[Dịch]Khoảng Trống - Sưu tầm
Chương 29 : VÒNG QUAY BÓNG TỐI
.
-Thêm một lần nữa !
Tôi lẩm bẩm rồi đứng dậy một cách khó khăn, một phần nội tạng của tôi cảm giác như đã bị phá hủy sau đòn công kích của chiếc bóng đen đó. Kẻ mặc áo choáng đen tạo ra một ảo ảnh, chính là tôi của 3 năm trước một bóng đen khát máu với đôi chỉ độc nhất một màu đỏ của máu. Chiếc bóng di chuyển nhanh hơn tôi rất nhiều, liên tục cào xé vào cơ thể của tôi. Nó giáng vào tôi một cú móc hàm mạnh, ngay khi bước chân tôi trở nên loạng choạng nó tung thêm một cú đá từ trên xuống khiến đầu tôi va đập mạnh với nến đất. Không ổn rồi ! Nó quá mạnh so với tôi, tôi không thể sử dụng bất cứ năng lực gì cả, vì khả năng cường hóa cơ thể nhờ vào không gian chính là từ hắn mà ra. Trong trường hợp tôi chống lại hắn thế này chắc chắn hắn sẽ chặn khả năng dùng chúng của tôi, nói chung là giờ tôi đang chiến đấu dựa vào một vũ khí duy nhất chính là niềm tin.
Tôi co người lại, chống mạnh hai tay dồn lực xuống đất, tiếp tục gượng dậy với một khuôn mặt be bét máu, cú đá vừa nãy đã khiến máu lan xuống mắt tôi, hình ảnh cái bóng như đang nhòe đi trước mắt tôi
-Lại một lần nữa !
-Gyaaaa !
Không kịp cho tôi tiếp cận lần này là một vết cào sâu ngay sau lưng, con quái đó cười một cách sảng khoái như điên dại khi nhìn từng giọt máu của tôi bắn ra không gian xung quanh, tôi tiếp tục ngã gục xuống đất. Tên mặc áo chùm đen khẽ bước tới đặt bàn tay lên đầu tôi
-Đừng cứng đầu nữa ! Đến đây đi, ngươi với ta sẽ là của nhau, ngươi sẽ có sức mạnh của ta !
-Thêm ... một .... lần ... nữa .....
Tôi gạt tay hắn qua một bên rồi tiếp tục cố gắng đứng dậy trong vô vọng........
Trong lúc đó ở phía trên tòa nhà gia tộc Haan
-Liệu anh hai có làm được không thế, Eva ?
-Hmmp ! Còn tùy vào hắn ta !
-Nếu là chồng thì không có sao đâu ! Đừng lo Rin, chồng đã hứa sẽ bảo vệ chúng ta mà !
-Đúng vậy nhỉ !
Bỗng một tiếng động lớn vang lên, một luồng khí cục kì nóng bốc ra không gian xung quanh. Cánh cửa cổng của thủ phú nhanh chóng bị thôi bay ra bởi một kẻ nào đó. Tên đó tiến gần đến căn phòng của trưởng lão, nhanh chóng chém gọn đám lính bảo vệ. Vẻ mặt của Ara và trưởng lão bất chợt trở nên biến sắc khi chứng kiến bố mẹ Ara, là những cao thủ mạnh nhất của gia tộc đang bị hắn cầm trên tay ... chỉ còn duy nhất 2 cái đầu. Hắn ta ném 2 chiếc đầu của bọn họ vào trong sảnh lớn, Ara run rẩy lên tiếng
-A.... Aren .... anh trai ..... Sao lại ...
-Bình tĩnh đi cháu gái đó không phải Aren ! Dù đang trong thân xác Aren nhưng thân thể đó đang bốc lên mùi tử thi !
-Không .... Không .... Đó chắc chắn là anh trai .....
Ara nhanh chóng lao đến phía Aren túm lấy cỗ áo hắn mà hét lớn
-Aren ! Sao anh lại làm thế với bố và mẹ ?
Hắn ta liếc nhìn xuống Ara với ánh mắt vô hồn, đưa tay lên trước mặt cô ấy. Trưởng lão nhanh chóng lao đến đẩy Ara sang một bện trước khi luồng ánh sáng đó đục một lỗ trên đầu Ara. Nhưng trưởng lão đã bị bắn trúng một nhát ngay giữa bụng. Eva cùng Sou nhanh chóng lao lến tấn công vào hắn ta nhwung nhanh chỏng nhận một nhát chém ngang của hắn ta khiến cả 2 bị dội ngược lại. Eva ôm lấy vết thương cũ sau lần phong ấn cho tôi
-Chết tiệt nếu ta không tốn quá nhiều năng lượng cho lần đó thì ta sẽ không thua hắn !
-Dừng lại đi các cô không thể làm được gì đâu ! Hãy tiến xuống tầng hầm bảo vệ thân thể của tên đó ! Chắc chắn bọn chúng đã làm gì với cháu trai ta, điều chúng muốn chắc hẳn là nhắm vào tên đó, hãy mau bảo vệ hắn ! Hắn là niềm hi vọng duy nhất của nhân loại !
Chưa kịp nói hết câu trưởng lạo lập tức bị chém một nhát dọc cơ thể, Ara rơi vào trạng thái vô cùng hoảng sợ cộ ấy chạy lại gần ôm lấy xác ông nội hét lớn. Sui và Sou nhanh chóng đẩy Eva, Rin cùng Mei xuống tầng hầm dưới cùng nơi có thân thể của tôi
-Mau đi bảo vệ master ! Tôi sẽ giữ chân hắn và bảo vệ Ara !
-Không được mọi người hãy chạy cùng nhau mang cả anh hai đi nữa !
-Hiện tại thì cái xác của hắn ta không được phép di chuyển !
-Chết tiệt dù sao thì nhanh chân lên tôi sẽ cầm chân hắn ngay khi xong việc chúng ta sẽ rời khỏi đây !
-Vậy tôi sẽ ở lại cùng hai người mau đi đi Rin, Eva !
Rin và Eva nhanh chóng chạy theo đường hành lang đang bốc khói nghi ngút cùng ánh lửa, tòa kiến trúc cổ dường như đang trở nên yếu ớt và sẵn sàng đổ sập xuống bất cứ lúc nào. Sou cắn chặt răng, lẩm nhẩm, rồi lao vào Aren với mũi kéo vàng
-Master mau tỉnh dậy đi !
Bóng tôi đang che lấp linh hồn của tôi, cơ thể tôi như muốn rã rời, tôi liên tục họ sặc sụa cùng đống máu nhưng vấn cứng đầu đứng dậy. Lúc này tên mặc áo choàng đen bắt đầu gạt thái độ cợt nhả sang một bên, hắn ta nói bằng giọng nghiêm túc
-Sao ngươi phải cố gắng đến thế !
Tôi đáp trả một cách yếu ớt
-Ta sẽ.... bảo vệ .... họ .....
-Guhahaha Đừng đùa nữa đi ngươi thức chất là một con thú đơn độc khát máu mà ! Hãy quay lại với ta, đó chỉ là hừng thú nhất thời của ngươi thôi !
-Không .....
-Hmmm ??!
-Không .... phải như thế ..... ta .... ta sẽ bảo vệ họ .... LẠI LẦN NỮA !
Tôi tiếp tục lao đến trong vô vọng. Tôi biết bản thân mình đã đi quá giới hạn chịu đựng, thậm chí tôi không còn có thẻ nghe thấy tiếng đập của trái tim tôi hình như nó đã dừng lại, nhưng tôi vẫn đang di chuyển trong vô thức. Tôi không muốn thành con quái vật đó ! Tôi muốn kiểm soát nó ! Tôi không muốn làm một kẻ vô cảm nữa ! Tôi sẽ dùng con quái vật trong tôi để bảo vệ họ, tôi lao đến hắn ta trong vô thức. Mắt tôi đảo liên tục tôi không còn nhìn thấy mục tiêu trước mặt, rồi nhận thấy chân tôi đã dừng lại đó là khi bàn tay của cái bóng đó xuyên qua lồng ngực moi trái tim của tôi ra ngoài. Trong những giây phút tưởng trừng như cuối đời tôi vẫn tiếp tục lẩm bẩm
-Tiếp tục .... lần ... nữa .....
-Nằm đấy đi tên cứng đầu ! Ta cũng là ngươi nên ta có thể hiểu suy nghĩ của ngươi ! Ta cho phép ngươi mượn sức mạnh của ta, đổi lại ta sẽ lấy đi trái tim ngươi như một vật giao ước ! Đồng ý chứ ?
Lúc này giọng nói của tôi đã tắt hẳn, tôi rơi vào trang thái vô thức hoàn toàn
-Hmmm ! Được rồi coi như im lặng là đồng ý !
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện