[Dịch]Khoảng Trống ​ - Sưu tầm

Chương 38 : HOÀNG HÔN ĐẪM MÁU​

Người đăng: 

Tôi tung mình lên không trung cùng những ngọn lửa đen bao vây xung quanh, tôi chuyển hóa chúng lên cánh tay phải rồi lao xuống vị trí mà Rozen đứng. Ở một khoảng cách rất nhỏ khi nắm đấm gần chạm tới đầu hắn tên quản gia đã xuất hiện trước mặt hắn dùng tay trái tạo ra từ trường chặn đòn tấn công của tôi lại, tận dụng cơ hội khi tôi bị giữ trên không Kira lao tới dùng đám gai hồng bạch tạo thành thanh kiếm sắc nhọn toan chém ngang lưng tôi nhưng tôi vung tay trái của tôi đấm mạnh vào Kira khiến cô ta văng xuống nền đất trong khi tay phải vẫn tiếp tục bị tên quản gia chặn lại. Hắn ta đưa thanh kiếm lên trên nhằm vào mắt trái của tôi kéo lực về phía sau rồi đâm mạnh nhưng tôi đã kịp thời thu tay trái lại túm lấy nó. Tôi bóp mạnh thanh kiếm của hắn ta giữ lại nhưng hẳn vẫn gồng mình đẩy tới khiến máu của bàn tay trái tôi ứa ra không ngừng, bây giờ thanh kiếm chỉ còn cách mắt tôi 5cm -Thú vị lắm ! Tá thật sự thích những con quái vật giống như ngươi đó, đặc biệt là khi thấy chúng vùng vẫy ! Rozen đắc chí vỗ hai tay vào nhau cười sảng khoái, hắn nhìn thẳng vào mắt tôi làm máu trong người tôi nóng lên hơn nữa -Ngậm ... Miệng ... Mày .... Vào .... Tôi gồng sức lực còn xót lại của mình nghiến mạnh vào thanh kiếm, cơ thể tôi như rung lến từng hồi, các đường nứt xuất hiện từ chân mắt trái của tôi đi thẳng xuống miệng." Đây là dấu hiệu của sự đổ vỡ, nếu còn duy trì lâu hơn chắc cơ thể mình sẽ vỡ vụn mất " Nghĩ vậy tôi gào lên thật mạnh mẽ rồi dùng lực đẩy thanh kiếm của hắn xuống dưới, cùng lúc đó tôi rút tay phải lại lấy đà đấm mạnh vào lấp từ trường do hắn ta tạo ra, nó vẫn khống hề xây xát. Tôi không dừng lại tiếp tục thu tay đấm mạnh lần 2 rồi lần 3 lần 4, sau khi dừng lại cánh tay của tôi bắt đầu trở nên mỏi nhừ bức tường làm bằng từ trường đã xuất hiện những vết nứt nhỏ. Tôi thả thanh kiếm ra thu mình lại phía sau nắm chặt hai tay giơ thẳng lên cao rồi đậy mạnh xuống tên quản gia lần này từ trường đã vỡ vụn tôi đập mạnh vào đầu hắn ta, lao thẳng xuống mặt nền. Tôi nhìn thẳng vào Rozen, giờ chỉ còn mình hắn nhưng hắn vẫn tiếp tục cười kiêu ngạo, thật ngứa mắt, vết nứt vỡ ở mắt tôi đang lan sang mắt thứ 2 tôi phải dừng chuyện này nhanh hơn và lấy lại Rosa Mystica trước khi hiện tượng đổ vỡ xảy ra. Tôi vung tay trái lên định đấm vào mặt hắn thì Kira xuất hiện trước mắt tôi cùng với Sui khiến tôi nhanh chóng rút tay lùi lại -Người thú vị đấy ! Nhưng ngươi có thể giết đứa con gái này của ta không ! Kira đưa mũi kiếm ghé sát cổ Sui, hắn ta ngẩng mặt lên trời cười lớn -Ta muốn xem tận mắt ngươi hay Suiseiseki ai sẽ giết ai trước ! Nào nào hãy tiếp tục đấu với nhau đến chết như với Souseiseki đi ! Kira vung tay lên với một hạt giống hoa hồng cô ta cấy thẳng nó vào cổ Sui, rồi điều khiển Sui bằng ma thuật của mình, một lần nữa điều đấy lại lặp lại tấm bi kịch của chúng tôi. Thằng chó chết ! Sui lao thẳng về phía tôi nước mắt con bé đang trào ra, tôi bỗng chốc dừng lại khi thấy khuôn mặt đó, lồng ngực tôi nhói lên từng cơn. Lỗi tại tôi ư ? Tôi không thể bảo vệ được họ ! Trong một giây phân tâm Sui đã lao tới dùng dây leo đục một lỗ trên vai trái của tôi, tôi ôm lấy cánh tay của mình gào lớn trong tiếng khóc của Sui. Tôi không thể đánh trả được, tôi không thể làm tổn thương con bé. Rozen kéo chiếc ghế đã gãy một chân ra đặt lên nền đá rồi ngồi xuống, vẻ mặt như đang thưởng thức màn bi kịch của chúng tôi -Master ! Em xin lỗi vì không đi tiếp được với master, nhưng master phải giết em đi ! Em ... không muốn .... -ĐỪNG NÓI NHỮNG CÂU NHƯ THẾ ! -Anh sẽ bảo vệ em nhất định ! -Không không ... không .... em không thể điều khiển được bản thân nếu master có mệnh hệ gì ! Sao em có thể nhìn Sou ! Sui vẫn tấn công tôi liên tục bằng dây leo trong đau khổ, tấn công người mình yêu thương khi ý thức vẫn còn xót lại qua là một hình phạt quá đỗi đau đớn. Tôi không thể nhìn em đau khổ nữa, tôi lao vào người Sui bất chấp đống dây leo cứa vào mặt hông và tay, tôi ôm chặt lấy Sui và nói với con bé -Đừng lo anh ở đây rồi ! Anh sẽ giữ chặt em ! Em không được đi đâu hết ! Dàn dây leo của con bé đang lan ra trên người tôi dù bị giữ lại nhưng với sự điều khiển của Kira, Sui vẫn tiếp tục tấn công. Con bé nhắm chặt mắt lại khóc nấc lên thành tiếng, tôi nhất quyết ôm chặt không buông ra. Thế rồi ...... Tên quản gia đã gượng dậy từ bao giờ hắn ta xuất hiện sau lưng Sui, giơ thánh kiếm đâm xuyên qua cánh tay Sui thẳng vào phổi tôi, tôi đau đớn nhìn cánh tay của Sui cùng con bé đổ ập xuống mặt đất ngay trước mắt mình. Tiêng gầm của tôi trở nên mạnh mẽ và tràn đầy đau thương, lúc này vết đổ vỡ đã xuất hiện ở ngay cô tôi. Tôi nắm chặt thanh kiếm của hắn dồn lực bóp mạnh hết cỡ khiến nó vỡ tan trong không trung. Tôi dùng tay trái đâm mạnh xuyên qua bụng hắn, tay phải túm lấy tóc hắn cắn mạnh vào phần cổ rồi xé đầu hắn ra khỏ cơ thể. Tôi ném chiếc đầu tên quản gia về phía Rozen rồi thét lớn, cơ thể tôi đã không còn nghe lời chính mình sự đâu đớn cả về thể xác lẫn tinh thần tôi lao tới phía hắn ta lần này dù Kira có đứng ra chặn nhưng ngay lập tức tôi túm lấy cô ta đấm mạnh vào tường. Kira tạo ra dàn dây gai trói lấy chân tôi quật ngã tôi xuống đất, nhưng tôi vẫn gồng hai tay túm mạnh vào nền đất bò đến phái hắn ta. Trong đầu tôi duy nhất một điều hiện lên là tôi sẽ xé xác hắn làm trăm mảnh, dù sức lực trong tôi đang dần cạn kiệt chỉ còn lại ý chí điểu khiển cơ thể. Hắn ta đứng dậy đá chiếc ghế sang một bên tiến đến nhặt chiếc kéo vàng cua Sou trên nền nhà. Hắn tiến đến đứng trước mặt tôi, tôi đưa tay túm lấy chân hắn gồng mình nhưng không thể thoát nổi bụi gai hồng, hắn cất tiếng -Sau cùng thì ngươi đã rất cố gắng ! Ta sẽ cho ngươi chết bằng chính vũ khí của người ngươi thương yêu vậy ! Hắn vung tay lên cao định đâm thẳng vào tôi, nhưng ngay lập tức một bóng đen xuất hiện sút mạnh vào Rozen khiến hắn bay lại đằng sau -Xin lỗi vì để ngươi chờ ta đến rôi đây một nửa của ta ơi ! Eva xuất hiện cùng Rin cô ấy đã cứu tôi trong phút chót....... Cuối cùng họ cung đến ...... Liếc nhìn không giản xung quanh vẻ mặt Rin không thoát khỏi sự hoảng sợ. Sou đang nằm bất động, Sui thì nằm ở một góc khác cùng với cánh tay bị gẫy rời, Rin hoảng loạn chạy đến phía Sui đỡ cô bé dậy. Kira thu dây leo lại rồi tiến đến phía Rozen để bảo vẹ hắn ta khỏi Eva. Eva dù không thể hiện ra nhưng cô ta cũng đang rất lo lắng cho tình trạng của Sui và Sou, nhưng việc trước mặt là phải xử lý Kira và Rozen. Eva vòng tay xuống đỡ tôi tiến ra phái Rin -Rin chăm sóc cho mọi người đi ! Ở trạng thái này ta cũng không làm được gì nhiều đâu ! Mong rằng Mei và Ara sẽ đến sớm ! -Vâng ! Em sẽ chăm sóc mọi người ! Rin bắt đầu tập trung sức mạnh chữa trị của mình vào việc hồi phục vết thương ngoài cho chúng tôi, tôi đưa tay nắm chặt lấy tay Sui rồi nhắm mắt lại. Eva tiến đến gần Kira và Rozen mỉm cười -Các ngươi to gan lắm ! Mặc dù chưa khôi phục ma thuật nhưng ta cung dư sức dậy các ngươi một bài học !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang