[Dịch]Khoảng Trống - Sưu tầm
Chương 25 : BÓNG TỐI SÂU THẲM
.
Trận chiến đã trôi qua được 2 ngày, chúng tôi di chuyển trên con đường mòn dẫn đến thành phố Sea Swam ...... Lý do mà giờ này chúng tôi phải đi bộ cực kì ngớ ngẩn, trong trận chiến đó vì lỡ tay sử dụng quá lố năng lực của mình nên tôi đã hút luôn Greko vào lỗ hổng hư không, và thật đáng buồn thay khi chiếc chìa khóa mở cảnh cổng dẫn đến thành phố tiếp theo lại được hắn giữ trong người ..... Aaaa ! Chán ghê ! Ông trời quả là biết cách trêu người hiền mà ! Nếu chuyện đó không xảy ra có lẽ tôi đã không phải lê lết trong tiếng than thở trách móc của Sui và Eva.
-Master đần ! Master ngốc ! Ai bảo cứ cố thể hiện làm chi ?
-Ta thật không ngờ nhưng một nửa của ta đúng là đồ đần chính hiệu !
Tôi im lìm chịu trận vì lỗi lầm của tôi là không thể chối bỏ
-Thôi nào đừng trách anh hai chứ ! Anh hai cũng đâu biết là nó ở trong người hắn ta !
-Đúng ... Đúng vậy đó ! Tại vì chồng muốn cứu Mei mà ! Đi bộ như vậy cũng đáng !
Mei có vẻ phởn, cô ta túm lấy cánh tay tôi. Cảm ơn đã nói giúp tôi cơ mà ai là chồng cô chứ ? Xem những gì mà lời nói của cô để lại kìa ! Sui, Sou, Rin và Eva quay qua nhìn tôi với ánh mắt tên lửa
-Master biến thái ! Master chỉ thích ngực bự đúng không ? Ngốc ... Ngốc ... Ngốc ....
-Đồ biến thái !
-Anh.. Anh hai.. nếu anh thích ngực ... anh có thể nhìn Rin mà !
-Mọi người đang biến anh thành kẻ biến thái đó hả ! Mà cũng không hẳn là không thích !
-Hả ? Gì cơơơơơ ?
-Đúng là chồng mà, thẳng tính ghê ! Hahaha
Sau 3 tiếng đồng hồ đi bộ theo la bàn chúng tôi bắt đầu mệt nhưng vì chưa thấy căn nhà nào để trú chân nên tiếp tục lết đi là lựa chọn duy nhất của chúng tôi
-Mồ ! Tất cả chỉ tại master ngốc ! Master phải chịu trách nhiệm đi !
-Chịu trách nhiệm ? Nói là thế nhưng anh phải làm gì bây giờ ?
-Bế em đi !
Chưa kịp để tôi phản ứng lại Sui đã nhẩy lên túm vào áo tôi, giờ hình phạt cho lỗi lầm của tôi là bế Sui đi tiếp cũng may vì là búp bê nên con bé không nặng lắm ! Nhưng ngay lập tức Eva và mọi người khác phản ứng lại
-Ngươi phải chịu trách nhiệm về ta nữa !
-Cả em nữa !
-Mei nữa !
-Vì master phải chịu trách nhiệm với mọi người ! Nên ... chắc cả em cũng thế !
Dứt lời tất cả bọn họ nhảy bổ vào tôi, khiến tôi đổ gục xuống đất
-Mọi người thật là !
-Các người có vẻ vui quá nhỉ !
Một giọng nói quen thuộc cất lên
-Yo ! Lâu không gặp nhớ ta không ?
Erika Green, một người từng là bạn thân của tôi, chúng tôi cùng là tân binh của cục 10 năm về trước hắn ta có tính cách bộc trực, thẳng thắn nhưng xét về khía cạnh nào đó hắn khá giống tôi, khi 2 ánh mắt vô hồn chạm vào nhau cùng là lần đầu tiên tôi mở lòng với một người khác trong đám tân binh. Kể từ khi tôi chuyển đến chỗ của Nanami chúng tôi gần như không liên lạc nữa, rồi cho đến lúc tôi chống lại cục thì cũng là lúc tôi và hắn trở thành kẻ thù không đội trời trung. Trớ trêu thay nhưng đúng là " Thân nhau lắm cắn nhau đau ", hắn ta dùng mọi thủ đoạn đỡ cản trở cũng như công kích tôi bất kể mạng sống của tôi có bị đe dọa đến đâu, nhưng tôi biết hắn cố gắng như thể vì muốn tôi trở lại cục và tiếp tục làm việc với hắn. Điều đó vào lúc này là không thể.
-Nghe nói ngươi giết Tường lửa rồi hả ?
-Ý ngươi là cái thứ yếu xìu đó hả ?
-Hửm có vẻ ngươi vẫn ngông cuồng như ngày nào nhỉ ! Vậy ngươi chắc cũng đoán được lí do ta đến đây !
-Cục muốn ngươi kết thúc ta hả ?
-Thôi nào ! Thôi nào, ta đâu có ngu mà đánh với cái thứ não phẳng như ngươi chứ ! Ta có một món quà nhỏ cho ngươi đây sẽ thế nào nếu ngươi ta giết ngươi và đồng đội của ngươi nhỉ ?
-Gì cơ ? Ta không bao giờ ....
Chưa kịp nói hết câu hắn ta ném một vật gì đó xuống trước mặt tôi, tôi lùi lại phía sau. Đến lúc tôi nhận ra thứ gì ở trước tôi thì đã quá muộn nét mặt tôi nhanh chóng trở nên biến sắc
-Mọi ... Mọi người mau chạy đi ... Nhanh lên !
-Sao thế master ?
-NHANH LÊN ! KHÔNG CÒN THỜI GIAN ĐÂU !
-Có chuyện gì thế một nửa của ta ! Sao ta có thể bỏ ngươi ....
-KHẨN TRƯỜNG LÊN ! Cái thứ tôi vừa nhìn là " Gương bóng đêm "
-Gương ... ?
Một ánh sét đánh từ trên trời thẳng xuống người tôi, mọi người trở nên hoảng loạn. Cùng với những tia sét bầu trời tối sầm lại, khống khí chuyển động tạo thành xoáy lốc ngay giữa bầu trời đen ngòm đó. Bên dưới chiếc lỗ cơ thể tôi đang dần biến đổi, tôi không thể giữs con người bên trong lại nữa ! hắn ta đang gào thét cố gắng thoát khỏi sự điều khiển của tôi. Không ! Tôi không muốn hắn thoát ra, cái thứ này sẽ giết mọi người mất
-AAAAAAAAAA !
Sau tiếng hét xé trời của tôi mọi thứ như dừng lại trong tĩnh lẵng rồi ... *Thịch* * Thịch* * Thịch * Luồng trướng khí từng cơn thoát ra xung quanh Eva hốt hoảng hét lên
-Rin mau tạo phong ấn !
-Vâ.... Vâng ! Phong ấn ma thuật ! Mở !
-Có chuyện gì thế Eva !
-Chết tiệt ! Gương bóng đêm ! Sao ta lại quên chứ ! Cái thứ đó sẽ gia tăng sức mạnh cho phần linh hồn thuộc về bóng đêm của người nhìn, với trường hợp là một nửa của ta, thì con người bên kia sẽ thức dậy !
Sou tức giẫn nhìn Erika hét lớn
-Thằng khốn mày toan tính cái gì với master thế ?
-Còn gì vui hơn việc nhìn Hắn ta tự đối đầu với chính bản thân chứ ?
*Ring* * Ring * Tiếng chuôngs điện thoại vang lên Erika nhấc máy
-Gì thế ? Đang vui mà ! Hử ? Hiểu rồi ! Ta đến đây !
-Đáng tiếc ghê ta không thể ở lại xem được rồi ! Nhưng chúc các ngươi may mắn với thứ đó nhé ! Hahaha !
Dứt lời hắn ta biến mất trong không trung để lại một con quái vật, là tôi. Mọi thứ đần trở nên mơ hồ, ý thức của tôi cũng đang dần tan đi
-Mọi.. Mọi người .. Chạy đi !
Đó là điều cuối cùng tôi kịp nói trước khi tôi chìm vào giấc ngủ .....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện