[Dịch]Konosuba Của Tui - Sưu tầm
Chương 11 : Arc 1 Epilogue (Kết Arc 1)
.
Cuối cùng sự biến thân đã kết thúc, tui Satou Sumeragi đã trở lại đây. Cảm giác thế nào ư. Để xem nào, tui đây đọc khá nhiều thể loại Light Novel về xuyên không biến thân rồi Overlord hoặc là Gaikotsu Kishi chẳng hạn, có vẻ như tui nên cảm thấy may mắn là tui được giữ thân thể con người. Các bạn biết đó Ainz trong Overlord rất mạnh nhưng lại bị hạn chế về mặt ăn uống cùng thể hiện cảm xúc, và những người đó không được coi là con người không được làm con người họ phải bắt buộc chấp nhận những thay đổi của bản thân mà không có sự lựa chon nào khác.
Và thêm nữa chính là bọn họ rất lo ngại lộ diện thân phận của mình. Bọn họ buộc phải hành động cẩn thận đầu tư não bộ rất nhiều, Ainz luôn làm việc trên tinh thần có những kẻ địch mạnh hơn mình và cậu phải luôn cẩn trọng. Nhưng tui thì khác, có thể bớt căng thẳng hơn về việc đó. Vì dù sao chính nhỏ nữ thần đã khẳng định tui sử dụng chiếc vòng thì tui chính là boss cuối rồi thế nên nếu tui muốn quẩy thì ngoại trừ Saitama xuyên không qua luôn thì không ai cản nổi đâu. Nhưng như đã nói, vì trân trọng bộ cơ thể này nên tui sẽ không làm những việc ngông cuồng đó.
Nhưng nói gì thì, cũng vui quá đi chứ, mặc dù có chút quái quái nhưng là con trai ai chẳng có giấc mơ được biến thành gái một lần cơ chứ, nên có thể nói ngoại trừ sự yếu đuối của cái cơ thể con trai ra thì tui có thể nói là thỏa mãn với hiện thực này. Với lại trai gái thì sao, tôi vẫn có thể làm việc theo bản tâm của mình, chỉ là vấn đề dễ hơn hay khó hơn thôi. Emilia rất mạnh, nhưng tui, Satou cũng có thứ làm được a.
Thôi được rồi, bây giờ trở lại mạch truyện chính đi nào, hôm qua sau khi an bài cho Kishgal giải quyết Kevin và Jack thì tui cũng biến vào một nơi vắng vẻ trong khu rừng.
Để làm gì ư! Tất nhiên là tự sướng với cơ thể dễ thương đó rồi.
Nếu bạn nào nghĩ tui nói vậy thì xin lỗi nha các bạn biến thái quá, sự thực là đáng lẽ hôm qua tui định phong ấn luôn Jack và Kevin luôn nhưng trước khi kịp làm điều đó thì chiếc vòng báo sắp hết thời gian làm boss thế nên không còn cách nào khác đành phải nhờ Kishgal giải quyết chuyện đó rồi.
Giết người tàn nhẫn quá ư. Đúng! Tui thật sự không muốn giết người a. Nhưng các bạn có hiểu vụ này lớn đến thế nào không, thật ra tui vẫn còn lựa chọn khác chính là phế hết giác quan của bọn hắn nhưng như vậy càng tàn nhẫn không phải sao hai người lận đó. Chưa kể nếu vụ này trở thành chuyện lớn mà bọn chúng được chữa trị thì sau này lại càng phiền hà.
Hồi sinh giống Konosuba ư! Đúng a, trong Konosuba có hồi sinh nhưng tui không hề thấy người nào ngoài nhỏ nữ thần Aqua vô dụng có thể hồi sinh người chết cả, thế nên có thể nói là ngoại trừ người đẳng cấp thần linh ra hồi sinh là không thể.
Và khi kiếm được chỗ kín đáo thì tui biến lại! Thật kỳ lạ a, khi biến lại hoàn toàn không cảm giác được gì, tất cả tui làm chỉ là ngủ một giấc rồi biến lại thành trai như cũ. Thế mà con nhỏ nữ thần nói biến thân đổi giới tính sẽ đau đớn lắm.
Sau khi đã biến xong thì tui gặp ông Cain báo cáo sự trở lại của mình. Thật thất lễ a, ông ấy làm một bộ mặt như tui đừng nên về thì hơn á, và tiền công của tui (Emilia) nhiều hơn tui gần gấp đôi luôn đó, trọng nữ khinh nam hả trời.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhờ tui (Emilia) mà bọn công nhân làm việc hăng say như thế nào, và ông ấy cũng không hề trách cứ việc tui (Emilia) gây sự với lãnh chúa ra sao, ông ấy tuy không ra mặt ủng hộ nhưng thái độ của ông ấy cũng hài lòng lắm.
Và tiếp theo người mình muốn gặp là ai, vâng tất nhiên là Harina rùi, mình lo cho cô ấy lắm nha, mình rất muốn ôm cô ấy vào lòng an ủi và nói những câu như
“Harina không sao rồi có anh đây! Hãy lao vào lòng anh mà khóc này.”
Nhưng trời hỡi trời ơi đời không như mơ a......
.....Hiện giờ tui đang gặp rắc rối lớn khó đỡ lắm đó
Ji……………………………………………………
Cái quái gì thế này! Harina sau khi gặp tui đã kể lại vụ việc hôm qua và thấy cô ấy lo lắng nên tui đã trấn an cô ấy bảo rằng Emilia không có chuyện gì đâu.
Nhưng sau đó thì mọi chuyện càng khó đỡ dần khi nãy giờ Harina vẫn bám với theo tui và nhìn tui chằm chằm như với cái kiểu lock on trên mục tiêu á. Chẳng lẽ tui quyến rũ thế ư, tui phải làm gì đây, chẳng lẽ cô ấy đã phải lòng vì sự dũng cảm của tui rùi, quả là sau cuộc trò chuyện với tui (Emilia) ngày hôm qua thì rõ ràng tình cảm của Harina dành cho tui cũng khá là tích cực đó chứ.
Tự sướng đủ chưa hả Satou Sumeragi, cái ánh mắt đó thì mày hỏi 100 người 101 người đều không đồng ý đó là cái nhìn đối với tình nhân đâu
Đúng như vậy a, không phải con gái đang yêu thường có ánh mắt hình trái tim hay sao chớ. Còn cái này như muốn đâm qua tim mình rồi moi ra tất cả những gì mình giấu diếm thì có chứ tình củm gì...
Ji……………………………………………………
Tui chạy đi sang chỗ khác và lại phát hiện Harina vẫn theo dõi với sự nghi ngờ càng nồng đậm hơn. Thôi bỏ cuộc thôi, tui quay lại đối mặt với cô ấy.
“Tôi đã nói với cậu là tôi không biết Emilia đi đâu mà! Với lại bằng khả năng cậu nói có thể hạ lính đánh thuê cấp C thậm chí C+ thì làm sao cô ấy gặp nguy hiểm được a.”
Có vẻ hôm qua sau khi tui (Emilia) truy đuổi tên lãnh chúa thì Harina cũng lo lắng chạy đi tìm nhưng cô ấy tìm không thấy và đến hôm nay vẫn chưa gặp lại Emilia nên cô ấy lo lắng cũng đúng thôi a.
“Harina này! Tôi và Emilia là một nên đừng có lo a.” Chắc chắn tui không thể nói như vậy rồi a, nhưng làm sao a xóa được sự nghi ngờ của cô ấy đây ta.
“Nhưng không biết tại sao! Sau ngày hôm qua khi tôi thấy anh thì tôi là có cảm giác mãnh liệt là anh và Emilia có gì đó liên quan với nhau rất lớn. Và anh chắc chắn biết cô ấy hiện giờ như thế nào
Cái thể loại trực giác con gái gì đây á. Ngay cả khi tui là con gái tui cũng không thể có cái thứ linh cảm mạnh như vậy a.
“Emilia còn ở đây không?” Trong khi tui đang thắc mắc phải ứng đối ra sao thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
'Kishgal! Ông làm gì ở đây.?” Harina lên tiếng cảnh giác, thái độ của cô bây giờ tựa như con mèo chuẩn bị xù lông lên vậy.
“Đây!” Kishgal quăng một cái bao nhỏ vào tay Harina.
“Cái gì đây.”
“Tiền thanh lý mớ tài sản mà cô bạn của cô nhờ ta làm. Chuyển lại cho cô ấy cho tôi.”
Ê này! Mớ tiền đó đáng ra là của tui mới phải chứ, nhưng thôi Harina sẽ giữ kỹ nó mà, khi nào thành Emilia mình sẽ lấy lại sau
“Còn một vấn đề.” Kishgal tháo áo choàng của hắn xuống và trên lưng hắn là một hộp gỗ dài cũ kỹ.
“Cái này là thứ lãnh chúa mang theo định giao dịch với ai đó. Nhưng thương nhân của ta không biết nó để làm gì, hắn ra một cái giá khiến ta không hài lòng nên ta không bán, chuyển cho cô ta giùm.”
Nhìn thấy hộp gỗ cũ rích đó tui chẳng thấy có chút gì hứng thú
“Vậy thì cứ vất đi á. Thứ mà ngay cả thương nhân còn không biết công dụng thì có ích gì.”
“Nhiệm vụ của ta là lấy tài sản lãnh chúa mang theo và bán sau đó mang tiền tới cho cô ta, nhưng cái này không bán được thì ta sẽ đưa lại. Sau khi cô ta nhận rồi thì vứt hay không là chuyện ta không cần biết, nhưng nếu hai ngươi nhận giùm mà vất đi, khiến sau này cô ta tìm đến tra vấn thì Kishgal này sẽ lấy đầu hai ngươi đó.”
Hừ! Ánh mắt đáng sợ thật! Nó khiến tui lông tui dựng ngược lên đây này. Hôm qua tui (Emilia) không cảm nhận được sự đáng sợ của tên này a. Nhưng nói điều này chứng tỏ hắn rất kiên kỵ không hề có ý định đối đầu gì với Emilia trong tương lai gần, thế nên chắc chắn hắn sẽ không nhận nhiệm vụ liên quan tới bọn tui cả.
“Được rồi! Không còn cách nào khác tôi sẽ nhận vậy.”
Nói rồi tui cầm lấy hộp gỗ trong tay hắn, cũng khá nặng đó chứ, tui to mò mở ra thì...
Chậc! Nếu tâm trạng trước khi mở hộp của tui là cảm thấy không có chút hứng thú thì sau khi mở hộp là... “Phiền phức lắm đây. Cái thứ này.”
..........
Góc nhìn của một người nào đó
“Slanir hoàng tử! Hầu tước Baslan đã tới rồi ạ”
Người quản gia cúi mình trước một chàng thanh niên trẻ tuổi tóc xanh nhạt mắt màu ngọc bích đang ngồi trên bàn giấy xem xét mớ giấy tờ cao qua khuôn mặt anh ta.
“Mời ông ta vào.” Không rời mắt khỏi tờ giấy, chàng trai lên tiếng và người hầu cúi mình...
'Vâng!.” Và lui ra, rồi sau đó một lúc...
“Xin được ra mắt ngài hoàng tử Slanir sama.” Người hầu tước cúi mình
“Ông đã nắm được trong tay vật đó chưa, và đừng quên bịt mồm hắn ta lại đấy.”
“Thưa ngài...” Người hầu tước ngập ngừng.
'Sao! có chuyện gì...” Người thanh niên ngước lên nhìn thẳng vào kẻ đang đứng trước mặt.
“Chả là thưa hoàng tử....” Đối diện với ánh mắt ấy, người hầu tước run lên mặc dù ông ta đã đạt mức LVL40 tức cao thủ cấp B nhưng ánh mắt ấy vẫn như lợi kiếm xuyên tim vậy. Ông biết nếu làm cho hoàng tử mất hứng thì chỉ e rằng ông sẽ phải ra về với vài cái sẹo rồi.
“Tên Jacopt đã mất tích, hiện vẫn chưa biết được nguyên do...”
“Hử!.”
Slanir sử dụng Eye Glare Blade tấn công, Baslan bị mất 10Hp, Hp còn lại 4390/4400, đầu bị hiệu ứng tê liệt.
“Kẻ nào mang tin xấu cho ta nghe đều bị khóa khả năng dùng miệng một thời gian, cho dù nhà ngươi là quý tộc cũng không ngoại lệ. Thế nên lần sau ta hi vọng ngươi sẽ làm ta vui tai một chút nhé. Còn bây giờ hãy mang bằng được thứ đó về đây cho ta.”
Toàn thân của người hầu tước run lên bần bật và ngay lập tức cúi người chạy ra ngoài.
“Nếu có thể lượng sản được thứ đó thì.....” Slanir lẩm bẩm trong khi đôi mắt lộ ra sự cuồng dại của một dã thú không thể che giấu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện