[Dịch]Khuynh Thế Triệu Hồi Sư- Sưu tầm
Chương 12 : Hỏa Hồ Cữu Vĩ
.
Ngay sau khi nhóm người đó đi vào bên trong liền vang lên một tiếng gầm vang dội, không nhìn cũng đã biết nhóm người lúc nãy đã gặp phải yêu thú gì, tiếng móng vuốt yêu thú va chạm với binh khí vang vong khắp nơi sau một lúc lâu sau có tiếng bước chân dồn dập từ bên trong phát ra, theo sau tiếng bước chân là các tiếng “ Ầm Ầm” vang vọng, không lâu sau thì thấy một nhóm người và một con hỏa hồ đang quấn lấy nhau, ta danh ngươi, ngươi vồ ta, dằn co qua lại một lúc lâu, cuối cùng Trưởng Lão cũng lên tiếng quát to.
- “ Mau, mau rút lui, mau rút lui”
Tiếp theo sau đó là một màn ta chạy ngươi đuổi, tới khi có một bong trắng trong nhóm người chạy phía trước bay lên chặn trước Hỏa hồ.
- “ Mọi người chạy đi, để con cầm chân yêu hồ này lại” – Bạch Thủy Tiên lên tiếng, sau đó dung ánh mắt không hề sợ hãi nhìn Hỏa hồ phía sau
- “ Không, Thủy Tiên, mau, mau quay lại, quay lại, nơi đó nguy hiểm lắm” – Trưởng lão lên tiếng quát Bạch Thủy Tiên
Thế nhưng đáp lại lời của Trưởng Lão là hành động bất ngờ của Thủy Tiên, nàng một mình xông về phía Hỏa Hồ, Hỏa Hồ một đôi mắt đỏ sậm, thể hiện sự tức giận của nó đối với hành động của Thủy Tiên
- “ Muốn chết, khá khen cho lòng dũng cảm của ngươi, nhưng bất cứ kẻ nào dám có dụng ý tới Hỏa Linh Chi của ta thì đều chết” – Hỏa Hồ lên tiếng
- “ Grào…”
- “Keng, keng…”
- “ Hự…. Phóc….” Bạch Thủy Tiên phun ra một ngụm máu, sau đó chạy sang một hướng khác so với nhóm người Trưởng lão, khi Trưởng Lão thấy vậy thì cũng hiểu Thủy Tiên định làm gì nhưng vì bên mình còn một nhóm đệ tử không thể bỏ mặc họ.
- “ Mau, mau rút lui, hôm nay chúng ta đã quá khinh định nên trúng ám chiêu của Hỏa Hồ, về chúng ta tìm đối sách khác với no, còn Thủy Tiên mong rằng nàng cát nhân thiên tướng a…” – Trưởng Lão Dạ Vân Anh Đông Chủ của Cung Liên Thành lên tiếng.
Sau khi Thủy Tiên chạy một khoảng xa thì cũng an tâm vì mình đã thành công thu hút sự chú ý của Hỏa Hồ, nghe phía xa có tiếng nước chảy Thủy Tiên vội hướng đó mà chạy tới, khi tới nơi, trước mặt nàng là một cái thác cao vạn trượng, mà phía sau là Hỏa Hồ, nàng không còn lựa chọn nào khác nên ngay lập tức phóng xuống phí dưới, nàng nhắm chặt mắt, mím môi, tay thả tự do, nhưng bên tai nàng vẫn còn nghe tiếng gầm đầy tức dận của Hỏa Hồ, rơi một lúc lâu nàng cũng chạm vào làn nước lạnh ngắt kia, lực va chạn cộng với lúc nãy nàng bị thương nên nàng bất tỉnh ngay lập tức, cơ thể nàng tùy ý dòng nước đẩy đưa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện