[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 29 : Đệ tử Thanh Lan kiêu ngạo

Người đăng: 

.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ nói không lên lời, phảng phất như có rất nhiều lời muốn nói ra nhưng lại không tìm thấy đối tượng, lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Trong cảm giác của hắn, không khí chảy qua bên người mang theo một tia linh tính giống như một con cá nhỏ linh hoạt loay hoay trên đầu ngón tay. - Ta, có thể khống chế những kiếm khí này.... Sở Mộ khẽ lẩm bẩm một tiếng, không khí quanh thân chợt động, liên tục hội tụ quấn quanh đầu ngón tay, giữa ngón trỏ và ngón giữa tay trái Sở Mộ tồn tại một thứ giống như kiếm, chậm rãi lướt qua thân bách luyện kiếm. Trên thân kiếm một tầng kiếm khí trong suốt phụ thể như là suối chảy, chậm rãi lưu động. Kiếm khí phụ nhận! Đây là tiêu chí của kiếm giả Kiếm Khí Cảnh thất đoạn. Nhưng hắn lại làm được, dựa vào cảnh giới kiếm thuật tông sư làm được. Kiếm thuật tông sư, có thể điều động kiếm khí, kiếm khí từ đâu mà đến? Theo không khí quanh thân mà đến. Trong mắt kiếm thuật tông sư, không khí có thể hô hấp ôn hòa, có thể hóa thành kiếm khí lăng lệ ác liệt trí mạng. - Tu vi của ta cũng bởi vậy mà đột phá, Kiếm Khí Cảnh lục đoạn, có thể vận chuyển mười tám tiểu chu thiên. Ánh mắt Sở Mộ thâm thúy, nhìn xem kiếm khí mịt mờ trên thân kiếm. - Trong đan điền, kiếm khí của kiếm giả là nội kiếm khí. Trong không khí, kiếm khí của Tông sư là ngoại kiếm khí. Ta có nội ngoại kiếm khí, Kiếm Khí Cảnh thất đoạn mặc ta miệt thị. Trong núi Thanh Lan, có Tam đại kiếm phái hạ phẩm: Thanh Lan kiếm phái, Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái. Luận niên đại, Thanh Lan kiếm phái là lâu đời nhất mà Thanh Phong kiếm phái cùng Thanh Thủy kiếm phái chính là kẻ đến sau. Luận thực lực chỉnh thể, nội tình Thanh Lan kiếm phái càng thâm hậu, cũng cường đại hơn vài phần. Bởi vậy, Thanh Lan kiếm phái gần đây tự nhận là đứng đầu núi Thanh Lan. Từ chưởng giáo đến trưởng lão, đệ tử đều tự nhận kiếm phái của mình cao hơn Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái một tầng. Trong Bách Thú Cốc, mặt trời trên cao chiếu xuống, xuyên thấu qua cành thưa thớt chiếu xuống mặt đất, hình thành vô số hình cắt pha tạp. Năm người, bốn nam một nữ, hành tẩu trong rừng cây, trong đó ba người y phục màu xanh da trời, hai người y phục màu nâu. Niên kỉ bọn hắn cũng không lớn, vẫn chưa tới hai mươi. Đi ở đằng trước là nam kiếm giả mười tám tuổi, tóc búi thành quanh, anh tuấn tiêu sái, thân hình cao lớn. Một đôi mắt lập lòe tinh quang, lợi hại bức người. Tay trái hắn nắm lấy kiếm, ngón tay phải có chút uốn lượn. Hắn đương nhiên là quan trọng nhất trong năm người, bốn người khác thì phân biệt hai bên trái phải đi theo phía sau. - Lúc này, nếu không phải tu vi kiếm thuật của Lý sư huynh cao thâm kinh người, sợ là chúng ta không những không làm gì được đầu thiết tí viên kia, thậm chí sẽ chết dưới tay thiết tí viên. Nữ kiếm giả bên trái dịu dàng nói, ánh mắt ái mộ, ngữ khí tràn ngập sùng bái luôn hướng về nam kiếm giả cầm đầu. Nữ kiếm giả này tư sắc không tệ, thân hình có vẻ đầy đặn, trước sau lồi lõm cùng thêm cách ăn mặc khiến cho nàng có một cỗ phong tình vũ mị, khiến cho nam kiếm giả cầm đầu không khỏi nở một nụ cười tự đắc vui vẻ. - Đúng vậy, Lý sư huynh không hổ là đệ tử quan môn của trưởng lão Diệu Nhật, một tay Diệu Dương kiếm thuật được trưởng lão chân truyền cũng đã luyện đến đại thành. Hơn nữa hắn mới mười tám tuổi đã tu luyện đến Kiếm Khí Cảnh bát đoạn hậu kỳ, phần thiên phú này trong số đệ tử nội môn Thanh Lan kiếm phái cũng là số một, số hai. Nam kiếm giả phía bên phải vội vàng phụ họa cười nói: - Nếu như là ở bên trong Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái, bằng một kiếm trong tay Lý sư huynh đủ để quét ngang chúng đệ tử nội môn. - Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái sao có thể so sánh với Thanh Lan kiếm phái chúng ta được. Nam kiếm giả cầm đầu Lý Hạ mở miệng nói, thanh âm có vẻ trầm thấp, ngữ khí càng có một tia ngạo nghễ: - Có một ngày, ta sẽ đích thân đánh lên Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái, quét ngang tất cả đệ tử nội môn hai phái, để cho bọn họ biết rõ núi Thanh Lan là của Thanh Lan kiếm phái chúng ta. Hai kiếm phái bọn họ, không có tư cách sống ở chỗ này, phải cút khỏi núi Thanh Lan.- Đến ngày đó, ta sẽ vì sư huynh nâng kiếm. Nữ kiếm giả dịu dàng nói. - Ta sẽ vì sư huynh phất cờ trợ uy. Nam kiếm giả cười phụ họa nói. Về phần hai tên đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái phía sau, từng người đeo một bao phục nặng nề. Trong đó toàn bộ là tài liệu hung thú. Bọn hắn có mặt ở đây chính là làm người hầu, không có tư cách nói chuyện, chỉ yên lặng nghe là được. - Lần này, trừ giết được hung thú trung cấp thiết tí viên, còn có mấy loại tài liệu hung thú trung cấp khác, thu hoạch không tệ. Lý Hạ âm thầm nói: - Tuy nhiên, chủ yếu nhất là quyển sách Tàn Thiên bí pháp kiếm khí hộ thể. Tuy chỉ có tầng thứ nhất và tầng thứ hai, nhưng cũng đã có thể tính toàn là bí pháp trung giai. Đến lúc đó, tự mình sao chép một phần, lại cống hiến cho kiếm phái, có thể đạt được không ít điểm cống hiến, làm ít chuẩn bị để đột phá Kiếm Khí Cảnh cửu đoạn. - Lý sư huynh, phía trước có người. Đột nhiên, nữ kiếm giả Thanh Lan nói ra. - Áo dài màu xám....là trang phục đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái.... Khóe miệng Lý Hạ nở nụ cười lãnh ý, đi nhanh về phía trước. - Đệ tử ngoại môn Thanh Phong kiếm phái... Vậy mà một mình một người ở chỗ này, thật là thú vị. Nam kiếm giả cười lạnh một tiếng, vội vàng đuổi theo, mặt khác cũng mang theo một tia hưng phấn. ..... Sau khi chém giết Ngô Cường, lại tràn ngập sát ý đối với Vương Phong. Dưới sát khí đằng đằng, lại đốn ngộ Tông Sư chi cảnh, Cơ Sở Kiếm Thuật tiếp tục đột phá, tấn thăng làm kiếm thuật tông sư. Hơn nữa dựa thế, tu vi kiếm khí đột phá đến lục đoạn. Sở Mộ lại từ trên người Ngô Cường tìm được ba viên hồi khí hoàn và hai viên chì huyết hoàn cùng với một ít lương khô. Sau đó, hắn lại đi tìm dòng suối tiếp thêm nước uống. Bỗng nhiên nghe được sau lưng truyền đến tiếng bước chân. Nhìn lại, liền thấy năm người đang bước nhanh tới, trên mặt đều mang theo nụ cười quái dị, ánh mắt càng giống như thợ săn nhìn con mồi. - Y phục màu xanh da trời.....màu nâu.... Như có điều suy nghĩ, Sở Mộ hơi chút suy nghĩ liền biết rõ thân phận đối phương: - Quả nhiên có chút phiền phức, vẫn không thể tránh né. Ánh mắt Sở Mộ, vốn rơi trên người nam kiếm giả cầm đầu, ngưng mắt nhìn lướt qua nam nữ mặc y phục màu xanh da trời. Về phần hai kiếm giả mặc áo màu nâu làm tùy tùng đằng sau cũng không có quá mức quan trọng. - Hẳn là một Kiếm Khí Cảnh bát đoạn và hai Kiếm Khí Cảnh thất đoạn. Sở Mộ từng đối mặt với kiếm giả tu vi bát đoạn và thất đoạn, thông qua một ít chấn động khí tức rất nhỏ liền phán đoán được. - Gọi những người khác đến đây. Lý Hạ đứng trước mặt Sở Mộ năm mét, giữa lông mày hiện lên một cỗ ngạo nghễ, cao cao tại thượng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang