[Dịch] Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 61 : Lấy một địch bốn

Người đăng: 

.
Vân Lai đế quốc nghị sự điện. Một vị thị vệ đội trưởng gần như còn chưa kịp bẩm báo đã trực tiếp từ bên ngoài vọt vào: - Bệ hạ, bệ hạ, thuộc hạ có chuyện quan trọng trình báo. Vân Trọng nhíu mày, mắt nhìn vài vị đại thần đang thương nghị phía trước, không vui nói: - Có chuyện gì thì chờ một chút rồi hãy nói, trước tạm thời lui ra đi! - Bệ hạ, sự việc quan hệ trọng đại. Chờ thuộc hạ nói xong ngài trừng phạt thuộc hạ cũng không muộn. Vừa nói, tên thị vệ đội trưởng này cũng không chần chờ, trực tiếp tiến vào chủ đề: - Bệ hạ, Lăng Vân đã tới Vân Lai đế quốc, hơn nữa đã chạy lên đỉnh Thiên Vân sơn rồi. - Lăng Vân! Vài vị đại thần cười lạnh vài tiếng: - Tên Lăng Vân này thật đúng là chẳng biết sống chết, lại chạy đến Thiên Vân Sơn. Ở trên Thiên Vân sơn có Vân Cương lão tiền bối chính là một trong tám đại cường giả trấn giữ, Lăng Vân hấp tấp xông lên núi, còn không phải là chịu chết sao? Trong lòng Vân Trọng lại không nghĩ như vậy. Cảnh tượng Lăng Vân tại tử vong thi đấu tràng cảnh lấy kiếm trận giết chết hơn bốn mươi vị Đại Kiếm Sư chiến tích này đã truyền đến tay hắn, Lăng Vân ở một năm trước tu vi chỉ là ngũ giai, nhưng bằng vào kiếm trận đã có uy lực đáng sợ như thế, nếu như bây giờ tu vi của hắn đạt tới lục giai vậy sẽ như thế nào? - Bây giờ tình hình chiến đấu như thế nào rồi? Vân Cương tổ thúc có phải đã chiến thắng hay không? - Không có. Theo như tin tức mà chúng ta nhận được, Lăng Vân hiện tại thực lực khác xa so với hai năm trước, lại đang chính diện giao phong cùng Vân Cương tiền bối liều chết bất phân thắng bại…. - Bất phân thắng bại!? Vân Cương chính là Thánh Kiếm Sư. Thánh Kiếm Sư có thể dùng Kiếm thế mạnh mẽ chế trụ dưới Thánh Kiếm Sư. Lăng Vân lại có thể cùng Vân Cương tiền bối bất phân thắng bại!? Điều này không chỉ có vài vị đại thần mà ngay cả Vân Trọng cũng cảm thấy một trận chấn kinh! - Chẳng lẽ hắn đã tấn thăng thành Thánh Kiếm Sư!? Điều suy đoán này, thật sự làm cho người ta kinh hãi. - Mau. Mau. Theo ta nhanh chóng mời các vị tiền bối ẩn tu trong Thần điện đi đến Thiên Vân sơn! Tên Lăng Vân này lại dám chủ động tới cửa khiêu khích. Vô luận là như thế nào đi nữa thì lần này chúng ta cũng không thể lại để cho hắn chạy thoát. Nếu không, đợi thêm hai năm nữa, có trời mới biết hắn sẽ trưởng thành đến tình trạng gì! - Vâng. Bệ hạ. Khi Vân Trọng sắp tới Thần điện thì Vân Nhu cũng không biết từ chỗ nào đã nhận được tin tức, vừa lúc đuổi kịp đoàn người bọn họ ở trước Thần điện. Đợi Vân Nhu hành lễ xong, Vân Trọng hơi nhăn nhó, có chút không vui nói: - Ngươi không đi tu luyện cho thật tốt, tranh thủ sớm ngày đột phá thất giai, chạy tới đây làm gì. - Phụ hoàng, con mới xem qua tin tức mà ký ức thủy tinh vừa truyền đưa tới, những tin tức trên đó chỉ sợ có điều cổ quái. - Cổ quái? Có thể có cái gì cổ quái? Vân Nhu lắc đầu: - Phụ hoàng, hết thảy biểu hiện trên ký ức thủy tinh, hoàn toàn không phù hợp với phong cách chiến đấu của Lăng Vân. Nếu như Lăng Vân này có cùng tu vi với Vân Cương đại nhân, hơn nữa ngoại giới lại không có người tới chặn lại, hắn tuyệt đối sẽ áp dụng đả pháp (phương pháp đánh nhau) lấy mạng đổi mạng, kết thúc chiến đấu với tốc độ nhanh nhất. Mà không phải giao phong chính diện cùng Vân Cương đại nhân, đem chiến đấu kéo dài làm cho chúng ta thu được tin tức sẽ chạy qua tăng viện. Vân Trọng vùi đầu suy tư trong chốc lát, mặc dù hiểu Vân Nhu nói có một đạo lý nhất định, nhưng là… - Bệ hạ, thời gian vô cùng khẩn cấp, chúng ta phải sớm hạ quyết định, chậm trễ chỉ sinh biến a. - Bối cảnh của Lăng Vân đã được chúng ta điều tra rõ ràng, căn bản không đủ để chống đỡ chúng ta hình thành uy hiếp. Nghe vị đại thần nói xong, trong lòng Vân Trọng cũng an ủi bản thân, sau đó nói: - Ngươi quá lo lắng rồi. Bây giờ Lăng Vân lại không bày ra trận pháp gì, có gì phải sợ chứ. Hơn nữa theo ta được biết, Lăng Vân đi tìm Vân Cương tổ thúc chiến đấu, một nguyên nhân là muốn làm suy yêu thực lực của Vân Lai đế quốc chúng ta, mà một điểm quan trọng hơn là muốn đạt tới mục đích lịch lãm… - Lịch lãm? Vân Nhu theo bản năng từ trong hai chữ này cảm thấy một chút không giống bình thường. - Ý của người là hắn muốn tiến hành quyết chiến? - Ta không biết. Vân Trọng lắc đầu: - Cho dù Lăng Vân lại có âm mưu gì đó vậy thì sao chứ? Chẳng lẽ chúng ta nên nhìn hắn ở trong nước ta nghênh ngang một chọi một cùng Vân Cương tổ thúc mà không làm bất cứ phản ứng gì sao? Nếu chúng ta thực sự làm như vậy, người khác khẳng định sẽ cho là Vân Lai dế quốc bọn ta sợ Lăng Vân, đến lúc đó là sự đả kích đối với danh vọng của đế quốc chúng ta… Vân Nhu hiển nhiên cũng không suy nghĩ đến vấn đề này, giờ phút này bị Vân Trọng nhắc tới, không khỏi ủ rũ cúi đầu xuống. Vân Trọng than nhẹ một tiếng: - Tu luyện cho thật tốt đi, tranh thủ sớm ngày đạt tới Thánh Kiếm Sư cảnh giới. Nói xong, hướng thần điện đi tới. - Chờ một chút phụ hoàng, để cho con cùng đi với mọi người đi. - Ngươi? Ngươi đi thì có ích lợi gì? Mặc dù đúng như lời đồn đãi, Lăng Vân từng ái mộ với ngươi, nhưng hắn đã từng thề với thần linh bây giờ cũng đành phải cùng Vân Lai đế quốc chúng ta không chết không thôi. - Phụ hoàng… Có lẽ… - Ân? Có lẽ cái gì… Vân Nhu muốn nói lại thôi, chỉ chốc lát sau dường như cho rằng thời cơ còn chưa chín mùi, rốt cuộc vẫn lắc đầu không nói thêm gì nữa. - Ngươi nếu như thật sự muốn hỗ trợ… Nên đi Lam gia một chuyến đi, phu thê Lam lão đối với ngươi vô cùng yêu thích, ngươi xem có khả năng mời hai vị lão tiền bối xuất thủ hay không, có bọn họ khả năng chúng ta nhất cử chém chết Lăng Vân không thể nghi ngờ sẽ lớn hơn nhiều. - Dạ… … Bên trong một hào trạch (khu nhà cao cấp) hoa lệ của Kiếm Sư công hội. Hết thảy phát sinh trên Thiên Vân sơn của Vân Lai đế quốc, toàn bộ thông qua siêu cấp ký ức thủy tinh, lấy phương thức truyền trực tiếp từ hiện trường triển hiện (hiện ra) tại chỗ của Kiếm Sư công hội phó hội trưởng Phong Dịch. Chẳng qua, hình ảnh phát lại dù sao cũng không cách nào cảm nhận được cái loại rung động như khi tự mình thể nghiệm, mà ngay cả Lăng Vân phóng thích ra Kiếm thế mạnh hay yếu thì hắn cũng chỉ có thể thông qua phản ứng của Vân Cương để tiến hành phán đoán. - Ha ha, tiểu tử rất có ý tứ, nhìn bộ dáng, vẫn thật là có chút môn đạo, khó trách dám liên tục hai lần cự tuyệt lời mời của ta. Hai mươi bảy tuổi đã đạt tới cảnh giới Thánh Kiếm Sư… Đã vượt qua Nghịch Thần Giả Sương Vô cùng Kiếm Si Thần Thánh rồi… Phong Dịch trong lúc này nhìn thoáng qua một quyển danh sách trên tay: - Hai vị Đại Kiếm Sư… Bốn vị tam giai Kiếm Sư. . . Chỉ trong không được sáu năm, để cho sáu cá nhân từ cảnh giới Kiếm sĩ lúc trước, bây giờ tăng lên tới tồn tại mà mọi người kính ngưỡng, ngươi thật sự đang đem lại cho ta không ít vui mừng nha. Nói xong , hắn lại hướng hư không nói một lời: - Thích hợp để cho các nàng một chút trợ giúp đi. - Vâng… Một thanh âm đột nhiên vang lên ở trong phòng không có một bóng người. - Như thế nào, còn có chuyện gì sao? - Điều này… Thuộc hạ mạo muội. Hội trưởng đại nhân người đã quyết định đưa hắn trở thành thí nghiệm phẩm, ngài nếu dìu dắt người ở bên cạnh hắn, hẳn là sẽ trêu chọc hội trưởng đại nhân bất mãn… - Ha ha, không tiếp xúc với chúng ta ở trình độ này, ánh mắt của ngươi chung quy quá thiển cận. Chuyện mà hội trưởng đại nhân tính toán đã hoàn toàn thoát ly lý giải bây giờ của chúng ta rồi, với tâm trí của đại nhân, làm sao lại quan tâm ta sắp xếp chút chuyện nhỏ nhặt ấy chứ? Người trong bóng tối dường như đang liên tưởng đến hành động âm thầm của hội trưởng đại nhân, trong giọng nói mơ hồ mang theo một tia cuồng nhiệt khó có thể áp chế: - Vâng, phó hội trưởng đại nhân, thuộc hạ đã hiểu rõ. - Kiên trì tín ngưỡng của chính mình, đi đi. - Vâng , đại nhân. Vừa nói xong, đạo khí tức kia lập tức biến mất ở trong phòng. - Kiếm Thánh… Thần linh… Hắc hắc… … Chiến đấu trên Thiên Vân sơn còn đang tiếp tục. Chính diện va chạm, tỷ thí máu với máu. Vô luận là Lăng Vân hay là Vân Cương, giờ phút này toàn bộ trên người đều bị thương. Chẳng qua những vết thương này, đại đa số đến từ lực phản chấn lẫn nhau làm chấn thương tới nội phủ! Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén như lúc ban đầu, chẳng qua cũng giống như trước đây. Chú Hồn huyết trận dường như ngoại trừ làm tăng uy lực cho Kiếm thế ra , cũng không cải tạo gì ở trên Kiếm nguyên cả… Điều khác biệt duy nhất ở đây là ở trung ương Kiếm nguyên có một tơ huyết sắc nhàn nhạt… Vân Cương chính là một vị cường giả tấn thăng Thánh Kiếm Sư trăm năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đấu khí vận chuyển tự nhiên, ở dưới uy thế của Cửu Cửu Thượng Huyền không rơi vào hạ phong chút nào. Theo thời gian hai người chiến đấu càng dài thì càng có nhiều cường giả biết được chuyện xảy ra ở trên Thiên Vân sơn, nhanh chóng thông qua truyền tống trận từ bốn phương tám hướng chạy tới! Thánh Kiếm Sư cường giả, đây chính là cấp bậc tồn tại đỉnh phong của đại lục, phóng tầm mắt ra cả đại lục chẳng qua cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi, bất cứ người nào trong bọn họ mà không phải là một thất cấp, thì thậm chí tồn tại đỉnh phong tối cao bát cấp văn minh là, cho dù là hoàng đế bệ hạ của Vinh Diệu đế quốc trông thấy cũng sẽ vô cùng tôn kính. Cường giả như thế tỷ thí, từ trước tới nay có thể được thấy, quả thật là chuyện may mắn. Ngay khi lượng lớn Kiếm sĩ, Kiếm Sư lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới đỉnh Thiên Vân sơn thì cũng là lúc một trận năng lượng ba động mãnh liệt chợt từ dưới chân núi dâng lên. Cỗ ba động này nối thành một mảnh, giống như một trận ba đào (sóng lớn) mãnh liệt, mang theo một trận nguyên khí nhiễu loạn, cuốn thẳng tới đỉnh Thiên Vân sơn . Xa xa ngắm nhìn, có thể thấy được duyên cớ là do gần hai mươi đạo nhân ảnh cùng nhau toàn lực phi hành. Trong số gần hai mươi đạo nhân ảnh ở đây có ba đạo làm người khác đặc biệt chú ý, bọn họ trong lúc phi hành trên người tản phát ra năng lượng ba động, đúng là vượt qua toàn bộ hơn mười người khác cộng lại, giống như lưu quang tươi sáng, thẳng hướng đỉnh núi bay đi. Một ít Đại Kiếm Sư cường giả có chút thành tựu sau khi một phen cẩn thận cảm ứng ba cỗ khí tức cường đại kia nội tâm nhất thời rung động, ngạc nhiên không dứt: - Thánh Kiếm Sư, là Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc, hơn nữa còn là ba người. - Ba vị Thánh Kiếm Sư, lại thêm Vân Cương lão tiền bối, đây chính là đủ bốn bị thất giai cường giả, đội hình như thế, cho dù đối mặt với bát giai cao thủ cũng có sức để đánh một trận, xem ra, lần này Lăng Vân một tiểu tử cuồng vọng sợ là dữ nhiều lành ít rồi. - Lăng Vân hắn không ẩn núp ở nơi rừng thiêng nước độc (nguyên là: sơn ác thủy chi) mà lại tùy tiện tiến vào Vân Lai đế quốc ta, vốn là hành động tự tìm tử lộ. … Giữa các tiếng nghị luận, ba đạo năng lượng ba động lại gia tốc, khiến cho âm thanh xé gió gào thét kịch liệt, trong nháy mắt đến gần đỉnh Thiên Vân Sơn. Vân Cương cảm nhận được ba cỗ năng lượng khí tức quen thuộc dưới chân núi không khỏi ha ha cười nói: - Lăng Vân, lấy thiên phú của ngươi, bản năng đối với chúng ta tạo thành một điểm phiền toái. Nhưng ngươi sai lại càng sai ở chỗ không trở lại sau trăm năm nữa, hôm nay tiến vào Vân Lai đế quốc ta là quyết định sai lầm lớn nhất trong đời ngươi! Trước mắt tứ đại Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc ta tề tụ ở đây, ngươi có chắp thêm cánh cũng khó bay! Trong chiến đấu phân tâm? Nếu là Lăng Văn trước kia, đủ để trả một cái giá kinh khủng,thì dù liều nửa cái mạng cũng giết chết Vân Cương. Nhưng lần này hắn không làm như vậy. Vốn cỗ Kiếm thế của hắn không phân cao thấp cùng Vân Cương, uy lực chợt kịch liệt tăng lên, trong nháy mắt giống như một tòa vạn lý đại sơn (núi lớn dài vạn dặm), mạnh mẽ va chạm trên Kiếm thế của hắn. Nương theo đó cỗ sát ý càng phát ra mãnh liệt, cả trong hư không cuối cùng cũng hiện ra huyết sắc nhàn nhạt, hai cỗ lực lượng phối hợp với nhau, thậm chí áp chế đối với Kiếm thế đã suy yếu do Vân Cương đạt tới thất giai hình thành! Vô cùng vô tận kiếm áp nương theo sát khí làm người khác điên cuồng, trực tiếp làm cho Vân Cương lui lại trên trăm thước, vẻ mặt kinh hãi nhìn Lăng Vân giữa hư không, đồng thời Kiếm thế trên người tăng vọt, nương theo sự sỉ nhục khi thua một tiểu bối, tiến hành phản kích mạnh mẽ. Hai cỗ Kiếm thế ba loại năng lượng lại va chạm vào nhau giữa trong hư không, khí lãng vô hình rít gào khắp nơi, trực tiếp xé rách các đám mây trên bầu trời, lộ ra khí tức mạnh mẽ của hai vị cường giả đứng đầu (nguyên là bất khả nhất thế). - Vân Cương lão đệ chớ vội, bọn ta đến giúp ngươi đây! Lúc Kiếm thế của Vân Cương thoáng nằm ở thế hạ phong thì dưới chân núi chợt truyền đến môt tiếng quát lớn, ngay sau đó, ba cỗ Kiếm thế bắn thẳng tận trời so với Thánh Kiếm Sư Vân Cương không thua kém chút nào, vượt qua khoảng cách hơn mười dặm, mạnh mẽ đè ép Lăng Vân xuống!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang