[Dịch]Khúc Hát Của Thần - Sưu tầm

Chương 12 : Qúa Khứ

Người đăng: 

.
Bóng đêm lại một lần nữa bao trùm, mọi vật đều tiến vào giấc ngủ. Ánh trăng chui qua khe cửa của căn phòng ngắm nhìn những thiên sứ mà chúa trời đã tạo ra. Lúc ngủ Toyoko dịu đi hẳn cô không còn cái sát khí mà khiến bao nhiêu người phải bỏ chạy. Gương mặt cô như được tạc mang chín phần xinh đẹp một phần tà mị lại thêm chút lãnh khốc vô tình. Nhưng lúc cô hoạt động thì vẻ đẹp thiên thần ấy được thay bằng đôi mắt sắt bén của ác quỷ và lời nói cay độc đến khó chịu, thứ sót lại chắc chỉ là gương mặt lừa người kia thôi. Lam Yên có vẻ đẹp dịu dàng nữ tính và pha chút đáng yêu nhưng lúc cô thi hành nhiệm vụ thì cô lại biến thành ác quỷ chỉ cần tỏa sát khí là cũng khiến người ta chạy mất giống như là Toyoko. Cô khá trẻ con nhưng đôi khi lại rất cố chấp, cô mà đã thấy đúng mà ông trời kêu sai thì cô vẫn coi nó là đúng. Còn Annas cô mang vẻ đẹp của hoàng thất, cô như một bông hoa ở trên cao cúi xuống nhìn nhân thế. Cao cao tại thượng, luôn coi mình là nhất cũng tạo nên cho cô một vẻ đẹp kiêu sa, không thể với tới nhưng đôi khi lại mang cho cô những rắc rối khó quên, cũng như anh… Và chỉ có anh, Toyoko, Lam Yên và Boss mới trị được cái tính hống hách của cô thôi. Một chút về quá khứ…. Annas được nuôi dưỡng như một vị công chúa khi còn ở với cha mẹ. Cô tuân theo mọi thứ như một con rô bốt được lập trình sẵn. Mẹ cô cũng đặt cho cô một cái tên khác là Barbie, từ đó trong giới làm ăn họ cũng dần gọi cô là “Con búp bê xinh đẹp của dòng họ Jurisa”. Con búp bê xinh đẹp ấy ngày ngày đều ở trong cung điện giả tạo của mình và làm những việc mà cô không hề yêu thích. Mọi người chỉ quan tâm tới vẻ bề ngoài của Annas trong số bọn họ chưa có một ai quan tâm về cảm nhận của cô. Annas chán ghét mọi thứ nhất là cái biệt danh mà mọi người dành cho cô. Nhưng số phận cô được thay đổi khi được tham gia vào tổ chức W. Cô thoát khỏi cái lồng hoa lệ đó, đối với cô đây mới chính là được sống vì thế mà cô rất quý mọi người ở đây và cô xem Boss như cha mình vậy. (Giải thích một chút: Tuy đang ở thế kỷ 24 nhưng trong giới kinh doanh ở nước Anh vẫn giữ lại vài nét về vương quyền và gia tộc, dòng họ. Đây cũng có thể gọi là “Quy tắc ngầm” hoặc gọi là “Trò chơi” của người trong giới. Vì vậy Annas được nuôi nấng và trưởng thành trong một gia tộc ăn theo quý tộc anh ở thế kỷ XVII – XVIII . Biệt danh và tên của cô cũng từ đấy mà ra. Sau khi trở thành điệp ngầm cô vức bỏ hết ràng buộc trước kia và sống với cái tên khác là Annas.) Trong khóa học về các vũ khí của tổ chức, cô đã gặp anh. Anh có nụ cười tỏa nắng và vầng trán cao thông minh. Anh thân thiện, hài hước và tài năng của anh đã khiến cô phải chú ý. Cô đã chủ động xin Boss để được làm việc với anh nhiều hơn. Từ đó anh ngày nào cũng đến, với cái danh là giúp cô hoàn thành các thí nghiệm. Dần dần anh bước và tim cô và cô khiến anh rung động. Cô với anh quen nhau một năm trời nhưng chưa có lần nào giận dõi hay cãi vã. Cho đến khi cô quyết định sẽ vào nhóm điệp viên ngầm thì anh nhất quyết phản đối. Cái tính của cô thì có chịu nghe ai bao giờ đâu nên thế cô cứ một mực làm theo ý mình mặc kệ anh. Sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ trở về thì nhận được tin anh qua đời trong một nhiệm vụ cấp B. Từ lúc đó cô trầm tính hơn hẳn. Cô vẫn tự dằn vặt mình kể từ ngày anh đi đến tận bây giờ. Tại vì cô biết cái nhiệm vụ cuối cùng của anh đáng ra là nhiệm vụ đầu tiên của cô. Cũng từ đó anh là bóng ma trong quá khứ mà cô không thể xóa mờ đi được. Trở về hiện tại…. Lúc Annas trở lại thấy hai người kia vẫn đang mê man, cô lại gần lay Lam Yên và Toyoko tỉnh. Ba người rất nhanh tiếp tục lên đường, còn Toyoko thì coi như việc tối qua chưa từng xảy ra. Cả ba ra khỏi căn phòng, đi dọc hành lang, cố gắng xem có manh mối gì về thế lực, quái vật hay con vật nào đứng sau những vụ việc kỳ lạ. Nhưng kết quả họ thu được vẻn vẹn chỉ có con số không. Càng đi sâu vào trong ánh sáng càng yếu đi đến ngã rẽ kia thì tắt hẳn. Lam Yên sợ hãi hỏi: Có chuyện gì thế? - Chắc là chúng ta ở góc khuất, ánh sáng không vào tới thôi. Không có gì đâu – Biết được cái tính tự tưởng tượng rồi tự sợ hãi của cô bạn nên Toyoko nhẹ giọng an ủi. Cô biết tối hôm qua là một đêm không dễ dàng gì đối với cái trí tưởng tượng phong phú của Lam Yên. (Lam Yên mắc chứng sợ bóng tối và sợ ma (mấy con như: ma búp bê hay đại loại là mấy con ma bị nguyền rủa như trong phim ấy) nhưng mà cô không có sợ Zombie đâu. Đây cũng nguyên nhân dẫn đến hình thành nhân cách thứ 2 của cô.) Lam Yên định với tay tới chỗ Toyoko để “bám” vào cô bạn như thường lệ nhưng cô sợ hãi khi thứ mình chộp được chỉ là khoảng không. Lam Yên cố mò mẫm trong bóng tối dày đặc ấy, nỗi sợ hãi của quá khứ lại một lần nữa dâng lên khiến cô bối rối. Bỗng cô nghe những tiếng xé gió lao tới đây, theo phản xạ cô nhảy lên để né tránh. Vì cô vẫn không thích nghi được với môi trường bóng tối nên phản xạ còn khá chậm chạp. Nên cô bị một sợi dây hay cái gì đại loại như thế trói chặt lại. Lam Yên lấy con dao găm nhỏ ở trong cánh tay phóng ra chặt đứt cái thứ đang trói cô. Ngay sau đó một dây leo đầy gai nhọn cắm thẳng vào tay trái của Lam Yên. Máu cô chảy ra ướt đẫm cả vai áo, mùi máu tanh kích thích vị giác của những con Zombie. Đánh hơi được mùi máu tanh ngọt ngào ấy bọn Zombie lừ đừ tiến về hướng của Lam Yên. Lam Yên khó khăn tránh các công khích từ mọi phía, bỗng cô cảm nhận được một luồng khí lạnh toát sau lưng. Lam Yên sợ hãi, cô nghĩ đó là “con ma” trong truyền thuyết mà cô vẫn hay tưởng tượng. Chân cô đông cứng lại. Luồng khí đó tới gần Lam Yên, chỉ vài tấc nữa là nó sẽ lấy được mạng của cô. Bỗng đôi mắt màu hổ phách của cô chuyển dần sang màu xám bạc. Trên vai cô xuất hiện một hình săm đôi cách, nó màu đỏ tươi nhìn rất là bắt mắt. Tóc cô mọc dài ra đến eo rồi cũng chuyển sang màu xám bạc ( nguyên bản nó màu nâu nhạt). Lam Yên thét lên, cười sung sướng: - Ha…Ha…Ha…Ta đã thức tỉnh. – Nói xong cô hít một hơi dài, thõa mãn nói. – Thật dễ chịu. Luồng khí lạnh đó vẫn xé gió lao tới mặc kệ sự thay đổi của cô… (Sao không ai comt cho mị vậy, mị là mị rất buồn và tủi thân nha T_T)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang