[Dịch]Khi Xuyên Vào Nữ Chính Trong Truyện Nữ Phụ - Sưu tầm
Chương 14 : Chương 14
.
Tỉnh dậy người bên cạnh đã không thấy đâu, nàng nghiến răng kèn kẹt,thối nam nhân ăn xong liền phủi mông. Nghĩ đến cảnh tối hôm qua nàng mang tên cầm thú kia thiến bỏ,hắn muốn nàng đến lúc nàng hôn mê mới thôi. Cả người đau nhức, hạ thân sớm đã nhấc không nổi a.
Tiếng gõ cửa phòng vang lên,nàng khoác áo ngủ vào, nhưng vẫn đắp chăn nằm trên giường, giọng điệu mệt mỏi:
"Vào đi."
Cửa phòng bật mở, dáng người nhỏ nhắn của Bảo Bảo lon ton đi vào, giọng nói non nớt hỏi nàng:
"Mẹ ơi, sao mẹ chưa dậy?"
Nàng có chút không biết nói gì, trong lòng nàng đang hung hăng hỏi thăm 18 đời nhà họ Vân, mà người được hỏi thăm nhiều nhất chính là cái người họ Vân tên Vũ. Nàng cố nở nụ cười với Bảo Bảo:
"Tiểu Bảo ngoan, hôm nay mẹ không khỏe, để mẹ gọi đồ ăn nhanh cho con ăn tạm nha? Chưa mẹ sẽ nấu cơm nha."
Tiểu Bảo nhìn mẹ mệt mỏi như vậy,rất đau lòng vút má nàng một cái, giọng nói nhỏ nhẹ:
"Mẹ mệt mỏi liền nghỉ a."
Mắt tím to tròn nhìn nàng, nàng không nghĩa khí hôn lên má Tiểu Bảo một cái. Nàng duy nhất hận một cái là không tự bản thân để ra hay giả như gặp hài tử này sớm một chút. Nàng chính là người cô đơn, kiếp trước đệ đệ nàng 10 tuế đã sang nước ngoài học,khoảng thời gian sau đó này đều ở một mình,mãi tới năm đệ đệ nàng được 14 tuếmới trở về. Nàng đối với đệ đệ phi thường che chở nhưng nó trưởng thành sớm đối với nàng lại là vô vàn dung túng. Chỉ là mới một năm đoàn tụ đã phải ngàn vần xa cách, nó sẽ đau lòng nhưng giờ nó đã lớn có thể cách vách tất cả rồi.
Kiếp này có Tiểu Bảo nàng coi như viên mãn, có người ở bên cạnh nàng lại ngoan ngoãn và khả ái như vậy. Tiểu Bảo đỏ mặt, lần đầu tiên mẹ hôn nó chính là vui vẻ a.
Nàng ôn nhu cười, muốn dậy ôm Tiểu Bảo thì phát hiện ê ẩm vô cùng. Nàng nghiến răng chửi rủa trong lòng:" Vân Vũ ngươi là tên chết tiệt"
*****†******†****************
Bar KING, quán bar lớn nhất thành phố,nơi người giàu có thể vung tiền, đồ uống thượng hạng, phục vụ đều là tuấn nam mĩ nữ,quang cảnh tuyệt vời vời và sang trọng, không ai biết chủ quán bar là ai nhưng mọi người đều biết nó thuộc sự bảo kê của tổ chức KING OF KING. Mà tổ chức đó lại quá khủng bố, nghe nói tổ chức đó vô cùng lớn lại vô cùng quyền lực, tóm cái váy lại là vô cùng không nên chọc họ, hậu quả chỉ có một.
"HẮC XÌ"
"Lão đại bị cảm sao?"
Tiếng nói yêu mị vang lên trong căn phòng vip của bar King,nữ nhân thân hình nơ nang ma mị, chỗ nào cũng là tuyệt nhất, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt bồ câu của nữ nhân đưa sang nam nhân ngôì đối diện. Vân Vũ không để ý nàng ta,giọng nói lạnh nhạt vô vị:
"Phương Tuyệt, cô từ khi nào lại vòng vo nhàm chán như vậy."
Phương Tuyệt cười mị hoặc,tay vân vê ly rượu vang đỏ sánh như máu,con ngươi màu xám đưa một tia đùa cợt:
"Mấy việc trong tổ chức sớm loạn, King thì nhởn nhơ, hại cái mạng nhỏ sớm lao lực a."
Hắn nhếch môi hời hợt, giọng nói không có độ ấm nào:
"Năng lực làm việc của cô tệ vậy sao?"
"Lão đại miệng ngài thực gai a?"
"Huyết tẩy Băng Hắc bang, thực phiền."
Hắn bình thản mở miệng, là giết trăm mạng người cũng chỉ một câu nói của hắn, nhưng câu nói đó hắn thốt ra nhẹ nhàng tựa như một bữa cơm hay uống một cốc nước. Hắn là tắm máu như ăn cơm, hắn đạp lên xác vô số người mà tồn tại, hắn chết xuống địa ngục thì sao? Là ông trời ép hắn là cái vận mệnh thối nát đẩy hắn tới đường cùng. Cái trăm mạng người kia thì sao?ha hả.
Phương Tuyệt nhìn vẻ mặt hắn tựa như sói khát máu mà bất đắc dĩ, cô đây thân là sát thủ máu lạnh là thân cận cạnh hắn, Huyết Sát trong thế giới ngầm là cô. Theo hắn hơn mười năm, cùng bước ra từ ấu luyện sát thủ, bằng hữu 10 năm, cô hiểu rõ kẻ đáng thương kẻ đáng hận kẻ tuyệt tình, hắn sinh ra tựa như kẻ thừa, tuấn mỹ tựa thiên tiên, lạnh giá như băng lạnh, tài năng vượt hết thảy nhưng hắn lại cô độc như sói hoang, tâm tư như biển khó bắt.Ở bên hắn 10 năm nhưng hề ái hắn chỉ là tri kỷ.
"Lão đại biến mất lâu như vậy không biết ở nơi nào?"
Trong đâu hắn hiện lên cái bộ dạng của ai kia cùng hắn điên cuồng, cái tiểu yêu kia thực mê người, nghĩ tới đó tâm hắn ngứa ngáy, hắn đối với tiểu yêu này cực kỳ yêu thích. Môi hắn cong lên một đường, 3 phần ôn nhu 3 phần thú vị 4 phần ý vị,:
"Ở một nơi thú vị."
Phương Tuyệt cô có phải bị hoa mắt không hay là bị vấn đề a, hắn cười a, cười ôn nhu a, nhất định phải đi kiểm tra a.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện