[Dịch]Khuyết Danh- Sưu tầm

Chương 22 : Khởi Đầu

Người đăng: 

.
Tùng dừng lại, đôi mắt ẩn chứa nhiều nỗi đau, cũng như chất chứa rất nhiều những tình cảm, hoài niệm. Ngước mặt thở dài, anh tiếp tục. - Sau khi chuyển thế đầu thai, phải qua rất nhiều kiếp, ở rất nhiều vị diện khác nhau. Chính bản thân cũng không nhớ được đã mất bao nhiêu thời gian, cuối cùng mới đến được nơi này. Năm anh 20 tuổi, trong 1 lần dự hội Yến ở Thánh Thất, trong lúc ngồi nghỉ dưới cội 1 cây bồ đề, lúc này các bậc chức sắc khai đàn, các vị tiên đến dự chứng lễ rất đông, Liên Hoa Tiên Tử cũng có mặt và ngay lúc đó, nàng nhận ra anh. Dừng 1 chút, nhìn qua 3 cậu. - Còn việc về sau, anh gặp các em cũng là do hướng dẫn của đoạn ý niệm ngày xưa có được từ khối cầu mà Hồ Tam đưa cho. Tiếc rằng, nội dung đó chỉ nói đến việc đưa 3 em về gặp lại tiền kiếp thì chấm dứt. Các việc sau này như thế nà,o chính anh cũng không thể biết được, phải xem tạo hóa của 3 đứa vậy. Xong, Tùng nhìn qua Đại Thiên. - Ta đã nói hết những gì cần nói, còn ngươi ? Hồ Đại Thiên chợt mỉm cười, giọng nhàn nhạt. - Sao hỏi ta, sao không trực tiếp hỏi 3 người bọn họ. Nghe đến đây, không chỉ Liên Hoa Tiên Tử mà cả Tùng và 2 vị linh thú cũng ngạc nhiên. Đúng lúc này, Quân mở miệng đầu tiên, vừa nói vừa chỉ tay vào con linh miêu to lớn. - Thực ra khi vừa tỉnh dậy, liền cảm thấy trong mình có 1 sức mạnh kì lạ, cảm thấy sự sống mạnh mẽ của hắn ta trong tiềm thức, song song đó hình như còn mơ hồ thấy 1 đoạn hồi ức xa xôi mà không thể nhớ, khi cố gắng xoáy vào khoảng không mờ mịt đó, chỉ thấy 1 đoạn văn tự hiện lên. Tùng gấp gáp. - Nó nói gì? Quân nhếch vai. - Em cũng không biết nó có nghĩa gì, đoạn văn viết “1 nửa đã mất chưa tìm được, hãy hỏi Người Canh Giữ Xác Của Các Nhà Vua” Đúng lúc này, Quang cũng thốt lên, mặt vẫn bình tĩnh, giọng có phần lạnh lùng. - Còn của em là “ Thứ quí giá kia, muốn tìm lại hãy tìm chủ nhân Ngọn Núi Của Các Vị Thần”. Minh cũng tiếp lời. - “Hãy đến thánh địa của Đạo Giáo, có 1 thứ chờ ngươi đến lấy” Tùng đang định mở miệng hỏi đã bị Đại Thiên cắt lời. - Nó có ý nghĩa gì, 1 lát sau ta sẽ nói cho các ngươi hiểu, bây giờ thời gian đã sắp hết, phần linh hồn tàn khuyết này sắp biến mất, đồng thời với việc Hồ Đại Thiên ta sẽ không còn trên cõi đời này nữa, hãy nghe ta nói những lời cuối cùng. Đột ngột anh ta phát ra 1 năng lượng mạnh mẽ, chấn áp toàn thể mọi người. - Ta hôm nay, vì các ngươi, cũng là vì ta, mà cũng vì toàn thể chúng sanh, nghịch thiên, đối chọi với định mệnh, nói cho các ngươi 1 đoạn nhân duyên. Vừa dứt ánh sáng khắp nơi dần kết lại, tạo thành 1 quang trụ khổng lồ bắn thẳng lên trời cao, lúc này bầu trời cũng biến đổi, vần vũ lôi điện, gió lốc ầm ầm. - 5 năm nữa, Đại Phán Xét sẽ xảy ra, trong thời gian này các ngươi hãy tự chuẩn bị cho thật tốt. Nghe lời này, sắc mặt mọi người vô cùng sợ hãi, không ngờ nó đến nhanh như vậy. Hồ Đại Thiên lúc này nhìn sang 3 cậu và 2 con thú, cất giọng. - Tiểu Thiên ngươi tính tình hiền hậu, trong sáng, chỉ có điều cái tôi ngươi cũng quá ư to lớn, ngươi hãy theo bảo vệ đứa trẻ tên Quang này, giúp nó đến được đỉnh Olympus thì chính ngươi cũng sẽ tìm được thứ đó. Còn Tiểu Linh, ngươi tuy nóng nảy, miệng mồm độc ác nhưng ta biết bên trong ngươi có 1 trái tim nhân hậu, chỉ có điều quá ngang ngược và nóng vội, ngươi hãy giúp đứa bé tên Quân này đến Ai Cập, ngươi sẽ hoàn tất đoạn nhân duyên của mình. Còn Minh này, ngươi hãy đến núi Thái Sơn, tất sẽ hiểu được ẩn ý. Xong, anh qua qua nhìn Tùng. - Ta cũng sẽ vì ngươi mà nói 1 đoạn nhân duyên, ngươi hãy đi tìm vị trí phong ấn của Tứ Linh, sau đó chờ 3 đứa trẻ này trở lại, tất sẽ thấu huyền cơ. Cuối cùng, Hồ Đại Thiên nhìn về phía bầu trời cao vời vợi, đột ngột cười lớn. - Ha ha ha, Định Mệnh, ta sẽ cùng ngươi đánh 1 ván cờ cuối cùng. Sau đó người hóa thành những điểm sáng li ti như lân tinh, theo cơn gió bị cuốn bay đi, rồi tan hẳn, xa xa văng vẳng 1 câu dểu cợt. - Ha ha ha, ta quên nói cho 2 con vật ngu xuẩn các ngươi biết, lúc nãy ta đã sử dụng phép Di Hoa Chiết Mộc của cô ả kia, hút lấy năng lượng của các ngươi. Ta dùng nó cộng với năng lượng và kí ức của ta mới đủ sức mạnh nghịch thiên mà nói lên 1 đoạn nhân duyên. Ha ha ha, đừng trách ta, hãy xem tạo hóa của chính mình…. Lời nói tan đi nhưng không gian trong phòng vẫn còn bị quấy nhiễu bởi tiếng chữi thề của 1 con mèo màu đen.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang