[Dịch]Khủng Long Thần Giới- Sưu tầm

Chương 1 : Kẻ Hủy Diệt

Người đăng: 

.
Trong giới tu luyện, người ta chia một con người đang sống thành ba phần chính: + Thân: là thân thể. Theo định nghĩa khoa học là được hình thành từ các chất hữu cơ, là thứ hữu hình, sờ được, thấy được. + Hồn: là linh hồn. Khoa học chưa khẳng định được nhưng cũng đã lờ mờ định nghĩa được đó là các xung điện từ truyền từ não bộ đến các cơ quan và từ các cơ quan truyền đến não bộ. Khi mà một người bị liệt bởi hệ thần kinh tổn thương thì trong giới tu luyện nói rằng: một là do linh hồn bị thiếu khuyết, hai là do con đường di chuyển của linh hồn trong cơ thể bị tắc nghẽn, không thông được. Còn khi mà não bộ không phát ra xung điện nữa, lúc ấy là linh hồn đã suy kiệt, con người sẽ chết. + Khí: còn gọi là khí lực. Theo định nghĩa của khoa học đó là năng lượng hình thành từ các phản ứng sinh hóa, cung cấp khí lực cho cơ thể dưới dạng calo hay dạng khác. Còn theo giới tu luyện thì khí được định nghĩa đơn giản chính là lực lượng tiềm năng trong cơ thể, trong cơ thể tích lũy càng nhiều linh khí thiên địa thì khi phát ra lực lượng lại càng lớn. Có lẽ đó là do linh khí thiên địa có phản ứng thì sinh ra số calo lớn hơn so với đồ ăn chăng? Cũng theo ba phần chính ấy mà ba trường phái tu luyện đã hình thành, đó là tu thân ở phương Tây, tu khí ở phương Đông, và tu hồn ở phương Nam. Trong tu luyện giới, cũng từng có thiên tài tu luyện theo được hai trường phái, nhưng chưa hề có ai tu luyện được cả ba trường phái cả. Vì thế cái người mà tu luyện được ba trường phái ấy trong dòng lịch sử hàng ngàn năm chưa từng xuất hiện trên thế gian. Trong những điển tịch cổ xưa của các gia tộc có ghi lại, người có thể dung hợp cả ba con đường tu luyện chắc chắn sẽ trở thành đệ nhất cường giả trong tương lai. Nhưng cũng có ba cách cho hắn áp dụng sức mạnh của mình. Nếu hắn sinh ra ở phương Tây, hắn là Thuận Thiên, hắn sẽ là chúa cứu thế. Nếu hắn sinh ra ở phương Đông, hắn là Quy Thiên (ý là khuất phục ông trời, giống như cảm ngộ thiên đạo để giảm bớt thiên kiếp ý), hắn sẽ là một đức thánh hiền, dạy cho người ta phải sống thế nào cho hợp lòng trời. Nếu hắn sinh ra ở phương Nam, hắn là Nghịch Thiên, rồi hắn sẽ chắc chắn trở thành kẻ mang thế giới đến với diệt vong. …… Trương Hải lúc này đang thở hồng hộc, hắn đang cố gắng chạy trốn, cố gắng giữ lại cái mạng của mình. Hắn… chính là người ở trong truyền thuyết kia. Từ nhỏ, hắn đã được mệnh danh là phế vật, không thể tu luyện bất cứ thứ gì, mặc dù hắn ở trong một dòng họ lâu đời nhất ở Việt Nam là họ Trương. Là một dòng họ lánh đời, mang đủ thứ công pháp tu hồn, thậm chí còn có không ít công pháp tu khí và tu thân để đề phòng trường hợp con cháu là con lai, không tu hồn được. Hắn đã thử rất nhiều, nhưng vẫn không được. Cho tới ngày mà tất cả mọi người đều không hi vọng gì nữa, ông nội hắn thấy hắn buồn rầu mới cầu xin trưởng họ cho hắn vào phòng chứa sách của dòng họ xem một lần cuối. Lúc ấy hắn vô tình phát hiện ra một cái hố nhỏ, trong đó có một quyển sách, và… Hắn hiểu được, mình không thể tu luyện bất cứ thứ gì là do trong người mang quá nhiều huyết mạch, nhưng chính hắn lại là kẻ thích hợp nhất để tu luyện theo cả ba trường phái cùng một lúc. Lấy cái này bù cái kia, cả ba cùng mạnh lên với tốc độ chóng mặt, và cũng chỉ có người mang đủ huyết mạch như hắn mới có thể làm cho tốc độ tu luyện cả ba thứ cân bằng, không xảy ra chuyện khí mạnh mà hồn yếu, hồn mạnh mà thân yếu… dẫn đến công lực hỏng hết. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu hắn không phải là người Việt Nam. Chính vì hắn là người Việt Nam nên khi chuyện bị phát hiện, rất nhiều người muốn bóp chết hắn từ trong trứng nước. Bởi vì theo truyền thuyết, người đó mà ở phương Nam thì sẽ là kẻ Diệt thế. Nhưng hắn không tin, hắn không bao giờ tin vào cái truyền thuyết chó má ấy. Hắn là người Việt Nam thì sao chứ? Hắn chưa từng hối hận về chuyện này, hắn chỉ hận, hận nghiến răng nghiến lợi cái thằng khốn nạn đã viết ra công pháp cho hắn nhưng lại chêm vào cái câu kẻ diệt thế kia. Hôm nay là ngày mà hắn quyết định mang cả ba thứ công pháp ấy dung hợp vào nhau, nếu thành công thì hắn sẽ không sợ ai nữa, hắn có thể ngẩng cao đầu. Hắn vì muốn được yên tĩnh nên đã kể hết cho ông nội, mong ông có thể trông chừng giúp hắn. Nhưng rất tiếc, ông nội hắn lại là người đại nghĩa diệt thân. Khi mà nghe thằng cháu chính là người trong truyền thuyết, ông đã suy nghĩ rất lâu, cũng rất day dứt, giằng xé nhưng cuối cùng ông vẫn cố nén nước mắt thông báo chuyện này cho trưởng họ. Trưởng họ thì chẳng do dự gì mà đưa ra quyết định diệt trừ hắn, không những thế, ông còn ngầm thông báo cho đủ các loại gia tộc đến vây công. Ông muốn cho họ biết, dòng họ của mình rất công chính, không vì một cao thủ nhất thời mà làm hại đến nhân gian. Trương Hải nhìn lại vẻ mặt đau lòng của ông nội, hắn không trách ông, có lẽ ông cũng chỉ là một người vĩ đại muốn bảo vệ thế giới mà thôi. Hắn cũng không trách những người này, họ với hắn chẳng cừu chẳng oán, thậm chí trong những người truy đuổi hắn còn có rất nhiều người đức cao vọng trọng, nhưng họ, đều muốn diệt trừ hắn chỉ để bảo vệ cái thế giới này. Đặt hắn vào hoàn cảnh của họ, diệt trừ một người mà có thể chắc chắn đem lại sự yên bình, dù cho người đó có là kẻ vô tội thì hắn cũng sẽ ra tay. Huống chi đó còn là sự yên bình của cả thế giới. Nhưng… hắn không muốn chết. Chết như thế này thì quá lãng phí, hắn không muốn khi mà mình sắp thành thần công thì lại phải nằm xuống như thế này. Hắn không cam lòng. Nhưng thân thể của hắn ngày càng mệt, mệt vô cùng. Hắn cũng không hiểu tại sao lại như thế, mọi ngày thể lực của hắn đâu có tồi tệ như thế này. Bất giác hắn dừng chân lại, đứng một chỗ thở hồng hộc, hắn chậm rãi quay khuôn mặt đang tái nhợt của mình về phía gần một nghìn người đang truy đuổi sát hắn ba ngày nay. - Hải, đầu hàng đi con! Ông nội có lỗi với con, sau khi con chết, ông sẽ đến đó làm bạn với con. Con sẽ không cô đơn đâu! Lên tiếng là một ông già khoảng bảy tám mươi tuổi, mái tóc của ông cũng đã bạc trắng, da mặt nhăn nheo. Nhìn vào khuôn mặt kia mà Trương Hải không khỏi đau xót, trước đó một tuần, đó còn là một khuôn mặt trung niên, tóc cũng mới chỉ hoa râm mà thôi. Vậy mà bây giờ đã trở nên tiều tụy như vậy. Trương Hải không nói gì, hắn có thể nói gì đây? Hắn không muốn chết, dù cho cha mẹ bảo hắn đi chết hắn cũng không đi. Hắn phải phản kháng, phản kháng tới cùng, nhưng, lời của ông nội cũng làm hắn đau lòng không thôi. Sức lực của Trương Hải ngày càng cạn kiệt, hắn chỉ ủ rũ đứng đó, giống như đang chờ đợi vận mệnh của mình vậy. Những người đằng sau cũng không nhịn được nữa, họ vung đao, vung kiếm, thậm chí mang cả súng ống đại bác ra đồng loạt công kích. Nhìn cả ngàn đợt công kích như lưu tinh loạn vũ xông đến cơ thể mình, Trương Hải chợt cảm thấy phẫn nộ, chẳng lẽ số mệnh của ta chỉ ngắn thế thôi sao? Chính trong lúc sinh tử quan đầu này, hắn đột nhiên thấy thân thể mạnh mẽ trở lại, thậm chí còn mạnh hơn lúc trước cả mười lần. Khuôn mặt từ tái nhợt đã trở nên ửng đỏ như sắp xuất huyết. Lực lượng đã trở lại, Trương Hải không hề do dự mà xuất ra một chiêu mạnh nhất của mình: Loạn chuyển càn khôn Hàng ngàn đợt công kích kia như bị một lực lượng bá đạo khống chế, chợt từ tốc độ kinh khủng của mình đổi hướng ngược về đằng sau, tốc độ không hề giảm bớt một chút nào. Cả nghìn người truy sát thất kinh, lũ lượt tìm đường tránh thoát. Nhưng tránh cũng không hết, đã có gần một trăm người chết dưới chính chiêu thức của mình và đồng đội của mình. - Ha ha… cuối cùng thì ta cũng hiểu rồi, ra là thế… ra là suy cực mà thịnh, là hồi quang phản chiếu…. Ha ha… Đúng là trong lúc hắn lâm vào giữa sự sống và cái chết, hắn đã nhận ra rằng lúc hồi quang phản chiếu chính là lúc mà con người ta cực kỳ mạnh mẽ. Thứ công pháp của hắn chính là lợi dụng lúc này để dung hợp, làm cho sức mạnh của bản thân tăng vọt lên. Thấy hắn đã mạnh trở lại, thậm chí còn đang cười điên cuồng. Trưởng họ của họ Trương gọi sáu ông già khác lại, đây cũng là sáu tộc trưởng của sáu gia tộc hàng đầu tu luyện giới, có người da vàng, da trắng, da đen, thậm chí còn có cả người da đỏ. Mấy người nhìn nhau một lúc rồi cùng gật đầu, sau đó móc từ trong người ra bảy quyển trục khác nhau, mang màu theo thứ tự của cầu vồng. Người mang đại thần thông kia đã để lại những thứ này cho họ để có thể tiêu diệt kẻ diệt thế. Tất nhiên là phải đủ bảy quyển mới dùng được, nếu mà người muốn tiêu diệt không phải kẻ diệt thế mà là chúa cứu thế hoặc đức thánh hiền thì chắc chắn trong bảy người sẽ có người đứng ra phản đối, lúc đó thì làm sao tiêu diệt được. Bây giờ bọn họ thấy Trương Hải đã thành công, họ lo sợ rằng hắn sẽ vì thù hận hôm nay mà trở nên điên dại, làm điên đảo thế gian. Đúng là giờ phút này Trương Hải đang điên, đầu óc của hắn không được ổn định, có thể là vì quá kích động, hoặc là vì thần công có trục trặc mà hắn càng ngày càng trở nên hiếu sát, sắp sửa ra tay giết người rồi. Đúng lúc này thì bảy quyển trục đã được mở ra, bảy lão già đứng xung quanh hắn hình thành vòng tròn. Bảy luồng ánh sáng cũng theo bảy quyển trục mở ra mà chiếu thẳng đến người Trương Hải, trói chặt thân hình hắn. Trương Hải dãy dụa nhưng không có tác dụng gì nhiều, hắn không thể thoát ra được. Đúng lúc này thì bảy luồng sáng kia lại dọc theo thân thể Trương Hải chiếu thẳng lên trời, hình thành một cái lỗ đen to đùng trên đầu hắn. Hàng trăm người ở đây thất kinh, cái lỗ đen kia đang phát ra hấp lực kinh khủng, ngay cả bảy lão già cũng không chịu nổi mà phải buông bỏ trận pháp, kiếm chỗ thoát thân. Chỉ còn lại một mình Trương Hải đứng đó, giãy dụa trong vô vọng. Cái lỗ đen kia đang dần hút hắn vào nhưng hắn lại bị bảy luồng sáng kia giữ chặt, không còn đường mà chạy trốn. Vút! Một âm thanh vang lên, Trương Hải đã bị hút vào, cái lỗ đen ấy cũng dần dần khép lại. Mọi người đều nhìn nhau, sau đó thì hò reo vui mừng. Cuối cùng thì họa diệt thế cũng đã được ngăn chặn. Trong đó ông già da đỏ thì thở phào, ai cũng biết ông là người Maya, mà theo lịch Maya, ngày tận thế là một tuần sau đó. Bây giờ đã ngăn chặn được nguồn cơn, ông cũng nhẹ nhõm đi phần nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang