[Dịch] Knight's & Magic

Chương 25 :  Kỵ Sĩ &amp Ma Thuật Knight's &amp Magic Vol 2 Arc 3 Chap 12(1)

Người đăng: Hoàng Luân

.
Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic Vol 2 Arc 3: CHẾ TẠO KIỂU MÁY MỚI Chap 12: Quyết đấu giả tập Trong sân huấn luyện của Học Viện Phi Công Laihiala, hai cỗ máy khổng lồ cầm trong tay thanh kiếm mặt đối mặt với nhau. Bộ áo giáp sắt phản xạ lại tia sáng lờ mờ và âm thanh ma sát từ bắp thịt tinh thể dội vang lại toàn bộ sân đấu. Điều gì tiếp theo sẽ xảy ra trong trận chiến giả tập này, nó là một phần của cuộc huấn luyện và cũng là một phần của bài thử nghiệm. Nhưng đối với hai phi công đang lái vũ khí hình ngườ mạnh mẽ này, đây chắc chắn là một trận chiến. Bầu không khí không có một ti tý thư giản tý nào, các phi công trong người ngọn lửa tinh thần chiến đấu ngày đốt cháy bừng bừng tăng lên. “Được rồi, hai cậu đã sẵn sàng chưa? Chúng ta sắp sửa đến với trận quyết đấu kế tiếp!! Cả hai người các cậu đều phải tuân thủ luật lệ trong trận quyết đấu giả tập. Cúi chào! Sẵn sàng! … Bắt đầu!!” Theo sau chỉ lệnh báo hiệu của trọng tài, hai người máy sắt khổng lồ phát ra tiếng gầm rú rồi xông lên phía trước. Về cơ bản, một trận chiến giữa Hình Bóng Kỵ Sĩ sẽ bắt đầu với phát súng bắn ra của Vũ Khí Hình Bóng. Khi khoảng cách của cả hai dần thu hẹp lại, họ sẽ chuyển sang vũ khí cận chiến. Bởi vì Vũ Khí Hình Bóng phụ thuộc vào minh văn khắc ở trên thân hình chúng, cho nên cấu trúc của nó rất dễ bị phá vỡ trong một trận chiến sáp lá cà ở khoảng cách gần, điều đó chẳng khác nào cướp đi vũ khí tấn công của phi công. Edgar đã nhìn thấy vũ khí sau lưng của Tellestarle được kích hoạt lên. Nó sử dụng hai Vũ Khí Hình Bóng cùng một lúc, nó có thể tấn công từ một khoảng cách xa và đó là một mối nguy hiểm lớn. Đó là lý do tại sao Edgar muốn bài trừ đi khoảng cách xa của trận chiến và di chuyển ngay lập tức để thu hẹp khoảng cách mà đánh cận chiến. Nhưng trái ngược với sự chờ mong của anh, trận chiến vừa mới bắt đầu Tellestarle liền đột nhiên chuyển động hướng tới phía trước lao tới, dần dần thu hẹp lại khoảng cách giữa hai bên. Cô ấy đang nghĩ gì thế? Cô ấy sao lại không lợi dụng ưu thế tấn công ở tầm xa cơ chứ? Nhưng điều này lại đúng theo ý mình! Earlecumber bước lên một bước mạnh mẽ về phía trước, anh muốn có tung ra một đòn chặt chém cho màn khởi động đầu tiên. Nhưng khi anh vung lên thanh kiếm của mình, Edgar chợt nhận ra rằng mình đã đánh giá sai tính năng hoạt động của vũ khí sau lưng. Khi hai cỗ máu sắp va chạm, Tellestarle đột nhiên triển khai Vũ Khí Hình Bóng lên trên hai vai. Helvi ngắm nhìn vào biểu đồ chữ thập trong khoang lái nở một nụ cười khi mọi thứ đúng theo kế hoạch của cô ấy. “Mình sẽ dùng cái này như là một lời chào nhé. Khả năng bắn ra đạn ma thuật cho dù đang ở khoảng cách gần – đây là giá trị đích thực của vũ khí sau lưng!” Cả hai thanh Vũ Khí Hình Bóng trên vai Tellestarle đồng loạt bắn ra cùng một lúc. Cho dù là mạnh mẽ như Earlecumber cũng không thể né tránh nó ở một khoảng cách gần như vậy. Tấm khiên của anh đã đỡ được một phát đạn; còn một phát đạn khác bắn trúng nơi mà tấm khiên không bao bọc được hết đó chính là vai phải của cỗ máy. Đạn huấn luyện không có đủ lực mạnh để thổi bay đi cánh tay phải, nhưng Earlecumber đã đánh mất sự thăng bằng và mất lợi thế trong việc tấn công phủ đầu nhanh chóng. “Chưa hết đâu!!” Tellestarle vừa thu hồi lại Vũ Khí Hình Bóng vừa vung lên thanh lưỡi kiếm. Lấy đà, nhắm hướng về phía đối thủ đang mất đi thăng bằng. Nó chuyển động rất thô bạo, nhưng càng so với mấy tay gà mà tấn công đáng sợ hơn nhiều. Edgar không thể chống lại đòn tấn công theo tư thế đang ngã xuống của cỗ máy anh đang lái. Anh xoay tròn cỗ máy sang phải và đẩy tấm chắn lên trên cánh tay trái của cỗ máy khóa chặn lại đòn đánh của Tellestarle. Earlecumber miễn cưỡng đỡ được đòn tấn công này, nhưng cũng đã gần như bị đánh văng ra khi loạng choạng lùi về phía sau. Earlecumber hiện đang ở trong một tình thế rất khó khăn bởi vì bị mất cân bằng, và cũng là do đòn đột kích mạnh mẽ của Tellestarle. “…!! Sức mạnh thật đáng sợ, đây chính là sức mạnh của chuỗi dây tinh thể ư!?” Edgar lẩm bẩm và nhảy ngược ra phía sau để kéo dài khoảng cách. Vũ khí sau lưng có thể tấn công từ bất ngờ từ mọi góc cạnh nào, và chuỗi dây tinh thể cũng đã trình bày sức mạnh áp đảo của nó. Edgar một lần nữa xác nhận lại vị trí của mình vừa lật đổ hết tất cả những gì anh đã biết về các quy tắc trong quyết đấu. “A, thực sự là, mình dần quen với việc từ bỏ đi nhận thức chung, không dễ chịu tý nào!!” Trên màn hình cho thấy rằng Tellestarle đã bắt đầu tiến lên phía trước, rượt theo Earlecumber. Nó đã từ bỏ ý tưởng về cuộc tấn công tập kích, vừa chạy rượt theo vừa triển khai chính Vũ Khí Hình Bóng lên trên vai. “Nhưng mình sẽ không có dễ dàng bị đánh bại như thế đâu!!” Nếu chỉ là di chuyển về phía trước hay sau đều chỉ làm Earlecumber trở thành bia ngắm bắn của cỗ máy địch. Earlecumber bắt đầu di chuyển chếch nghiêng chéo đi, né tránh khỏi đòn tấn công từ xa của Tellestarle. Một trận chiến đầy nóng bỏng đã bắt đầu xảy ra, làm thúc đẩy lên sự nhiệt tình của khán quả trong sân huấn luyện. Âm thanh cổ vũ nổ phun ào ra mỗi khi thanh kiếm sắt khổng lồ cắt giao qua nhau. Không giống như khán giả khác đã bị chìm đắm trong trận chiến đầy nóng bỏng, các học sinh nhóm sửa chữa đang phân tích quá trình trận đấu bằng âm thanh trầm thấp. “Thật không hổ danh là Edgar, hầu hết các phi công đều sẽ phải gục ngã ở đòn tấn công đầu tiên.” “Helvi-senpai lái cỗ máy thực sự thuận lợi a.” “Làm phi công thử nghiệm đâu phải chỉ là có danh không đâu.” Đây chính là cuộc trò chuyện của Eru và Lão Đại. Đối với hai người bọn họ, mọi chuyển động của Tellestarle trong tình huống này càng đến gần với cuộc chiến thực tế hơn và những dữ liệu này có giá trị như vàng vậy. Họ quan sát rất cẩn thận, phân tích rõ ràng mọi chuyển động của hai cỗ máy. Hai cỗ máy ở ngay dưới tầm mắt của cả hai người lại tiếp tục một lần nữa va chạm vào nhau. Họ nghĩ rằng hai cỗ máy sẽ chiến đấu với nhau bằng thanh kiếm, nhưng Tellestarle đã chiếm lợi thế về sức mạnh, nên đã đẩy thanh kiếm của Earlecumber lui trở lại về phía sau; nhưng Earlecumber không phải là dễ bị đánh ngã như vậy, anh dự tính kéo xa khoảng cách với Tellestarle, không để cho đối phương chiếm được thế thượng phong. “Helvi dường như quá ý lại vào ưu thế về ‘sức mạnh’ quá.” “Chênh lệch giữa công suất sức mạnh quá lớn. Em nghĩ đây sẽ cách tồi tệ nhất để lấy lại thế thượng phong. Nhưng thành thật mà nói, chương trình điều khiển chưa được tối ưu hóa không đến nỗi nào, nếu như chị ấy quá dựa dẫm vào việc hệ thống điều khiển tinh vi để chiến đấu thì chị ấy sẽ thua.” Lão Đại đồng ý với ý kiến của Eru. Tellestarle năng lượng quá áp đảo và bùng nổ sức mạnh quá ưu tú. Nhưng chương trình điều khiển của nó chưa được tối điều chỉnh một cách hoàn mỹ, nó chưa thể thực hiện được các động tác tinh vi được, và chỉ có thể tấn công một cách thô thiển. Edgar có thể nhìn ra điều này và sẽ không tùy tiện trực diện tiếp đón kiếm của đối thủ. Cho dù là vậy, Tellestarle cũng có thể dựa vào tấn công bằng kiếm và vũ khí sau lưng cùng một lúc để chiếm lấy thế thượng phong. “Thật nguy hiểm! Mình phải ngăn chặn lại Vũ Khí Hình Bóng, nó quá mức mạnh mẽ!!” Edgar đang rơi vào cảnh khốn khó, bình tĩnh mà phân tích tình thế hiện tại. Đối thủ của anh, Helvi, người đang nắm lấy các tính năng đặc trưng của Tellestarle, và sử dụng nó một cách có hiệu quả nhất để tấn công, để che dấu lấy khuyết điểm của nó. Edgar cũng đã chú ý tới chuyển động của Tellestarle không được trôi chảy cho lắm, nhưng anh không thể lợi dụng ưu thế đó để tấn công được. Nếu như trong một trận đấu giữa Hình Bóng Kỵ Sĩ bình thường, Edgar còn có thể dựa vào bản lãnh của mình đi thu hút sự chú ý của đối thủ để tấn công và đánh trả. Nhưng vấn đề này lại khác khi đấu với Tellestarle. Nguyên nhân chủ yếu nhất là do vũ khí sau lưng tấn công thủ đoạn khác biệt. Đối thủ của anh có thể vừa tấn công và vừa kiềm chế lại hành động của Edgar với mọi khoảng cách từ gần đến xa. Anh có ít con đường hơn để tấn công, và bị thua thiệt khi giao tranh bằng sức mạnh của cỗ máy. Vấn đề này không liên quan gì đến kỹ thuật điều khiển, nó đơn thuần chỉ là sự chênh lệch lớn đầy khác biệt giữa hai cỗ máy. Các học sinh đang xem cũng biết Earlecumber chưa từng thất bại, chớ nói chi là nhường. Do đó, mặc dù chuyển động của nó vẫn thô lỗ, nhưng cỗ máy mới với sức mạnh nghiền ép một phía vẫn làm cho đám đông học sinh bị kích thích lên mang đến từng điểm sôi trào. Earlecumber dần dần bị dồn ép vào một góc. Nếu như anh ấy không có bước cờ liều lĩnh nào để tránh thoát khỏi vũ khí sau lưng thì Edgar chắc chắn sẽ không còn phần thắng nào nữa cả. “Mình không thích phải đánh cuộc vào may rủi… nhưng nó sẽ trở nên vô nghĩa nếu như mình bị thua mà chẳng cố gắng làm ra điều gì để phản kháng cả.” Nhìn thấy Earlecumber ở trên màn hình dừng bước lại, Helvi lẩm bẩm: “… Cậu ta không thể kiên nhẫn được nữa đâu. Edgar đã muốn đặt cược tất cả vào đòn tấn công sắp tới đây.” Helvi biết kỹ năng điều khiển của mình không có bằng với Edgar, nên cô phải chiến đấu dựa vào tính năng của cỗ máy. Nên Helvi rất dễ dàng đón được mục đích của Edgar. “Cậu ta không thể bù đắp được sự chênh lệch về công suất đầu ra của chuỗi dây tinh thể… cho nên cậu ta chắc chắn sẽ nhắm tới vũ khí sau lưng.” Nếu như Edgar có thể đánh rơi đi vũ khí sau lưng, thì vấn đề khoảng cách chênh lệch về năng suất động cơ sẽ không còn lớn như trước nữa, anh có một cơ hội để nhắm tới điểm yếu nhắm bắn thiếu chính xác và lật chuyển lại tình thế bằng kỹ thuật điều khiển của mình. Bởi vì cả hai phi công đều rõ ràng, mục tiêu chính của trận va chạm sắp tới này đã được quyết định. Cả hai cỗ máy chỉ thanh kiếm của họ vào nhau và dừng bước lại. Sân đấu trở nên yên tĩnh không khí càng trở nên ngày rất căng thẳng như cây cung đã được giương sợi dây lên, và sự càng thẳng này ngày càng tăng lên. Các khán giả xung quanh cũng trở nên yên tĩnh hơn, nín thở chờ đợi tới giây phút cuối cùng của trận đấu. Âm thanh sắc bén đột nhiên vang lên, chỉ thấy lò vận chuyển mana của Earlecumber vận chuyển hết công suất. Âm thanh này vang lên giống như là tiếng kêu gào thét của Hình Bóng Kỵ Sĩ, và không khí trở nên khẩn trương hơn bao giờ hết – Earlecumber đã tấn công. Trong tất cả các sự lựa chọn của mình, Edgar lựa chọn phương án tấn công một cách trực tiếp. Kỹ Sĩ sắt lao tới với từng bước chân nặng nề, và nó đã làm vỡ nát tấm nền khi đi qua những tấm lót đá ở dưới mặt đất. “Ngay tại thời điểm như thế này mà vẫn đánh trực diện, đây đúng là phong cách của cậu! Được, thế thì mình cũng phụng bồi thôi.” Không quản công suất chênh lệch như thế nào, như tốc độ mà nói hiện tại cô không sánh kịp đối thủ của mình, Tellestarle không thể đánh trúng Earlecumber ngay lúc này. Thế nên Helvi liền điều khiển Tellestarle tiến lên về phía trước. Quang cảnh giữa hai khung máy móc sắp chạm trán vào nhau như thể đang tái hiện lại khoảng khắc lúc đầu trận chiến. Tellestarle đã lợi dụng ưu thế của mình mà tấn công, hai cái Vũ Khí Hình Bóng ở trên vai nhắm về phía Earlecumber mà khai hỏa. Earlecumber vừa lợi dụng tấm chắn để bảo vệ chính mình vừa vung lên thanh kiếm làm chếch đi hướng đường đạn. Kiếm pháp của anh thật đáng mà khen ngời khi nó có thể làm trệch đường bắn của đạn ma thuật, nhưng vunh vẩy thanh kiếm trước khi chém vào đối thủ, điều này cũng đồng nghĩa với việc anh cũng đã đánh mất thời cơ tấn công trước. Cho dù là khán giả cũng biết rõ điều này. Ngay khi khoảng cách của Tellestarle tiếp cận gần với Earlecumber và cũng là lúc một đòn đánh mạnh sắp được tung ra. Thì mọi người, bao gồm cả Helvi đều đang thất vọng về sự biểu hiện của Edgar về cuộc tấn công kiểu đưa mạng này, đều đang cảm nhận kết cục của vụ việc này quá nhạt nhẽo. Dĩ nhiên, Edgar không phải là do không cẩn thận mà vung lên thanh kiếm của mình. Anh đã quyết định dùng thanh kiếm để phòng thủ ngay từ lúc đầu. Một lần nữa lại nắm chặt tấm khiên, di chuyển bàn tay cầm tấm khiên lại gần vai để bảo đảm nó được giữ chắc chắn. Earlecumber hạ thấp thân hình xuống và phóng cả thân thể bên trái của mình hướng lên về phía trước. “… Gì cơ? Đòn đánh bằng tấm chắn!! Cậu ta muốn lấy nó đập vào đầu!?” Vào giây phút cuối Helvi chợt nhận ra ý đồ của Earlecumber và thu lại thanh kiếm của mình. Cô sẽ gặp bất lợi nếu như cô dùng kiếm mà chọi cứng với với đòn đánh bằng tấm chắn của Earlecumber. Kế hoạch của Edgar rất đơn giản, cho dù là vũ khí tấn công và công suất động cơ của anh thua kém đối thủ; nhưng Earlecumber vẫn có một lợi thế vượt qua đối thủ, đó chính là ‘trọng lượng’. Edgar đã lợi dụng gia tốc theo quán tính của tốc độ để tạo nên sức mạnh khác biệt đó và lao vào tấn công Tellestarle như một viên đạn. Bỏ qua một bên về kỹ thuật điều khiển của phi công, Tellestarle có lợi thế về mặt sức mạnh – Helvi hoàn toàn tin chắc vào điều này mới chịu lựa chọn chính diện tiếp đón đòn tấn công của anh. Lúc cô nhận ra hành động của Edgar thì cũng là đã quá muốn để Tellestarle có thể né tránh. Cho dù cô có hành động nhanh hơn nữa cũng không thể làm ra được giống như vậy hành động. Tellestarle nâng lên tấm chắn của mình và trong một khoảng thời gian ngắn hai cỗ máy đã nặng nề va chạm vào nhau. Ngay tại lúc đó, một tiếng nổ ‘ầm’ từ sự va chạm của hai cỗ máy vang dội ra khắp cả sân huấn luyện. Cả hai tấm chắn chịu đủ lực va chạm đã bị biến dạng méo mó, cả hai cỗ máy lúc này đã có thể phân chia ra ai ở thế chủ động tấn công và ai ở thế bị động phòng thủ. Helvi đã phải lùi lại trước đòn tấn công bất ngờ đó, còn Edgar lao thẳng về phía trước – người đã nhắm thẳng vào mục đích nhờ va chạm rồi thừa thế tấn công trực diện cận chiến, cũng chính vì thế anh mới dùng cả thân hình cỗ máy lao về phía trước. Earlecumber không có bỏ qua cơ hội vừa giành giật lấy được sau một loạt hy sinh lớn lao, liền nâng lên cánh tay vẫn còn chuyển động được là cánh tay phải đâm vào Vũ Khí Hình Bóng ở trên vai của Tellestarle. “Coi như cậu lợi hại!! Nhưng mình sẽ không có rơi vào bẫy lần nữa đâu!!” Tay trái của Earlecumber đã bị hư hỏng nặng nề và không thể di chuyển một cách tự do được. Nhưng ngạc nhiên thay, tay trái của Tellestarle vẫn còn có thể hoạt động được sau vụ va chạm. Những chuỗi dây tinh thể còn sót lại bị hư hại nặng, nhưng nó vẫn còn có thể phát huy ra sức mạnh của chính nó, đẩy lùi Earlecumber một cách dễ dàng. “Gì cơ? Không chỉ là về phần sức mạnh, thậm chí phần độ bền dẻo dai cũng được tăng cường ư!? Nhưng mình sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu…” “Thêm chút sức nữa nào!! Tellestarle!!” Earlecumber lấy tốc độ nhanh chóng tấn công qua bả vai của đối thủ, phá hủy Vũ Khí Hình Bóng. Nhưng công sức mà anh bỏ mình ra hy sinh chỉ đạt có tới đây. Luồng sức mạnh dường như vô tận của Tellestarle ép về Earlecumber, đẩy Earlecumber vẫn chưa tìm lại thế đứng cân bằng từ đòn tấn công vừa mới đánh xong. “Ugh! Đẩy mạnh quá?!” “Mình tóm được cậu rồi! Edgar-!!” Tellestarle mạnh mẽ tấn công về phía Earlecumber. Đang ở trong tình trạng chưa lấy lại được sự thăng bằng Earlecumber không thể tránh khỏi được đòn tấn công đó, cánh tay trái bị hư hại dẫn đến việc cỗ máy không thể nhấc lên được tấm khiên. Tellestarle giơ thanh kiếm lên, và chỉ chốt lát nữa sẽ vung lên chém mạnh vào phía Earlecumber đang bất lực chống trả— Nhưng thanh kiếm đã không có vung xuống, và Tellestarle thì quỳ chân xuống đất. Thật khó để có thể diễn tả được bầu không khí trong sân đấu vào lúc này, có lẽ là có thể dùng từ ‘chết lặng người’ cùng ‘choáng váng’ để diễn tả tình hình này. Tại sao Tellestarle sắp tung ra đòn đánh cuối cùng lại quỳ chân xuống? Chỉ cần nhìn thấy phản ứng ngơ ngác của Earlecumber, cũng có thể dễ dàng đoán được nguyên nhân tình huống này không phải là ở pha phản công lúc này của Earlecumber. Không một ai có thể dự đoán được kết quả trận đấu đã phân thắng bại như thế này ở lúc trận đấu đang ở đỉnh điểm cao nhất. Không ai biết nên phản ứng ra sao dưới tình thế cuối cùng này, và toàn bộ sân huấn luyện được bao phủ trong sự im lặng. “…A! Là mana bị cạn kiệt sạch!” Tiếng nói của Eru, người đã nguyên nhân vang vọng ra khắp cả bầu không khí im ắng của sân huấn luyện. “Như vậy thì, quảng thời gian tiếp theo là lần thứ nhất Khoa Sửa Chữa họp bàn tự nhận xét.” Eru thông báo rằng cuộc họp đã bắt đầu với vẻ mặt nghiêm túc. Bên trong công xưởng, Eru, Lão Đại và những người bạn vui vui vẻ khác tất cả đều đã tập trung lại ở đây, vẻ mặt của mọi người đều khá lúng túng. Ngay cả Eru người lúc nào cũng làm những điều theo ý mình giờ đây ánh mắt cũng không có tập trung – cậu do dự một lúc rồi lén lút nhìn vào ‘nguyên nhân’ của bầu không khí lúng túng này. Cậu nhìn thấy Helvi, người đang u sầu ngồi xổm ở một góc của công xưởng. Hầu như ai đều cảm thấy được một luồng khí đen đầy ‘gượng gạo’ từ thân hình cô ấy. Đó không phải là lỗi của cô ấy, nhưng cái kết thúc bất ngờ trong một trận chiến đang diễn ra một cách xuất sắc, như vậy thì cô ấy còn không bằng bị thất bại ở trong chiến đấu. Không có gì là lạ khi cô ấy lại tủi thân như vậy. Nó là trong những điều mà họ đoán trước đối với cỗ máy nguyên mẫu vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng ai dè đâu nó lại chọn ngay lúc bất tiện nhất mà lòi đầu ra – Đó là cảm giác chung của mọi người khán giả khi chứng kiến cảnh tượng như vậy. Không, đây chỉ là vấn đề ở mặt ngoài bởi vì giữa lúc hai người hung ác liều mạng đánh phân thắng bại thì sự cố lại xảy ra. Nhưng đây là sự thật, họ không biết nên an ủi Helvi như thế nào. “Ed, Edgar-senpai, tại sao anh không cổ vũ tinh thần cho Helvi-senpai đi…” “Này, tại sao lại là anh chứ!? Ugh, ahh, được rồi, để anh nghĩ thử xem…” Eru không thể chịu đựng lâu hơn nữa bầu không khí này nên đã đẩy mạnh Edgar lại về phía Helvi. Nhìn thấy anh ấy đầy quyết tâm vẻ mặt, Eru mới thoải mái quay đầu lại. “Phù, như thế là được rồi. Chúng ta nên nghĩa cách để giải quyết vấn đề vừa mới xảy ra.” “Đừng a, Edgar… vấn đề như vậy quá rõ ràng đó rồi sao. Công suất đầu ra lớn, thì tiêu thụ mana ngày càng nhiều, đây là chuyện đương nhiên a.” Mọi người đều nhìn về phía Tellestarle đang đặt ở trên bục sửa chữa và bắt đầu suy nghĩ hại não. Lợi dụng chuỗi dây tinh thể để tăng cao công suất đầu ra dẫn đến nó tiêu thụ lượng mana cao hơn cả lượng mana được tạo ra, dẫn đến lượng mana dự trữ bị tiêu hao hết sạch một cách nhanh chóng. Thêm vào việc Vũ Khí Hình Bóng sử dụng dễ dàng nên dùng nhiều, làm cho lượng mana tiêu thụ cao hơn nhiều so với dự kiến. Mặt khác, số lượng bắp thịt tinh thể không có tăng lên nhiều sau khi lắp đặt vào chuỗi dây tinh thể thay thế cho nó, nên dẫn đến việc rút ra lượng mana dự trữ có chút tăng nhẹ. Nguyên do về khuyết điểm về khoảng thời gian hoạt động ngắn của Tellestarle. Thời gian phát hiện vấn đề đúng là tồi tệ, nhưng cẩn thận nghĩ kỹ lại thì cũng thấy là hợp lý. “Xét thấy tất cả các nhân tốt này, thời gian hoạt động của nó chỉ bằng một nửa so với các cỗ máy bình thường… Đây thật là vấn đề tồi tệ, phải không?” “Đúng là điều tồi tệ nhất. Nó có thể được coi như là một sai sót chết người…” Điểm quan trọng nhất trong sự cải biến này là tăng cao năng suất đầu ra, lắp đặt Vũ Khí Hình Bóng, chức năng ngắm bắn và nhiều thứ khác nữa. Nói chung, tất cả những thứ họ cải tiến đều thuột loại ngốn mana cả, nên sự cải biến này đã dẫn đến mất cân bằng trầm trọng về lượng tiêu thụ và lượng sinh sản. Sau nhiều năm tu chỉnh, Hình Bóng Kỵ Sĩ được thiết kế để dự trữ lượng mana đã đạt đến cực hạn, nó cũng có nghĩa rằng việc thay đổi lại bản thiết kế là một điều không dễ dàng chút nào. Nói thì nói như thế, nhưng cứ ngồi đây thở dài sẽ chẳng giúp ích được gì. Để cho sự hy sinh một cách vinh dự của Helvi không có bị uổng phí, họ phải nghĩ đến điều gì đó để giải quyết được thiếu sót này. “Điểm chính của nó là lượng mana cung cấp không thể theo kịp được lượng mana đã tiêu thụ… Nhưng rất khó để thay đổi nguyên nhân gốc là – lò chuyển đổi mana. Hoặc đúng hơn là, điều này hầu như là không thể nào.” Cho dù là Eru cũng không thể làm bất cứ điều gì về lò phản ứng đầy bí ẩn đấy. Lời nói của cậu làm cho các học sinh xung quanh thở phào nhẹ nhõm. Nếu như Eru có thể tùy chỉnh được, thì có lẽ tất cả mọi người đều sẽ ngã xuống vì choáng váng. “Chẳng lẽ nên giảm xuống công suất đầu ra? Nhưng, dù vậy, nó không thể thay đổi được sự thật kết cấu này đúng là quá háo mana… mà nếu như giảm xuống công suất đầu ra chẳng khác não lại làm đảo ngược lại từ đầu.” “Một phương án khác nữa là tăng cường lên sức chứa dự trữ của mana… Làm như thế nào để sức chứa đựng mana?” “Đơn giản mà nói, thì chỉ cần tăng lên nhiều bắp thịt tinh thể thôi.” “Không còn phương án nào nghe hợp lý hơn sao?” “Nếu như chúng ta tăng lên bắp thịt tinh thể, đồng nghĩa với việc tỷ lệ tiêu thụ cũng tăng lên theo.” Sự việc không có kết thúc tại đây. “Chuỗi dây tinh thể có một khuyết điểm vô hình đây. Số lượng tinh thể không tăng lên nhiều, đó là lý do tại sao năng lượng đầu ra và sức chứa đựng lại không cân bằng.” Vấn đề nghiêm trọng này khiến cho mọi người đau cả đầu; nó không phải là vấn đề gì có thể giải quyết được một cách dễ dàng. Nhưng hy vọng lại lé loi lên từ một chỗ đầy bất ngờ. “À mà, cái này không phải là chuyện cậu am hiểu nhất sao Eru?” Lúc mà mọi người đều đang lục lọi ý tưởng của mình – Ady người vốn không nói gì bất ngờ lên tiếng. Nghe được lời của Ady, người vốn yên lặng trong suốt buổi họp nói lên ý kiến của mình, Eru liền hỏi: “Mình am hiểu nhất?” “Đúng vậy a, ‘nó cũng không phải là thứ ép đặt lên khuôn mẫu con người a’. Chúng ta có thể tăng lên tinh thể, nhưng chúng ta sẽ không cần gắn nó vào một vật có hình dáng con người, đúng không?” “Không phải… không phải hình dáng con người… mình hiểu rồi. Đúng vậy, chính là nó.” Đối với Ady mà nói, cô chỉ là lặp lại điều mà Eru đã nói. Nhưng mà chính bản thân người nói đầu tiên câu này lại bất ngờ trợn to mắt ra, và rồi chậm rãi nhắm mặt lại. “Ô ô, cậu nói đúng a, nhưng Ady lại rọi sáng con đường cho mình… thật là không cam lòng tý nào a.” “Này, cậu nói thế là có ý gì hả!! Tại sao cơ chứứứứứứ—!?” Lão Đại không có để ý tới Eru đang bị Ady điên cuồng đuổi chạy theo. Lời nói của Ady đã nhắc nhở cho Lão Đại, và cả bọn đều đồng thời đưa ra một kết luận giống nhau. Không cần ngoan cố rập khuôn vào ngoại hình con người, điều này không có nghĩa là môt loại bắt buộc phải khác hình người. “Chính là nó! Tăng cường lên bắp thịt tinh thể không có nghĩa là để mấy phần tăng lên đó phải hoạt động. Bằng cách kết nối với Dây Thần Kinh Bạc, và đưa nó vào vùng không gian dư thừa, nếu chúng ta tăng lên một đống chuỗi tinh thể thì vấn để có thể giải quyết được rồi.” “AAAAA! Mình nói, mình xin lỗi mà! AAA ĐAU! … mình xin lỗi mà, mình nói nhầm mà... Được chưa? … Lão Đại, chúng ta sẽ tận dụng một cách tối đa các khoảng không gian dư thừa, chúng ta không thể để nó ra dạng sợi kéo dài tốn diệt tích như vậy mà phải để chuỗi dây tinh thể thành dạng tấm mới được… Em nghĩ sẽ tốt hơn nếu như sử dụng cấu trúc hình dạng tấm.” Nghe được lời đề nghị của Eru, Lão Đại nâng đầu lên. “Được rồi, nếu đã quyết định. Tiếp theo chúng ta phải thương lượng với Khoa Giả Kim Thuật và nhờ họ giúp đỡ. Anh sẽ đi chào hỏi trước đã, cứ để việc này cho anh mày.” Sau khi đã tìm ra giải pháp cho vấn đề nguy cấp này, bầu không khí xung quanh của bộ phận bảo trì chợt thả lỏng xuống. Eru thì ở một bên vắt óc suy nghĩ, suy nghĩ đến cách gì để làm dịu đi sự oán giận của Ady Cỗ máy người sắt khổng lồ phát ra tiếng kêu ‘cọt kẹt’ khi đứng dậy. Nó cao khoảng 10 mét, cao hơn khoảng năm lần chiều cao của những người ở xung quanh. Lớp áo giáp thô vẫn còn duy trì màu kim loại ban đầu, phản chiếu tia sáng ảm đạm dưới ánh sáng của mặt trời. Âm thanh ‘lách cách’ của áo giáp ngày càng lớn hơn khi nó di chuyển. Cỗ máy khổng lồ di chuyển thân hình kiểm tra tình trạng của chính mình, và gật đầu đáp lại người đang đứng ở dưới chân nó. Khi đã xác nhận được rằng tất cả mọi người ở xung quanh đều rời đi, nó bắt đầu di chuyển theo chỉ thị của người ở bên ngoài. Bắp thịt tinh thể bao bọc xung quanh cánh tay khổng lồ của cỗ máy bắt đầu co rút lại dưới tác động của mana. Thân hình của nó căng lên và dùng sức nhấc lên cả hai tay và cong lại ở góc khuỷu tay. Cánh tay trải rộng ra nối liền với bờ vai phối hợp với phần ngực, kèm theo hai bàn chân đứng vững dưới mặt đất – ‘đây là tư thế gồng hai tay lên khoe cơ bắp’. Tiếp theo, nó bước lên bước nhẹ về phía trước, và đưa thả rủ cánh tay xuống. Đôi tay nắm lại thành nắm đấm để ở trước bụng. Thân hình hơi nghiêng về phía trước, sử dụng hết rất cả sức lực có thể để đẩy cánh tay và phần ngực ra phía trước – tư thế này sẽ đưa ra lực lớn nhất và cũng nhìn ‘bảnh’ nhất, ‘Tư thế đầy cơ bắp’. Cỗ máy người sắt khổng lồ tiếp tục thay đổi lại động tác. “… Cái quái gì thế này… Không, đúng hơn là đây là cuộc thử nghiệm quỷ quái gì vậy?” “Ửmmm? Theo lời giải thích ban đầu mà nói, nó giống như là bài kiểm tra về các bộ phận bắp thịt tinh thể rất khó có thể sử dụng được.” “Ai thế? Ai là người đưa ra chương trình kiểm tra như thế?” Nhìn vào cuộc thử nghiệm vừa được sáng chế ra bởi một thiếu niên tóc bạc và cỗ máy nguyên mẫu đang tập trung thực hiện đầy đủ các loại tư thế khác nhau, Edgar há mồm bực mình nói. Người trả lời anh nhưng chính lại là Helvi. “Sẽ ổn thôi nếu như nó là thí nghiệm cần thiết… Ách, sẽ ổn thôi, đúng không?...” “Vậy sao? Thôi quên nó đi. Cỗ máy số hai kiểm tra có tốt không?” “Tốt. Vừa mới đổi lại phi công, nhưng tiến trình lại là tiến triển rất thuận lợi.” Trước mặt Edgar là một chiếc Tellestarle khác với tên gọi là cỗ máy thứ hai, nó đang làm mấy bài kiểm tra khác. Ngoài trừ hai cỗ máy này đang thực hiện thử nghiệm, còn có cỗ máy Tellestarle khác cũng đang thực hiện đủ loại thử nghiệm. Cuộc thử nghiệm kết thúc cách đây một vài ngày vì khuyết điểm to lớn về thời gian vận hành của cỗ máy, nhưng nó lại bắt đầu triển khai lại bởi vì trận chiến giả tập. Bỏ qua phần khuyết điểm, bởi vì phát giác cỗ máy quá giống như là một vở tuồng kịch với cái kết kiểu trước đó, làm cho mọi người lo lắng rằng liệu nó có còn khuyết điểm nào khác nữa không. Đó là lý do cuộc thử nghiệm được lặp đi lặp lại các chuyển động này nọ khác nhau đã được lên kế hoạch trước để nhằm từ đó tìm thấy được khuyết điểm nào khác không. Mọi người đều đồng ý rằng phải tăng thêm việc thử nghiệm, nhưng không thể làm được điều đó chỉ với một cỗ máy Tellestarle, nên họ đã chế tạo nhiều cỗ máy khác cùng dạng kiểu mẫu để ứng phó với vấn đề này. Để làm được điều này, nhóm duy tu phải làm việc cật lực không ngừng nghỉ sau trận chiến giả tập, và một vài người thậm chí bắt đầu lo lắng lên liệu các học sinh có sẽ không vì làm việc không ngừng nghỉ mà kiệt sức chết. Cuối cùng, họ chế tạo ra năm cỗ máy Tellestarle. Cũng không phải do một Kỵ Sĩ Điều Khiển lái nữa mà là một đống Kỵ Sĩ Điều Khiển thay phiên nhau lái, nhờ có như vậy mới có thể hoàn thành được cuộc thử nghiệm này. Cũng nhờ có vậy, không có khuyết điểm nào lớn nữa bị phát hiện ra. Trong suốt thời gian này họ cũng đang cải tiến, ổn định tăng lên tình trạng hoàn mỹ của nó. Edgar và Helvi vừa vặn đều đang nghỉ ngơi, và đang cùng nhau bàn về việc như thế nào để điều chỉnh lại việc điều khiển. Gần đây, họ hở tý là cứ nói chuyện với nhau về chủ đề cỗ máy kiểu mẫu mới. “… Chúng ta đưa vấn đề này ra với Ernesti, too. Ưmm? Đúng rồi; mình đã lâu rồi không nhìn thấy nhóc đó đâu nữa.” Đang nói giữa chừng Edgar chợt ngừng lại, anh vừa mới nhắc đến cái tên này mới chực chợt nhớ ra về cậu ta. Gần đây họ không có nhìn thấy Eru đâu cả, điều này làm cho Helvi rất buồn bực. “Cậu nhóc này đáng lý ra phải ở đây xem thí nghiệm chứ; thậm chí rằng lôi cậu nhóc đó đi chỗ khác cũng không được phải hợp lý chứ. Chuyện gì đang xảy ra thế?” “… Có phải cậu ta gặp phải rắc rối gì không…?” Edgar vẻ mặt hơi cứng lại và chợt nhìn bầu trời trong xanh—
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang