[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 59 : Lại là đệ nhất. Chưởng viện rung động. (2)

Người đăng: 

.
- Sau khi chưởng viện nhìn thấy ta, liệu có cảm thấy đúng với lời đồn hay không? Sở Mộ cũng không có chút sợ hãi nào mà mỉm cười nói. - Ngươi rất tự tin. Chưởng viện Lăng Phong viện khẽ lắc đầu, cười cười: - Hiện tại gặp mặt, quả thực không tệ, không giống như bình thường. Nhưng chính thức thế nào còn phải nghiệm chứng một phen, ra tay đi, xuất ra toàn lực của ngươi. Nếu như để cho ta cảm thấy rung động thì ta sẽ cho ngươi một cọc cơ duyên. Sở Mộ nghe vậy khẽ động, không khỏi nhớ tới việc trưởng lão Kiếm Các truyền thụ kiếm thế. Có lẽ không có trưởng lão Kiếm Các truyền thụ, lĩnh ngộ kiếm thế, đối với Sở Mộ mà nói, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nhưng được chỉ điểm hay không rõ ràng có chênh lệch rất lớn. Tối thiểu hiện tại Sở Mộ đã định rõ mục tiêu, là tiến lên một cách rõ ràng chứ không phải là chậm rãi tìm kiếm trong mịt mờ. Sở Mộ không chần chờ, rút kiếm ra. Thanh Phong kiếm thuật thi triển, kiếm như gió mát. - Thanh Phong kiếm thuật không tệ.... Chưởng viện Lăng Phong viện cười nói, không chút sứt mẻ, tùy ý công kích Sở Mộ. Sở Mộ cũng biết, chưởng viện Lăng Phong viện chắc chắn là cao thủ Hóa Khí cảnh, coi như hắn dùng hết toàn lực cũng không có cách nào làm gì được mảy may. Bởi vậy hắn mới không nương tay, thi triển ba sát chiêu của Thanh Phong kiếm thuật. Chưởng viện Lăng Phong viện cũng không có động chút nào, ba đại sát chiêu của Thanh Phong kiếm thuật cũng không có cách nào làm gì được hắn. - Đúng rồi, Thanh Phong kiếm thuật viên mãn, ngươi càng khiến cho ta kinh ngạc hơn. Danh xưng đệ nhất nhân kiếm thuật đệ tử ba viện ngươi hoàn toàn xứng đáng. Nhưng mà thứ khiến cho ta cảm thấy rung động vẫn không đủ, vẫn còn thiếu một chút. Chưởng viện Lăng Phong viện cười nói, ngay cả một chút chéo áo của hắn cũng chưa từng động một chút nào, hắn nói: - Còn có thủ đoạn cường đại nào hơn không? Thủ đoạn cường đại hơn? Đương nhiên là có. Lúc trận chiến với Vương Phong, Sở Mộ không có sử dụng thứ gì khác ngoài kiếm khí. Hiện tại hắn cũng không định vận dụng. Nhưng mà vừa rồi hắn thi triển Thanh Phong kiếm thuật cũng không có dung nhập huyền diệu của gió. - Ta còn có một chiêu. Sở Mộ nói ra, chợt tiến vào trạng thái đặc thù nào đó, Bách Luyện kiếm lăng không vẽ một cái, bỗng nhiên gió bắt đầu thổi, một cái phong nhận dài gần một mét, màu xanh nhạt bỗng nhiên được ngưng tụ, chém về phía trước. Hai mắt chưởng viện Lăng Phong viện mở to ra, tràn ngập khiếp sợ cùng không thể nào tưởng tượng nổi. Vẻ mặt kích động vô cùng, bờ môi run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ giống như phát hiện trân bảo hiếm thấy. Tuyệt chiêu Thanh Phong Tuyệt Sát, thân ảnh chưởng viện Thanh Phong viện lóe lên, giống như quỷ mị xuất hiện bên người Sở Mộ, làm cho Sở Mộ giật mình. Nhất là ánh mắt chưởng viện Lăng Phong viện tỏa sáng lập lòe, giống như là một kẻ tham tiền đột nhiên nhìn thấy một đống lớn hoàng kim vậy. - Phong, ý cảnh của phong. Không ngờ ngươi lại lĩnh ngộ được ý cảnh của phong. Chưởng viện Lăng Phong viện kích động tới mức khó có thể kiềm chế. Thật lâu sau, chưởng viện Lăng Phong viện mới bình tĩnh lại được, chỉ là trong mắt vẫn tràn ngập rung động. - Khó mà tin được, ngươi lại lĩnh ngộ ý cảnh của Phong, tuy rằng vẫn chưa tới một thành, nhưng mà đây quả thực giống như nằm mơ vậy... Chưởng viện Lăng Phong viện thì thào lẩm bẩm nói, Sở Mộ không nói một câu nào, hắn mơ hồ suy đoán ra, một ít huyền diệu hắn lĩnh ngộ từ gió có khả năng gọi là ý cảnh của phong gì đó. - Đến đây nói với ta một chút xem, sao ngươi lại lĩnh ngộ được ý cảnh của phong kia? Chưởng viện Lăng Phong viện lúc này có thái độ với Sở Mộ so với lúc trước còn càng thêm ôn hòa, thân cận hơn rất nhiều. Mà Sở Mộ đối với loại huyền diệu này cũng hết sức tò mò, chưởng viện Lăng Phong viện liếc mắt nhìn ra chứng tỏ đối phương vô cùng quen thuộc, có thể dễ dàng giải thích nghi hoặc. Hai bên lập tức cùng nhau thảo luận. - Ý cảnh của phong, xem ra ta trong lúc vô tình không chỉ có lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh mà còn lĩnh ngộ vân chi ý cảnh. Sau khi rời khỏi lầu các của chưởng viện, Sở Mộ vừa đi vừa suy nghĩ. Từ chỗ của chưởng viện Lăng Phong, Sở Mộ tương đối rõ ràng về ý cảnh, cảm giác được trình độ lĩnh ngộ ý cảnh của mình. Ý cảnh có ba ngàn, đây là lời nói của chưởng viện Lăng Phong viện, ý cảnh có ba ngàn loại, giống như là ba ngàn đại thế giới vậy, tất cả những thứ chứng kiến, mắt thấy tai nghe trước mắt cũng có thể là một loại ý cảnh. - Phong chi ý cảnh của ta đã lĩnh ngộ một thành, mà Vân chi ý cảnh vẫn chưa tới một thành, nhiều lắm chỉ nửa thành. Sở Mộ nói tình huống mình làm sao lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh cho chưởng viện Lăng Phong viện nghe, làm cho chưởng viện Lăng Phong viện lần nữa cảm thấy sợ hãi, rung động. Trong khi tu luyện kiếm thuật trung giai không ngờ lại có thể lĩnh ngộ ý cảnh. Chuyện này khó mà tin được a. Loại cao thủ Hóa Khí cảnh như chưởng viện Lăng Phong viện này rất rõ ràng một điểm, càng là kiếm thuật đẳng cấp cao, lại càng dễ lĩnh ngộ ý cảnh. Nói đơn giản, kỳ thực kiếm thuật chính là đem ý cảnh vô hình chuyển biến thành một thứ có thể tu luyện được. Tu luyện kiếm thuật cũng không chỉ có lĩnh ngộ kiếm, mà cũng là đang lĩnh ngộ ý cảnh. Chỉ là kiếm thuật giai đoạn trung giai, cao cấp, cấp thấp, tương đối đơn giản, cơ hồ không ẩn chứa ý cảnh nào, cơ hồ không thể nào lĩnh ngộ ra ý cảnh. Chỉ có tới siêu giai mới bắt đầu ẩn chứa một tia ý cảnh rất nhỏ, nhưng mà muốn từ kiếm thuật siêu giai lĩnh ngộ ra ý cảnh cũng vô cùng khó khăn, ít có khả năng, trừ phi ngộ tính gần như yêu nghiệt. Nhưng mà Sở Mộ lại đơn giản từ trong một môn kiếm thuật trung giai, còn là lần đầu tiên tu luyện nguyên vẹn có thể lĩnh ngộ ra ý cảnh, bất luận một người nào lĩnh ngộ ý cảnh đều sẽ cảm thấy khó mà tin tưởng nổi. Chưởng viện Lăng Phong vô cùng sợ hãi, thán phục. Ngộ tính của Sở Mộ quá kinh khủng. Ngoài hưng phấn ra, chưởng viện Lăng Phong viện còn tự nhận mình không có tư cách thu Sở Mộ làm đồ đệ, cho nên đoạn tuyệt phần tâm tư này. Lại đem quá trình mình lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh cùng với đủ loại thể ngộ... toàn bộ đều giao cho Sở Mộ, làm cho Sở Mộ vốn chỉ lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh gần một thành trực tiếp trở thành một thành, thậm chí còn được củng cố vững chắc. Sở Mộ cũng không nói cho chưởng viện Lăng Phong viện biết hắn trừ Phong Chi ý cảnh ra còn lĩnh ngộ Vân chi ý cảnh, nếu không hắn không biết đối phương sẽ rung động thành hạng gì nữa. Bởi vì có một điểm có thể khẳng định, sau khi lĩnh ngộ một loại ý cảnh, muốn lĩnh ngộ loại thứ hai, thứ ba, độ khó sẽ không ngừng tăng lên. - Tuy rằng lĩnh ngộ ý cảnh, nhưng mà muốn tăng trưởng, lại vô cùng khó khăn. Dựa theo lời chưởng viện nói, hắn lĩnh ngộ ý cảnh vài chục năm, đến nay cũng chỉ lĩnh ngộ được ba thành mà thôi. Sở Mộ thì thào lẩm bẩm: - Chưởng viện ở Lệ Phong nhai lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, dựa theo lời hắn nói, Lệ Phong nhai này nhất định sẽ có trợ giúp đối với việc lĩnh ngộ Phong Chi ý cảnh của ta. Đã như vậy ta sẽ tới Lệ Phong nhai một chuyến. Đăng bởi: Sói Già
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang