[Dịch]Khuyết Danh- Sưu tầm
Chương 32 : Cuộc chiến kết thúc.
.
Minh đang trong thế tấn công, bỗng nghe âm thanh chói tai từ phía sau vang đến, quay lại nhìn thì hoàn toàn chứng kiến trọn vẹn cảnh tượng đau lòng ấy, nhìn nét mặt Quang có phần khổ sở, Minh cũng cảm thấy trong lòng mình nhói đau.
Không nhất thiết quan tâm hay suy nghĩ thêm, cậu giận dữ trừng mắt nhìn Constantine, chưa bao giờ Minh cảm thấy cơn cuồng nộ mạnh mẽ đến vậy, liền quyết định tung sát chiêu.
Ngay khi 2 thiên thần nước đang vây lấy Constantine, ở bên này Minh tiếp tục bắt quyết và niệm chú, thêm 4 lần nữa với 4 luồng sáng khác nhau, mỗi luồng sáng đều có 2 nhân ảnh thiên thần hiễn hóa, tổng cộng là 10 thiên thần. Chia làm 5 bộ màu gồm : Bạch, Hắc, Lục, Xích, Huyền tượng trưng cho 5 yếu tố kim, thủy, mộc, hỏa, thổ, đang phân ra bao lấy hắn ta.
Minh bên này mặt tái méc, vội múa tay càng lúc càng nhanh, trên miệng khẩu chú cũng được phát ra với tốc độ chóng mặt, lúc này 10 thiên thần hóa thành trận 2 ngôi sao 5 cánh đan vào nhau thành 1 thể tổng ngôi sao 10 cánh rất sặc sỡ, bao lấy Constantine vào chính giữa.
Vòng sáng ngôi sao đó càng lúc càng khép kín theo tác động của chú ấn mà Minh đánh ra, đến cuối cùng khi cậu hé lên “ Thanh Tẩy “ thì đột ngột 1 luồng sáng thuần kiết mạnh mẽ phát ra từ đồ hình ngôi sao 10 cánh được kết bởi 5 màu sắc khác biệt đó.
Kèm theo là sự kêu thét ghê rợn của Constantine, năng lực “Thanh Tẩy” chính là gột rửa không chỉ về thể xác mà cả lẫn tâm hồn, sự gột rửa này giống như hình thức rửa tội, mà tác dụng thì hoàn toàn khác hẳn, nó khiến Constantine phải đối mặt với những gì hắn đã từng gây ra, cái thiện lẫn cái ác. Minh trở thành quan toà, ở trước mặt hắn như xuất hiện cán cân công lý giữa 2 mặt thiện và ác, 1 bên màu đen 1 bên màu trắng, không ngừng so sánh, tua đi tua lại những gì hắn đã làm trong cuộc đời này.
Rốt cuộc vì hắn ta gây ra quá nhiều việc ác, cán cân lệch hẳn sang phần đen, bỗng 1 tiếng động “ tạch “ không to phát ra, kéo theo đó là những cái xấu kia vùng dậy quay trở lại đòi lại những gì mình đã phải chịu, chúng bao vây, giằng xé Constantine, bên trong kết giới riêng biệt này, khả năng bất tử của hắn hoàn toàn chẳng còn tác dụng, cứ thế, mỗi chút lại bị ăn đi 1 miếng, 1 phần của thể xác và tâm hồn, mãi cho đến khi hoàn toàn biến mất thì kết giới kia mới tan đi vào hư vô.
Đúng lúc này, Minh quay đầu lại, thấy Quang đột ngột ngất xỉu rơi 1 cách không kiểm xoát xuống mặt đất, cậu liền nhảy 1 bước, nhanh chóng chụp lấy thân thể mềm mại vô lực kia, rồi nhẹ nhàng tiếp đất. Đôi mắt có chút xót xa, cậu ra hiệu cho Quân, Quân hiểu ra liền phóng mình lên tháp bút đá cao trên kia, rút thanh thánh giá bằng kim loại cắm trên đó ra, rồi cả 3 nhanh chóng biến mất trong màn đêm lạnh lẽo, u ám.
(…)
- Không sao chứ hả, đã 3 ngày rồi mà còn chưa thấy động tĩnh gì ? – Quân sốt rột nói với Minh.
- Không sao đâu, có Tiểu Thiên đảm bảo rồi, nó luôn túc trực bên cạnh, cậu ấy sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu. – Minh nhẹ nhàng nhưng giọng lại pha lẫn sự quan tâm rõ rệt.
Đã 3 ngày sau đêm hôm đó, khi đó vừa về tới thì Tiểu Thiên đã hiện ra bảo rằng Quang do kích động quá độ cộng với sử dụng quá nhiều năng lượng lại không có nguồn hổ trợ nên dần đi vào tiềm thức và ngủ luôn trong đó, chờ đến lúc đủ năng lượng mới có thể tỉnh lại và nó còn bảo chỉ có 1 cách khiến cậu ta nhanh tỉnh dậy là bổ sung nguồn năng lượng thật nhanh giống như cách của Tiểu Linh đã làm với Quân.
Lúc đó mọi người mới vỡ lẽ, thanh thánh giá mà Quân lấy về được cũng giống như chiếc khiên lúc trước, lần này thanh kiếm lại được Merlin phong ấn bằng 1 nguồn năng lượng của ánh sáng rất mạnh mẽ, mà ánh sáng lại vô cùng phù hợp với sét vì nó tượng trưng cho ánh chớt, dùng bổ trợ cho Quang là vô cùng hợp lí.
Thế là không chừng chừ, Minh đưa luôn thanh thánh giá cho Tiểu Thiên, sau đó nó chui vào phòng Quang, giờ đã 3 ngày vẫn chưa thấy dấu hiệu gì nên mới khiến Quân sốt ruột.
- Các người yên tâm, có lẽ hắn sắp ra rồi. – Tiểu Linh từ người Quân lao ra nói như đinh đóng cột, sau câu nói đó, bỗng rùng mình 1 cái, liền 1 lớp ánh sáng đen tuyền tỏa hào quang mạnh mẽ, rồi từ từ dần co lại thành hình 1 người thanh niên đẹp tuyệt mĩ, sắc sảo và lạnh lùng, trên người hắc phục đen, mái tóc cũng đen nốt, chỉ duy có làn da là trắng muốt không tì vết, điều làm Minh băn khoăn là ở nó đó điểm gì đó quen thuộc, lại có nét hao hao như Jake – Thật khó hiểu.
Minh và Quân chưa kịp hoàn tỉnh lại sau ngạc nhiên đó thì cánh cửa phòng Quang bật tung ra, 1 thứ ánh sáng trắng thuần khiết phóng nhanh ra rồi hiễn hóa thành 1 người thanh niên với nét đẹp vô cùng thánh khiết và thanh cao, mái tóc trắng với bạch phục càng tôn lên làn da trắng hồng như pha lê, điều đặc biệt là cậu thanh niên này và Tiểu Linh giống nhau hệt như 2 giọt nước nhưng lại có khí chất hoàn toàn tương phản – không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Tiểu Thiên.
- Các người nhìn gì mà nhìn, do Quang và Quân đều lấy được 1 phần sức mạnh cần thiết nên cả ta và con mèo kia đều có thể hóa hình trong giây lát, mỗi 3 ngày sẽ hóa người được 1 lần, 1 lần kéo dài hơn 30 phút. – Tiểu Thiên giải thích, lúc này 2 cậu mới gật gù hiểu rõ, lúc này Minh lên tiếng.
- Vậy còn Quang, cậu ấy sao rồi?
- Không sao, chỉ là đang suy nghĩ 1 số chuyện nhức đầu, ta cũng không muốn nói đến. – Tiểu Thiên càu nhàu, xong quăng 1 vật về phía Minh rồi nói.
- Các ngươi có dự tính gì tiếp theo chưa ?
Minh chụp lấy thì mới nhìn rõ, đó là 1 thanh kiếm hoàn hảo, dài hơn 1 mét, nét sắc trắng xanh lạnh ngắt, 1 luồng sát ý mãnh liệt chực tuông trào – chính là thanh Excalibur trong huyền thoại.
Trong khi chưa kịp nói, Tiểu Linh cũng làm động tác tương tự Tiểu Thiên, quăng cái bao kiếm về phía Minh. Cậu chụp lấy, sau khi tra kiếm vào bao, 1 thứ ánh sáng lấp lánh lóe sáng, đột ngột có 1 sự dự báo, hay nói đúng hơn là 1 hình ảnh mờ ảo về 1 người vô cùng thân thuộc lại quá xa cách hư ảo, khiến cậu có phần mờ mịt.
- Sao vậy? – Quân thấy lạ liền hỏi.
- Tớ không sao – Minh vội lắc đầu xua đi hình ảnh đó, rồi nghiêm túc.
- Giờ chúng ta có đủ 2 món bảo vật, nhưng theo bà Nemma dặn thì vẫn còn 2 năm, hiện chúng ta không cần gấp trở về Anh, hiện mọi người có ý kiến gì không ?
Ringggggggggggggggggg
Đột ngột lúc này, điện thoại Minh rung lên, báo hiệu có cuộc gọi đến, cậu liền bắt máy.
- Alo, anh hả, dạ, vâng, vâng, dạ xong rồi, hả ??? Anh nói thật sao ? vâng vâng, em hiểu, em hiểu, được, cứ vậy mà làm, vâng, sớm gặp lại anh.
Cậu trả lời 1 tràn, khiến mọi người có phần khó hiểu, lúc này Minh quay qua mỉm cười rồi nói.
- Anh Tùng vừa gọi báo rằng ảnh đã tìm ra thông tin liên quan đến Tứ Linh và nhắc chúng ta về lời tiên đoán 5 năm của Hồ Đại Thiên sắp đến gần, lần này chúng ta phải nhanh chóng trở về Việt Nam….
1 hành trình mới của các nhân vật lại bắt đầu, 1 số bí mật sẽ được hé lộ tiếp tục ở quyển 3 – Hành Trình Mới.
Hết quyển 2.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện