[Dịch]Không Gian Nơi Tay - Sưu tầm
Chương 16 : Thì ra là hắn a
                                            .
                                    
             [ Một số gợi ý về mạt thế: Dấu hiệu đầu tiên là sương mù, thứ hai  là mưa sao băng. Sau khi sương trắng xuất hiện thì tang thi tiến hóa khá  nhiều, còn sau khi mưa sao băng xuất hiện thì dị năng giả mới tiến  hóa.]
*
Thế nhưng lại có người theo dõi cô.
Nhìn  xem đồng hồ còn chưa tới mười giờ, ánh mắt Lâm Băng từ kính chiếu hậu  nhìn ra phía sau, nhưng lại không có phát hiện điều gì khả nghi, chỗ này  xe ngựa có không ít, nhưng xe ô tô lại không có lấy vài cái, tất cả đều  dừng lại ở ven đường, nhìn không ra cái gì. Nhưng mà cô đặc biệt khẳng  định mình đang bị người khác theo dõi, cảm giác như bị người khác nhìn  chằm chằm, nếu là tinh thần lực thì càng không giống.
Lâm Băng khởi động xe, đi về phía đường phố náo nhiệt.
Hôm  nay "mua sắm" phải ngừng lại rồi, bốn giờ chiều cô có hẹn, hiện tại có  thể nói là rất rảnh rỗi, một khi đã như vậy, thì cô sẽ nhìn xem là ai  đang theo dõi mình,...... Không biết sẽ là người phương nào a.
Lâm  Băng dừng xe ở một trung tâm rửa xe ô tô xa hoa, cửa hàng này cô rất  quen thuộc, thậm chí cô còn là khách hàng vip ở nơi này. Sau khi đưa  chìa khóa xe giao cho nhân viên phục vụ của trung tâm rửa xe, dặn dò bọn  họ tẩy rửa sạch sẽ cho chiếc xe, khi nào xong thì gọi cho cô, cô sẽ tới  lấy xe. Sau khi nói xong, Lâm Băng đi đến chỗ nghỉ ngơi của trung tâm  rửa xe ô tô.
Lâm Băng cùng chủ cửa hàng này có quen biết, quan hệ  không tệ lắm, thế nên cô trực tiếp đi tìm ông chủ ở đây, cùng hắn trò  chuyện vài câu, cuối cùng đến khi ông ta đồng ý từ giờ trở đi cho đến  lúc cô quay lại sẽ trông chừng xe cho cô, thời kì ô tô mĩ dung trung tâm  các nhiếp tướng đầu vị trí lục tượng mượn nàng vừa thấy.
Sau khi  liên tục cảm ơn ông chủ, Lâm Băng từ cửa sau lặng lẽ rời đi, nếu không  phải là khách quen, thì sẽ không biết nơi này có hai cái cửa sau.
Lúc  đi cô mượn một bộ đồng phục của nhân viên ở đây để thay, còn mượn thêm  một cái mũ, chất liệu vải jeans, cô đè thấp cái mũ xuống cho đến khi che  khuất hoàn toàn nửa gương mặt.
Bộ quần áo cô mặc lúc trước thì  được gói bỏ vào trong túi xách trên tay, từ cửa sau đi ra bên ngoài, ở  gần đó tìm được cửa hàng làm tóc, gội đầu, sau đó cắt một mái tóc ngắn,  chủ quán giúp cô cắt tóc liên tục tiếc nuối mái tóc thẳng dài đen nhánh  của cô, ông ta cứ lải nhải không ngừng, còn luôn dùng ánh mắt thương  tiếc nhìn về phía Lâm Băng, ánh mắt như muốn nói 'Ngươi như thế nào lại  có thể nhẫn tâm cắt bỏ mái tóc dài đã nuôi mấy năm trời này a, ngươi  không cảm thấy đau lòng cho mái tóc này sao?'
Lâm Băng một kéo  cắt bỏ mái tóc dài, nhìn thấy vị chủ quán này thích mái tóc của cô như  vậy cô liền tặng luôn cho ông chủ, Lâm Băng trực tiếp đem phát đầu đưa  cho vị này sư phụ. Mạt thế Lý Trường phát là bi kịch được không thân,  nếu thời điểm chạy trốn bị mái tóc dài này kéo chân, đến lúc đó mạng nhỏ  của cô cũng khó mà giữ được.
Tận thế đến gội đầu đối với cô mà  nói cũng không phải một cái phiền toái, nhưng mà rất khó có được thời  gian a, nhất là mùa đông, lạnh chết người. Sau khi mạt thế đến thì nhiệt  độ không khí vào mùa hè và mùa đông tăng giảm gấp hai lần bình thường,  nói chung còn có thành phố vào mùa đông nhiệt độ đều xuống đến hơn âm  mười độ C.
Đúng rồi, thành phố H vào mùa đông nhiệt độ rất ít khi  hạ xuống âm độ C, nhiều nhất cũng chỉ có vài ngày nhiệt độ dưới 5 độ C,  thế nên quần áo giữ ấm ở nơi này cũng không quá phổ biến, mùa đông ở  mạt thế là một vấn đề lớn, cô nhớ được mình có mua ở siêu thị cùng trung  tâm thương mại rất nhiều chăn, thảm, mũ bao tay linh tinh tất cả đều  có, phản có một chút bảo ái vật nhỏ, nhưng là lông còn chưa có mua đâu.
Hiện  tại là tháng 7, tháng 8 mạt thế bùng nổ, thời điểm tháng 11 cũng đã rất  lạnh rồi, lông vũ các loại cô cũng đã ghi ở trên quyển sổ, nhưng chưa  kịp mua, bất quá nghĩ lại, phương bắc là nơi lạnh nhất, mấy thứ như lông  vũ ở bên đó chắc chắn đảm bảo chất lượng hơn bên này nhiều, nhưng làm  thế nào để mua được cũng là một vấn đề a.
Cắt bỏ hết tóc, đi tìm  cửa hàng làm đẹp mua mấy bộ tóc giả, đủ mọi màu sắc, dài ngắn không  giống nhau, toàn cho nàng trang thượng , mang đi.
Tóc giả đã chuẩn bị tốt, còn có quần áo.
Cửa  hàng này cách trung tâm rửa xe cũng gần, nên tạm thời để tóc giả ở  trong này, Lâm Băng thay bộ quần áo đang mặc trên người, ở trên đường  lớn bắt một chiếc taxi, trực tiếp đi trung tâm thương mại gần đó, mặc kệ  giá cả, mua một ít quần áo mà ngày thường cô sẽ không mua, quần áo xấu  đẹp, màu sắc u tối, quần áo của đàn ông cũng mua một ít,...... Còn thiếu  mỗi chứng minh thư giả nữa.
Bây giờ phải kiểm tra xem là ai đang theo dõi cô.
Bất  tri bất giác, trong tay cô liền có hơn hai túi đồ lớn nhỏ, Lâm Băng cảm  thấy đã đủ, liền mang theo mấy túi đồ rời khỏi trung tâm thương mại,  nhìn nhìn camera ở trung tâm thương mại, cô bình tĩnh rời khỏi đó.
Nếu cô đã có thể thông qua camera để tìm người, người khác cũng có thể làm như vậy với cô.
May  mắn là, mặc kệ là ven đường, hay là bên trong khu thương mại, trừ phi  người ta phạm tội, chứ không bình thường sẽ không dễ dàng để cho người  ngoài quan sát camera.
Mua này nọ xong, Lâm Băng liền bắt xe trở  lại cửa hàng làm đẹp lúc trước, cầm mấy túi tóc giả lớn cùng với mấy gói  đồ vừa mua cùng nhau trở lại trung tâm rửa xe ô tô.
Tính toán một chút thời gian, cũng đã mất hơn hai giờ.
Hơn mười hai giờ.
Lúc  cô trở lại trung tâm rửa xe, ông chủ vẫn còn ở trong tiệm, buổi sáng  đặc biệt nhiều việc, hiện tại cũng đều đang làm việc, vẫn chưa kịp ăn  cơm. Xe của Lâm Băng đã được rửa sạch sẽ, cô cầm mấy túi đồ trong tay để  ở ghế sau xe.
Sau đó đi theo ông chủ tới phòng quan sát.
Sau  khi cô yên lặng rời khỏi đây, qua hơn nửa giờ, có một người ngũ quan  đoan chính, khí chất đáng khinh lấm la lấm lét tiểu thanh niên tham đầu  tham não xuất hiện , còn cố ý tiến vào phòng nghỉ ngơi dạo một vòng,  cũng không có bỏ qua bất kì một phòng nào, cuối cùng, nhân vật bị tình  nghi cũng xuất đầu lộ diện.
Thì ra là hắn, cái tiểu thần côn lúc sáng?
Lâm  Băng cau mày, trầm tư một lát, cô vẫn là có chút không hiểu. Họ không  có xảy ra mâu thuẫn, cũng không có tranh cãi lợi ích, bất quá cũng chỉ  gặp qua nhau một lần mà thôi, người nọ thế nào lại theo dõi cô?
Lâm  Băng đang mải suy nghĩ, lại nhìn thấy ông chủ đã hết bận, bây giờ cũng  là giữa trưa, vì thế cô liền mời ông chủ đi nhà hàng gần đây dùng cơm,  còn cố ý cảm ơn. Cuối cùng, thời điểm Lâm Băng gọi mnó đặc biệt nhiều,  còn nói cái nào cần mang lên bàn luôn, cái nào cần đóng gói mang về.
Ăn cơm xong, tiễn chân ông chủ, Lâm Băng trở về nhà chính một chuyến.
Đồ  ăn được đóng gói lúc trước được cô để ở đằng sau xe, đương nhiên, ở  trên đường về nhà, ở chỗ không có người đi đường, không có camera theo  dõi, cô cố ý đem toàn bộ đồ ăn thu vào không gian, làm sạch sẽ nhanh gọn  đến nỗi giọt nước cũng không lọt.
Lúc về nhà cô mới biết được  hành động lớn của gia gia, thật sự là làm cho cô sợ ngây người, không  nghĩ tới bọn họ sẽ làm rầm rộ như vậy. Nghĩ đến cảnh tượng vật tư tràn  đầy tự động đưa đến cửa, ánh mắt Lâm Băng nhìn đến đều thèm chảy nước  miếng ra.
Dòng chính cùng chi thứ Lâm gia toàn bộ xuất động, rất  nhiều chú bác còn có bọn anh em họ, đều đang ở bên ngoài, sự việc cụ thể  ra sao thì Lâm Băng cũng không rõ ràng, nhưng mà loại sự tình này, khả  năng mọi người ai cũng rõ như lòng bàn tay tay.
Sau khi về nhà,  đều đã hơn một giờ, Lâm Băng cầm lấy mấy túi đồ trong tay ném vào trong  phòng chính mình, lại đi tới lầu hai tìm mẹ Lâm, cô đang có việc cần tìm  mẫu thân.
*
Trương Thư gấp đến độ chân đều muốn giơ lên,  hắn rất buồn bực a, thời điểm hắn về nhà mới phát hiện, hai tấm hoàng  phù gia truyền của chính mình, tấm hoàng phù chân chính có công lớn được  tổ truyền thế nhưng không thấy!
Hắn đã đem trong phòng đều lật  tung hết rồi, nhưng không có tìm thấy, nếu buổi tối đại ca trở về mà  biết, còn không phải sẽ giết hắn!
Ai ô ô, thời điểm lúc đó phát hiện chuyện này, trái tim nhỏ của hắn bị dọa cho thiếu chút nữa sẽ ngừng đập!
Hắn  suy nghĩ nửa ngày, đã không tìm thấy ở trong nhà mình, cái kia khẳng  định là đã xen lẫn trong đám phù giả mà hôm nay hắn bán đi rồi, thời  điểm đêm qua vẽ bùa hắn làm rất nhiều, lúc sau còn ngủ gật trên bàn,  thời điểm nửa đêm tỉnh lại phát hiện có tấm phù bị dính nước miếng, thế  là hắn liền đem mấy thứ trên bàn dọn dẹp lại một chút, bởi vì kỹ thuật  của hắn không tinh, đều là chiếu theo trong sách mà họa, không giống đại  ca hắn, không cần xem, cũng có thể lưu loắt liền mạch vẽ ra được phù  chú.
Khẳng định là thời điểm buổi sáng bán cho vị tiểu thư kia đã bị lẫn vào rồi!
Hắn muốn lấy trở về!
Vạn nhất nếu không lấy trở về, như vậy chỉ có thiệt thòi cho hắn a, không nói đến cái này, hắn còn bị đại ca đánh chết nữa!
Hắn đưa đi chính là phù ẩn thân cùng phù định thân a!			 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện