[Dịch]Không Giới Hạn - Sưu tầm
Chương 77 : Không phải còn có ta sao
                                            .
                                    
             “Giới thiệu về bản thân …” Thiếu niên Ngọc Bách nghi hoặc nhìn  bộ giáp màu xanh nhưng cũng không thấy có vấn đề gì đây là mơ  mà có vấn đề gì chứ. Ngay khi thiếu niên đang chuẩn bị kể lại cuộc  đời của mình thì Greeneries đã lên tiếng trước.
“Trước  hết để ta giới thiệu về bản thân mình đi. Ngươi đã biết ta tên  là Greeneries. Ta sinh ra tại hành tinh Rene. Hành tinh của ta nếu  nhìn từ trên cao xuống thì thấy nó như một quả bóng màu xanh  lá vậy. Vì nơi đây là thiên đường của cỏ cây hoa lá”
Nói  xong thiếu nữ Greeneries im lặng. Thiếu niên Ngọc Bách một lúc  sau mới hiểu được là tới lượt của mình gãi đầu ngại ngùng  nói.
“Ta tên là Ngọc Bách. Nơi ta sinh ra mọi người gọi  nó là Trái Đất hay Địa Cầu đại loại vậy. Nhìn từ trên cao nó  giống một quả bóng màu xanh nước biển vậy. Ở Trái Đất theo  sách nói có tới ba phần tư là nước biển”
“Trái Đất … Địa Cầu …” Greeneries nói “Hành tinh của ngươi có cái tên thật khác lạ giống như tên của ngươi vậy”
“Ta  thấy chẳng có gì lạ cả” Thiếu niên nhún vai “Ở hành tinh của  ta có rất là nhiều người có màu da màu tóc khác nhau. Có  người da vàng, da đỏ, da đen và có người da trắng tóc vàng như  ngươi vậy. Tên gọi cũng khác nhau nhiều. Ta là người da vàng  sinh ra tại một đất nước nhỏ tên là Việt Nam ở Biển Đông. Tên  của ngươi nếu ở đấy cũng không có gì đặc biệt cả nha.”
“Vậy sao …” Thiếu nữ có chút ngạc nhiên “Tên của ta phổ biến vậy a”
“Cũng  không phải phổ biến lắm …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi đầu nói  “Cũng giống như tên của ta a. Xác xuất trùng vài người là bình  thường. Trên hành tinh của chúng ta nhân loại hiện tại nhân số  vượt chín tỷ người rồi nên có trùng cũng là bình thường. Ah~  haha …”
“Chín tỷ người …” Thiếu nữ ngạc nhiên thốt lên  “Nếu tính nhân số để đánh giá thì hành tinh của ngươi cũng  nằm trên nhóm hai mươi hành tinh lớn nhất khu vực này a.”
“Hai mươi hành tinh lớn nhất” Thiếu niên nghi hoặc nói “Còn có cái bảng này tồn tại a”
“Ah~  …” Thiếu nữ Greeneries trầm mặc một lúc rồi nói “Có thể hành  tinh của ngươi không có ở khu vực này. Chờ ta một chút.”
Thiếu  nữ Greeneries hư không vạch ra một màn hình. Cái hành động này  thiếu niên đã quen rồi. Lần trước thiếu nữ cũng làm vậy để  quét camera tầm nhiệt lên cơ thể hắn. Lần này Ngọc Bách chỉ  tò mò không biết có cái gì hay ho nữa không thôi.
Thiếu  nữ Greeneries thao tác màn hình mở ra một cái hình ảnh như là  một dải ngân hà vậy. Sau khi mở ra dải ngân hà thiếu nữ  Greeneries nghiêng màn hình để cho nằm xuống rồi thao tác biến  hình chiếu từ dạng hình ảnh thành dạng không gian đa chiều có  thể quan sát mọi góc nhìn mà không có góc chết.
“Hiện tại  chúng ta đang ở đây” Thiếu nữ chỉ vào dải ngân hà nói “Nơi đây  là khu vực thuộc Lực lượng bảo hộ Vũ Tiên thuộc chòm sao  Hercules. Chòm sao Hercules là một trong năm chòm sao có nhân khẩu rộng  nhất. Nhân số của cả chòm sao lên tới một trăm hai mươi hai tỉ người.
Khu  vực này có mười chín hành tinh siêu cấp. Hành tinh lớn nhất có  nhân số đạt hơn hai mươi bốn tỉ người. Hành tinh thứ hai ít hơn  nhiều chỉ đạt khoảng mười ba tỉ người.
Các hành tinh  xếp sau số lượng chênh lệch càng ngày càng lớn. Hành tinh xếp  thứ mười chín nhân số chỉ tới hơn hai tỉ người mà thôi”
“Chúng  ta đang ở hành tinh nào” Thiếu niên Ngọc Bách nhìn dải ngân hà  nghi hoặc. Từ lúc tới đây hắn chưa nhìn thấy một ai ngoài  Greeneries.
“Chúng ta hiện tại đang ở trên một tiểu hành  tinh” Thiếu nữ Greeneries vừa nói vừa phóng to màn hình lên  “Tiểu hành tinh này vốn không có sự sống nhưng đã được cải tạo lại  thành một hành tinh có thể sống được. Hiện tại chỉ có chúng ta ở đây  thôi”
“Cải tạo tiểu hành tinh để có thể sống …” Thiếu niên Ngọc Bách sợ hãi nói “Cái này thật sự làm được”
“Cải  tạo hành tinh có thể làm được …” Thiếu nữ Greeneries nói “Nhưng mà cần  lượng tài nguyên và thời gian rất dài mới có thể hoàn thành. Như tiểu  hành tinh này lúc đấy hoàn thành mất gần hai trăm năm”
“Hai trăm năm …” Thiếu niên Ngọc Bách nghi hoặc nói “Tựa hồ không có quá dài a”
“Hai  trăm năm là một thời gian khá dài …” Thiếu nữ Greeneries nói “Trong  vòng hai trăm năm không biết sẽ có những biến đổi gì xảy ra. Như hành  tinh này trước đây vốn cải tạo xong sẽ trở thành một trung tâm nghiên  cứu phân tích.”
Greeneries trầm mặc một hồi rồi tiếp tục kể giọng  nói của cô nàng mang theo một chút hoài niệm “Nhưng sau hai trăm năm  các nhà nghiên cứu phân tích đã không còn nhiều. Hiện tại hầu hết nghiên  cứu di chuyển sang lĩnh vực có thể kiếm được nhiều tiền hơn như nâng  cấp, cải tạo đầu máy, phi thuyền không gian, áo giáp cá nhân hoặc các  lĩnh vực mới như các lĩnh vực về không gian hay nguồn năng lượng mới”
“Vì vậy hiện tại …” Thiếu nữ Greeneries thở dài nói “Chỉ có ta ở trên hành tinh này”
“Ah~ …” Thiếu niên Ngọc Bách gãi gãi đầu nói “Không phải còn có ta sao”
Thiếu nữ Greeneries nhìn Ngọc Bách... 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện