[Dịch] Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 2 : Vũ Kỹ các

Người đăng: Kream

Chương 2: Vũ Kỹ các. Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Trần thấy trên người mình cũng không có gì thay đổi. Vậy chỉ có thể giải thích nguyên nhân của việc này là do hai linh hồn dung hợp lại với nhau, làm cho gã có khả nãng lĩnh ngộ khác thường, có thể thoải mái đem Hành Vân kiếm pháp luyện tới chiêu thứ tám. Về phần nội khí tại sao lại tăng tiến thì cũng rất đõn giản, mọi người đều biết, nội công tâm pháp là tĩnh, vũ kỹ là động, hai thứ tuy hình thái khác nhau, nhưng đều có công hiệu rèn luyện nội khí, nhưng nội công tâm pháp là hoàn toàn chú trọng tu luyện nội khí, mà vũ kỹ thì lấy việc sát thương là chính, rèn luyện nội khí chỉ là phụ. Sau khi phân tích rõ ràng đầu đuôi sự tình, Diệp Trần nhịn không được, tim đập thình thịnh. Vũ giả có hai thiên phú quan trọng nhất, một là thiên phú dị bẩm, thân thể tố chất tốt, hai là năng lực lĩnh ngộ mạnh, học nhanh. Vài người có tốc độ tu luyện nội khí vượt xa người thường, như Diệp Đường và Diệp Huyên. Còn gã có thể nhanh chóng nắm bắt vũ kỹ, lấy yếu thắng mạnh. Nếu như so sánh hai bên với nhau xem thử ai mạnh hơn ai, còn phải xem thử bản thân vũ giả có thể phát huy như thế nào. "Thật là trời cũng giúp ta, Với tốc độ như thế này, sau một năm đạt tới tầng thứ tám Luyện Khí cảnh cũng không phải chuyện trong mơ nữa". Con đường tu luyện rất gian khổ, người có thiên phú dị bẩm có lẽ trong vòng hai năm tiến đến tầng thứ năm, nhưng hai năm sau đó không nhất định có thể tới được tầng thứ tám. Còn tầng thứ chín và tầng thứ mười, có khi phải cần một khoảng thời gian gấp đôi., mà đột phá Luyện Khí cảnh để đạt tới Ngưng Thục cảnh thì khó càng thêm khó, Trong lịch sử Diệp gia chỉ có gia chủ đời thứ ba đột phá trở thành võ giả Ngưng Thực cảnh khi mười lăm tuổi. Không cần nhiều thời gian thì tự động lĩnh ngộ chiêu thứ chín Hành Vân kiếm pháp, Diệp Trần tính đi Vũ Kỹ các chọn mấy bộ vũ kỹ thích hợp. ... Ăn cơm trưa xong, Diệp Trần vội vàng đi Vũ Kỹ các. Các bí tích trong Vũ Kỹ các thường là loại phổ thông bình thường, tuyệt học chân chính sẽ không bao giờ đặt ở chỗ này, huống chi dùng thân phận ngoại môn đệ tử của Diệp Trần, chỉ có thể xem bí tịch nhân cấp trung giai trở xuống. "Phi Thiên Kiếm Pháp, Thanh Phong Kiếm Pháp, Tung Hoành Kiếm Pháp, Cô Phong Thập Tam Kiếm....,Bài Vân chưởng, Băng Vân chưởng, Vô Cực Tán Thủ..., Phá Không Quyền, Kim Cương Quyền, Thất Tinh Đường Lang Quyền..." Riêng kiếm phá đã có ba bốn mươi loại, chưởng pháp và quyền pháp thì hơn năm mươi loại, cước pháp hai mươi tám loại, ít nhất là chỉ pháp, chỉ có tám loại. Phi Thiên kiếm pháp có yêu cầu rất cao đối với khinh công, từng chiêu thức phải nhẹ nhàng hoa lệ, Thanh Phong kiếm pháp thì có chút huyền bí, cần có một năng lực lĩnh ngộ nhất định, Tung Hoành kiếm pháp sát khí rét lạnh, tàn nhẫn bá đạo, thích hợp cho những đệ tử tính cách lạnh lùng tu luyện, mà Cô Phong Thập Tam Kiếm còn đứng trên vài chục loại kiếm pháp kia, kiếm sau sắc bén hơn kiếm trước, làm cho không người nào có thể ngăn cản. Tốt lắm, vậy chọn Cô Phong Thập Tam Kiếm. Sau một phen tự hỏi, Diệp Trần cuối cùng quyết định tu luyện Cô Phong Thập Tam Kiếm, Dù sao năng lực lĩnh ngộ của hắn không giống người thường, tu luyện kiếm pháp bình thường thật không thú vị, cũng rất lãng phí thời gian, cho nên hoặc là không chọn một khi đã chọn thì phải là thứ tốt nhất. Về phần quyền pháp, chưởng pháp, cùng với chỉ pháp Diệp Trần có toan tính riêng. Hắn ưa thích quyền pháp, chọn lấy một quyển Kim cương quyền, chỉ pháp thì rườm ra khó luyện, sợ sẽ làm chậm việc tu luyện kiếm pháp cho nên tạm thời bỏ đi, chưởng pháp thì trực tiếp bỏ qua. Diệp Trần cầm hai quyển bị tích đi ra đăng ký ở chỗ thủ các trưởng lão. - Hừm! Cô Phong Thập Tam Kiếm? Thủ các trưởng lão nhíu mày, khuyên nhủ: - Ta biết rõ mọi người ai cũng muốn tu luyện một quyển vũ kỹ tốt, nhưng ngàn lần không nên theo đuổi thứ quá cao xa, hãy đi từng bước một, quyển Cô Phong Thập Tam Kiếm này bề ngoài nhìn là bí tịch nhân cấp trung giai, độ khó tu luyện của nó có thể so với nhân cấp cao giai, rất nhiều ngoại môn để tử không nghe khuyên bảo của ta, cuối cùng đều trở thành kẻ vô tích sự, lãng phí một quãng thời gian dài. Biết rõ người ta là có ý tốt, Diệp Trần mở miệng nói: - Trưởng lão, đệ tử biết rõ Cô Phong Thập Tam Kiếm rất khó luyện, nhưng ta có lòng tin. Thủ các trưởng lão lắc đầu, trước kia đám ngoại môn đệ tử ai cũng tràn đầy lòng tin, đáng tiếc tự tin lại không dùng được vào việc gì, coi như là ta cũng không có quyền không cho y lựa chọn, hi vọng thấy khó mà biết lui, không cần phải để tâm vào những thứ vụn vặt. Nghĩ tới đó, thủ các trưởng lão dặn dò: - Quy củ của Lưu Vân tông chúng ta ngươi chắc cũng biết, không được tông môn cho phép, không được truyền thụ võ học, nếu không nhẹ thì phế bỏ võ công, nặng thì chặt đầu, hơn nữa trong vòng ba tháng phải trả lại bí tịch. - Trưởng lão yên tâm, đệ tử sẽ không dùng tánh mạng mình để nói đùa. Thu lại bí tích, Diệp Trần dời bước khỏi Vũ Kỹ các. Ngoại môn đệ tử Lưu Vân tông trừ buổi sáng, buổi tối tập hợp, còn có ba ngày một lần dạy vũ kỹ thì thời gian còn lại tự do sử dụng. Sáng sớm hôm sau, Diệp Trần mang Tinh Cương Kiếm hướng về sâu trong núi. Núi Thanh Phong cao ba nghìn tám trăm mét, từ sườn núi trở lên hàng năm đều bị bao phủ bởi mây mù, lượn lờ khi có khi không mang theo tiên khí, trừ bỏ một ít nơi tu luyện của trưởng lão cùng hạch tâm đệ tử không thể vào, thì không gian to lớn trong rừng mọi người có thể dùng để tu luyện võ học độc môn của mình. Mất hơn một canh giờ Diệp Trần tìm được một vách núi vắng vẻ. Vách núi dài hơn mười trượng, xung quanh ba mặt bao phủ đầy sương mù, khi thì biến thành thiên quân vạn mã, lúc lại hóa thành những dòng thủy triểu chảy cuồn cuộn, lúc co lúc giãn, biến ảo khó lường. "Danh lam thắng cảnh ở thế kỷ hai mươi mốt tuy không tồi, nhưng lại thiếu một chút thần tiên, chỉ có ở nơi này mới có thể để người ta quên đi hết thảy, toàn tâm toàn ý tu luyện võ học". Diêp Trần không khỏi bùi ngùi, hắn cho rằng trở thành cao thủ không đơn giản, phải chịu được hiu quạnh, cô độc, trước kia gã gào thét cả ngày n ói cho gã một quyển võ công tuyệt học gã liền có thể trở thành cao thủ, đúng là nằm mơ nói mộng. Hít một hơi sâu, Diệp Trần bắt đầu chằng đượng tu luyện đơn điệu. Vận khí, giậm chân, huy kiếm, trở tay... Gần hết một ngày, Diệp Trần có thể thi triển sơ qua chiêu thứ chín "Dạ quang động" của bộ Hành vân kiếm pháp, kiếm vừa ra, kiếm quang âm u như màn nước khiến cho người hoa mắt, không thể thích nghi, Nếu tính về uy lực, trình độ trên cơ bản đặt tới nhân cấp trung giai, tuyệt đối là sát chiêu mạnh nhất của Diệp Trần bây giờ. Sáng đi, tối về, bất tri bất giác đã qua ngày thứ ba. Trên vách núi dốc đứng, có một bóng người cầm kiếm chỉ vào tảng đá trước mặt, kiếm quang giống như trăng trong nước tràn ra, một mảnh tăm tối. Khích khích khích... Tảng đá giống như đậu hũ, bị những vết kiếm dài hẹp cắt một mảnh dài, mỗi vết kiếm đều sâu một tấc. "Cuối cùng cũng thành công." Trên đầu Diệp Trần lấm tấm mồ hôi bởi nội khí đã hết, nhưng hắn cũng chẳng quan tâm, nhìn những vết kiếm trên tảng đá một cách thỏa mãn, trên mặt hiện ra một nụ cười. So với tám chiêu trước đó thì chiêu thứ chín của Hành vân kiếm pháp khó gấp bội, nhưng uy lực cũng tăng lên gấp bội, Diệp Trần dùng bốn ngày thời gian mới công đức viên mãn, trừ kiếm chiếu luyền thành, bốn ngày khổ luyện cũng làm nội khí trong cơ thể Diệp Trần trở nên thuần khiết, vận động cũng thêm phần linh hoạt. Ngày hôm sau, Diệp Trần vẫn như thường ngày đi ra sau núi luyện công, nhưng khác mấy hôm trước, hôm nay Diệp Trần chính thức bắt đầu tu luyện Cô Phong Thập Tam Kiếm. Cô Phong Thập Tam Kiếm có mười ba chiêu, kiếm thế âm hiểm, tựa như ngọn gió cô độc, làm cho người ta sinh ra cảm giác lạnh lẽo, sơ hở trên dưới toàn thân như bị nhìn thấu. Thi triển đường kiếm trên bí tịch một lần, trong đầu Diệp Trần có ấn tượng đại khái, có thể cảm nhận mơ hồ nhưng không cách nói ra bằng lời. Diệp Trần tin tưởng, chỉ cần đem Cô Phong Thập Tam Kiếm luyện xong, gã có khả năng giết chết ngay lập tức đối thủ có thực lực thấp hơn mình, đối phó với người có thực lực cao hơn cũng có thể tìm sơ hở mà đánh, trừ khi đối phương có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, dần tìm được ý cảnh của kiếm. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang