[Dịch]Khuyết Danh- Sưu tầm
Chương 11 : Ngã Rẽ Và Lời Hẹn 3 Năm
.
(Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất)
- Các em coi mang đầy đủ đồ dùng cần thiết, tiền và giấy tờ tùy thân các thứ chưa?
Tùng như người anh, luôn miệng nhắc nhở 3 cậu.
Quân mở lời.
- Anh đừng lo cho em và Quang, anh cần đặc biệt quan tâm Minh kìa, cậu ta cứ ngơ ngơ thế này, cỡ nào sang nước ngoài cũng bị bắt cóc mất thôi.
Vừa nói vừa nhìn sang Minh, cậu đang thẩn thơ dòm ngó, dòm nghiêng mọi thứ, có lẽ đây là lần đầu đi nước ngoài của cậu ta, nói đúng hơn phải là lần đầu đi máy bay.
Khẽ lắc đầu, Tùng bắt đầu lôi cổ Minh và ra rả 1 bài thuyết giảng về đủ mọi thứ trên đời, Quang và Quân đứng bên cạnh nghe ké mà lỗ tai cũng lùng bùng.
Quang thấy vậy, nói đỡ.
- Được rồi anh ơi, dù gì Minh cũng lớn rồi, để cậu ta tự lập và tự dựa vào sức mình đi, với lại anh nói đi nói lại có mấy chuyện, cậu ta đâu có chậm hiểu đâu mà anh sợ không nhớ cơ chứ.
Vừa nói, Quang vừa kéo Minh lại, nói nhỏ.
- Cậu nghe này, qua tới bên kia, xuống sân bay, lập tức gọi cho mình báo tin không thì nhắn tin cũng được, xong xui thì bắt taxi, nếu không bắt được thì nhờ nhân viên ở sân bay, xong đưa cho người ta địa chỉ cụ thể của hãng, bảo người ta chạy thẳng tới nơi là được. Tớ ở Ý, cũng không xa lắm nơi cậu, có gì cứ gọi tớ, tớ bay qua liền.
- E hèm, vừa nãy ai bảo cậu ta lớn rồi, để cậu ta tự lập này này nọ nọ vậy ta? Sao giờ có ai đó lại không làm được điều vừa nói vậy ta ?
Quân bên cạnh dểu dểu, liền bị 1 cái nhìn lạnh ngắt từ Quang, cậu ta vội đá sang chuyện khác, mặt tỉnh rụi.
- Giờ tụi mình chia tay nhau ở đây, hẹn 3 năm nữa sẽ gặp lại nơi này, hàng tuần phải gọi điện thoại thông báo tình hình cho nhau, nhớ nhé.
Tùng nói thêm vào.
- Hiện giờ 3 linh thú của tụi em tuy có thể biến về ẩn trong tiềm thức của các em nhưng không thể dịch chuyển cách không được, có chuyện gì cứ nói chúng phát tin tức cho Tiểu Liên. Quang và Quân dù gì có Tiểu Linh và Tiểu Thiên, 2 tên đó dẫu mất đi phần nhiều sức mạnh nhưng thiết nghĩ không có tinh linh bình thường nào dám động vào chúng, lo nhất là Minh, Tiểu Hồ của em không chỉ mất sức mạnh mà còn mất cả trí nhớ.
Nói đoạn, anh rút từ trong người ra 1 tờ giấy đưa cho Minh.
- Rất may là em đi Anh, anh có 1 người bạn ở đó, bà ta cũng là 1 pháp sư có tiếng, anh có nói qua tình hình của em, tới đó em cứ liên hệ với bà ấy, tự nhiên bà ấy sẽ giúp đỡ em, tuyệt nhiên phải nhớ kĩ, ngoài việc em có khả năng tâm linh ra thì giấu toàn bộ thông tin về lai lịch của em, đừng để bà ấy hay bất kì ai biết, rõ chưa?
Minh biết mọi người đều lo cho cậu, vội vàng gật đầu.
- Anh và mọi người yên tâm, em sẽ không sao đâu.
Mọi người nghe vậy cũng chỉ cười trừ, cũng thầm hi vọng vậy. Sau đó 3 cậu kéo mớ vali vào bên trong, bên ngoài Tùng vẫy tay tạm biệt, bên cạnh đó cũng có 1 cái bóng màu hồng nhàn nhạt đang làm động tác tương tự.
(…)
Vừa đi qua cổng, 3 người chia nhau ra 3 khu vực khác nhau vì bay chuyến không giống nhau, Minh đang đưa giấy tờ cho cô tiếp viên thì từ đâu bất ngờ Quân chạy đến, cậu ta chìa ra 1 lá bùa màu vàng, có chữ chi chít trên đó, kèm theo hình vẽ 1 cặp mắt bí ẩn và nói.
- Cậu nhớ giữ kĩ nhé, đây là lá bùa mà mình mấy hôm rồi tập mãi mới được, lá bùa này do Tiểu Linh chỉ đó, chỉ cần khi cậu bị nguy hiểm lập tức xé nó, Tiểu Linh cảm ứng được sẽ xuất 1 phần phân thần đến giúp cậu. Được rồi, tớ phải check in đây, bảo trọng nhé, nhớ tới nơi gọi điện cho tớ.
Minh cảm động nhìn bóng lưng của Quân ở phía xa, đoạn, quay lại tiếp tục công việc dở dang, sau khi nhận lại vé, cậu kéo mớ hành lí vào máy kiểm tra, bất chợt Quang chạy đến.
- Phù, may quá, tớ chỉ sợ không kịp.
Nói xong, Quang kéo bàn tay phải của Minh ra, đoạn lấy ngón tay đưa lên miệng niệm 1 đoạn chú ngữ rồi vẽ vào lòng bàn tay cậu 1 đồ hình, sau đó dặn.
- Cái này do Tiểu Thiên chỉ tớ, khi cậu nguy hiểm chỉ cần đưa tay ra, gọi tên tớ, lập tức tớ sẽ cảm ứng được, lúc đó Tiểu Thiên sẽ giúp tớ mở ra kết giới mà đến giúp cậu.
Dứt lời, cậu ta đưa tay ôm chặt Minh, rồi nhẹ nhàng.
- Nhớ bảo trọng, có chuyện gì đều phải gọi điện thoại thông báo biết không?
Xong cậu ta quay người bỏ đi, Minh vẫn còn cảm thấy hơi ấm và mùi hương diệu nhẹ quen thuộc đó.
Vậy là cả 3 tạm chia tay nhau, chuyến đi này sẽ ra sao? Sẽ có chuyện gì xảy ra? Chúng ta hãy cùng theo dõi tiếp.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện