình…”
Ady vừa nói vừa bắt đầu khóc mếu máo. Eru nhẹ nhàng mỉm cười nhìn cô, sau đó chậm rãi ôm lấy cô và dỗ dành cô như dỗ một đứa trẻ.
“Đó không phải lỗi của cậu đây Ady. Mình nên mới cảm ơn cậu vì đã tìm ra được vấn đề của cỗ máy mới đúng. Mình chỉ phát hiện được ra nó nhờ có sự nỗ lực của cậu. Kakaka, mình có thể giải quyết nó được, nên đừng bận tâm về nó tuy nó khá rắc rối thế nhưng như vậy mới thú vị chứ.”
“… Thế ư, cảm ơn cậu, Eru!!”
Nụ cười đã trở lại trên khuôn mặt của Ady, cô ôm lại Eru, cảm xúc ôm lẫn nhau khiến cho nụ cười của cô trở nên tươi rói hơn – nhưng Eru lại từ góc khủy tay chui ra ngoài, rồi nhanh chóng lấy ra một tấm bảng đen.
“Vậy thì, mình đã có cách giải quyết vấn đề này…”
Bỏ qua Ady, người đang cứng ngắc và đứng thành một tư thế kỳ lạ, chiếc phần trong tay của Eru vang lên lên âm thanh thé thé trên bảng đen. Eru đã có kế hoạch trong đầu và phác họa đơn giản bản thiết kế đó lên trên bảng. Điều này khiến cho đang đứng bên cạnh nhìn xem Lão Đại cực kỳ ngạc nhiên.
“…Này, nhóc, chẳng lẽ em nhớ hết bản thiết kế con ngựa ư?”
“…? Dĩ nhiên rồi, làm sao em có thể quên được cơ chứ?”
Một nỗi niềm cảm xúc giống như lời nguyền rủa bám theo trí nhớ của Eru một cách lạ thường dành cho những cỗ máy; đặc biệt là Tzendorg, nó được thiết kế ra bằng cả tâm huyết của cậu. Nhìn thấy cậu vẻ đương nhiên thoát đi bình thường nhận thức, cho dù là Lão Đại cũng có chút sợ rồi.
Eru không có để trong lòng và lẩm bẩm khi và bắt đầu cải thiện lại bản thiết kế ở ngay trên bảng đen:
“A, không còn cách nào. Em không muốn làm điều này, nhưng hết cách rồi đành chấp nhận thôi.”
Nếu như bọn họ vẫn duy trì ở kích thước cũ, Tzendorg sẽ không thể hoạt động được một cách bình thường được, và bọn họ lại không thể tăng lên sản lượng của Lò Chuyển Đổi Mana bằng cách chỉnh sửa lại được. Thế nên bọn họ sẽ làm gì? Đáp án rất là đơn giản, và Eru đã sớm nghĩ nó ra từ trước.
Mặc dù đã nghĩ ra được, nhưng vẻ mặt của cậu vẫn có chút buồn rầu. Sau khi nhìn chằm chằm vào bản vẽ và cân nhắc một hồi lâu, Eru chợt thở dài và quay người lại.
“Ồ? Có chuyện gì sao? Đã có phương án giải quyết rồi, tại sao nhóc lại còn do dự?”
Lão Đại chợt yên lòng khi nhìn thấy cậu đã nảy ra ý tưởng giải quyết một cách dễ dàng, nhưng khuôn mặt của anh chợt thay đổi sau khi nghe được câu tiếp theo.
“Kích thước khung hình sẽ không có thay đổi, Lò Chuyển Đổi sẽ không thay đổi, chỉ còn có một đáp án còn lại… tăng lên số lượng của của Lò Chuyển Đổi. Bằng cách lắp đặt hai chiếc Lò Chuyển Đổi Mana, nguồn cung cấp mana sẽ tăng lên gấp đôi, và có thể cung cấp đủ cho Tzendorg mặt dù nó khá to lớn.”
Cậu đơn giản nói ra mà không có chút miễn cưỡng tý nào. Lão Đại cả người như bị đóng băng tại chỗ. Cặp sinh đôi thì lại không thể bắt kịp được nhịp điệu trò chuyện của họ.
Sau một lúc sau, cuối cùng Lão Đại với vô lực rên rĩ:
“Em… muốn để một trái tim khác vào trong con quái vật này… a, cũng là tên này người máy, nên mới không cần quan tâm đến vấn đề này…”
Rất khó để có thể thấy được sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của một người lùn với đôi mắt đang trợn to, và sau đó thở dài một hơi. Sau khí thở ra hơi thở của mình ra không khí, trên khuôn mặt của Lão Đại không còn vẻ dao động như lúc này nữa.
“Em thực sự khuông muốn sử dụng phương án này. Nhưng chúng ta cần hoàn thành dự án này trước đã. Sau này chúng ta sẽ sử dụng nó làm cơ sở để đánh giá phần cấu trúc, trận đồ và năng lượng tiêu thụ, và sẽ cố gắng điều chỉnh lại sao cho chỉ cần có một Lò Chuyển Đổi Mana là đủ.”
Tiếng lẩm bẩm nhẹ nhàng của Eru không giống như là nhắm về hướng Lão Đại, nhưng nó giống như là đang dùng để thuyết phục Lão Đại.
“Em cũng biết do dự đấy cơ à? Tại sao cơ chứ? Thật hiếm khi thấy em vẻ mặt không tình nguyện chút nào a.”
“Bởi vì Lò Chuyển Đổi Mana quá đắt a.”
“….A!? Em nói đúng, nhưng vấn đề không phải nằm ở điểm này!! Không hiểm được cảm giác nhận nhận thức chung của em đã đánh rơi ở chỗ nào rồi, bây giờ là lúc để em lo lắng về mặt giá cả ư!?”
“Điều này không rõ ràng ư? Chi phí giá thành là rất quan trọng, đúng không? Tăng lên số lượng của Lò Chuyển Đổi điều này có nghĩa là số tiền đầu tư chế tạo nó sẽ tăng vọt lên. Chỉ cần có một cái là đủ rồi, sẽ chẳng có hy vọng nào sản xuất ra hàng loạt được nếu như giá thành của nó quá cao, đúng không?”
“Nên nói thế nào đây… Em nói là đúng, nhưng rất khó có thể chấp nhận được khi em là người nói ra những điều này.”
Mặc dù là bề ngoài có vẻ phàn nàn, nhưng Lão Đại sẽ không thật sự bỏ qua ý tưởng này. Hai chiếc Lò Chuyển Đổi – đây là việc làm chưa từng có bao giờ trước đây cả, nhưng để giải quyết được vấn đề hiện tại, thì không còn phương án nào tốt hơn nó cả. Vấn đề duy nhất là anh phải giải thích ý tưởng kỳ lạ như thế này ra như thế nào cho mọi người mới được.
“Không quản thế nào nữa, quyết định phương án này đi, chúng ta cần phải sửa chữa lại bản thiết kế. Tzendorg có không gian dư thừa ở trong khung hình của nó, nhưng chúng ta vẫn cần phải trên diện rộng thay đổi lại việc phân bố cùng hình dạng của nó đây… Hmmm— Điều này rất thú vị! Xem ra ngày mai đi học sẽ có việc rất thú vị để làm đây.”
“Này, nhóc nên chú ý học tập trong lớp đi.”
Lão Đại vội vã vặn lại đôi chút chủ đề của cuộc trò chuyện, nhưng đành bó tay trước tình trạng Eru đang bị kích động đến vui sướng. Sau đó Eru liền quay đầu lại nhìn về phía cặp sinh đôi.
“Sau khi chỉnh sửa xong là đến phiên các cậu lại xuất trận rồi. Chid, Ady, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng nào.”
“Ồ, cứ để nó cho bọn mình.”
“Tuyệt! Vào lượt tới mình bảo đảm Tzen-chan sẽ bước đi thật vững chắc!”
Lão Đại nhìn một chút về ba tên nhóc đầy khí thế gia tay cao lên cỗ vũ tinh thần cho nhau rồi lại chuyển sự chú ý của mình lên tấm bảng đen. Trên đó là những điều kỳ lạ trên cỗ máy Nhân Mã, hai chiếc Lò Chuyển Đổi, và hai chiếc ghế ngồi phi công. Bản thiết hạn này đã di xa hơn giới hạn. Nhưng nó là một mục tiêu đầy thử thách, như thế thì nó có nhiều giá trị khiêu chiến hơn đối với các thợ máy. Lão Đại chợt mỉm cười và chìm vào trong suy nghĩ của mình.
“Ai nha, mình ngày càng trở nên thích thú hơn rồi.”
Sau đó anh chợt mạnh mẽ hét ầm lên, tập hợp lại các thợ máy ở trong công xưởng. Một vài phút sau, trong công xưởng đã tràn ngập tiếng la hét.
-----------------------------------------------------
Âm thanh ròng rọc kêu vang chuyển động dọc theo đường băng ở trên mái nhà công xưởng vang lên đầy ồn ã. Một mảnh thép trông giống như áo giáp trên ở trên đoạn cuối của dây xích và đã được các thợ máy đang điều khiển Hình Bóng Giáp Trụ kéo lên. Ở một nơi nào đó trong công xưởng, một vài người nào đó đang chửi rủ ngay khi anh xém tý nữa bị một miếng thép nghiền nát, rồi sau đó vội vã chạy bước đi.
Bầu không khí ở trong công xưởng trở nên náo nhiệt lên, mọi người đều tập trung vào công việc hoàn thiện cỗ máy Nhân Mã Hình Bóng Kỵ Sĩ – Tzendorg. Nó hiện giờ đang chiếm dụng lấy góc sâu nhất ở trong công xưởng ngay từ lúc ban đầu, nhưng giờ đây, nó đã công khai chiếm ngay vị trí ở giữa.
Hầu hết lớp vỏ ngoài của Tzendorg đều đã được lắp đặt vào; có thấy trông thấy một chiếc sừng thò ra ở ngay trên trán của cỗ máy. Nó được thiết kế giống như là sinh vật huyền thoại. So với phần nửa thân trên dài và nhỏ, phần nửa thân dưới lại lớn và nặng nề. Mỗi chiếc chân của nó to bằng eo của Hình Bóng Kỵ Sĩ thông thường, chỉ cần nhìn liếc thoáng qua thôi cũng đã rõ ràng được tính di động không hề tầm thường. Phần eo của nó được bao phủ bởi một vài lớp miếng thép tấm, làm cho nó trông giống như là một miếng thép khổng lồ.
(Tran: Thấy bên Mỹ có nhận xét: “Gundam exia + unicorn Gundam + centaur knightmare from code geass: Akito ep2” cơ mà thấy nó nói đúng :v )
Nói bên phần cấu trúc, ‘khu vực trái tim’ bao gồm có khoang lái, Lò Chuyển Đổi Mana, và Động Cơ Ma Thuật được đặt ở phần thân dưới của Tzendorg, thay vì theo kiểu thông thường là đặt ở trong thân thể của Hình Bóng Kỵ Sĩ. Đây là bởi vì do có hai cái ghế phi công, hai cái Lò Chuyển Đổi Mana, và tăng lên khoảng không cho Động Cơ Ma Thuật nên không thể nhét vào trong phần thân thể phía trên được. Dĩ nhiên, bản thiết kế có thể sửa đổi vị trí như thế này chỉ có loại người máy cỡ lớn như Tzendorg mới có thể dễ dàng làm được.
Cỗ máy sắp sửa được hoàn thiện, Tzendorg khí thế oai nghi và diện mạo kỳ lạ lộ ra khiến cho người khác phải dừng bước lại khi đi ngang qua nó. Các thợ máy rèn mới vội chạy thỉnh thoảng liếc nhìn qua thân ảnh của các senpai, vừa hoàn thành công việc mà mình được giao.
Mới ban đầu bọn họ còn đối với mọi sự việc đều lấy làm kỳ lạ, nhưng bọn họ giờ đã triệt để choáng váng khi chứng kiến thấy Tzendorg. Khi bọn họ đã hoàn thành việc được đào tạo và được phân chia làm việc với các bậc đàn anh, bọn họ cuối cùng cũng có chút lý giải. Bọn họ thậm chí mới gần đây còn học được cách chế tạo ra được Động Cơ Rad và cũng tự mình làm ra cho mình một cỗ máy riêng. Mới lúc ban đầu bọn họ còn dè dặt e ngại nhưng sau đó bọn họ đã hoàn toàn trầm mê vào tính năng tiện lợi của cỗ máy theo thời gian. Thói quen là một điều rất khủng khiếp.
Một Kỵ Sĩ mang hàng hóa đi băng xuyên qua các học sinh đang cầm lấy cây búa, như thể đang tìm kiếm cái gì đó. Mái tóc vàng hơi dài, thân hình gầy gò với lớp áo da nhuộm màu đỏ. Anh chính là đội trưởng đội số 2 của Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Dietrich. Sau khi ngóng nhìn khắp cả xung quanh công xưởng, anh hít vào một hơi và gọi lên các tân học sinh đang làm việc ở gần đó.
“Này, em có thấy Đoàn Trưởng ở đâu không?”
Các tân học sinh đồng thời lắc lắc đầu của mình khi nghe được câu hỏi của Dietrich. Đoàn Trưởng Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc từ mọi phương diện đều là có đặc điểm nổi trội dễ nhận biết ra, thế nên nếu có ở đây thì bọn họ chắc chắn sẽ biết rồi.
“À vậy sao? Dù sao cũng cảm ơn mấy đứa… ngay cả mấy đứa bạn thân của Đoàn Trưởng cũng không có ở xung quanh đây, cuối cùng thì Đoàn Trưởng ở nơi nào mới được chứ? Mình hy vọng là nhóc ta đang nổi lên một vài ý tưởng kỳ quái nào cả.”
Tuy nhiên, thực tế lúc nào cũng phũ phàng. Điều mà anh đang lo lắng lại đã biến thành sự thật.
Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc đã sắp sửa hoàn thành Nhân Mã Kỵ Sĩ, Tzendorg rồi. Các thợ máy đều bận rộn với công việc của mình, trong khi đó các Kỵ Sĩ lại tập trung vào công việc tập luyện của họ và hướng dẫn cho các đàn em của mình, cuộc sống trải qua mỗi ngày là một chuỗi bận rộn. Ngay trong lúc này, Đoàn Trưởng của bọn họ lại đang vì nhàn rỗi quá mà không có gì làm mà chán nản đây.
Hãy nhớ rằng cái tên này ngoại trừ Tzendorg ra thì còn làm cả đống thứ nữa đây. Chẳng hạn như là trang bị mới mà cậu cùng các bạn thân của mình cùng nhau phát triển ra – và nó đang thực hiện công việc thử nghiệm, có một điều gì đó khủng khiếp sắp xảy ra.
-----------------------------------------------------------
Bầu trời hôm nay trời quang mây tạnh, và tia nắng mặt trời rọi xuống từng tia nắng ấm áp; đây là một ngày đẹp trời cho một cuộc du ngoạn ngoài trời.
Đây là một khu rừng cách Học Viện Phi Công Laihiala một khoảng xa, tại đây đang có một vài người. Một gã khổng lồ đang bước đi xuyên qua rừng cây thưa thớt với từng bước chân nặng nề. Đây là một cỗ máy sản xuất hàng loạt thuộc về Đoàn Kỵ Sĩ Phượng Hoàng Bạc, Karrdator, và phi công đang lái nó là Eru. Ba chiếc Hình Bóng Giáp Trụ đang chạy theo phía sau nó, hai chiếc là Động Cơ Bit được điều khiển bởi Chid và Ady, và một chiếc Động Cơ Rad được điều khiển bởi Batson. Bọn họ đã rời khỏi khu thành phố và đi vào trong khu rừng, điều này sẽ hết sức nguy hiểm nếu chạm trán phải Ác Quỷ Thú. Nhưng dù có tính toán đến gặp phải việc này, thì trang bị mà họ mang theo cũng có quá mức đi.
Bọn họ bước đi từng bước như là đang thưởng thức buổi đi dạo vào buổi sáng trong một lúc và cuối cùng bọn họ cũng đi đến một nơi có khoảng không gian trống trải ở trong khu rừng. Ở đây chắc có thể đã có Ác Quỷ Thú mức độ Quyết Đấu từng đã sinh sống ở đây trong quá khứ. Chiếc Karrdator mà Eru đang lái liền dỡ xuống hàng hóa mà cỗ máy ôm ngay ngực xuống, rồi nó nhanh chóng được 3 chiếc Hình Bóng Giáp Trụ mở ra. Các thiết bị dạng ống ở hiện ra và được lắp đặt lên trên cỗ máy Karrdator đang quỳ gối một chân xuống. Những cái ống này dày to bằng một người vòng ôm lại. Phần vai và phần eo của cỗ máy Karrdator đã được sửa đổi và có thể lắp đặt các thiết bị ống này lên trên người một cách vững chắc.
“Được rồi, tất cả đã lắp xong. Đã cố định lại hết rồi, nhưng phải nói thế nào đây nhỉ…”
“Bên này cũng xong rồi, mà cũng nên nói gì đây…”
“Có nhiều lỗ quá, điều này thật là kỳ lạ, đúng không?”
Cả ba người bọn họ đều đã hoàn thành xong công việc của mình và nhìn xem đã được cải tạo lại cỗ máy Karrdator. Ở bên mặt đất bằng là sự hiện diện của cỗ máy Karrdator kỳ dị khi lắp đặt các ống lên trên người đó.
“Chúng ta hãy bắt đầu cuộc thử nghiệm thôi. Người ta nói rằng làm việc chậm nhưng ăn chắc ở chỗ là ra hàng tốt, mình hy vọng là kết quả cuộc thử nghiệm sẽ tốt đẹp.”
Eru, người đang ngồi trong khoang ghế lái phi công không thể nhìn thấy hình dạng bên ngoài của cỗ máy cho dù thấy cũng là không thèm quan tâm. Mặc kệ thế nào, cậu vẫn cứ ngồi ở trong cỗ máy Karrdator để thử nghiệm thử trang bị mới chế tạo ra của mình.
Đột nhiên, âm thanh không khí bị hút vào vang rõ lên từ những chiếc ống, khiến cho chim chóc xung quanh khu rừng phải giật mình tháo chạy bay đi nơi khác.
Chid, Ady, và Batson đứng từ ở khoảng cách an toàn nhìn xem cỗ máy Karrdator đang hạ thấp thân người xuống và bắt đầu chạy nhanh. Sức mạnh của chuỗi dây tinh thể đẩy thân hình cao tới 10 mét chạy rất nhanh, chỉ trong chốc lát nó đã đạt tới tốc độ tối đa.
Đã tới lúc thực hiện bước thử nghiệm kế đó. Eru nở nụ cười lớn mật và cùng một lúc ấn hết tất cả các nút trên cần điều khiển.
Trong chốc lát, góc nhìn của thế giới đã thay đổi.
Ở phía bên trong của cái là hình dáng của hai cái phễu dán lại với nhau, nửa trước được trạm khắc lên trận đồ Không Khí Nén Lại, hút vào không khí và ép lại nó trước khi nó đi qua phần đầu nhỏ của cái phễu ở giữa; nửa còn lại được khắc lên một trận đồ ma thuật bạo nổ, nó sẽ tạo ra một lực đẩy hướng về phía trước. Lượng không khí nén lại sẽ được chuyển đổi thành một dòng tia lửa.
Sử dụng ‘Không Khí Đẩy Mạnh’ để ép nén lại không khí bạo nổ, rồi tiếp lấy sửa dụng Bạo Viêm Cầu để tăng áp suất lực nổ tung, lại dùng hai lực đó tác động lẫn nhau sinh ra dòng khí đẩy mạnh tạo thành máy đẩy khí đẩy cỗ máy hướng về phía trước, những cái ống này được Eru đặt tên là ‘Ma Thuật Dòng Đẩy Khí’nguyên lý.
Điều đầu tiên mà họ nhìn thấy là một tia sáng màu đỏ chớp lóe lên rồi sau đó là một cuỗi đuôi lửa dài hiện lên. Một lúc sau, âm thanh gầm thét chói tai vang vảng lên bên tai của bọn họ.
Ma Thuật Dòng Đẩy Khí được kích hoạt lên hiện lộ ra màu sắc thực sự của nó, ngọn lửa từ nó không ngừng mà phun ra. Không khí nén lại liên tục được mở rộng ra, và phản lực sinh ra từ dòng khí đẩy cỗ máy Karrdator lao nhanh về phía trước. Không, từng đó thì không đủ để diễn tả sự gia tốc lên về tốc độ của cỗ máy; ‘tốc độ bùng nổ’ sẽ là câu diễn tả phù hợp tình cảnh lúc này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện