[Dịch]Kỳ Lân Thiên Bảo - Sưu tầm
Chương 1 : Chương 1
.
Chapter 1: ĐỐI ĐẦU
Ben vừa chạy vừa thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, mặc dù những tia nắng sáng vô cùng yếu ớt và những ngọn gió vẫn hiu hiu thổi, nhưng chồng sách tham khảo cậu cầm trên tay mà ngày hôm qua bố mới mua tặng như càng ngày càng nặng hơn, cả cái ba lô sau lưng không to là mấy, sao bỗng dưng chúng lại giở chứng không chịu đi, cứ ì ra mỗi lúc một nặng, nhìn lại đồng hồ thì đã 7h kém 5,
-Trời đất, còn 5 phút nữa là vào lớp rồi.
Ben vội vụt đi mà quên cả nặng nhọc, 2 mắt dường như nhắm nghiền lại, cậu cú chạy, cứ chạy, mãi cho tới khi nghe 1 tiếng “rầm”, chồng sách vở bỗng chốc rơi loạn xuống đất, làm anh chàng chưa kịp hiểu ra điều gì chỉ theo quán tính ngồi xuống thu lại đống sách vừa rớt.
-Cho mình xin lỗi, mình đi học muộn nên vội quá…
Ben ngước mắt lên và tay đã thôi không nhặt lại những quyển sách để xem việc gì vừa xảy ra khi nãy, đó là một cô bé chạc tuổi, đâm ra từ con hẻm nhỏ, cậu thiết nghĩ, nếu như cậu là 1 chiếc xe con chẳng hạn, thì cô bé ấy sẽ ra sao? Nhưng một phần cũng là lỗi do cậu, nên không thể nào trách được cô bé ấy.
-Không có gì đâu, mình cũng đi học muộn nè, thôi dù gì cũng muộn rồi, bạn có thể đi chậm lại cùng tôi, nếu không muốn như thế vài lần nữa.
-Bạn là học sinh mới của trường Maxteen à? (Ben hỏi)
-ừm, đúng rồi, bạn cũng vậy hả?
-Tất nhiên rồi, hôm nay là ngày đầu tiên đi học ở trường này, thật lạ lẫm, mình không biết mọi chuyện có suôn sẻ không nữa.
Cô bé thản nhiên đáp lại lời Ben:
-Chuyện gì đến sẽ đến, phải nhanh lên thôi bạn, nếu 2 đứa mình không muốn thành người nổi tiếng.
Dứt lời, cô bé nắm lấy tay Ben lôi đi làm cậu bàng hoàng sửng sốt, trong đầu vẫn còn văng vẳng câu nói: “ nếu không muốn thành người nổi tiếng”,
Cuối cùng thì cổng trường cũng đã xuất hiện, Ben chia tay cô bé để đi về hướng lớp của mình, tranh thủ cậu vừa đi vừa lấy tay quệt vội những giọt mồ hôi đang lấm tấm trên mặt và chỉnh đốn lại trang phục cho gọn gàng trở lại.
Ben chậm rãi ngại ngùng bước đến cửa lớp, thì đột nhiên, một tiếng “Ồ” của các bạn cùng lớp như hất tung cậu ra khỏi không gian, tiếng xào xáo bắt đầu lí nhí đâu đó khắp căn phòng học,
-Thôi nào cả lớp, im lặng nhé! (Giọng nói của cô giáo trẻ vừa như ra lệnh vừa như một lời năn nỉ nhẹ nhàng.)
Ben từ tốn đến gần cô, nhưng thật khác lạ, những cơn gió từ bên ngoài cửa sổ từ đâu đến ập vào tới tấp, nó như đẩy cậu về vị trí ban đầu, và ngăn cản từng bước chân cậu, việc bước đi với quãng đường chỉ vài mét sao lại khó khăn đến thế. Ben cảm nhận được có điều gì có bất thường đang bao phủ gian phòng, nó làm cho mọi giác quan của cậu bùng lên và dập tắt đi một cách mạnh mẽ. Đang còn suy nghĩ thì bỗng chốc những cơn gió lạ ngừng thổi hẳn, mọi thứ tan biến và trở về bình đạo như chưa từng xảy ra chuyện gì,
Ấn tượng đầu tiên của cậu là cô giáo chủ nhiệm lớp, cô thật trẻ và đẹp, chỉ khi đến gần mới cảm nhận được thật sự những gì cô có, cậu thiết nghĩ một trường danh tiếng và phải gọi là đứng đầu Việt nam như Maxteen thì hẳn trong đó, những giáo viên phải vào loại kì cựu, cực đỉnh và đầy kinh nghiệm, đằng này thì cô quá trẻ, trẻ đến mức cậu không thể tưởng tượng được, nhưng qua nét mặt và ánh mắt của cô ấy, cậu đọc được 1 sự tự tin, và bản lĩnh chưa từng thấy. Chắc hẳn cô phải rất giỏi mới có thể làm việc được ở đây, và có lẽ cô là người duy nhất trẻ tuổi ở trường này.
Điều làm Ben ngạc nhiên thật sự là cô bé đứng phía sau cô giáo nãy giờ mà cậu chưa được thấy mặt, đó là cô bé cũng muộn học như cậu đang được cô tìm một chỗ ngồi thích hợp, đến bây giờ thì Ben đã hiểu những gì cô bé ấy nói: “phải nhanh lên nếu không muốn thành người nổi tiếng”,
-Đây là bạn Triệu Ái Vy (Sindy), còn đây là bạn Thiên Nguyên Kiệt (Ben)_(cô giáo giới thiệu)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện